Lucas vội vàng lao đến cửa sổ, ánh mắt nhìn xuống Boong thuyền. Cảnh tượng hiện ra khiến hắn không khỏi rùng mình. Cả khoang thuyền ngập tràn tang thi, gào thét đầy hỗn loạn, tạo nên một khung cảnh kinh hoàng đến cực điểm.
Ánh mắt Lucas chợt bị thu hút bởi một góc. Ở đó, một người đàn ông trung niên mặc đồ đen từ trên xuống dưới, thân hình rắn rỏi, đang cầm khẩu súng liên tục xả đạn vào bầy tang thi. Từng viên đạn lao ra mang theo từng tiếng xé gió mà đi, nhưng bầy tang thi vẫn ùn ùn kéo tới như sóng triều, nuốt chửng lấy hắn.
“C·hết tiệt, ở đâu ra mà lắm vậy,” Lucas nghiến răng nói.
Amery cùng Emma sau khi hoàn hồn trở lại cũng chạy lại cửa sổ xem.
Amery giọng run run mà nói, “đây là thứ gì.”.
Emma nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt lập tức tái nhợt. Đôi chân như mất hết sức lực, cô ngã khụy xuống sàn, giọng nói run rẩy bật ra trong vô thức “Đây là... đây là tang thi…”
Amery quay đầu lại, ánh mắt đầy nghi hoặc, giọng nói mang theo chút không tin hỏi: “Tang thi là cái gì?”
“Tang thi là là một loại t·hi t·hể có thể không có ý thức, di chuyển theo bản năng cắn người và có thể l·ây n·hiễm.”. Lucas giọng điệu có chút nghiêm trọng mà nói.
“Nhưng tang thi chỉ có trong phim thôi mà,” Amery giọng nói có run nói.
"Không đợi Lucas kịp lên tiếng, bên ngoài cửa bỗng vang lên tiếng đập cửa dồn dập, kèm theo giọng nói hốt hoảng, đầy gấp gáp: “Cứu... cứu với! Bọn chúng đang đuổi tới đây rồi!”
Amery vừa định chạy ra mở cửa, nhưng Lucas bất ngờ giữ chặt tay hắn, ngăn không cho di chuyển. Khi còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bên ngoài lại vang lên những tiếng gào thét như dã thú, hòa cùng tiếng kêu đầy tuyệt vọng rồi tắt lịm đi chỉ còn lại âm thanh nhai nuốt cùng gầm gừ.
Amery ngã khụy xuống đất, vẻ mặt đầy sợ hài nhìn về phía dưới khe cửa đang tràn vào toàn là huyết.
“C·hết… c·hết người rồi sao?” Amery lắp bắp nói, giọng run rẩy không thể kiểm soát, vẻ mặt kinh hoàng như vừa chứng kiến điều gì đó không thể tin nổi.
"Không thể cứu được nữa rồi. Mở cửa ra chỉ có thể là c·ái c·hết mà thôi." Lucas nói, giọng điềm tĩnh, sắc mặt không hề thay đổi, ánh mắt không chút ba động nhìn thẳng về phía cánh cửa.
Chưa kịp để hắn hồi phục tinh thần, một giọng nói từ bên ngoài vang lên, nhẹ nhàng mà quen thuộc: "Tiểu Lucas à, là Trương thúc của ngươi đây, mở cửa cho ta đi." Giọng nói có chút bình thản một cách quỷ dị, không chút vội vã, hoàn toàn khác biệt với sự gấp gáp và sợ hãi lúc nãy.
Lucas nhíu mày, một cảm giác bất an dâng lên trong lòng hắn. Nhưng trái ngược với hắn, Emma và Amery định lao ra mở cửa. Khi hai người vừa định lấy vật chắn cửa ra, một lực đẩy mạnh hất văng cả hai người sang một bên. Khi còn chưa kịp phản ứng, một chiếc xúc tu đột ngột xuyên thủng cánh cửa, lao thẳng về phía Lucas.
"Lucas, cẩn thận dưới chân!" Emma hét lên, giọng đầy hoảng hốt.
Lucas muốn né sang một bên, nhưng chiếc xúc tu lao đến với tốc độ quá nhanh mà không kịp tránh. Nó sượt qua bắp đùi của để lại một v·ết t·hương sâu, máu bắt đầu rỉ ra.
“Mẹ nó, rốt cuộc đây là cái quái gì?” Lucas nghiến răng, máu thấm qua lớp quần, nhuộm đỏ một mảng lớn, cảm giác đau đớn không ngừng lan ra.
Chưa để hắn nhìn kỹ v·ết t·hương, bên ngoài lại vang lên âm thanh đầy lạnh lẽo như lòng của hắn lúc này, "Lucas à, thúc thúc chỉ muốn đến xem ngươi còn ổn không thôi." Giọng nói vang lên, giống như thanh âm khi dùng móng tay cào lên mặt kính, khiến người nghe cảm thấy ớn lạnh.
Xúc tu từ từ rút lại, để lại trên cánh cửa một lỗ lớn. Khi ánh mắt Lucas dừng lại ở cái lỗ đó, cả người hắn bỗng dưng cảm thấy như bị rút cạn sức lực, đôi chân mềm nhũn, suýt chút nữa ngã quỵ xuống đất.
