Bách Luyện Thành Thần

Chương 1291





Cây cung dài này lấy được ở tứ đại thần quốc, được xem là bán thần khí, La Chinh cũng không trông chờ nó thật sự có thể quấy nhiễu Minh Đạo.

Nhưng trong khi bắn ba mũi tên này ra, một tay hắn đã nâng kiếm, bóng dáng như thoi đưa, đã nhanh chóng áp sát về phía Minh Đạo.

Sau khi đẩy ba mũi tên kia ra, nhìn thấy La Chinh chạy thẳng tới chỗ mình, vẻ mặt Minh Đạo vẫn lạnh nhạt như cũ...

Công bằng mà nói, cho dù Minh Đạo có là Thiên Kiêu thì trong lòng cũng hơi bất an sau khi phát hiện đối thủ của mình là La Chinh.

Thực ra hiện nay rất nhiều chủng tộc đã không để ý đến chuyện La Chinh lừa chết Thiên Tôn nữa rồi. Nhưng các tộc lớn vẫn phái không ít Giới Chủ đi bao vây Tiên Phủ nghiêm ngặt, năm sáu năm gần đây không hề lơi lỏng một khắc nào. Mục tiêu của bọn họ không phải là La Chinh, mà là bản thân Tiên Phủ.

Nhận được truyền thừa của Tiên Phủ, La Chinh chắc chắn là một đối thủ mạnh.

Song, sau khi nhìn thấy thanh trường kiếm thần khí nhất phẩm kia, trái tim Minh Đạo lại hoàn toàn thả lỏng...

Tiên Phủ truyền thừa lại ít vũ khí vậy sao?

Chỉ là một món thần khí nhất phẩm thì lấy cái gì ra để đấu với ta?

Xem ra mấy lời đồn về truyền thừa của Tiên Phủ này cũng bị phóng đại một chút rồi...

Tất nhiên Minh Đạo không biết rằng trong Tiên Phủ không hề có sẵn vũ khí, nhưng một số vật liệu cực kỳ hiếm thấy thì lại có chút ít.

Y chỉ biết là, mình dựa vào một thanh Sát Lục Thánh Thương thì gần như đã có thể đứng ở thế bất bại.

“Ấu trĩ!”

Nhìn thấy La Chinh đến gần mình nhanh như gió, Minh Đạo liền đột nhiên xoay trường thương!

Từ trong hai mũi thương tỏa ra một luồng hào quang đỏ như máu, tia sáng như rồng này lượn trên không trung một vòng, như một mặt quạt được mở ra!

“Song Sinh Sát Niệm!”

Thương kỹ thứ hai của Sát Lục Thánh Thương!

Sát Lục Thánh Thương này có sức phá hoại cực kỳ thuần túy.

Có một vài thần khí chí tôn trên bia hoàn vũ vạn linh đều có tác dụng đặc biệt. Một số vũ khí chứa luật nhân quả hết sức ly kỳ cổ quái, phương thức giết người cũng khác nhau.

Nhưng thật sự để bàn về sức phá hoại thuần túy, luận về sự sắc bén của binh khí thì Sát Lục Thánh Thương tuyệt đối có thể nằm trong tốp ba!

“Roạt!”

Khi luồng hào quang đỏ như máu này lan ra, chân mày của La Chinh cũng hơi nhíu, hắn lại bị tia sáng này ép lui tới mấy chục trượng.

Minh Đạo cầm trường thương trong tay, trên mặt là nụ cười khẩy: “Không ngờ La Chinh tiếng tăm lừng lẫy lại chỉ là một con rùa đen rụt đầu, chiến đấu với người khác mà chỉ biết tránh né, trốn chạy. Ha ha!”

Từ lúc hai người đánh nhau tới giờ, La Chinh vẫn liên tục trốn tránh, quả thật khiến Minh Đạo nắm Thánh Thương cũng phải bó tay...

“Cũng đành chịu thôi, Sát Lục Thánh Thương chính là món vũ khí đứng đầu Yêu Dạ tộc!”

“Khà khà, cho dù là võ giả bình thường, nếu có được món vũ khí này thì cũng có thực lực để đánh với Thiên Kiêu một trận!”

“Minh Đạo cũng chỉ dựa vào sự sắc bén của binh khí mà thôi...”

Rất nhiều võ giả nhỏ giọng nghị luận.

Nhóm người đi theo Minh Đạo nghe được thì một võ giả trong đó hừ lạnh, nói: “Dựa vào sự sắc bén của binh khí? Các ngươi có gan thì cũng xách một thanh Sát Lục Thánh Thương ra thử đi!”

Từ trước đến nay, tranh chấp giữa võ giả đều không có công bằng.

