- Một phần Sa Lan Mộc Tinh liền có giá bốn mươi triệu, một phần trứng Hổ Phách Băng Văn có giá cao tới sáu mươi sáu triệu, yêu đan của Thiên Lang Lôi thú có thể dùng để cải tạo thiên lôi địa hỏa, khiến uy năng tăng
lên gấp mấy chục lần, có điều giá cả cao đến mức quá đáng, vậy mà tới hai trăm năm mươi triệu một khoả!
Lý Diệu tham lam xem lướt qua mục lục vật liệu.
Làm một tên mê pháp bảo, nên các loại thiên tài địa bảo hiếm thấy này
khiến cho hắn hoa cả mắt, thèm nhỏ dãi ba thước, hận không thể lấy tất cả vật liệu trên mục lục.
Nhưng nhìn tiền trong túi của mình thì hắn không thể mua nổi hai đến ba dạng vật liệu.
Lý Diệu giống như quay trở về cái thời tiền trong túi tiền chỉ có mấy xu, trên đường về nhìn thấy một con vịt nướng trong tủ kính mà chảy nước
miếng.
- Tu chân, thật là tốn tiền!
- Trước đây chỉ dùng vật liệu phổ thông luyện khí, nên không cảm thấy tốn kém, hiện tại muốn mua một ít thiên tài địa bảo luyện chế vài cái pháp bảo cường bảo đại, mới phát hiện tiền không đủ như thế!
- Ta lấy được một vài phương pháp luyện chế bí bảo cổ đại từ trong mảnh vỡ ký ức của u Dã tử, một khi luyện thành, nó có thể tăng cường sức chiến đấu của ta rất lớn, có thể nói nguyên liệu, đã tiêu tốn gần một tỉ!
- Chuyện này không tính nữa, ta kiến thiết yêu tinh luyện khí thất cũng phải từng đó!
- Coi như là mua một mảnh vỡ thế giới, ít nhất cũng phải đặt cọc ba phần mười giá trị, hơn nữa ta chỉ là tu chân giả ở cảnh giới Luyện Khí kỳ, lại là một cái sinh viên đại học, không có thu nhập ổn định, ngân hàng sẽ không chịu cho ta vay bảy phần mười còn lại!
- Lại nói, vấn đề cải tạo mảnh vỡ thế giới cũng rất tốn!
- Nếu muốn rèn đúc luyện khí thất của riêng ta, đương nhiên ta phải dựa theo tiêu chuẩn cao nhất, phí cải tạo tiêu tốn mấy trăm triệu cũng la ̀ chuyện bình thường.
- Chỉ riêng chút chi tiêu này đã phải tốn gần hai tỉ!
- Hơn nữa ta còn muốn đấu một trận cùng với 'Cá mập' Cừu Quan Ngọc của Linh Hoạt tông!
- Vậy thì còn cần ít nhất năm trăm triệu nữa!
Trong lúc vô tình Lý Diệu cắn chặt hàm răng.
Hắn không phải một người khuất phục cường quyền, mà Quan Hùng của Sơn Hải phái lại là ân nhân cứu mạng hắn.
Linh Hoạt tông dùng thủ đoạn đê hèn như vậy chèn ép Sơn Hải phái, chèn ép Yêu Thú Tham Trắc Khí, muốn làm cho bọn họ khuất phục.
Họ làm như vậy đã khiến Lý Diệu rất tức giận.
Thân là một tên luyện khí sư, nên hắn có một loại kiêu ngạo cùng chờ mong đối với pháp bảo của chính mình, như phụ thân đối với hài tử.
Nếu Linh Hoạt tông dám dội nước bẩn trên người "hài tử" của hắn, thì đừng trách hắn lòng dạ độc ác!
- Có nên lấy thêm một ít vật liệu đi ra giao dịch hay không. Lý Diệu có chút không nỡ.
