Hai cái cây to khổng lồ này cao vút lên tận mây xanh, ở giữa liền xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ.
“Vòng xoáy kia chính là lối vào cửa Khô Mộc. Có điều, mọi người phải cẩn thận. Cửa Khô Mộc này sẽ phát động tấn công!” Lúc này, Bạch Vi xông lên trước, đồng thời cảnh báo mọi người.
Nàng vừa dứt lời thì thân hai cái cây khổng lồ kia đột nhiên bắt đầu lung lay!
“Khụ khụ khụ, khụ, khụ…”
Hai cây khô khổng lồ bắt đầu lay động và, cành cây cũng đung đưa mãnh liệt.
Nhìn từ xa, dường như hành động của cái cây khổng lồ này vô cùng chậm chạp. Nhưng khi Bạch Vi dẫn mọi người đến gần thì những cái cây này lại đánh về phía mọi người với tốc độ cực nhanh. Tốc độ đã cực nhanh, mà trên cành cây còn lóe lên ánh sáng màu xanh huyền ảo, đó chính là lực quy tắc sinh mệnh!
“Vù vù...”
Từng cành cây quật đánh tạo ra những tiếng rít sắc nhọn, đến cả không gian cũng phải run rẩy. Tưởng tượng thôi cũng biết sức mạnh ẩn chứa bên trong kinh người tới mức nào.
“Cẩn thận!”
Tám vị võ giả này so với cây tinh khổng lồ chẳng khác gì tám con ruồi nhỏ bé không ngừng xuyên qua từng cành cây!
“Vù...”
Tiếng vù vang lên, theo đó là một cành cây thô lớn, quật thẳng về phía La Chinh.
Đối diện với cành cây đang quật tới, thân hình La Chinh chỉ khẽ rơi xuống một chút là có thể vượt qua từ phía dưới.
Có điều, hắn vừa tránh được một cành thì phía trước lại xuất hiện ba cành cây khác quật tới từ ba phía…
Uy thế tuy cực lớn, nhưng La Chinh không hề khởi động Bát Khúc Phi Yên mà thi triển thân pháp Truy Vân, sử dụng tốc độ cực nhanh để xông qua từ khe hở của những cành cây này. Đối diện với đòn tấn công ở mức độ này, La Chinh có thể ứng phó thành thạo.
Nhưng ngay lúc này, hắn liền nghe thấy tiếng rên rỉ truyền đến. Chính là tiếng cô gái Yêu Dạ tộc mang theo cây cung màu xanh ở lưng kia bị cành cây quật trúng!
“Bốp!”
Cú quật này trực tiếp làm cô gái Yêu Dạ tộc đó ngất đi, lăn loạn xạ trong không trung.
Còn chưa đợi cô gái đó rơi xuống mặt đất thì ở cách đó không xa lại có ba cành cây vươn tới, trực tiếp cuốn cô gái đó vào trong, kéo về phía thân của cây tinh đó.
Bạch Vi thấy vậy thì sắc mặt cũng cứng lại, lớn giọng hét: “Cứu nàng!”
Hai võ giả Yêu Dạ tộc ở bên cạnh lập tức xông về phía cô gái có trường cung ấy từ hai bên trái phải, muốn cứu cô gái đó từ trên cành cây xuống.
Nhưng bọn họ vừa xông lên phía thì trước mặt họ liền xuất hiện mười cành cây quật tới, kiên quyết đẩy lùi bọn họ!
Mặc dù những võ giả Yêu Dạ tộc khác cũng muốn ra tay nhưng lại ngoài tầm với…
Trên mặt những người Yêu Dạ tộc này là vẻ buồn bực. Vốn dĩ bọn họ đến để cứu viện, không ngờ còn chưa bước vào cửa Khô Mộc đã bị mất một người.
Mặc dù ở chiến trường mộng ảo sẽ không chết thật, nhưng lần này bọn họ đến cứu viện nên dĩ nhiên có càng nhiều người càng tốt.
“Haiz…”
Ngay lúc này, người của Yêu Dạ tộc liền nghe thấy một tiếng thở dài.
