Lý Diệu thông qua thang máy xa hoa chuyên tiếp đón khách hàng lớn đi tới tầng hai mươi hai.
Nơi này được trang trí rất cổ kính, bốn phía trưng bày không ít thiên tài địa bảo.
Lý Diệu nhìn lướt qua những vật này, âm thầm thán phục.
Những thiên tài địa bảo kia cực kỳ hiếm thấy, có giá trị liên thành, trong
đó có không ít vật liệu có giá trị không kém vảy ngược của sư long biến dị
là mấy.
Như vậy, những vật liệu quý giá không mang đi giao dịch, liền trưng bày ở đây, làm vật trang trí, Đa Bảo Các này đúng là giàu nứt đố đô ̉vách.
Hơi suy nghĩ một chút, Lý Diệu mới phản ứng lại.
Đây vừa là thủ đoạn khoe mẽ thực lực của Đa Bảo Các vừa là một loại
phương thức ép giá.
Khách hàng tầm thường đi tới, nhìn thấy nhiều đồ vật quý giá như vậy, theo bản năng sẽ cho là thiên tài địa bảo mình mang đến chẳng có gì ghê gớm, từ đó không dám gọi ra giá cao.
- Phương tiên sinh, chào ngài!
Một tên trung niên đầu tóc bóng loáng, nhìn khá là nho nhã đi tới.
- Ngài chính la ̀khách hàng lớn của Đa Bảo Các sao, tôi là Lâm quản lý, mời ngồi.
Lý Diệu gật đầu, vỗ vỗ túi vải phía sau, ra hiệu không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp giao dịch.
Lâm quản lý cười ha hả, sau đó mang tới một tấm thủy tinh to lớn đặt bên cạnh bàn.
Cái bàn này do một khối thủy tinh điêu khắc thành, không có nửa điểm tỳ vết, các số liệu, tin tức trong thuỷ tinh không ngừng nhảy lên, dĩ nhiên bên trong là một tấm tinh não được khảm vào, nhìn số liệu nhanh chóng biến hoá như vậy, có lẽ lực tính toán của nó rất mạnh.
Một vầng sáng màu trắng nõn, bao phủ thủy tinh bàn.
- Sư Long là loại yêu thú do Sư Tử cùng Giao Long tạp giao mà ra, xác thực trên thị trường rất hiếm thấy, hơn nữa từ hình ảnh Phương tiên sinh đưa tới xem, lại nói đó là sản sinh biến dị, thì càng thêm quý giá! Xin Phương tiên sinh yên tâm, nếu như đồ vật không giả, nhất định có thể
bán ra giá tiền cao!
Lâm quản lý thẳng thắn nói, Lý Diệu biết rõ hắn đang diễn trò, nhưng trong lòng vẫn sinh ra một tia hảo cảm.
Chí ít, đây mới là phong cách làm ăn lớn.
Lý Diệu lấy ra hai cái vảy ngược của Sư Long biến dị từ trong túi ra, đặt lên bàn thủy tinh.
Bạch quang trên bàn thuỷ tinh lập tức phun trào ra một làn sương trắng nhàn nhạt, tranh nhau cuốn tới tới chen lấn hướng về phía vảy ngược của sư long biến dị, giống như những đôi tay mềm mại, cẩn thận tìm tòi mỗi một chi tiết của vảy ngược sư long biến dị.
Bên trong thủy tinh ba ̀n xuất hiện hơn một nghìn số liệu.
Lâm quản lý nhanh chóng thao tác ở trên bàn phím phù văn giả lập, rồi khẽ nhíu mày, xoắn xuýt nói:
- Phương tiên sinh, hai cái vảy ngược sư long biến dị này cất chứa hai loại sức mạnh, lại trải qua biến dị nên nó mạnh mẽ hơn mấy lần so với Giao Long bình thường, nó đúng là đồ vật tốt.
- Nhưng phẩm cấp lại không tốt lắm, hình như nó từng chịu đựng xung kích rất mạnh thì phải, tuy nhìn mặt ngoài không thấy nhưng bên trong lại có vết rạn nứt nhỏ bé.