Trên thế giới này luôn có người mạnh hơn ngươi về mọi mặt. Thiên phú của hắn mạnh hơn ngươi, số mệnh mạnh hơn ngươi, vũ khí trong tay cũng mạnh hơn ngươi...

Nói như vậy căn bản chẳng có ý nghĩa gì.

Trong lòng La Chinh chưa từng oán giận. Sau khi Minh Đạo lấy Sát Lục Thánh Thương ra, hắn liền coi Sát Lục Thánh Thương với Minh Đạo là một thể. Điều khiến hắn suy nghĩ chỉ là làm thế nào để đánh bại Minh Đạo đang cầm trong tay Sát Lục Thánh Thương.

La Chinh đang lơ lửng ở giữa không trung thì bỗng nhiên giơ trường kiếm trong tay lên thật cao, một tay đưa xuôi theo thân trường kiếm, vuốt nhẹ một mạch từ thân đến mũi kiếm.

Cuối cùng, hai ngón tay hắn liền dừng lại ở mũi kiếm, kẹp lấy mũi của Lôi Phong U Thần Kiếm, đảo chuôi kiếm đối diện với Minh Đạo...

Đây là một động tác kỳ quái...

Đám Quý Nam, Thương Ma và Huyễn Linh nhìn thấy cảnh này cũng rất khó hiểu...

Ánh mắt La Chinh hơi híp lại...

Lúc ở trong hành lang Đế Giả, La Chinh đã có cảm ngộ mới đối với Dịch Thần Nhất Kiếm.

Thuật Dịch Kiếm do Trần Hoàng Dịch Kiếm sáng chế không phải chỉ có một chiêu!

Khi ở trên đỉnh Sát Lục Kiếm Sơn, hắn đã đánh với Trần Hoàng Dịch Kiếm hơn một triệu kiếm.

Thật ra đó là một trận giao lưu chứ không phải là tỉ thí chiêu kiếm...

Dịch Kiếm chính là chiêu kiếm, nhưng so tài lại là so thấu hiểu về kiếm đạo, thấu hiểu đôi bên.

Như vậy mới được coi là một cuộc chơi cờ.

Đôi bên lấy kiếm thay cờ, tranh chấp, đề, chặn khí, mở đất...

Đi chéo, nối quân, lập quân, chặn, chạy quân, đối đầu, đè, trấn*...

* Một số thủ thuật trong cờ vây Trung Quốc.

Thuật Dịch Kiếm này không chỉ có một kiếm, mà ngược lại, Dịch Thần Nhất Kiếm gần như có thể hóa thành bất kỳ chiêu kiếm nào, thiên biến vạn hóa!

Vào thời điểm mấu chốt, dùng chiêu kiếm thích hợp nhất, đồng thời phát động công kích mạnh mẽ nhất, mới là nội dung chính của thuật Dịch Kiếm!

Muốn làm được điểm này thì cũng giống như chơi cờ, không chỉ phải hiểu rõ bản thân mà còn cần nhìn thấu từng động tĩnh của đối thủ.

La Chinh nhắm chuôi kiếm về phía Minh Đạo, chính là đang đứng ở vị trí của Minh Đạo mà thầm đoán bước tiếp theo của mình.

Minh Đạo hờ hững nhìn La Chinh, sau đó hừ lạnh một tiếng: “Giả thần giả quỷ!”

Sát Lục Thánh Thương lại đâm Nhất Niệm Vô Chuyển ra, dường như bóng thương to lớn kia chẳng cần phải chuẩn bị gì, bắn ra hàng loạt với hơn mười nhát đâm, chạy thẳng tới La Chinh!

Mà giờ khắc này, La Chinh vẫn đứng tại chỗ, vẫn nắm mũi Lôi Phong U Thần Kiếm...

“Thằng nhóc kia còn không chịu tránh ư?”

“Nếu còn không tránh, có lẽ sẽ bị những bóng thương kia trực tiếp giết chết!”

“La Chinh, đừng đờ ra nữa!”

Mắt thấy những bóng thương kia bay vụt tới, đến lúc chỉ còn cách La Chinh chưa tới một trượng, hai mắt La Chinh liền mở to, trên gương mặt mang ý cười, mà khi ý cười tan đi, tất cả cảm xúc trong mắt liền bị dập tắt!

Sau khi cắt đứt tình cảm, suy nghĩ của La Chinh cũng sẽ tiến vào một trạng thái vô cùng kỳ diệu.

Trong trạng thái này, tâm tình La Chinh không có bất kỳ dao động nào, chẳng biết mừng rỡ, cũng chẳng biết sợ hãi...

Ngón tay hắn khẽ bắn ra, trường kiếm bay trên không trung rồi chuyển hướng, xông thẳng về phía những bóng thương kia!

