- Tiểu Tuấn, hiện giờ con vừa làm bí thư vừa làm thị trưởng à?
Giải Anh mang trà nước tới, cười hỏi, dù bà có không quan tâm tới chính trị thì cũng vẫn rõ chức vụ của con rể mình.
Liễu Tuấn đứng dậy nhận lấy nước, cười đáp: - Vâng ạ, tạm thời chưa có thị trưởng mới.
- Vậy chẳng phải cũng giống như lúc ở huyện Ninh Bắc sao, thế thì quá bận, không được, phải bảo bọn họ sớm ngày cấp cho một thị trưởng, con còn có thêm thời gian nghỉ ngơi. Ngọc Lan lớn như thế, đâu có như huyện Ninh Bắc.
Giải Anh thương con rể, nói luôn mồm.
- Con cũng phản ánh với Cù bí thư rồi, chắc là sẽ sớm cấp cho thôi ạ.
Giải Anh gật đầu: - Thế thì tốt...
Nghiêm Minh hỏi: - Ai tới làm thị trưởng đã có manh mối chưa?
Liễu tuấn lắc đầu: - Tạm thời còn chưa có, đoán chừng phải tranh đấu một hồi.
Nghiêm Minh cười: - Không liên quan gì tới cậu, cứ đứng ngoài mà xem là được rồi.
Liễu Tuấn hiện giờ là phó bí thư tỉnh ủy, phó thị trưởng, kiêm bí thư thị trưởng Ngọc Lan, quyền lực hiển hách vô cùng, chức thị trưởng này khẳng định không thể là đích hệ của Liễu Tuấn nữa.
Cù Hạo Cẩm và Thai Duy Thanh đều thèm chức vụ này, khả năng Cù Hạo Cẩm rời đi là rất lớn, nhưng ông ta ở tỉnh A gần năm năm, có thế lực thâm căn cố đề rồi, vẫn là phái lớn nhất của tỉnh A, hơn nữa Cù Hạo Cẩm bay cao chứ không phải lui về tuyến hai, Cù phái sẽ không tan rã, đoán chừng La Tự Lập hoặc Vương Đức dù sẽ ở lại tỉnh a, "chiếu cố" cục diện này. Nếu như bí thư mới vẫn là người của Minh Châu hệ vậy khả năng cả hai người La Vương đều ở lại rất lớn. Hai người này vốn là đích hệ của Cù Hạo Cẩm, sẽ cùng bí thư mới nắm chắc đại quyền cán bộ. Giả sử Thai Duy Thanh thuận thế tiếp nhiệm, vậy khẳng định không thể nào chấp nhận cả phó bí thư đảng ủy lẫn trưởng phòng tổ chức đều không cùng đường với mình, TW sẽ có an bài thỏa đáng, liên quan tới ổn định, phồn vinh một tỉnh, một số quy củ phải chú ý, không thể tùy tiện được.
Như vậy khả năng điều Vương Đức Dụ tương đối lớn.
Vương Đức Dụ được bồi dưỡng làm lực lượng dự bị của hệ phái, đảm nhậm một chức hai nhiệm kỳ là không thích hợp, giả sử hắn muốn thăng chức phải thay vị trí của La Tự Lập, mà hiện giờ Cù Hạo Cẩm đi, Đinh Ngọc Chu lui về, Hoa Quân Đình điều chức, Thai Duy Thanh giả sử không thể thuận lợi tiến lên, khả năng điều đi cũng rất lớn, chỉ còn lại La Tự Lập và Đoạn Định Viễn trong ban bí thư, nếu Vương Đức Dụ còn thay La Tựu Lập, thì mức độ thay đổi quá lớn.
Uông Quốc Chiêu vốn ban đầu định thay Đinh Ngọc Chu, nhưng vì chuyện ổn định vĩ mô bất ngờ mà bị ngã ngựa, Liễu Tuấn nhảy dù xuống, gần như nằm ngoại dự liệu của tất cả, vị trí thị trưởng này, cho dù nghĩ thuần túy về mặt thể diện e rằng Cù Hạo Cẩm cũng sẽ không dễ dàng buông tay.
Còn Thai Duy Thanh nếu thuận lợi tiếp nhiệm, đoán chừng cũng khó chấp nhận hai người đứng đầu Ngọc Lan đều không phải đích hệ của mình.