- Phương tiên sinh, chắc ngài cũng biết, loại vật liệu vảy ngược này thích hợp nhất là dùng để luyện chế khiên chắn và áo giáp, bên trong hai mảnh
vảy ngược của sư long biến dị đều có vết rạn nứt, nên sức phòng ngự sẽ mất đi rất nhiều, vì lẽ đó phương diện giá tiền.
Lâm quản lý lại gõ gõ trên bàn phím phù văn giả lập, sau đó ngẩng đầu lên nói.
- Phương tiên sinh lần đầu tiên tới đây, vảy ngược của sư long biến dị rất là hiếm thấy, chúng ta kết giao bằng hữu, định giá hai mảnh vảy ngược này năm mươi triệu được không.
Lý Diệu không tỏ thái độ khi tên kia nói hai mảnh vảy ngược của sư long biến dị có phẩm chất không tốt, vì hắn biết nó đúng là như vậy, bằng không hắn sẽ không cam lòng lấy nó ra giao dịch.
Vì chống đỡ yêu đan của sư long biến dị nổ tung ở trong Lôi m sơn mạch nên hắn đã lấy ba mảnh vảy ngược chắn ở trên đầu, trong đó có hai mảnh bị hao tổn nghiêm trọng, không cách nào dùng hai từ bảo vật đến đo lường, hắn dùng tay cũng có thể cảm nhận được sự rạn nứt của nó.
Còn một mảnh được bảo tồn khá là hoàn hảo, hắn không nỡ lấy ra buôn bán, chuẩn bị thêm vào một ít tài liệu khác, dùng bí pháp bốn vạn năm trước, luyện chế một bộ cổ nhuyễn giáp.
Có điều năm mươi triệu quá rẻ đi.
Mặt Lý Diệu không chút biến sắc, lại lấy từ trong túi ra lượng lớn yêu gân, yêu cốt cùng nanh vuốt được bảo tồn rất tốt, tất cả đều là đồ vật trên thân sư long biến dị lấy xuống.
Lâm quản lý toát ra một tia kinh ngạc, ánh mắt đảo một vòng ở trên người Lý Diệu, sau đó nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hết sức chuyên chú vào việc nghiên cứu vật liệu, chỉ chốc lát sau, hắn gật đầu liên tục, nói:
- Không sai, không sai, những tài liệu này đều đến từ một đầu sư long biến dị, tuy chúng đều tàn khuyết không đầy đủ, giống như gặp phải vụ nổ nghiêm trọng, nhưng sau khi luyện chế, ít nhiều cũng có thể tăng lên một ít phòng ngự của vảy ngược!
Lý Diệu không có ngừng tay, tiếp tục lấy ra lượng lớn chiến lợi phẩm lấy được từ trên người tiểu đội yêu tộc.
Lần này, con ngươi Lâm quản lý triệt để lóe sáng lên.
Tuy số yêu tộc này chỉ là yêu tướng cấp một, nhưng sốlượng rất đông đảo, hơn nữa trên người lại mang theo không ít pháp bảo đến từ huyết yêu giới.
Ví dụ như một loại pháp bảo mạnh mẽ tên là "Đoạt hồn đinh" chẳng hạn, nó được bảo tồn khá là hoàn hảo, Lý Diệu cũng không nỡ lấy nó ra bán.
Nhưng đám vật liệu hắn lấy ra cũng đủ cho Lâm quản lý hoa cả mắt.
Lâm quản lý không tiếp tục nói nữa, mà lấy ra một bộ tạo mắt kính có tạo hình kỳ lạ từ dưới đáy thủy tinh ba ̀n, sau đó lấy lại một viên cầu màu trắng bạc, đặt trên mũi, viên cầu này thả ra hai đạo ánh sáng bạc, khiến hắn tập trung tinh thần nghiên cứu.
Một lúc sau, hắn mới thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
- Tuy những tài liệu này có phẩm cấp không tốt, nhưng sốlượng lại rất nhiều, hơn nữa ta xem lại hai mảnh vảy ngược này thì thấy...
