Bách Luyện Thành Thần

Chương 1249





Hơn mười nhịp thở sau, những cột sáng chiếu ra từ những tảng đá hình vuông này lại tắt hẳn.

Tất cả các tảng đá lại bắt đầu đồng thời chuyển động.

Bấy giờ, mọi người cũng bắt đầu hiểu ra được quy luật của những tảng đá này, trong lòng cũng bình tĩnh hơn một chút.

Những tảng đá này chỉ chuyển động men theo các ô vuông trên mặt đất, chỉ cần ô vuông mọi người đứng không nằm cùng một hàng với những tảng đá đó là có thể tránh được cột sáng vuông kia.

“Uỳnh! Uỳnh!”

Lần này, tất cả các tảng đá đều không xếp lại thành hàng với nhau nữa mà tản ra để chuyển động.

Lúc này, tám vị võ giả may mắn còn sống sót đều không ngừng di chuyển vị trí của mình để né những tảng đá kia.

“Chỗ này được đấy!”

“Không nên đứng ở chỗ này! Đằng kia có một tảng đá đang lăn tới kìa, chỗ này sẽ bị bịt kín đấy!”

“Mau qua đây đi…”

Nhiều võ giả sau khi tìm được “điểm an toàn” bèn yên lặng đứng chờ tảng đá lớn kia chiếu ra cột sáng vuông.

Khi nãy, tất cả các tảng đá đều xếp thành một hàng, chỉ thiếu một khối duy nhất nên “điểm an toàn” chính là hàng còn trống đó.

Còn lúc này, vị trí của tất cả các tảng đá đều trở nên lộn xộn, thế nên điểm an toàn cũng bị phân tách ra.

“Vèo.”

Trong lúc các tảng đá lớn chuyển động, La Chinh lại không vội vã tìm điểm an toàn mà không ngừng lướt qua các các tảng đá để quan sát.

Sau khi tảng đá kia bị võ giả thánh vực Vạn Phật công kích, cả sáu mặt của nó đều hiện lên một hình mặt quỷ…

“Mấu chốt chắc chắn nằm trên những hình mặt quỷ này.” La Chinh vừa lướt qua chúng, ánh mắt vừa điên cuồng quan sát.

“Rầm!”

Khi những tảng đá lớn đều ngừng chuyển động, ánh mắt của La Chinh bỗng sáng lên.

“Khuôn mặt quỷ trên tảng đá này hơi khác?”

Hắn cảm thấy màu sắc của mặt quỷ trên tảng đá này dường như khác hơn những cái còn lại. Hình mặt quỷ trên các tảng đá kia có màu đen, nhưng hình mặt quỷ trên mặt đáy của tảng đá này lại có màu đỏ sậm!

Chỉ có điều, La Chinh vừa mới tới nơi thì mặt quỷ kia đã bị lật xuống bên dưới, mà hắn cũng chẳng thể lật tảng đá này lên để xem tiếp được.

Lúc này, tất cả các tảng đá đều đã ngừng chuyển động, La Chinh đành phải từ bỏ. Hắn tìm một điểm an toàn ở gần đó rồi đứng yên không nhúc nhích, đầu vẫn đang không ngừng suy nghĩ.

“Vù vù…”

Bốn mặt của tất cả các tảng đá lại tiếp tục chiếu ra cột sáng. Tổng cộng bốn mươi ba tảng đá vuông chiếu ra một trăm bảy mươi hai cột sáng về bốn phía.

Nhìn uy lực ẩn chứa trong những cột sáng đó, La Chinh bèn cau mày chăm chú nhìn vào tảng đá cách đó không xa.

Sau khi những cột sáng này chiếu ra, kéo dài khoảng mười nhịp thở thì lại dần dần tắt, sau đó các tảng đá lại lập tức tiếp tục chuyển động.

La Chinh nhìn chằm chằm vào tảng đá hình vuông kia, trong lúc nó lăn thì mặt đá úp xuống dưới cũng bị lật lên trên.

“Mặt quỷ màu đỏ sậm biến mất rồi ư?” Thấy cảnh đó, La Chinh lại nhíu mày. Khó khăn lắm hắn mới tìm được một ít đầu mối, vậy mà cuối cùng lại cứ thế để vuột mất.

