Bách Luyện Thành Thần

Chương 1439





Rất nhiều đệ tử nòng cốt nhìn thấy những chiếc đầu lâu cứ thế xoay vòng, cả đám cũng chẳng còn gì để nói.

Đó là lực nguyền rủa mà ngay cả Cửu cung chủ cũng không thể chống lại được. Vậy mà bọn họ lại đối phó nhẹ nhàng đến thế?

Nghĩ lại, có lẽ cũng là chuyện bình thường.

Thực lực của những người này đã không thể dùng tu vi để suy xét nữa rồi. Huống chi, họ đều đứng ở những vị trí rất cao, tất nhiên tương lai sau này sẽ rất khác võ giả tầm thường…

Còn Khê Ấu Cầm ở bên cạnh nhìn Ninh Vũ Điệp trong lòng La Chinh thì có vẻ không vui.

Giúp đỡ La Chinh là lựa chọn tất yếu của Khê Ấu Cầm, nhưng cảnh tượng này, dù nhìn thế nào cũng khiến nàng rất đau lòng.

Ôm nhau một lúc lâu, La Chinh mới từ từ đặt Ninh Vũ Điệp xuống.

Gặp lại sau bảy năm xa cách, có quá nhiều chuyện muốn nói, nhưng nhất thời hai người lại không biết nên bắt đầu nói thế nào.

Cuối cùng, vẫn là Ninh Vũ Điệp mở miệng trước: “Chàng… gặp Niệm Nhi chưa?”

La Chinh gật đầu.

“Nó vẫn khỏe chứ?” Thời gian Ninh Vũ Điệp phi thăng cũng chưa lâu, nhưng nàng vẫn không nỡ lòng bỏ La Niệm lại.

“Ừ, chúng ta có thể trở về Vân Điện.” La Chinh cười nói. Sau khi Ninh Vũ Điệp trở về, hắn sẽ đưa những người quan trọng nhất bên mình vào Tiên Phủ. Bây giờ vũ trụ đã rung chuyển, nhưng dường như tòa Tiên Phủ kia là nơi an toàn tuyệt đối.

“Thế còn mấy cái đầu lâu kia…” Ninh Vũ Điệp chỉ tay.

Những cái đầu lâu đó vẫn chậm rãi xoay tròn, tựa như một biển đầu lâu đang di chuyển không ngừng trên đầu mọi người.

“Giao cho Thiên Mệnh huynh đi.” La Chinh cười nói.

Hoa Thiên Mệnh khẽ gật đầu, ngón tay vẽ một vòng, một âm thanh đặc thù truyền ra từ trong thanh trường kiếm.

“Khè khè…”

Đó là ngôn ngữ của rắn.

Ngay lúc này, mọi người đều nhìn thấy những đường đen nhỏ bên trong lốc xoáy!

Những đường đen đó vừa liên kết với đám đầu lâu, vừa liên kết với võ giả. Hầu hết các đường đen trong đầu lâu khô đều liên kết với Cửu cung chủ!

Tuy Hoa Thiên Mệnh không giải thích, nhưng mọi người đã hiểu rõ. Lực nguyền rủa của những đầu lâu nhỏ này đang nhắm vào Cửu cung chủ.

Ngay cả trên người của các đệ tử nòng cốt cũng có mấy đường đen, nhưng đầu kia của nó lại không hề kết hợp với cái đầu lâu nào…

Cả trên người Ninh Vũ Điệp cũng liên kết với hai đường đen.



“Đây là liên kết nguyền rủa… Nguyền rủa là một phương pháp tấn công hết sức đặc thù. Trong hoàn cảnh đặc biệt thì không có cách phá giải, mấy thứ này không thể bị phá hủy.” Hoa Thiên Mệnh giải thích.

Lực nguyền rủa mạnh mẽ đó là tà thuật đến từ chính Thần Vực, gần như không ai trong vũ trụ có thể phá giải được. Nói cách khác, quá trình giải trừ khá phiền phức.

Cho nên khi một vài Thiên Tôn trúng lực nguyền rủa cỡ này thì cũng lười giải chú, chỉ đành suốt ngày cõng theo mấy cái đầu lâu đó đi khắp nơi, hết hai ba năm thì nó sẽ tự động biến mất.