Tất cả vật liệu còn lại trong nhẫn Càn Khôn đều là thứ hắn tuyển chọn tỉ mỉ, chúng chưa bị sóng xung kích ảnh hưởng nên phẩm chất rất tốt.
Hắn còn chuẩn bị lưu lại để luyện chế pháp bảo, chí ít sau khi luyện chế thành pháp bảo mới bán ra, lúc đó giá cả sẽ cao hơn rất nhiều.
Nhìn thấy hắn xoắn xuýt như thế, Lâm quản lý không chút biến sắc, đưa ra cuốn mục lục thứ hai.
Giáca ̉các chủng tài liệu trong cuốn mục lục này rẻ hơn rất nhiều, có
không ít vật liệu chỉ cần mấy triệu là mua được một phần, thậm chí có lượng lớn vật liệu chỉ cần mấy trăm ngàn là mua được.
Lý Diệu nhìn lướt qua liền phát hiện phần lớn vật liệu trong đó, hắn chưa từng thấy.
Mặt khác, có vài loại thiên tài địa bảo có giácả xa thấp hơn giá thị trường nhiều.
Lý Diệu có chút nghi ngờ nhìn Lâm quản lý một chút.
Lâm quản lý giải thích:
- Những vật liệu này có tỳ vết, nên giá ca ̉thấp hơn một ít.
Vũ trụ tinh hải vô cùng mênh mông, có lượng lớn vật liệu mà người tu chân trong Thiên Nguyên giới chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy, thậm chí đo lường không ra đặc tính.
Những tài liệu này, có một chút là do mọi người phát hiện ở bên trong mảnh vỡ vẫn thạch rơi xuống Thiên Nguyên giới, một số lại từ dưới nền đất Thiên Nguyên giới tìm được.
Bởi vì không biết ngọn nguồn, không cách nào nắm bắt được đặc tính, nên rất khó định giá những tài liệu dùng để luyện khí này, vì vậy giá sẽ không quá đắt đỏ.
Thế nhưng nếu như có người mắt sáng, nhìn ra phương pháp vận dụng một loại vật liệu quý giá không biết kia, thì họ có thể dùng giá cực nhỏ kiếm một món hời lớn.
Mà những vật liệu tỳ vết này lại giống như là hai mảnh vảy ngược của sư long biến dị Lý Diệu mang đến, có điều chúng hao hụt nghiêm trọng hơn so với vảy ngược của sư long biến gấp mấy chục lần, cơ bản là không có cách nào tu bổ được, nên giá cả mới rơi xuống đáy, nhiều nhất chỉ có giá bằng một một phần mười giá gốc.
Nếu như một tên luyện khí sư nắm giữ bí pháp tu bổ nào đó, hoặc là dùng chúng làm nguyên liệu phụ trợ thì họ chỉ cần một ít tiền là có thể mua vật liệu tỳ vết, ngược lại đó cũng là hàng đẹp giá rẻ.
Lý Diệu nhìn đến đây hai mắt liền tỏa ánh sáng.
Trong Bách Luyện tông có một chút bí pháp tu bổ vật liệu tỳ vết, tuy rằng không thể tu bổ như mới, nhưng có thể tăng lên hiệu quả trên diện rộng của vật liệu tỳ vết.
Vật liệu thượng phẩm mua không nổi, mua một ít vật liệu tỳ vết trở về cũng không tồi.
- Không biết giao dịch vật liệu tỳ vết này như nào.
Lâm quản lý cười nói:
- Quy trình giao dịch vật liệu tỳ vết cùng với vật liệu phổ thông không giống nhau.
- Bởi vì tính chất cùng phẩm cấp của vật liệu phổ thông ổn định nên Đa Bảo Các có thể hoàn toàn bảo đảm, tất cả tính năng đều viết rõ ràng ở trong mục lục, vì lẽ đó chỉ cần nhìn mục lục là có thể trực tiếp giao dịch,
khi các loại tài liệu tới tay mà có bất kỳ bất mãn nào thì có thể tùy tiện đổi.