Bây giờ tất cả các tảng đá lại chuyển động hết về một bên của đại sảnh, rõ ràng là chúng lại chuẩn bị xếp thành một hàng lần nữa!

“Chỗ này thiếu một khối!” Võ giả Ma tộc hét to lên.

Lúc này tất cả các võ giả đều chẳng kịp nghĩ ngợi gì nữa, đồng loạt lao về phía kia.

Đương nhiên La Chinh cũng không ngoại lệ. Sau khi các tảng đá xếp lại với nhau thì chỉ còn một chỗ trống duy nhất là điểm an toàn.

Mọi người vốn đang cách nhau rất xa, lúc này lại cùng đứng tụ lại với nhau.

“Tìm ra cái gì không?” Quý Nam cũng thấy La Chinh đang cố tìm cách phá giải.

“Dưới đáy.” La Chinh đáp ngắn gọn, “Hình như có một mặt quỷ có màu sắc khác với những mặt quỷ còn lại, nó có màu đỏ sậm.”



“Thật sao!” Quý Nam nghe vậy, ánh mắt chợt bừng sáng: “Thế tìm mặt quỷ kia trước rồi sau đó phá nát nó!”

Mặc dù mỗi lần tiến vào sảnh Nhân Quả, những thử thách bọn họ gặp phải đều không giống nhau, nhưng khi Quý Nam bước vào sảnh Nhân Quả lần trước cũng gặp một trường hợp tương tự, đó là tìm ra một pho tượng rồng trên ba mươi ba cây cột đá, sau đó phá vỡ nó mới vượt qua được.

“Hình như mặt quỷ màu đỏ sậm được những tảng đá này cố ý giấu xuống phía dưới, hơn nữa còn có thể tự thay đổi vị trí nữa.” La Chinh bất đắc dĩ nói: “Cho dù tìm được thì cũng không kịp phá vỡ nó.”

“Nói cũng phải.” Quý Nam khẽ nhăn mũi, tỏ vẻ trầm ngâm.

“Cho dù thế nào đi nữa, mọi người cứ tìm mặt quỷ màu đỏ sậm đó đi đã rồi hẵng bàn tiếp.” Một cô gái Yêu Dạ tộc ở bên cạnh bỗng lên tiếng.

Mọi người đều gật đầu lia lịa…

Sau khi quen dần với quy luật chuyển động của những tảng đá này, mọi người dần bình tĩnh hơn.

Đợi đến khi những tảng đá xếp thành một hàng kia tách nhau ra, mọi người không vội vã tìm kiếm “điểm an toàn” để trốn nữa mà không ngừng lại gần những tảng đá đó. Dù sao bây giờ những tảng đá đó cũng chẳng đuổi theo để nghiền ép bọn họ nữa.

“Vèo vèo…”

Từng bóng người không ngừng lướt qua xung quanh những tảng đá này.

“Ta thấy rồi, tảng đá này quả thực có một khuôn mặt quỷ màu đỏ sậm!” Võ giả Ma tộc phấn khích hét lên: “Nhưng nó bị đè ở bên dưới rồi…”

Võ giả Ma tộc vừa dứt lời, tất cả các tảng đá lại phát ra cột sáng vuông lần nữa. Vốn dĩ La Chinh còn định chạy qua chỗ đó, nhưng lại bị cột sáng trước mặt ngăn cản đường đi. Mặc dù lần này La Chinh không nhìn thấy gương mặt quỷ màu đỏ sậm đó, nhưng quyết tâm xác nhận ý nghĩ đó lại càng mãnh liệt hơn.

Mấu chốt chắc chắn ở trên gương mặt quỷ đó, nhưng những tảng đá lớn này dường như có suy nghĩ của chính mình vậy, trong lúc chuyển động mà nó vẫn luôn giấu gương mặt quỷ màu đỏ sậm kia ở bên dưới. Đã vậy mỗi tảng đá trong số bốn mươi ba khối này đều có tới sáu cái mặt quỷ khắc bên ngoài liền, thế nên bây giờ họ phải tìm một gương mặt quỷ màu đỏ sậm trong tổng số hai trăm năm mươi tám mặt kia!

