Bách Luyện Thành Thần

Chương 1345





Ngọn lửa cao tới mấy chục trượng, chẳng khác nào một trận cháy rừng.

Một bóng người mảnh khảnh nhanh chóng bay ra từ trong ngọn lửa, đó chính là Cơ Lạc Tuyết.

Trong ba nghìn thần đạo, thần đạo ngũ hành chính là thần đạo phổ biến nhất, cũng là một pháp môn tu thần toàn diện nhất.

Kim nấu chảy thành thủy, thủy là nguồn sống sinh mộc, mộc ấm áp sinh hỏa, hỏa đốt mộc rồi sinh ra thổ, thổ chứa nhiều tài nguyên, khoáng sản nên sinh ra kim. Có thể nói vạn vật trên thế gian này đều được ngũ hành bao trùm, rất ít khi vận dụng quy tắc khác.

Cho nên, dùng lực ngũ hành để tạo dựng thế giới trong cơ thể sẽ dễ dàng hơn các võ giả tu luyện thần đạo khác nhiều.

Bình thường, lực ngũ hành trong cơ thể Cơ Lạc Tuyết đều ở trạng thái cân đối. Nhưng khi nàng mới bị bụi gai bao trùm, nàng lập tức phóng ra ngọn lửa ngút trời, thiêu đốt mọi thứ...

“Lách tách...”

Khu rừng gai bị thiêu đốt, phát ra những tiếng nổ nho nhỏ.

Rừng gai nhanh chóng bị đốt thành tro.

Trong đống tro tàn ấy, một màu xanh bắt đầu lớn lên từ ngọn lửa đó.

Trong ngũ hành, hỏa khắc mộc.

Nhưng trên thế giới này luôn có một số thực vật không sợ lửa.

Màu xanh đó chính là hỏa tiên khách.

Loài thực vật này chẳng những không sợ lửa, mà ngược lại nó còn dựa vào lửa mà sinh sôi. Chúng cũng sinh trưởng ở những nơi bình thường, nhưng ở Thần Hỏa giới thì chỗ nào cũng có.

Sau khi dây leo lớn lên, trên đỉnh của nó xuất hiện một nụ hoa màu tím nhạt rồi nhanh chóng nở rộ. Thân hình của Khinh Ngữ xuất hiện trong đó...

“Người này...”

Cơ Lạc Tuyết nhíu mày. Nàng bắt đầu cảm thấy khó giải quyết rồi đây.

Việc khống chế quy tắc sinh mệnh của Khinh Ngữ đã vượt ngoài sức tưởng tượng của nàng.

Căn bản là diệt không hết, giết không chết.

Khinh Ngữ giống như một nữ vương khoan thai, lộng lẫy. Nàng lấy đóa hoa ấy làm ghế ngồi, dáng người dong dỏng cao ngửa ra sau, ánh mắt lười biếng nhìn chằm chằm vào Cơ Lạc Tuyết: “Ta đã nói rồi, trận chiến giữa ngươi với ta căn bản chẳng có gì thú vị cả. Chi bằng bỏ qua trận chiến này, chuyên tâm ứng phó với đối thủ tiếp theo. Nhưng ngươi đã muốn ta chơi với ngươi, vậy thì tiếp tục đi...”

Nói xong, trong dây leo xuất hiện một vết nứt nhỏ xíu. Từng con bọ cánh cứng màu đen bò ra. Chúng rời khỏi dây leo, giương cánh bay đi, tạo thành một đám mây đen bay thẳng đến chỗ Cơ Lạc Tuyết.

“Nhiều sâu ăn quả vậy...”

Khi Cơ Lạc Tuyết nhìn thấy đám bọ cánh cứng màu đen lít nhít này thì không khỏi giật mình.

Đám bọ này xếp thứ tư trên bảng danh sách các loại côn trùng lạ.

Sâu ăn quả có thể lặng lẽ chui vào cơ thể võ giả, ẩn núp ngay cạnh trái tim, không ngừng hút máu của võ giả. Chu kỳ ẩn núp của nó có thể lên tới hơn mười năm. Khi trưởng thành đến một phẩm cấp nhất định, nó sẽ phá cơ thể mà chui ra. Đến lúc đó võ giả sẽ chết vì bị vỡ tim.

Quan trọng nhất chính là không có gì mà loài sâu ăn quả này không phá nổi. Chúng không chỉ ẩn núp trong cơ thể võ giả, mà còn có thể chui vào các thần binh lợi khí khác, tạo ra trăm nghìn lỗ thủng trong thần khí đó.