Tiếp sau đó bọn họ nhìn thấy một người hóa thành một đường màu đen bay thẳng về phía cô gái trường cung với tốc độ cực nhanh!
“La Thiên Hành, vô dụng thôi! Mau quay lại!” Bạch Vi khuyên can.
Cành của cây tinh này to nhỏ khác nhau, càng đến gần cây tinh thì lượng cành cây càng nhiều!
Lúc trước, khi bắt đầu vào cửa Khô Mộc, mọi người đều cố gắng duy trì vị trí ở giữa hai cái cây tinh khổng lồ này. Như vậy thì có thể tránh khỏi phần lớn cành của cây tinh…
Đừng thấy cây tinh này có vẻ cũ kỹ, xù xì mà lầm. Cây gỗ đã thành tinh thì có linh trí không hề tồi, nó cố ý cuốn một người đi mà không giết chết chính là vì muốn dụ dỗ những võ giả khác tới cứu. Như vậy, nó có thể giết được nhiều võ giả hơn!
Lần đầu tiên vào trong cửa Khô Mộc, Yêu Dạ tộc cũng có một người bị cuốn vào trong cây tinh. Mà sau đó vì cứu lẫn nhau nên toàn quân bị diệt. Tất cả mọi người đều để lại một nửa điểm mộng ảo của mình ở đây, sau đó đều bị đưa về thành chính.
Vì vậy, khi cô gái trường cung vừa bị cuốn chặt, Bạch Vi liền mở miệng kêu người cứu. Nhưng sau khi đã bị cuốn vào trong phạm vi nguy hiểm thì Bạch Vi lại ngăn cản La Chinh.
Nhưng La Chinh lại mắt điếc tai ngơ mà vọt thẳng qua bên đó!
“Vù vù vù vù…”
Khi La Chinh đến gần cô gái trường cung, bên tai hắn truyền tới vô số tiếng rít và có đến năm mươi cành cây quất về phía La Chinh.
“Tách tách tách…”
Trong nháy mắt, tất cả các cành cây đã quấn chặt lên người La Chinh và cô gái trường cung kia, vây chặt cả hai người giống như một cái kén khổng lồ vậy!
Dưới sự co rút của cành cây, cái kén gỗ khổng lồ này liền chậm rãi lùi về phía cành chính của cây tinh.
“Võ giả Nhân tộc này đúng là đồ ngu. Kêu hắn đừng cứu nữa mà vẫn cứ ngu ngốc lao lên!” Một người Yêu Dạ tộc mặt không biểu cảm nói.
“Người thì không đến nỗi nào, nhưng đúng là hơi ngu một chút…”
“Dù sao cũng không có tác dụng lắm, chỉ có thể coi là phiền phức, rời đi rồi cũng tốt. Có lẽ hắn cũng không có quá nhiều điểm mộng ảo, nổ rồi cũng không đáng tiếc.”
Mắt Bạch Vi phức tạp nhìn về phía cái kén khổng lồ kia, trong lòng mơ hồ có một dự cảm, nàng cảm thấy người này sẽ không chết như vậy!
Dự cảm của nàng thường khá chính xác. Lần đầu tiên nhìn thấy La Chinh, nàng liền cảm thấy người này không tầm thường. Mặc dù không đoán được thực lực thật sự của La Chinh nhưng nàng cảm thấy người này ít nhất cũng là cường giả cấp bậc như Lưu Vũ. Đương nhiên, chắc chắn hắn không bằng Lam Nhiễm…
Chắc không thực sự bị đưa về thành chính chứ?
Nhưng ý nghĩ này của Bạch Vi vừa xuất hiện thì bên tai liền truyền tới tiếng vỡ vụn.
“Tách…”
Âm thanh này là từ bên trong cái kén khổng lồ kia truyền tới.
“Tách tách tách…”
Ngay sau đó, âm thanh càng lúc càng lớn, không biết rốt cuộc bên trong cái kén đó xảy ra chuyện gì.
“Ầm!”