Nhưng cường giả Giới Chủ mà đeo đám đầu lâu này trên lưng thì cũng có một chút áp lực, thậm chí nếu là võ giả trong giai đoạn Hóa Thần Tam Biến trúng phải lực nguyền rủa cỡ này thì e là sẽ chết.

Các võ giả trong vũ trụ dù mạnh hay yếu mà vô tình gặp phải Âm Ảnh tộc, cũng chính là Vu tộc thượng cổ thì cũng phải đi đường vòng.

“Nếu có thể cắt đứt thì liên kết lực nguyền rủa này thật sự rất dễ phá.” Hoa Thiên Mệnh thản nhiên nói, sau đó hắn vươn tay nhẹ nhàng búng một cái, một đường đen lặng lẽ đứt rời, yếu ớt như sợi tóc.

Sau khi đường đen đó bị đứt, bề mặt của một cái đầu lâu chợt xuất hiện vô số vết rạn, sau đó hóa thành một đống bột mịn màu đen, chậm rãi biến mất…

Hoa Thiên Mệnh không giải thích quá nhiều, để khiến liên kết lực nguyền rủa xuất hiện cũng không phải việc dễ dàng, bởi đây cũng là chú thuật mà cường giả có thể tu luyện trong Thần Vực. Trong ba nghìn thần đạo, võ giả cũng có thể tu luyện thần đạo Nguyền Rủa.

Nhưng lực nguyền rủa sẽ bị phá giải sau khi gặp đằng xà. Đằng xà chính là khắc tinh của lực nguyền rủa.

Lúc trước, mọi người còn không dám ra tay, bởi ai biết sẽ xảy ra chuyện gì khi cắt đứt liên kết nguyền rủa? Nhưng sau khi thấy Hoa Thiên Mệnh ra tay, mọi người cũng nhanh chóng cắt đứt hết liên kết nguyền rủa trên người mình. Họ chán ghét đám đầu lâu lắm rồi!

Từng đường liên kết lực nguyền rủa đứt ra, từng chiếc đầu lâu khô tương ứng cũng hóa thành bột mịn mà tan biến…

Nổi bật nhất là Cửu cung chủ, những đường đen trên người y thật sự dày như tóc. Có lẽ phải lên tới hơn hai ba chục nghìn đường. Nếu không cẩn thận phân biệt, người ta còn tưởng y là một con quái vật có đầy lông đen trên người!

Chỉ thấy xung quanh thân thể Cửu cung chủ chậm rãi hiện ra một vách không gian trong suốt có bốn góc, bao bọc cả người y trong đó. Mà chính vách không gian trong suốt kia cũng cắt đứt toàn bộ liên kết lực nguyền rủa quanh người y…

Trong chớp mắt, hai ba chục nghìn cái đầu lâu tan biến gần hết.

Lúc này Cửu cung chủ mới thở phào một hơi. Y đi bộ đến rồi chắp tay với đám người La Chinh và Hoa Thiên Mệnh, “Đa tạ ơn cứu mạng của các vị!”

“Khách khí rồi, nếu không phải có ngươi ra tay giúp đỡ thì e rằng vợ ta cũng không chống cự được đến bây giờ.” La Chinh cũng vái chào Cửu cung chủ. Hắn thực sự muốn cảm ơn Cửu cung chủ.

Tuy rằng ngay khoảnh khắc Ninh Vũ Điệp xuất hiện, La Chinh đã đưa đội ngũ đến đại lục thần quốc, nhưng nếu không có ma trận Trường Không Thanh của Cửu cung chủ thì e rằng nàng đã không kiên trì được đến lúc này.

“Toàn bộ Âm Ảnh tộc đều bị diệt rồi chứ?” Cơ Lạc Tuyết nhìn bốn phía xung quanh.

Xem ra bây giờ bọn họ không có chuyện gì nữa rồi.

“Vèo vèo vèo…”

Lúc này lại có vài bóng người lao thẳng đến.

Người dẫn đầu đúng là Quốc chủ Đại Vũ - Lưu Dương, phía sau Lưu Dương là ba Quốc chủ còn lại.

Lưu Dương ân cần đi tiếp đón La Chinh. Ngày trước, Lưu Dương chỉ là một trong số rất nhiều hoàng tử ở thần quốc Đại Vũ, chẳng qua đã từng gặp La Chinh mà thôi.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.