Không chờ Lâm quản lý nói ra giáca ̉, Lý Diệu đã nói thật nhanh:
- Một cái có có mười một khe nứt, một cái có mười bốn khe nứt khiến cho sức phòng ngự phân biệt giảm xuống còn 22 và 37, thế nhưng ta lại mang đến nhiều yêu cốt như vậy, các ngươi có thể dùng thủ pháp luyện chế đặc thù, mài nhỏ yêu cốt, hòa vào bên trong vảy ngược, đi tu bổ vết nứt.
- Sau khi Tu bổ hoàn thành, có lẽ cường độ hai mảnh vảy ngược này có thể khôi phục lại mức 85 trở lên, nó xấp xỉ với một loại vật liệu phòng ngự quý giá khác tên là ‘da Mặc Xà Thất Thốn’ nhưng da của Mặc Xà Thất Thốn có rất ít mảnh to lớn như vậy, thông thường đều là chắp nối lại, mà chỗ chắp nối sẽ là nhược điểm!
- Một mảnh da Mặc Xà Thất Thốn lớn như vậy ở trên thị trường có giá từ bảy mươi triệu trở lên, những vẫn có trường hợp có tiền cũng không thể mua được.
- Mặc dù Đa Bảo Các là chợ đêm, nhưng hai mảnh vảy ngược của sư long biến dị gộp lại mà chỉ có giá năm mươi triệu thì dường như không có chút thành ý rồi, còn những tài liệu này, cũng không cần bàn nữa.
Lần này Lâm quản lý thật sự chấn kinh rồi.
Thái độ của hắn phát sinh ra biến hoá trong nháy mắt, vừa nãy hắn chỉ
giả vờ khách khí, còn giờ khắc này tôn kính phát ra từ nội tâm.
Hắn lau một chút mồ hôi lạnh trên trán, không nói một lời, yên lặng tính toán trong chốc lát rồi nói:
- Phương tiên sinh, ngài là người trong nghề nên chúng ta nói trắng ra đi, đúng là cường độ cùng tính chất của hai mảnh vảy ngược sư long biến dị này cao hơn da Mặc Xà Thất Thốn nhưng cuối cùng nó vẫn bị hao tổn trong chiến đấu, cho có thể chữa trị, những cũng không có tu chân giả nhà giàu nứt đố đổ vách nào muốn bỏ ra nhiều tiền như vậy mua một cái chiến giáp đã được chữa trị qua.
- Vì lẽ đó giá tiền này không thể dựa theo tiêu chuẩn của da Mặc Xà Thất Thốn được.
- Một trăm triệu.
- Giá của hai mảnh vảy ngược sư long biến dị là một trăm triệu. - Mà những vật liệu khác tính gộp lại, ta cũng định giá một trăm triệu.
- Phương tiên sinh, đây là thành ý lớn nhất của Đa Bảo Các rồi, nếu ngài là người trong nghề thì ngài cũng nên biết cái giá này cũng chẳng có bao nhiêu lợi nhuận, dù sao chúng ta cũng là thương gia, mà thương gia là muốn theo đuổi lợi nhuận!
Lý Diệu khẽ gật đầu, giá cả hai trăm triệu, không quá cách biệt với tính toán trước đó của hắn.
Đương nhiên ở bên ngoài hắn có thể bán ra giá ba đến năm trăm triệu,
nhưng sẽ lưu lại dấu vết, không bằng trực tiếp đến chợ đêm bán cho thoải mái.
- Ta muốn hai mươi tấm hồn ấn tạp, mỗi cái trị giá mười triệu.
Hồn ấn tạp, là một loại kim linh thông tạp đặc thù không cần ký danh, nó là một loại ngân phiếu mà ngân hàng vì những tu chân giả tiến hành giao dịch lớn phát hành.
Tuy không cần ký danh nhưng tu chân giả có thể lưu lại dấu ấn thần hồn đặc thù ở trong thẻ, thần hồn cùng thẻ sẽ liên kết chặt chẽ với nhau.
