Bách Luyện Thành Thần

Chương 1437





Cửu cung chủ cười khổ.

Thân là võ giả Thần Biến Cảnh, thế giới trong cơ thể y đã bồi dưỡng ra một lượng lớn sinh linh, thậm chí còn có một thần quốc nhỏ. Trong thần quốc còn có vài thánh địa tam phẩm và vô số sinh linh.

Vừa nãy thế giới trong cơ thể hắn đã xảy ra tai họa cực lớn.

Tất cả sinh linh đã bị hắn tàn nhẫn biến lại thành chân nguyên!

Tất cả các tòa nhà, kiến trúc, đường xá, ao hồ, còn có các loại động vật và hung thú trong thế giới ấy đều không tránh khỏi.

Một số võ giả Hư Kiếp Cảnh và Sinh Tử Cảnh cũng bị hắn biến hết về chân nguyên.

Các sinh linh này vô cùng không cam lòng. Bọn họ không rõ tình hình của thế giới bên ngoài, càng không hiểu chủ nhân của thế giới trong cơ thể này bây giờ đang phải trải qua nguy cơ sống chết nên đành phải hy sinh từng người bọn họ.

Có những người xây dựng ra sinh linh của thế giới trong cơ thể, thậm chí còn có tình cảm với họ.

Ví dụ như lúc Cửu cung chủ ngao du vào thế giới trong cơ thể cũng từng nhận đồ đệ. Dưới sự giúp đỡ của Cửu cung chủ, vị đồ đệ đó cũng xây dựng được một thế lực lớn trong thế giới trong cơ thể của y.

Nhưng tất cả đều bị tiêu diệt, sau đó trở về thành chân nguyên thuần túy nhất.

Những sinh linh này không thể chống lại, bởi vì Cửu cung chủ là thần của bọn họ.

Cửu cung chủ cũng không muốn đi đến bước đường này, nhưng y không còn lựa chọn nào khác nữa. Khi chân nguyên tiêu hao đến cạn kiệt, Cửu cung chủ cũng biết không cần thiết phải kiên trì nữa.

“Rắc…”

Một tiếng nổ lớn truyền tới.

Trận văn của ma trận Trường Không Thanh xuất hiện một vết nứt khổng lồ.

Đám đầu lâu nhỏ trông thấy liền ào ào vào trong theo vết nứt đó!

“Cút!”

Dường như đã dùng hết chút chân nguyên cuối cùng của cơ thể, Cửu cung chủ đập một chưởng, đánh bay đám đầu lâu nhỏ kia. Nhưng chẳng bao lâu sau lại có càng nhiều đầu lâu nhỏ tiếp tục tiến vào.

Tất cả mọi người đều tuyệt vọng.

Lúc này, Ninh Vũ Điệp lại bình tĩnh lạ thường.

Trong lòng nàng còn rất nhiều nhớ mong, Ngọc bà bà, Vân Điện…

Nhưng nỗi nhớ lớn nhất chính là phu quân của mình.

Có lẽ bản thân mình không nên chạy loạn, nên ngoan ngoãn ở trong Đại Thế Giới đợi La Chinh, đợi đến khi hắn quay lại.

Với tính cách của phu quân, nhất định sẽ có một ngày hắn quay lại Vân Điện. Mới sáu, bảy năm thì đối với võ giả cũng chỉ như một tháng của người phàm mà thôi.

Nhưng giờ hối hận cũng không có tác dụng gì. Nàng dùng tay nhẹ tết búi tóc, nhìn về phía ma trận Trường Không Thanh đang không ngừng vỡ tan kia. Đám đầu lâu nhỏ giống đổ xuống mọi người, ào ào như mây trời.

Sắc mặt của tất cả mọi người đều vô cùng bình tĩnh.

Bọn họ đã dùng cạn chân nguyên mới có thể kiên trì đến lúc này, thế nên bây giờ có muốn chạy cũng không chạy nổi nữa rồi.

Không ngờ chạy trốn suốt nửa tháng, cuối cùng số mệnh của họ lại kết thúc ở đây, trong lòng đầy nỗi bất lực.

Một tháng trước, thánh địa Ngọc Thanh vẫn ở trong trạng thái hưng thịnh, vui mừng. Vậy mà chỉ trong nháy mắt, vũ trụ lại xảy ra nhiều kiếp nạn như vậy, trong lòng mọi người cũng chỉ có thể thở dài một câu: thế sự vô thường.