Chỉ thấy trường kiếm của La Chinh nhẹ nhàng lượn một cái, chính là một động tác Giá Kiếm!

Vẫn là kiếm pháp cơ bản, nhưng bây giờ La Chinh đã lĩnh ngộ kiếm pháp bình thường nhất này thêm một cấp rồi.

Một chiêu Giá Kiếm này có thể triển khai bất kỳ công kích nào!

“Keng!”

Bóng thương khổng lồ đầu tiên xuyên qua, mọi người chỉ cảm thấy trường kiếm trong tay La Chinh hơi dựng lên, bóng thương kia liền trực tiếp lệch hướng, bay vọt về một nơi khác.

“Keng!”

Bóng thương khổng lồ thứ hai cũng như vậy!

“Keng keng...”

Hàng loạt bóng thương được bắn tới, phía trước người La Chinh tựa như có một trường lực vô hình, hễ có bóng thương khổng lồ tới gần thì đều bị sức mạnh vô hình này đẩy ra. Trong mắt mọi người, đây quả thực là kỹ năng thần kỳ!

Để làm được điều này, La Chinh chỉ dựa vào một chiêu kiếm phòng ngự bình thường, Giá Kiếm.

Trường kiếm không chặn vào đỉnh hai mũi thương, mà chặn ở cán thương, đây cũng là nơi yếu ớt của cây thương, giống như chỗ bảy tấc trên người con rắn*!

* Chỗ bảy tấc trên người con rắn: người Trung Quốc có câu: Đánh rắn phải đánh bảy tấc, ý chỉ việc phải đánh vào điểm trọng yếu của đối phương thì mới có thể giành được phần thắng. Thông thường, vị trí bảy tấc của rắn chính là vị trí của tim, nên đánh vào đây rắn sẽ chết nhanh nhất.

Căn bản Lôi Phong U Thần Kiếm không thể đối đầu chính diện với bóng thương khổng lồ kia, nhưng trong trạng thái này La Chinh lại có thể nắm bắt tất cả, chính xác một cách khác thường, đến mức khiến kẻ khác giận sôi!

“Nhất Niệm Vô Chuyển!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Minh Đạo tự dưng hơi hoảng loạn!

Những bóng thương bay vụt ra ngoài không thể ngăn cản được La Chinh, trái lại còn bị La Chinh dễ dàng đẩy đi?

Rốt cuộc là... hắn đã làm như thế nào?

La Chinh không hề cho Minh Đạo quá nhiều thời gian để suy tính, đâu đâu cũng là tinh túy của thuật Dịch Kiếm, đè ép đối thủ của mình, không cho đối phương thời gian suy xét!

“Keng keng keng...”

Liên tục đẩy những bóng thương khổng lồ này ra, La Chinh đã nhanh chóng tới gần Minh Đạo.

“Ngươi! Chết đi cho ta!”

Trong Sát Lục Thánh Thương lại chiếu ra ánh sáng đỏ như máu!

“Song Sinh Sát Niệm!”

“Keng!”

Lần này, Lôi Phong U Thần Kiếm của La Chinh lại dựng lên, trực tiếp đặt ở nửa đoạn trên của cán Sát Lục Thánh Thương.

Song Sinh Sát Niệm vô cùng uy lực kia còn chưa kịp tung ra thì đã bị phát Giá Kiếm của La Chinh phá tan...

Thân là Thiên Kiêu, tốc độ phản ứng của Minh Đạo cũng cực nhanh!

Trong nháy mắt thương này bị La Chinh chặn lại, y liền lui về phía sau nhanh như gió!

Cùng lúc đó, trường thương nhanh chóng được rút lại theo phần dưới nách y. Vừa lui về phía sau, Minh Đạo vừa quay một vòng. Trường thương mới rụt về lập tức đâm tới phía La Chinh từ một hướng khác!

“Luân Hồi Thích!”

Minh Đạo cũng nóng nảy, không sử dụng thương kỹ của Sát Lục Thánh Thương, nên lập tức sử dụng thương pháp mình thường dùng nhất!

Nhưng...

La Chinh cứ như đã tính ra chiêu này của Minh Đạo từ trước, nên liền lui về phía bên trái nửa thước.

Tất nhiên một chiêu Luân Hồi Thích này đã bị hụt, sượt qua vai của La Chinh!

Võ giả quyết đấu cũng giống như kỳ thủ đánh cờ.

Đi nhầm một quân, mất ngay toàn cục.

La Chinh đã biết trước, sau khi lừa Minh Đạo để lộ sơ hở liền theo sau như bóng với hình. Hắn sẽ không cho đối phương một cơ hội nào nữa!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.