Trong phòng họp của CLB chiến đội RY, các thành viên đều đang nghiêm túc ngồi nghe huấn luyện viên thông báo về việc ký hợp đồng với MID mới Kim CheongHo. Giang Tiếu bình tĩnh ngồi lướt điện thoại, cho đến khi huấn luyện viên gọi đến tên cậu, Giang Tiếu mới chịu ngẩng đầu lên.
" Ý của tổ huấn luyện viên là muốn tôi ngồi dự bị?"
Giọng nói của chàng trai hai mươi tuổi rất trong trẻo, nhưng cũng mang theo chút xa cách. Giang Tiếu lạnh nhạt nhìn huấn luyện viên trước mặt mình, trong lúc vô thức, ánh mắt của cậu cũng dời sang phía người ngồi đối diện mình.
Kim CheongHo lớn hơn Giang Tiếu hai tuổi, kinh nghiệm thi đấu nhiều hơn cậu, ngoại hình cũng đẹp trai hơn, độ nổi tiếng thì càng không phải nói. Phía CLB tốn biết bao công sức để ký với người này, hiển nhiên sẽ không để hắn chịu thiệt mà ngồi dự bị. Huống chi nhà tài trợ phía sau chiến đội RY cũng là người trong ngành giải trí, tất nhiên sẽ dùng mọi cách để nâng một người có độ nổi tiếng nhất định như Kim CheongHo, thay vì Giang Tiếu.
Chiến đội RY là một chiến đội mới, ra mắt từ mùa giải thứ bảy. Giang Tiếu gia nhập chiến đội RY khi mới mười bảy tuổi với tư cách là đội trưởng kiêm vị trí người chơi đường giữa, gồng gánh chiến đội này cho đến hôm nay.
Khi chiến đội RY mới ra mắt, vì Giang Tiếu có năng lực rất mạnh, vậy nên phía CLB để cậu cầm pháp sư sát thủ Carry cả đội. Tại thi đấu phân bảng, biểu hiện của Giang Tiếu rất xuất sắc, một đường đánh thẳng vào bảng S. Đối với một chiến đội mới ra mắt, đây đã là một thành tích rất tốt rồi. Tuy nhiên khi tiến vào thi đấu giữa năm, các chiến đội ở bảng S đều là Boss lớn. Đối với một chiến đội mới ra mắt như RY thì thực sự rất khó đánh, cuối cùng RY bị rớt hạng xuống bảng A, không thể tham gia thi đấu quý sau.
Sau đó, khi JG và AD của chiến đội RY cùng livestream đánh đôi, phía CLB phát hiện ra chemistry giữa hai người họ rất hút fan, vậy nên bắt đầu chú tâm phát triển theo hướng này. Vị trí Carry giao lại cho JG và AD, trong thi đấu luôn cố ý để JG tới gank đường dưới thường xuyên hơn, tạo hint cho các fan cp. Cũng vì vậy mà Giang Tiếu bị ép phải chơi các vị tướng pháp sư khống chế hoặc cấu rỉa, nhường lính cho JG. Ban đầu Giang Tiếu không để tâm, có thể tiếp tục thi đấu là được, nhưng sau đó sự việc càng ngày càng quá đáng.
Vì để nâng cao độ nổi tiếng cho chiến đội RY, phía CLB sắp xếp cho các thành viên rất nhiều hoạt động truyền thông, cắt xén thời gian luyện tập của mọi người. Giang Tiếu đã nhiều lần nêu ý kiến với tổ huấn luyện viên, nhưng bọn họ đều xem như gió thoảng qua tai, hoàn toàn không để tâm chút nào. Cũng vì Giang Tiếu đã từ chối rất nhiều hoạt động truyền thông, chỉ tập trung vào luyện tập nên dần dần cũng bị CLB bỏ rơi.
Giang Tiếu từ năm mười bảy tuổi đã đảm đương vị trí đội trưởng, gánh hết mọi áp lực từ phía dư luận. Cậu dẫn dắt CLB đi đến ngày hôm nay, nhưng cuối cũng vẫn chỉ là một quân cờ hết giá trị lợi dụng.