Thật sự không phải là khó bình thường!

Một lát sau, tất cả các tảng đá lại tiếp tục xếp thành một hàng lần nữa, còn đám La Chinh cũng tụ lại với nhau.

Ánh mắt của mọi người giao nhau, trong đó đều lóe lên hy vọng người kia có thể nghĩ ra cách phá giải.

“Ta có một phương pháp khá ngu ngốc.” La Chinh lên tiếng.

“Mời nói.” Cô gái Yêu Dạ tộc đáp lời, cho dù tiếp đó La Chinh có đưa ra bất cứ đề nghị nào thì chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng, bọn họ đều sẽ làm theo.

“Ai biết đặt bẫy?” La Chinh hỏi.

Nghe La Chinh hỏi thế, võ giả đội mũ tròn khẽ hất mũ lên rồi cười nói: “Ta biết.” Nói rồi, hắn khẽ vung tay lên, trong tay hắn bỗng chốc xuất hiện ba đốt trúc màu tím nhỏ bằng ngón tay út, sau đó lại khẽ phất một cái, mấy đốt trúc màu tím đó rơi xuống tự đứng thẳng trên mặt đất.

“Vô ích thôi!” La Chinh khẽ lắc đầu.

“Đây là Trúc Tử Lôi, uy lực của nó…” Võ giả đội mũ tròn kia còn đang định ba hoa một hồi, nhưng La Chinh chẳng buồn để ý tới hắn nữa. Thời gian vô cùng gấp gáp, La Chinh không rảnh để giải thích cặn kẽ với tên này.

Dưới sức ép của những tảng đá đó, những đốt Trúc Tử Lôi này cũng sẽ bị nghiền nát một cách dễ dàng.

La Chinh cần một loại bẫy thần văn, thực ra trong đầu hắn đã nghĩ ra được loại thần văn phù hợp rồi, nhưng lúc này hắn lại không thể vẽ được.

Bấy giờ, có vài võ giả vẫn đang vô cùng thắc mắc, nhưng Quý Nam và võ giả thấp bé kia đã kịp thời phản ứng.

Nếu những tảng đá này không ngừng chuyển động, vậy thì chắc chắn có một mặt đá sẽ phải ở bên dưới. Nếu vậy, sẽ có lúc gương mặt quỷ màu đỏ sậm kia phải bị lật lên trên. Nếu đặt bẫy trên tất cả các ô vuông trong đại sảnh này thì tới lúc đó sẽ kích hoạt toàn bộ chúng. Cuối cùng, rồi sẽ có một cái bắn trúng vào gương mặt quỷ kia.

Đây là một phương pháp ngu ngốc, nhưng lại là khá hiệu quả!

“Ta… có thể.” Quý Nam khẽ cười nói. “Ấn Kiến Mộc.” Mười ngón tay của Quý Nam không ngừng hoạt động, hai ô vuông ở trước và sau nàng liên tục xuất hiện từng đường vân huyền ảo, ẩn trong đó là quy tắc hệ Mộc vô cùng nồng đậm.

Chỉ cần một ý nghĩ thôi là Quý Nam có thể làm những cây gai mọc đầy trên đó! Đây vốn là một trong những sát chiêu mạnh nhất của Quý Nam.

“Vậy ta cũng làm được.” Võ giả thấp bé kia cũng khẽ gật đầu, sau đó hắn nắm tay lại đặt trước ngực, một luồng sét phát ra từ giữ lòng bàn tay rồi bổ xuống mặt đất bên cạnh, trên nền ô vuông đó lập tức xuất hiện một đường vân bằng sét.

Bởi vì không biết những tảng đá này sẽ lăn tới đâu, nên phương pháp ngu ngốc này cũng có vẻ khá tốn sức vì phải đặt bẫy lên toàn bộ các ô vuông trong đại sảnh này.

Chỉ là mọi người chẳng nghĩ ra được phương pháp nào tốt hơn nữa…

Hai người vừa né, vừa dùng hết mọi biện pháp để đặt từng hàng bẫy dọc theo các ô vuông trên mặt đất.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.