Trên thực tế, sâu ăn quả có thể ăn những đối tượng cực kỳ phức tạp. Có một số đại trận cực kỳ lợi hại, nhưng nếu để mấy chục con sâu ăn quả này chạy vào thì chẳng bao lâu sau toàn bộ đại trận sẽ bị chúng phá hỏng…

Bởi vì đặc tính không gì không ăn được nên rất nhiều võ giả đều đổ xô chạy theo chúng. Bởi khi đối mặt với tình huống nguy hiểm, bọn họ đều thấy có được hiệu quả kỳ diệu.

Nhưng sâu ăn quả này lại cực kỳ quý giá...

Mà võ giả lại không thể mang theo sinh linh vào trong chiến trường mộng ảo được, thế nên khả năng sâu ăn quả này là do Khinh Ngữ lợi dụng lực sinh mệnh mà tạo ra ngay tại chỗ, nếu không thì là bắt được trong chiến trường mộng ảo.

Nhiều sâu ăn quả như vậy, đừng nói là Cơ Lạc Tuyết, ngay cả cường giả Thần Biến Cảnh nhìn thấy thì có lẽ cũng khó ứng phó được.

“Hừ, quả nhiên là nàng ta. Cũng chỉ nàng ta mới có thể điều khiển quy tắc sinh mệnh đến được tình trạng như vậy.” Một giọng nói rất trầm giống như tiếng sét đánh vang lên trong Cơ gia, chính là giọng của lão tổ Cơ gia.

Khi giọng nói đó vang ra ngoài, người của Cơ gia từ trên xuống dưới đều chấn động.

“Lão tổ, Khinh Ngữ là Sinh Mệnh Vương của Yêu Dạ tộc sao?” Một tộc nhân Cơ gia lên tiếng hỏi.

Lúc trước, đã có rất nhiều phỏng đoán về thân phận của Khinh Ngữ.

Mấy năm gần đây, Sinh Mệnh Vương vẫn im lặng, ẩn núp trong Yêu Dạ tộc nên cũng đã thu hút sự chú ý từ lâu.

“Đúng, đây chính là Sinh Mệnh Vương, Doanh! Ta từng gặp nàng ta một lần. Cả ba vị Vương của Yêu Dạ tộc đều có tính cách khác biệt. Huân là người sát phạt quyết đoán, nhưng tính cách lại đơn thuần nhất. Dao thì bá đạo, ngang ngược. Còn Doanh, người này tâm cơ rất sâu, dã tâm của nàng ta có lẽ là lớn nhất.”

Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Chính bản thân Yêu Dạ tộc cũng chưa chắc đã hiểu được Vương nhà mình.

Nhưng người bên ngoài lại có thể nhìn thấy hết sức rõ ràng.

Huân được phong Sát Lục Vương, một lòng bảo vệ Yêu Dạ tộc, nhưng mọi chuyện lại không như nàng nghĩ.

Còn Dao thì muốn khống chế toàn bộ người trong tộc, trở thành vị Vương duy nhất.

Đối mặt với cuộc tranh đấu giữa Dao và Huân, Doanh vẫn một mực án binh bất động. Nàng ta không chọn đứng về bên nào mà vẫn luôn im lặng.

Nhưng đằng sau sự im lặng ấy là một mưu đồ rất lớn.

Mà mưu đồ đó là gì thì lão tổ Cơ gia không đoán ra được. Chỉ có điều, muốn tiến vào chiến trường mộng ảo thì tu vi chỉ có thể là Thần Hải Cảnh. Với tu vi Giới Chủ của Doanh, cho dù có phế bỏ toàn bộ tu vi thì cũng không thể rơi xuống Thần Hải Cảnh được.

Chỉ có thể lợi dụng quy tắc sinh mệnh mà chuyển sinh, một lần nữa tạo ra chính bản thân mình.

Đối với Doanh mà nói, Đại Giới này không phải không lớn. Đại Giới càng lớn thì dã tâm của Doanh cũng càng lớn hơn. Nhưng rốt cuộc nàng ta vì cái gì?

Gương mặt lão tổ Cơ gia hiện lên vẻ lo lắng.

Về phần thắng bại của Cơ Lạc Tuyết, ông không còn chú ý tới nữa. Nếu Cơ Lạc Tuyết bại trận, nàng vẫn còn cơ hội chuyển mình.