Một âm thanh lớn lập tức truyền tới!
Cái kén do cành cây tạo thành kia lập tức nổ tung. Sau đó Bạch Vi liền nhìn thấy La Thiên Hành ôm chặt cô gái trường cung chạy thẳng về phía này!
Nhìn thấy cảnh này, Bạch Vi đơ người, mở to mắt. Đến cả một cành cây ở bên cạnh quật tới nàng cũng suýt nữa quên phải tránh…
Tên nhóc này…
Đừng xem thường những cành cây này. Nhìn từ bên ngoài tuy chỉ thấy nó là cành cây bình thường nhưng quy tắc sinh mệnh dồi dào gửi trên những cành cây này dẻo dai đến khó mà tưởng tượng nổi.
Đao kiếm không làm đứt được, nước lửa không tổn hại được, cho dù là dùng thần khí để cắt đứt một trong những cành cây này thì cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Vừa rồi, La Thiên Hành và cô gái trường cung đã bị những cành cây đó bao vây tầng tầng lớp lớp. Muốn hoàn toàn tách những cành cây đó ra gần như là chuyện không thể, ngay cả Lam Nhiễm có bị trói chặt ở đây thì cũng không có khả năng giãy giụa!
Nhưng La Chinh này lại chỉ mất hai, ba nhịp hô hấp đã trực tiếp cắt đứt tất cả cành cây, thoát khỏi con kén do cành cây hình thành đó. Chuyện này sao Bạch Vi có thể không ngạc nhiên cho được?
Những võ giả Yêu Dạ tộc khác cũng như vậy…
Chỉ một nhịp trước bọn họ còn đang mỉa mai, thì ngay sau đó lại xảy ra chuyện không thể tưởng tượng nổi thế này, khiến bọn họ nhất thời mất tự nhiên.
“Vù vù vù…”
Tiếng rít sắc nhọn vờn bên tai La Chinh.
Hắn ôm cô gái trường cung, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước. Đối diện với cành cây đang quật tới, La Chinh không cần né tránh. Nhưng hễ cứ có cành cây đến gần thì hắn liền tung một đấm, đẩy ra!
“Bốp!”
Tiếng vang lanh lảnh truyền đến, những cành cây kia cũng bị La Chinh đánh vỡ vụn.
Với thực lực của La Chinh, hắn hoàn toàn có thể dùng tay không để cứng rắn hủy đi những cây tinh khổng lồ này…
Chỉ là hai cây tinh khổng lồ này vốn dĩ tạo thành cửa Khô Mộc, hắn sợ sau khi hủy đi thì cửa Khô Mộc đó sẽ biến mất nên mới kiềm chế ý định trong lòng.
Còn về những cành cây này thì việc gì La Chinh phải để tâm?
“Tiếp tục lên! Chúng ta đi!” Trong lòng Bạch Vi ngoài kinh ngạc thì cũng hiểu coi như nàng đã chọn đúng người. Thực lực của người này còn lợi hại hơn tưởng tượng của nàng nhiều!
Xem ra tình thế khó khăn của Lam Nhiễm và Lưu Vũ có thể hóa giải!
Nhưng La Thiên Hành này dù gì cũng là người ngoại tộc, liệu hắn có dẫn dắt Nhân tộc đến chiếm đoạt cửa Khô Mộc không?
Trong lòng Bạch Vi lúc này vui có, buồn có…
Cửa Khô Mộc quả thực là một thánh địa thu thập điểm mộng ảo. Hai người Lam Nhiễm và Lưu Vũ đã dựa vào cửa Khô Mộc để đưa bản thân lên tốp ba nghìn ở lần này, cho dù là ai cũng sẽ vô cùng coi trọng nơi đây.
Nhưng nàng đã dẫn La Chinh đến đây thì cũng đã không còn lựa chọn nữa, chỉ có thể mặc kệ mà thôi.
Có điều, người này chịu cứu người Yêu Dạ tộc nàng thì phẩm chất cũng không tồi. Đến giờ cũng chỉ có thể gửi hy vọng vào hắn thôi.