Giang Tiếu nhìn chằm chằm trần nhà, ngẩn người một lúc lâu. Cậu vẫn không thể tin được Đào Diên vừa gọi cho mình, còn mời mình gia nhập chiến đội SAS. Ba năm này hai người không hề qua lại, cậu còn tưởng chuyện này sẽ kéo dài đến hết sự nghiệp thi đấu của mình. Cũng bởi vì năm đó Giang Tiếu đã thất hứa với Đào Diên, vậy nên cậu không dám nhìn mặt anh, dù tình cờ gặp ở hiện trường thi đấu thì cũng không nói nhiều.
Nhưng mà Đào Diên lại chủ động liên lạc với cậu, anh ấy bỏ qua chuyện cũ, còn rất tích cực giúp cậu thoát khỏi chiến đội RY. Giang Tiếu rất cảm động, cũng rất áy náy. Vậy nên cậu không muốn để Đào Diên thất vọng, cũng không muốn để anh chờ lâu. Tối hôm đó, Giang Tiếu tìm gặp huấn luyện viên để bàn về việc chấm dứt hợp đồng.
Không giống với tưởng tưởng của cậu, huấn luyện viên chính rất thoải mái đồng ý, tôn trọng quyết định của cậu, còn lo lắng hỏi cậu đã có dự định cho tương lai hay chưa.
Giang Tiếu mơ hồ cảm thấy thái độ của huấn luyện viên có chút kỳ quái, nhưng đối phương không chủ động gây sự, cậu cũng chẳng bắt bẻ được gì.
" Vậy ngày kia tôi sẽ hẹn luật sư đến giải quyết vấn đề hợp đồng."
Giang Tiếu đứng dậy, cúi đầu chào rồi rời khỏi phòng của huấn luyện viên. Việc thương lượng ngày hôm nay diễn ra quá suôn sẻ, khiến cho Giang Tiếu có cảm giác như mình đang bị người ta lừa gạt. Phía CLB chịu thả người dễ dàng vậy sao? Là bởi vì có Kim CheongHo rồi nên mới cứ thế để cậu đi?! Giang Tiếu vò vò tóc, tạm thời gác chuyện này qua một bên.
" Bỏ đi, trước tiên cứ lo chuyện hợp đồng cái đã."
.
Sáng hôm sau, Giang Tiếu thông báo với các thành viên trong chiến đội về chuyện chấm dứt hợp đồng với CLB. Mọi người tuy rằng rất ngạc nhiên nhưng cũng không có ai nêu ý kiến, chỉ là nói vài câu an ủi với Giang Tiếu mà thôi. Caesar nhân lúc không có người bèn lén tới tìm cậu nói chuyện.
" Đội trưởng, cậu thực sự sẽ rời đội sao?"
" Ừm, tôi đã nói chuyện với huấn luyện viên rồi."
Giang Tiếu đang gập quần áo trong phòng ký túc của mình, khi nói chuyện với Caesar cũng không dừng lại:
" Tôi đã đề cử cậu lên làm đội trưởng, cậu gắn bó với chiến đội cũng rất lâu, là người thích hợp nhất. Huấn luyện viên cũng nói sẽ suy nghĩ."
" Cậu đi...là vì Kim CheongHo sao?"
Caesar cẩn thận dò hỏi:
" Vì chuyện đánh dự bị à?"
" Không hẳn. Có thể giúp chiến đội giành được cúp quán quân, đánh chính hay dự bị đều không quan trọng. Nhưng bây giờ chiến đội không cần tôi, vậy thì tôi ở lại cũng chỉ dư thừa."
Giang Tiếu nhìn thẳng vào mắt chàng trai tóc vàng đối diện mình, bình thản nói:
" Đây không phải là chiến đội lý tưởng của tôi."
" Vậy tại sao năm đó cậu vẫn đồng ý ký hợp đồng với CLB?!"
Caesar hoảng hốt giữ tay Giang Tiếu lại, giọng nói cũng có chút run lên:
" Giang Tiếu, bên phía huấn luyện viên cũng không muốn đối xử với cậu như vậy, nếu cậu nhượng bộ một chút..."
" Caesar, ba năm qua tôi nhượng bộ chưa đủ sao?"
Ánh mắt của Giang Tiếu rất lạnh lùng:
" Hơn nữa, suy nghĩ của Giang Tiếu năm mười bảy tuổi và năm hai mươi tuổi không giống nhau. Tôi không còn là tên ngốc khi mới bước vào CLB nữa rồi."