Một khi thẻ bị trộm, tu chân giả có thể cảm ứng được trong nháy mắt, dùng thần niệm chuyển hết tiền ở bên trong the ̉đến một cái hồn ấn tạp khác, họ còn có thể lần theo tấm hồn ấn ta ̣p bị mất kia.
Bởi vì lý do không càn ký danh lại chống trộm nên hồn ấn ta ̣p được chào đón vô cùng rộng rãi trong giới tu chân.
Một lúc sau, hai mươi tấm hồn ấn tạp màu tím nhạt đến tay Lý Diệu.
Phân ra hai mươi luồng thần niệm, trói chặt từng cái hồn ấn tạp, cảm thụ số tiền bên trong mỗi một cái thẻ, Lý Diệu có một loại cảm giác chân đạp sợi bông, vô cùng nhẹ nhàng.
Nội tâm của hắn rất cảm khái!
Một năm rưỡi trước, hắn còn là một tiểu tử nghèo không xu dính túi, ở trên thao trường trường cấp hai Xích Tiêu, nhìn đám bạn học trong ban phổ thông mà chảy nước miếng, nhìn yêu đao Bành Hải oai phong lẫm
liệt ở trên bầu trời.
Nghe nói khi đó yêu đao Bành Hải chính là người tu chân, tất cả đều là tỉ phú, đó giống như là một giấc mộng xa vời không thể với tới của hắn.
Hiện tại hắn đã trở thành tỉ phú.
Hít một hơi thật sâu, Lý Diệu phát hiện, sâu trong nội tâm ngoa ̣i trư ̀ cảm
khái ra, cũng chẳng có bao nhiêu cảm giác vui sướng khi phất lên sau một đêm.
Bởi vì hắn là người tu chân.
Tỉ phú trong những người thường, sẽ là đỉnh cao nhân sinh. Nhưng ở trong tu chân giới thì đó mới là bước đầu mà thôi Huống chi, giấc mơ hắn truy tìm, tiền tài cũng không mua được. Lâm quản lý cười nói:
- Phương tiên sinh lần đầu tiên tới, lại mang theo thương vụ lớn như vậy, ngay cả ta cũng có thể theo Phương tiên sinh, được không ít tiền hoa hồng, thực sự là rất cảm tạ Phương tiên sinh, nếu có nhu cầu gì thì ngài cứ mở miệng, tuy Đa Bảo Các chúng ta chỉ là một cái thị trường giao dịch, thế nhưng quan hệ ở bên trong Cầu Long thành vẫn rất rộng lớn, vì khách hàng mà phục vụ đến cùng là tôn chỉ của chúng ta.
Lý Diệu hơi động, hỏi:
- Nơi này ngoại trừ thu mua vật liệu, có bán ra vật liệu không. Lâm quản lý gật đầu, đẩy một cái tinh não tới, cười híp mắt nói:
- Đây là đương nhiên, có thể nói Đa Bảo Các chúng ta là một trong những trung tâm giao dịch có quy mô lớn nhất phía nam liên bang, bất luận ngài muốn tìm vật liệu dạng gì chúng ta cũng có, đây là mục lục mới nhất, mời Phương tiên sinh chậm rãi nghiên cứu.
Cái tinh não này có tính năng vô cùng cường hãn, Lý Diệu vừa mở mục lục vật liệu ra, liền tiến vào một cái huyễn cảnh, có lượng lớn tin tức tràn vào trong đầu, số lượng lên tới hàng ngàn, hàng vạn chủng tài liệu, chỉ là các mục lớn đã có đến mấy triệu!
Lý Diệu lần lượt lướt qua, trong lòng cảm thán lần thứ hai, vừa vui sướng vì trong tay có hai trăm triệu, thì lát sau đã hết sạch sành sanh.
Những tài liệu này, thực sự quá đắt!
- Xem ra, hai trăm triệu trong tay tu chân giả cũng giống hai mươi nghìn trong tay người bình thường mà thôi, hơi nháy mắt một cái là tiêu hết!