Bách Luyện Thành Thần

Chương 1243





Sau khi vách tường bốn phía sụp đổ, chúng liền tan biến đi, mà trần nhà trên đỉnh đầu cũng biến mất chỉ trong nháy mắt.

Trước mặt mọi người xuất hiện một ngọn núi lớn hùng vĩ!

Ngọn núi lớn này bị bao phủ bởi làn sương trắng dày đặc, giống như tiên cảnh.

Mà mười người, bao gồm La Chinh đều đang đứng sừng sững trên đài cao dưới chân núi lớn.

“Chẳng phải trong thanh sắt này được gọi là đại sảnh Nhân Quả à? Sao lại là một ngọn núi vậy?” La Chinh tò mò hỏi.

Những người khác nghe thấy lời của La Chinh thì cũng chỉ ngoảnh mặt làm ngơ. Dù sao đa số bọn họ cũng là lần đầu tiến vào, nên không thể giải đáp vấn đề của La Chinh.

“Đại sảnh Nhân Quả, chờ sau khi lên núi sẽ biết.” Cô gái áo trắng mỉm cười đáp: “Sau khi rời khỏi đài cao, tất cả mọi hạn chế sẽ được giải trừ. Nhưng ta không hy vọng mọi người sẽ tranh đấu với nhau.” Câu nói này, là cô gái áo trắng nói với những người khác.

“Dựa vào cái gì?” Một cái thanh âm trầm nhẹ nhàng truyền tới.

Có một số võ giả vốn đã có ý định ra tay...

Đã tốn năm triệu điểm mộng ảo để tiến vào đại sảnh Nhân Quả, chắc chắn điểm mộng ảo của bản thân mỗi người đều sẽ không ít!

Cô gái áo trắng mỉm cười: “Trong đại sảnh Nhân Quả có thể cướp đoạt được đến hàng chục triệu điểm mộng ảo. Nếu cơ duyên không tệ thì thậm chí còn có thể lấy được một số thần khí chí tôn chưa từng xuất hiện. Nhưng nếu các ngươi muốn chém giết lẫn nhau ở đây thì cũng không thành vấn đề...”

Nghe thấy lời của cô gái áo trắng, mặt mọi người chợt biến sắc.

Những võ giả có thể đi vào thanh sắt đều có dư dả điểm số mộng ảo, cho dù là nộp năm triệu điểm mộng ảo thì vẫn còn lại hơn mấy triệu điểm.

Nhưng những điểm mộng ảo này là do bọn họ đã chém giết vô số trận, tích lũy từng chút, từng chút mà có được!

Trong đại sảnh Nhân Quả có thể cướp đoạt được hơn chục triệu điểm mộng ảo?

Thậm chí còn có khả năng lấy được thần khí chí tôn?

Tin tức này không thể không khiến những võ giả đang có sát ý trong lòng phải cân nhắc một chút.

Sau đó, cô gái áo trắng không băn khoăn nhiều nữa, nàng ta khẽ gật đầu với La Chinh: “Lên đường thôi!”

Nói xong, nàng là người đầu tiên bước ra khỏi đài cao, bước lên bậc thang trên núi lớn kia.

Mắt La Chinh hơi lóe lên. Theo lời cô gái áo trắng này nói thì dường như có thể cướp được một lượng lớn điểm mộng ảo ở đây.

Dùng đến chục triệu để tính ư?

Khó trách trong khoảng thời gian này, thứ hạng của hắn không tăng được mà lại còn giảm đi!

Chắc chắn đa số các võ giả xếp hạng phía trên hắn đều đã tiến vào đại sảnh Nhân Quả!

So với đại sảnh Nhân Quả, tốc độ cướp điểm mộng ảo của hắn đúng là không thể theo kịp.

Hắn cũng không đắn đo quá nhiều mà đi theo cô gái áo trắng này ra ngoài, bước lên bậc thang.

Nhưng…

Khoảnh khắc khi La Chinh bước lên bậc thang, trong lòng hắn bỗng nhiên thấy có linh cảm không tốt. Khi hắn ngẩng đầu lên, bên tai liền truyền đến một loạt âm thanh: “Khụ khụ khụ.”

Đám đầu lâu chết tiệt kia lại xuất hiện rồi!