Nói xong, cậu dứt khoát rút tay ra, tiếp tục dọn dẹp căn phòng này. Caesar mím môi không nói thêm gì, chỉ đành rời khỏi đây trước. Xem ra Giang Tiếu đã quyết tâm rồi, cho dù là bất kỳ ai cũng không thay đổi được suy nghĩ của cậu.
Hiệu suất làm việc của Giang Tiếu rất nhanh, buổi sáng thông báo chấm dứt hợp đồng, buổi chiều thu dọn đồ đạc, đến trưa hôm sau đã mời luật sư đến giải quyết. Các thành viên của đội đều ngồi chờ bên ngoài phòng khách, chỉ có huấn luyện viên, Giang Tiếu và luật sư là ở trong phòng họp. Sau khi thanh toán số tiền vi phạm hợp đồng, cậu rốt cuộc cũng có thể yên tâm rời khỏi đây.
Giang Tiếu đến với chiến đội RY rất nhanh, rời đi cũng rất nhanh, giống như một cơn gió thổi qua nơi này, chẳng để lại chút dấu vết nào. Nhưng như vậy có khi lại là chuyện tốt, không còn sót lại dấu vết, cậu có thể vui vẻ bắt đầu một cuộc sống mới.
Sau khi tiễn luật sư ra xe, Giang Tiếu lại chân thành nói một câu cảm ơn. Nhìn thấy cậu hiền lành lễ phép như vậy, vị luật sư kia cũng không ngại nhắc nhở cậu mấy câu:
" Phía CLB cũ của cậu có gì đó rất lạ, sau này cậu cần chú ý hơn. Dù sao cậu cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, vẫn nên đề phòng bọn họ một chút. Hợp đồng cậu nhớ giữ cẩn thận, biết đâu sẽ có ngày dùng đến."
Giang Tiếu ngẩn ra mấy giây, sau đó liền gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Chiếc xe hơi màu đen lăn bánh, rời khỏi gaming house của chiến đội RY.
" Hoá ra không phải chỉ có mình thấy kỳ lạ."
Giang Tiếu muốn gọi taxi để rời khỏi nơi này, nhưng rồi lại chẳng biết phải đi đâu. Sau khi gia nhập chiến đội RY, Giang Tiếu không còn thường xuyên về nhà nữa, trong nhà cũng không có người, vậy nên cậu đã dứt khoát bán nó đi. Hai ngày này cậu cũng chỉ tập trung vào việc giải quyết hợp đồng với CLB, quên béng mất việc phải tìm chỗ ở mới sau khi rời khỏi đây.
Giang Tiếu đang định đặt phòng khách sạn ở tạm vài hôm thì một tin nhắn từ người lạ nhảy ra trên màn hình điện thoại của cậu.
[Giang Lâm: Xin chào đội trưởng Giang Tiếu, tôi là huấn luyện viên của chiến đội SAS, nghe nói cậu muốn chấm dứt hợp đồng với chiến đội RY?]
[Giang Lâm: Không biết cậu có suy nghĩ muốn tới chiến đội của chúng tôi hay không? Chúng tôi cảm thấy lối chơi của cậu sẽ phù hợp với chiến đội.]
[Giang Lâm: Cậu có thể tới CLB của chúng tôi huấn luyện thử một thời gian, sau đó đưa ra quyết định cũng không muộn.]
Ba tin nhắn liên tiếp được gửi tới, thái độ nồng nhiệt của huấn luyện viên Giang khiến cho Giang Tiếu cũng ngốc luôn. Hình như anh ấy vẫn chưa biết chuyện đội trưởng nhà mình đã lén thương lượng với cậu từ trước thì phải.
[Soul: Xin chào huấn luyện viên Giang, cảm ơn lời mời của anh.]
[Soul: Được chiến đội SAS coi trọng, tôi thực sự rất cảm động. Hợp đồng giữa tôi và chiến đội RY đã được giải quyết xong xuôi, quả thật tôi cũng có suy nghĩ muốn tìm kiếm một chiến đội phù hợp với tôi hơn.]
[Soul: Nếu huấn luyện viên Giang cảm thấy tôi và chiến đội SAS sẽ phù hợp với nhau, vậy tôi cũng mong sẽ được cùng mọi người huấn luyện thử một thời gian.]
Giang Tiếu mỉm cười nhìn bầu trời, có lẽ những chuyện sắp tới sẽ rất thú vị, đáng để cậu mong chờ.