Nhìn thấy đám mây đen trên bầu trời, vẻ sợ hãi trên gương mặt Cơ Lạc Tuyết đã mất đi, thay vào đó là sự ngoan cường.

“Khoan đã.”

Cơ Lạc Tuyết bỗng giơ hai tay lên, nối hai thanh Phản Thủ Kiếm lại với nhau, sau đó xoay trong tay, phát ra từng tiếng vù vù.

“Vù!”

Một khắc sau, Cơ Lạc Tuyết bay thẳng đến đám mây đen kia.

“Bốp bốp bốp!”

Hai thanh Phản Thủ Kiếm giống như cối xay gió, xoay tròn với tốc độ rất nhanh, cứ thế giết chết đám sâu ăn quả.

Nhưng lớp vỏ bên ngoài của đám sâu ăn quả này lại vô cùng cứng rắn. Lực phòng ngự của rất cao, là vật liệu quý trong mắt luyện khí sư.

Mặc dù hai thanh kiếm của Cơ Lạc Tuyết rất sắc bén, nhưng cũng chỉ chém được từng con mà thôi.

Chỉ là, như thế đã đủ rồi...

Mục tiêu của nàng vẫn là Khinh Ngữ!

Lúc này, Cơ Lạc Tuyết không biết Khinh Ngữ chính là Sinh Mệnh Vương chuyển thế, nhưng nàng mơ hồ đoán ra được, người có thể khống chế quy tắc sinh mệnh đến trình độ như vậy thì lai lịch chắc chắn không đơn giản.

“Đó không phải bản thể của nàng ta.”

Cứ thế bắn vọt đi được nửa đường, đầu óc Cơ Lạc Tuyết cũng nhanh chóng suy nghĩ.

Nàng biết cơ hội của mình chỉ có một lần mà thôi.

Khinh Ngữ nhìn thấy Cơ Lạc Tuyết sắp vọt đến trước mặt mình thì giọng nói vẫn lười biếng như trước, thản nhiên nhìn Cơ Lạc Tuyết, dường như không có ý phản kháng: “Đừng chống cự vô ích nữa.”

“Vèo!”

Cơ Lạc Tuyết ném mạnh hai thanh Phản Thủ Kiếm ra sau lưng, khiến chúng tạo thành từng vòng ánh kiếm hình tròn, tạm thời ngăn đám sâu ăn quả ở phía sau.

Nàng đến gần Khinh Ngữ, đầu ngón tay lại lóe lên vòng ánh sáng màu vàng nhạt. Cơ Lạc Tuyết muốn xem thử cảm giác của vòng ánh sáng nhạt này là gì.

Trong khoảnh khắc!

Cơ Lạc Tuyết bay thẳng xuống phía dưới!

Trên mũi chân của nàng lại xuất hiện một đường gió sắc bén, chính là đao gió hình trăng lưỡi liềm.

Cơ Lạc Tuyết giẫm lên thanh đao gió hình trăng lưỡi liềm, cắt nát đám dây leo từ đầu đến cuối, rồi thuận thế giẫm lên bàn cờ thiên địa.

Hai mắt nàng bỗng chăm chú hẳn lên, đôi giày thêu nhẹ nhàng giẫm xuống bàn cờ.

Sức giẫm không nặng, nhưng trong nháy mắt mà nàng giẫm xuống, vô số thanh đao gió hình trăng lưỡi liềm liền chui vào bàn cờ thiên địa.

Một âm thanh cực kỳ lớn được truyền ra từ bàn cờ. Một kích này của Cơ Lạc Tuyết gần như đã tiêu hao hết chân nguyên của nàng. Nàng biết, trong cục diện bế tắc này, sớm muộn gì nàng cũng bị đám sâu ăn quả kia giết chết. Chỉ có tìm ra được Khinh Ngữ thì mới có thể đánh bại nàng ta, giành được thắng lợi.

Vừa nãy, nàng đã nhận định được bản thể Khinh Ngữ đang ẩn núp trong bàn cờ thông qua cảm giác ngũ hành.

Lúc này, Cơ Lạc Tuyết đã hoàn toàn nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm nhận động tĩnh dưới bàn cờ.

Đám sâu ăn quả đã lách qua được đôi Phản Thủ Kiếm xoay tròn, lao thẳng đến nàng, nhưng nàng lại không chống cự.

Tìm không ra Khinh Ngữ thì nàng sẽ thua.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.