Sau khi La Chinh tiến vào gian phòng vừa nãy, coi như hắn tạm thời được yên tĩnh một lúc. Không ngờ vừa mới rời khỏi đại sảnh này thì đám đầu lâu đã lại tới theo.

Trước đây, La Chinh dùng Na Di Lệnh xuyên thẳng từ thành chính này sang một thành chính khác, đám đầu lâu này cũng đuổi theo với tốc độ khó tin.

Hiện tại, La Chinh trực tiếp sử dụng thanh sắt, tiến vào đại sảnh Nhân Quả, không biết vị trí cách chỗ cũ bao xa, nhưng chúng vẫn theo tới như thường.

Chắc không phải sau khi hắn rời khởi chiến trường mộng ảo thì bọn chúng cũng sẽ theo vào trong Tiên Phủ đấy chứ?

Trong chiến trường mộng ảo thì không nói làm gì, vì dù sao ở đây cũng chỉ là ảo ảnh giống thật mà thôi. Nhưng nếu nó có thể xâm nhập vào trong Tiên Phủ, vậy thì đúng là hỏng bét.

Về phần chín võ giả khác, khi nhìn thấy cảnh này, bọn họ lập tức giật nảy mình!

Ngay cả cô gái áo trắng đi trước dẫn đường cũng hơi ngẩn người khi nhìn thấy đám đầu lâu đang ào ào lao đến: “Đây, đây là thứ gì?”

Ngược lại, La Chinh vẫn tỏ vẻ bình tĩnh. Hắn gần như đã quen rồi: “Bị trúng chiêu trong một bí cảnh...”

“Thật sao? Không có cách nào để đuổi đám đầu lâu này đi à?”

Nói xong, cô gái áo trắng còn đi đến bên cạnh La Chinh, lấy một đầu lâu từ sau lưng hắn xuống, quan sát cẩn thận một lúc. Sau đó, trên ngón tay thon dài của nàng bỗng phát ra một tia chớp nhỏ!

“Lốp đốp!”

Sau khi tia chớp bắn ra, nó bao trùm toàn bộ cái đầu lâu này!

Mặc dù tia chớp này rất nhỏ bé, nhưng uy thế chứa đựng trong đó khiến ngay cả La Chinh cũng phải thầm kinh hãi.

Tất nhiên, tia chớp có uy thế rất kinh người, ánh sáng nó tỏa ra cũng vô cùng lóa mắt, nhưng... cũng không có ích gì.

Đợi sau khi tia chớp tan đi, đầu lâu vẫn không hề bị tổn hại gì.

Đối với kết quả này, La Chinh cũng không quá bất ngờ. Đám đầu lâu này vĩnh viễn không bị tổn hại, luật nhân quả bên trong chúng chắc phải bá đạo ngang với quy tắc Thiên Đạo. Nếu chúng dễ bị tiêu diệt như vậy thì ngày đó sau khi bị Thiên Tôn bao vây, sau lưng hắn cũng đã không treo vô số đầu lâu như vậy. Ngay cả Thiên Tôn còn không thể làm gì được thì võ giả Thần Hải Cảnh làm sao có thể đuổi nổi chúng?

“Ha ha, để ta thử một chút xem sao.”

Người nói là gã võ giả Ma tộc vẫn luôn không ngừng khiêu khích người bên cạnh, cứ như gã muốn chiến với tất cả mọi người trong phòng một lần vậy. Nhưng hiện tại, gã lại tỏ vẻ hết sức hiền lành...

Võ giả Ma tộc cũng lấy một cái đầu lâu xuống.

“Ta cũng thử một chút!”

“A, cái đầu lâu này là thần khí đấy, không biết ta có thể nghiền nát nó hay không!”

“Đưa ta một cái đi.”

“Sau lưng tên đó nhiều như vậy, ngươi tự đi lấy đi.”

“...”

Nguồn :

La Chinh đứng tại chỗ, cảm giác loạn hết cả lên.

Không phải mọi người đang xông vào đại sảnh Nhân Quả sao? Tự dưng quay sang chú ý đến đám đầu lâu bám sau lưng hắn làm gì?