Vì vậy tranh giành chức thị trưởng này sẽ diễn ra giữ Cù Hạo Cẩm và Thai Duy Thanh, Liễu Tuấn có thể thoải mái tọa sơn quan hộ đấu, thời khắc quan trọng không chừng có thể kiếm được chút "lợi lộc".
Nghiêm Minh mặc dù không công tác ở Ngọc Lan, nhưng lập tức hiểu rõ quan hệ trong đó, có thể thấy mấy năm qua đúng là tiến bộ không ít.
- Thời gian trước anh còn nghe nói khả năng Cao Trường Hoành tới làm thị trưởng Ngọc Lan.
Nghiêm Minh vừa nói vừa lắc đầu.
Liễu Tuấn cũng lắc đầu.
Các loại tin đồn quan trường ở kinh đô là nhiềunhất, có điều người tung ra cái tin đồn kia trình độ quá thấp, rất ít ai lại đi đem cả hai người nối nghiệp hệ phái lớn vào một thành phố, chẳng phải rõ ràng muốn người ta "chiến tranh" sao? Coi các đại lão của Nghiêm Liễu hệ và Cao hệ là đồ ngốc hết chắc.
Hơn nữa luận riêng về kinh nghiệm lý lịch, Cao Trường Hoành còn trên cả Liễu Tuấn, Liễu Tuấn đã làm bí thư, Cao Trường Hoành ủy khuất làm thị trưởng khẳng định nhà họ Cao không làm, sau đại hội đảng toàn quốc, khẳng định Cao Trường Hoành sẽ tiến thêm một bước, đoán chừng sẽ vào ban thường ủy tỉnh, cung có khả năng thành phó bộ trưởng xếp khá gần trong bộ ủy ban quốc gia.
Hai anh em ngồi trong phòng khách tán gẫu.
Không lâu sau Liễu Diệp và Nghiêm Hạo về nhà, Nghiêm Hạo thấy Liễu Tuấn lập tức kêu: - Cậu ơi Dương Dương đâu?
Nói ra Liễu Tuấn vừa là cậu vừa là dượng của Nghiêm Hạo, có điều khi Nghiêm Hạo biết nói, thì Liễu Tuấn và Nghiêm Phi chưa kết hôn, cho nên gọi cậu là quen rồi, không cần thay đổi nữa.
Liễu Tuấn cười nói: - Dương Dương ở Ngọc Lan cơ, không về.
Nghiêm Hạo hơi chút thất vọng: - Ồ, thật đáng tiếc, cháu có rất nhiều trò chơi mới, đợi Dương Dương về chơi đấy.
Liễu Diệp cười: - Đợi năm mới là con có thể chơi cùng Dương Dương rồi.
Nghiêm Hạo phụng phịu: - Lại tới tết, còn mấy tháng nữa nữa.. Đúng rồi, tết nguyên đán cô và Dương Dương có về không cậu?
Liễu Tuấn cười ha hả: - Nếu như cháu muốn Dương Dương về, vì sao không gọi điện thoại hỏi? Cháu thể diện lớn, nói không chừng cháu gọi điện thoại về, hai hôm nữa cô cháu mang Dương Dương về thì sao.
Nghiêm Hạo nghe thấy rất có lý, ném cặp sách tới rầm một cái lên ghết sô pha, chạy đi gọi điện thoại.
- Sách tham khảo đấy! Liễu Diệp vừa nói vừa lắc đầu: - Ài, vừa mới vào tiểu học sách tham khảo đã nhiều vô cùng, chị sách mà còn phí sức, học sinh tiểu học đúng là khổ.
Liễu Tuấn nói: - Giáo dục thành tích là thế đấy, khi chúng ta còn nhỏ đâu có vất vẻ như thế, có rất nhiều thời gian chơi đùa.
Liễu Diệp nói: - Làm như thế này không được, mọi người phải ý kiến với lãnh đạo bộ giáo dục cải cách đi.
Liễu Tuấn và Nghiêm Minh nhìn nhau cười.
Liễu Diệp cũng chỉ nói cho có thể thôi, cô biết chồng và em mình giờ là nhân vật lớn cả rồi, nếu đề xuất ý kiến với lãnh đạo bộ giáo dục, chỉ sợ là sẽ gây nên phong ba lớn.
Tới giờ ăn cơm, Giải Anh vừa xem đồng hồ vừa lẩm bẩm: - Lại họp hành cái gì mà giờ này chưa chịu về nhà.