- Nhưng vật liệu không biết tên cùng vật liệu tỳ vết lại khác, Đa Bảo Các không thể xác nhận giá trị, thậm chí ngay cả một ít vật liệu không biết tên đến tột cùng là món đồ gì cũng không biết, vì lẽ đó chúng ta đều chọn phương pháp trước tiên xem hàng, sau đó lại định ra hình thức giao dịch, để khách hàng tư ̣tay tiến hành nghiệm chứng vật liệu, sau đó mới mua.
- Loại vật liệu này có giá cả vô cùng rẻ, sau khi khách hàng mua xong không thể đổi trở lại nữa! nói trắng ra là Đa Bảo Các không thể bảo đảm giá trị của những tài liệu này, nói không chừng bỏ ra mấy triệu, mua lại một khối vật liệu chỉ là một khối đá có tạo hình kỳ lạ, vậy đừng trách Đa Bảo Các!
Ngừng lại một chút, Lâm quản lý lại nói.
- Không phải chỉ một mình Đa Bảo Các làm như vậy, mà các trung tâm giao dịch ở trong Cầu Long thành này đều có quy củ như vậy, thậm chí ở ngoài Cầu Long thành, trung tâm giao dịch vật liệu chính quy cũng thế.
Lâm quản lý khẽ mỉm cười nói.
- Mua vật liệu không biết tên cùng vật liệu tỳ vết có rủi ro rất lớn, nếu như xem chuẩn, tiền lời lớn đến mức đáng sợ! Có người sau một đêm phất nhanh, có người trong một đêm bỏ ra vài tỷ, mua một đống lớn rác rưởi trở về! Bởi vì nó có mị lực như vậy, nên không ít tu chân giả mua rất
nhiều vật liệu không biết tên cùng vật liệu tỳ vết về, chuyện đó được gọi xưng là 'đánh cược bảo', nó so với giao dịch bình thường, càng thêm hấp dẫn người!
- Vừa vặn ——
Lâm quản lý lấy ra một tấm Thanh Ngọc điêu khắc thành chiếc thẻ màu xanh biếc từ trong lồng ngực ra nói.
- Phương tiên sinh muốn mua vật liệu không biết tên cùng vật liệu tỳ vết thì ta hiện tại ta có thể mang ngài đi đến nhà kho, có điều ngày mai sẽ có một nhóm lớn tài liệu mới đưa đến, có người nói trong đó có một ít vật liệu không biết tên từ đại thế giới lưu lạc đến Thiên Nguyên giới, hấp dẫn không ít người tu chân đến đây chọn mua, bởi vậy Đa Bảo Các quyết định hai ngày sau, cử hành một hội giao dịch vật liệu không biết tên cùng vật liệu tỳ vết cỡ lớn, nếu Phương tiên sinh là cao thủ thì không nên bỏ qua, tấm vé mời khách quý này xin tặng Phương tiên sinh, có thời gian thì không ngại tới xem một chút.
Trong lòng Lý Diệu hơi động, vật liệu không biết tên đến từ thế giới khác sao.
Thật là muốn mở mang tầm mắt!
Hắn ở trong Cầu Long thành còn có chuyện phải làm, kế hoạch vốn là hai ngày, nên lập tức tiếp nhận thẻ, thoải mái nói:
- Được, ta nhất định tham gia giao dịch hội hai ngày sau.
Suy nghĩ một chút, hắn lại hỏi.
- Lâm quản lý, ta muốn tìm một tên phá cấm sư thực lực mạnh mẽ, không biết Đa Bảo Các có kinh doanh phương diện này hay không.
Lâm quản lý nói:
- Đa Bảo Các chúng ta có rất nhiều phá cấm sư kinh nghiệm phong phú, thực lực mạnh mẽ, Phương tiên sinh chờ chút.