Nhìn thấy vẻ mặt của La Chinh, cô gái áo trắng che miệng cười, buông bàn tay ngọc ra, đầu lâu kia liền tự động bay về sau lưng La Chinh, lại cắn vào lưng hắn. Nàng lập tức nói: “Nếu như ta đoán không lầm thì đám đầu lâu này là do nguyền rủa mà ra!”

“Coi như ngươi đoán đúng.” La Chinh nhún vai.

“Theo truyền thuyết, Vu thuật của Vu tộc thượng cổ tình cờ lại phù hợp với quy tắc Thiên Đạo. Nó dựa vào phương pháp nguyền rủa, ăn cắp số trời, cho nên Vu thuật của bọn họ cũng cực kỳ lợi hại, gần như không thể phá giải được.” Cô gái áo trắng nói.

“Ăn cắp số trời?”

Nghe vậy, La Chinh hơi sững sờ.

Cô gái áo trắng mỉm cười: “Thật ra ta cũng không hiểu lắm... Tất cả chỉ có một trăm hai mươi tám phần số trời, nếu như dùng thủ đoạn xấu xa không minh bạch để giành lấy số trời thì có lẽ sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt!”

Số trời, chính là luật nhân quả cao nhất trong vũ trụ.

Trong vũ trụ có một trăm hai mươi tám phần số trời, không nhiều hơn cũng không ít hơn dù chỉ một phần!

Sau khi Thiên Tôn qua đời, phần số trời đó sẽ tiêu tan, sau đó mới xuất hiện mũ Thiên Mệnh.

Nhưng trong truyền thuyết có nói, không biết Vu tộc thượng cổ đã dùng phương pháp nào mà lại có thể dựa vào Vu thuật để mở ra luật nhân quả cao nhất. Thủ đoạn này đã vượt ngoài hạn chế của Thiên Đạo, vì vậy Thiên Đạo không chấp nhận.

Theo suy đoán của các võ giả ngày nay, Vu tộc thượng cổ biến mất sạch sẽ chỉ trong một đêm hẳn là do nguyên nhân này!

Nhưng từ khi Vu tộc thượng cổ biến mất đến giờ đã hơn một tỉ năm, nên mọi chuyện đã bị phủ bụi theo thời gian từ lâu rồi, suy đoán của mọi người cũng khó tránh khỏi sai lầm.

“Đi thôi, vừa nãy ta quên nói, trong đại sảnh Nhân Quả cũng cấm bay, cho nên chỉ có thể leo từng bước lên những bậc thang này.” Cô gái áo trắng nói xong thì không hề dừng lại, mà leo thẳng lên cầu thang uốn lượn như rồng mà đi.

La Chinh đi theo phía sau cô gái áo trắng.

Cùng lúc đó, tám võ giả phía sau La Chinh đều tự bày ra thủ đoạn của mình, muốn nghiền nát đầu lâu nho nhỏ kia.

“A a a... Ta không bổ ra được! Nó còn làm mẻ đại đao Hắc Ma của ta!”

Võ giả Ma tộc nâng thanh đao lớn đen sì trong tay lên, vẻ mặt đau lòng nói. Thanh đao lớn kia cũng là một thần khí nhất phẩm, nhưng vừa mới chặt một đao xuống mà đầu lâu không hề bị tổn hại chút nào, còn trên thanh đao lại xuất hiện những mấy vết mẻ!

May là dù vũ khí bị tổn hại trong chiến trường mộng ảo thì bên ngoài chúng vẫn bình yên vô sự. Nếu không, chắc gã đã nổi điên rồi!

Chỉ là hiện tại đao đã bị hư hại, sau này gã còn phải chiến đấu rất nhiều, nếu không có thanh thần khí nhất phẩm này thì sẽ hơi bất tiện.

Nghe thấy võ giả Ma tộc này nói thế, những người khác nhìn gã như nhìn một thằng ngốc...

Bọn họ lấy đầu lâu nhỏ từ sau lưng La Chinh xuống chỉ vì tò mò mà thôi, cần gì phải liều mạng như vậy?

Tất nhiên, lần này không ai phá vỡ được đầu lâu nhỏ, nên bọn họ cũng nhao nhao từ bỏ. Đám đầu lâu nhỏ lại lần nữa được trả về cho “chủ cũ”, những hàm răng trắng dày đặc lại cắn lên lưng La Chinh. Tám võ giả khác cũng theo sau hắn bước lên cầu thang.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.