Nghiêm Ngọc Thành sinh hoạt rất có quy luật, cho nên hôm nay chỉ về nhà trễ có vài phút Giải Anh đã sốt ruột rồi.
Điều này cũng khó trách, quy củ của hai nhà Nghiêm Liễu là không cho phu nhân can dự vào chính sự, Giải Anh thường ngày trừ cùng những người bạn như Nguyễn Bích Tú dạo phố, thi thoảng chỉ đánh bài giải trí thôi, chiếm cố chuyện ăn ở của Nghiêm Ngọc Thành là công tác quan trọng nhất, Nghiêm bí thư thi thoảng về muộn một lần là khiến cho phu nhân bất an.
Tới mười phút sau bên ngoài cửa mới có tiếng xe ô tô, người trong phòng đều đứng cả dậy, phút chốc sau, Nghiêm Ngọc Thành đi qua cửa, thấy Liễu Tuấn chỉ "ừm" một tiếng, đi thẳng tới bàn ăn ngồi xuống, cả nhà quây quanh yên lặng ăn cơm.
Sau bữa cơm, theo lệ xem thời sự, Nghiêm Ngọc Thành ngồi giữ, Liễu bí thư và Nghiêm ti trưởng ngồi tiếp ở ai bên.
Xem xong thời sự, Nghiêm Ngọc Thành không nói một lời, đứng dậy chắp tay đi vào thư phòng, Liễu bí thư và Nghiêm ti trưởng cũng im lặng đi theo.
Vừa mới ngồi xuống, Nghiêm Ngọc Thành đưa tay "đòi thuốc", hộp thuốc lá nhỏ đó là lương thực tinh thần cả buổi tối của ông, Nghiêm bí thư không tùy tiện động vào, giờ con trai còn rể ở đây, nên muốn có chút chỉ tiêu ngoài "biên chế".
Ai ngờ vừa mới châm điếu thuốc chưa bao lâu, Giải Anh bưng hoa quả vào, thấy thế không vui: - Lão Nghiêm, phải biết tự giác chứ.
Nghiêm đại bí thư mặt lộ vẻ xấu hổ hiếm có, nhưng vẫn tiếp tục hút , bất kể thế nào cũng không chịu bỏ phí.
Giải Anh đặt khay hoa quả xuống, nói: - Còn nữa, Nghiêm Minh, Tiểu Tuấn, hai đứa phải tự giác giám sát ba các con, không được vi phạm.
Liễu Tuấn cười: - Mẹ không tới trung kỳ ủy công tác đúng là mai một nhân tài, ngay cả bí thư chính pháp ủy cũng bị quản sát sao, ai dám không giữ quy củ.
Giải Anh cười: - Đúng thế, mẹ mà tới trung kỳ ủy, đảm bảo bắt vài kẻ vi phạm quy định làm điển hỉnh.
Mọi người liền bật cười.
Đợi Giải Anh ra ngoài, Nghiêm Ngọc Thành hỏi thẳng: - Nhà họ Hà có biện pháp ứng phó gì?
Vào lúc này cũng chỉ có thể đi bước nào hay bước đó, xem đối thủ chiêu số gì rồi hóa giải.
- Liễu Tuấn, Thai Duy Thanh rốt cuộc là người như thế nào?
Một lát sau Nghiêm Ngọc Thành chậm rãi hỏi.
Liễu Tuấn và Nghiêm Minh nhìn nhau, mặt nghiêm nghị, Liễu Tuấn trầm ngâm nói: - Khí độ không đủ, có chút thủ đoạn.
- Ừ.
Nghiêm Ngọc Thành gật gù.
Liễu Tuấn liền biết, Thai Duy Thanh có khả năng thay thế Cù Hạo Cẩm thật rồi, theo y đoán chừng, đây có khả năng là một phương sách ứng phó với biến cố của cao tầng, nếu như Hà lão gia tử vì bệnh tình nguy ngập mà ảnh hưởng tới Hà Trường Chinh liên nhiệm, vậy thế lực của hệ phái kia sẽ càng trở nên cường thịnh, các hệ phái khác không thể không hợp tác càng thêm chặt chẽ, ủng hộ Thai Duy Thanh làm bí thư tỉnh A, có nghĩa là Cao hệ và Nghiêm Liễu hệ đạt thành nhất trí.