Thứ hắn nhìn thấy qua lỗ hổng không phải là Trương thúc thúc hiền từ quen thuộc hàng ngày, mà là một gương mặt méo mó, không còn nguyên vẹn, cùng nụ cười rách toạc đến tận mang tai. Sau lưng nó, những chiếc xúc tu gớm ghiếc không ngừng uốn lượn, như đang chờ cơ hội vươn vào trong.
"Trên trần nhà vệ sinh có ống thông gió, các ngươi trèo lên đó thoát ra trước đi. Ta sẽ cầm chân hắn năm phút. Nếu thuận lợi, gặp nhau ở nhà kho." Lucas nói, ánh mắt không rời khỏi những chiếc xúc tu, cơ thể căng như dây đàn, chuẩn bị cho bất cứ đợt t·ấn c·ông nào.
Chưa kịp nói dứt lời, Lucas đã bị cắt ngang bởi tiếng gào của Amery, "Không được! Ta sẽ cản chân hắn! Ngươi còn trẻ, không thể làm chuyện nguy hiểm như thế này!"
Amery vốn không phải là người sẵn sàng hy sinh vì người khác, nhưng sau những ngày đồng cam cộng khổ với Lucas và Emma, hình bóng của hai người bọn họ khiến ông không thể không nhớ đến con cháu của mình. Một cảm giác bảo vệ mãnh liệt trỗi dậy trong lòng, thôi thúc ông đưa ra quyết định này.
"Không cần, ta tin mình có thể an toàn rời đi." Lucas cố nặn ra một nụ cười, nhưng cơn đau từ v·ết t·hương trên đùi khiến hắn phải hít sâu một hơi lạnh. Tay hắn vô thức đè chặt lên v·ết t·hương, máu vẫn không ngừng rỉ ra qua kẽ tay.
Không đợi bọn họ kịp thương lượng, con quái vật ngoài cửa đã mất kiên nhẫn. Những chiếc xúc tu của nó bắt đầu biến đổi, vặn vẹo thành hình dạng như một lưỡi rìu khổng lồ. Với một lực chặt mạnh, lưỡi rìu bổ thẳng xuống cánh cửa.
"Rầm!"
Chỉ chưa đầy hai nhát, cánh cửa gỗ kiên cố đã vỡ tan thành từng mảnh, để lộ thân hình quái dị của nó đứng sừng sững ở lối vào.
“Nhanh lên, không còn thời gian đâu!” Lucas vừa hét lên, chưa kịp dứt lời thì lưỡi rìu từ chiếc xúc tu đã lao thẳng về phía hắn. Theo phản xạ mà nhảy lùi về phía sau, kịp né tránh cú chém hiểm hóc chỉ trong gang tấc.
Khi hai người một người t·ấn c·ông, một người né tránh. Tuy lòng đầy do dự, nhưng khi thấy Lucas đang dốc hết sức bảo vệ họ, hắn không muốn trở thành gánh nặng. Cảm giác trách nhiệm nặng nề khiến Amery không thể chần chừ nữa, hắn liền gật đầu với Emma, rồi cùng cô rời đi. Dù lòng còn nặng trĩu, nhưng họ biết đây là lựa chọn duy nhất để không kéo chân Lucas lại.
Đợi hai người rời đi, khóe miệng Lucas khẽ nhếch lên, ánh mắt lóe lên sự sắc lẹm. Từ trong không gian, hắn rút ra một cán đao dài được băng dính quấn chặt quanh cán gậy, tạo thành một cây thương dài khoảng hai mét. Ánh đèn chiếu vào lưỡi đao loé lên sự sắc bén cùng sát khí.
Trực tiếp gian đột nhiên bùng nổ.
"Oa, chú bá đây là bật chế độ nghiêm túc rồi a!"
"Chủ bá, đừng nói nhiều, lên chém hắn luôn đi!"
"Phòng phát sóng này còn căng thẳng hơn cả xem phim Hollywood nha!"
Bình luận liên tục hiện lên như bão, khiến màn hình trực tiếp gần như bị lấp kín. Những tiếng hò reo, cổ vũ vang lên như thể đang chứng kiến một trận đại chiến kinh thiên động địa.
Ngay lúc này, ở Địa Cầu, hàng loạt video ngắn liên quan đến Lucas và đám tang thi đang chiếm lĩnh bảng hot search. Từ mạng xã hội đến các nền tảng video, đâu đâu cũng thấy bóng dáng.
#1 [Ngày thứ mười sinh tồn]: Tang thi bắt đầu xuất hiện!
#2 [Chỉ còn hai mươi ngày nữa]: Amery liệu có thể sống sót trở về?
#3 [Lucas đối đầu tang thi biến dị]: Đỉnh cao chiến đấu! Hãy vào xem ngay kết quả!
Dân mạng điên cuồng chia sẻ, bình luận ngày càng tăng lên với tốc độ chóng mặt.
"Lần này có vẻ nguy hiểm a!"
"Biến dị tang thi? Trò chơi này còn định không cho ai sống sót sao?"
"Coi video thôi mà tay cũng toát mồ hôi, Lucas đúng là trâu bò a!"
Số người xem trực tiếp tăng lên với tốc độ kinh hoàng, từ 3,1 tỷ người nhảy vọt lên 3,8 tỷ, rồi 4,5 tỷ, và cuối cùng chạm ngưỡng đáng kinh ngạc 5,2 tỷ người xem.