Vết nứt trên trận văn ngày càng lớn, số lượng đầu lâu tiến vào ngày càng nhiều, chúng cũng đã bắt đầu tấn công Cửu cung chủ.

Nếu Cửu cung chủ chết, tất cả trận văn sẽ sụp đổ, bọn họ cũng sẽ không có đường sống.

Nhưng đúng lúc này….

Đột nhiên bên tai mọi người truyền đến một âm thanh chói tai!

“Vèo!”

Ánh kiếm xen lẫn với khí thế khủng bố từ chân trời bay thẳng tới.

Uy lực ẩn chứa trong đường kiếm này cực kỳ khủng bố.

Ánh kiếm tập trung lại, rồi lập tức vỡ tan. Trong nháy mắt, tất cả đám đầu lâu nhỏ đều bị đánh văng ra, bắn đi khắp bốn phương tám hướng.

Cửu cung chủ cũng có thể làm được như thế, đặc biệt là sau khi dựa vào ma trận Trường Không Thanh, thực lực của y có thể sánh ngang với Giới Chủ. Khi đó thậm chí y còn có thể đánh bay những đầu lâu nhỏ này đi một khoảng khá xa.

Nhưng dù sao y cũng không thể tiêu diệt được chúng. Cho nên, đám đầu lâu này hết bay đi lại bay về, số lượng càng ngày càng lớn.

“Viện binh sao?”

Cửu cung chủ đã bỏ cuộc, nay lại ngẩng đầu nhìn chân trời. Uy lực của một kiếm vừa rồi có thể sánh với cường giả Thần Biến Cảnh, tuyệt đối không phải là thứ mà sinh linh trong Đại Thế Giới này có thể bạo phát ra được!

Tất cả mọi người đều từ từ ngẩng đầu lên, nhìn thấy đang có tám đường ánh sáng nhanh chóng kéo đến đây từ chân trời.

“Vèo!”

Đám đầu lâu nhỏ trước mắt lại bắt đầu tập trung thì kiếm thứ hai đã đánh tan chúng.

Ánh kiếm vạch ra một đường nhỏ thẳng tắp trong không trung, phát ra ánh sáng rực rỡ. .

Ninh Vũ Điệp ngẩng đầu nhìn về không trung. Sau khi nhìn rõ người dẫn đầu thì mắt liền sáng rực lên, bắt đầu rưng rưng nước mắt.

Nàng từng nghĩ La Chinh sẽ giống như thiên binh, thiên tướng, đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, cứu nàng khỏi hoàn cảnh khó khăn hiện nay.

Nhưng vũ trụ lớn như vậy, làm sao La Chinh biết nàng đang gặp nguy hiểm?

Cho nên Ninh Vũ Điệp tự cười nhạo bản thân. Đây chỉ là mơ ước của nàng mà thôi.

La Chinh không phải là thần, không thể có mặt ở khắp mọi nơi, thống trị mọi thứ...

Nhưng cuối cùng hắn cũng xuất hiện rồi, vào đúng lúc nàng gần như tuyệt vọng!

Ninh Vũ Điệp không biết La Chinh có thể đối phó với đám đầu lâu nhỏ này hay không, nhưng nàng cảm thấy nếu La Chinh đã xuất hiện ở đây thì nhất định sẽ nghĩ ra cách giải quyết. Niềm tin vô điều kiện này không chỉ là tín nhiệm, với nàng mà nói, lúc này có thể gặp được La Chinh thì lát nữa có chết cũng đáng. Dù sao cũng đã thỏa nỗi tương tư mấy năm nay của nàng rồi.

Trong phút chốc tám đường sáng kia đã đến phía trên hoàng cung của thần quốc Đại Vũ, sau đó nhanh chóng hạ xuống.

Mấy vị Quốc chủ của tứ đại thần quốc ở bên cạnh đương nhiên cũng chú ý đến động tĩnh lớn này. Bọn họ nghĩ mãi không ra, không hiểu những người này xuất hiện như thế nào? Trừ phi bọn họ không đi con đường phi thăng.

Cửu cung chủ nhìn thấy tám thiếu niên trước mặt thì sắc mặt phức tạp lạ thường.

Tất cả các đệ tử nòng cốt ở đây cũng có vẻ mặt phức tạp...

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.