Hắn nhanh chóng gõ mấy cái lên bàn phím, vui vẻ nói:
- Tần đại sư đang rảnh rỗi, ta đã hẹn trước, lần này ta sẽ bồi Phương tiên sinh đi tìm hắn.
Tần đại sư là một người trung niên hơn ba trăm cân, đầu trọc lốc nhìn cực kỳ mập.
Văn phòng của hắn bị vô số tinh não nhét đầy.
Không ít tinh tuyến nhằng nhịt khắp nơi trong không trung, nằm dày đặc như mạng nhện.
Còn có mấy chục tinh não loại nhỏ, ở trong tinh tuyến bay tới bay lui, tự do qua lại, phát sinh ra tiếng "Ong ong", như một đàn ong mật.
- Thật là lợi hại!
Lý Diệu là một tên yêu thích khám phá tinh não nên nhìn một chút liền nhận ra, vị Tần đại sư này mở ra bảy loại tinh não không giống nhau, sau đó lắp ráp lại một lần nữa, cải tạo thành một cái tinh não có lực tính toán
siêu cấp biến thái.
Cả phòng, tràn ngập xác tinh não, hiện tại bọn họ cũng đang đứng ở bên trong một cái tinh não!
Đương nhiên Lý Diệu sẽ không ngu đến mức trực tiếp lấy Càn Khôn giới ra.
Hắn đã sớm phân tích ra song trọng cấm chế trong nhẫn Càn Khôn, đưa vào một cái tinh não loại nhỏ.
Chỉ cần phá cấm sư cho hắn phương pháp mở ra cấm chế, công việc còn lại sẽ do hắn tự xử lý.
Lý Diệu đưa tinh não loại nhỏ ra.
Vừa mới bắt đầu vị Tần đại sư này còn không để ý, hai tay lấy mứt hoa quả ở trên bàn để ăn, mấy cái tinh tuyến không gió mà bay, tinh não nhỏ cùng siêu cấp tinh não liên kết lại với nhau.
- Bạch!
Trước mặt Tần đại sư, xuất hiện bốn tấm màn ánh sáng, một loạt số liệu màu xanh lục trút xuống như mưa.
Nửa phút sau, Tần đại sư đình chỉ ăn vặt, trên trán chảy đầy mồ hôi hột bóng loáng.
Tần đại sư đứng thẳng người dậy, trước mặt hiện lên tám tấm màn ánh
sáng, ngón tay ngắn và thô gõ lên bàn phím phù văn giả lập, giống như đá tảng đang nghiền nghiền ép xuống bàn phím vậy.
Hai phút sau, đáy mắt Tần đại sư bốc lên hồng quang, trong cổ họng phát sinh ra tiếng "Khò khè khò khè", nhìn dáng dấp như đang huyết chiến đến cùng với kẻ địch vậy, tinh tuyến của tinh não loại nhỏ liên tiếp tụ họp lại,
số lượng tăng lên tới mấy chục cây, trước mặt Tần đại sư trôi nổi mười hai tấm màn ánh sáng.
Sau năm phút, Tần đại sư đình chỉ tất cả động tác, các thớ thịt trên mặt đều chen thành một đoàn, rồi chăm chú suy nghĩ.
Sau mười phút, Tần đại sư thở dài một tiếng, cả người giống như là cái túi trống không có gạo, xẹp đi trông thấy.
- Hai cái cấm chế này có quá nhiều thủ pháp vô cùng quái lạ, không giống như là của cùng một người gây ra, mà là hai người cách nhau mấy trăm năm bố trí xuống.
- Hơn nữa thủ pháp của hai loại cấm chế này đều phi thường tà môn, loại thứ nhất yêu dị, loại thứ hai càng tàn nhẫn hơn, cất giấu công kích vô cùng cường hãn, nếu mạnh mẽ phá giải, nói không chừng ngay cả tinh não của ta cũng sẽ bể mất!