" CheongHo cũng có khả năng chỉ huy, sẽ không ảnh hưởng đến thành tích của chiến đội."
Huấn luyện viên cười nói:
" Hơn nữa thực lực của cậu ấy cũng rất ưu tú, tôi nghĩ nếu để CheongHo lên đánh chủ lực sẽ tạo ra điểm đột phá cho chiến đội chúng ta. Mọi người thấy sao?"
Ánh mắt của huấn luyện viên nhìn những người có mặt trong phòng một lượt, cuối cùng dừng lại trên người TOP của chiến đội:
" Caeser, cậu thấy sao?"
Chàng trai tóc vàng có hơi lúng túng, hắn lén nhìn biểu cảm của Giang Tiếu, sau đó lại quay sang nhìn huấn luyện viên, cắn răng nói:
" CheongHo...chơi rất tốt."
Giang Tiếu nhếch môi cười nhạt, cũng chẳng nói thêm gì. Có Caeser đi đầu nói ra những lời như vậy, những thành viên khác cũng không dám làm trái ý của huấn luyện viên. Dù sao mọi người cũng không có can đảm như Giang Tiếu, từ chối huấn luyện viên rất nhiều lần, cuối cùng bị ghẻ lạnh ngay trong chính chiến đội của mình.
" Tùy mọi người. Nếu đây là ý kiến số đông thì tôi không có gì để nói."
Giang Tiếu đứng dậy rời khỏi phòng họp. Khi bước đến cửa ra, cậu lạnh nhạt nói thêm:
" Hy vọng mọi người không hối hận vì quyết định ngày hôm nay, chúc cho chiến đội RY sẽ đạt được thành tính tốt nhất."
Nói xong, cậu liền dứt khoát bỏ đi, cũng không quay đầu lại nhìn thêm một lần nào.
Giang Tiếu trở về phòng ký túc của mình, nếu cậu nói không buồn thì là nói dối, nhưng Giang Tiếu cũng sớm biết mình sẽ có ngày này. Dù sao thì khi ký hợp đồng với CLB chiến đội RY, cậu đã biết nơi này chính là đầm rồng hang hổ, có vào mà không có ra. Nhưng năm đó, Giang Tiếu thực sự không còn sự lựa chọn nào khác.
Khẽ thở dài, Giang Tiếu lấy hợp đồng đã ký kết với CLB ra, thời hạn hợp đồng còn tận một năm nữa. Phía CLB rất xảo quyệt, nắm được điểm yếu của cậu, vậy nên khi làm hợp đồng đã gia hạn những bốn năm. Giang Tiếu nhìn vào số tiền bồi thường khi vi phạm hợp đồng, siết chặt tay.
Quá nhiều, trả không nổi.
Hơn nữa bây giờ nếu rời chiến đội RY, Giang Tiếu cũng không biết nên tới chiến đội nào, cũng không biết chiến đội nào sẽ tiếp nhận cậu. Dù sao thì hai năm gần đây, biểu hiện của Giang Tiếu trên sân thi đấu cũng không quá nổi bật.
Cậu mệt mỏi ngồi xuống giường, cố gắng tự an ủi chính mình. Chỉ còn một năm nữa mà thôi, rất nhanh sẽ qua, chỉ cần chịu đựng thêm một chút nữa. Câu này cậu đã tự nói với chính mình biết bao nhiêu lần rồi. Có lẽ chỉ khi tự mê hoặc mình như vậy, Giang Tiếu mới có thể yên tâm hơn chút.
"Ting"
Âm thanh thông báo tin nhắn trên điện thoại vang lên, kéo Giang Tiếu ra khỏi đống suy nghĩ hỗn loạn. Cậu uể oải cầm điện thoại lên xem, thầm cầu mong người gửi không phải là cái đám ở tổ huấn luyện viên kia.
Đến khi nhìn thấy ảnh đại diện của bong bóng chat, Giang Tiếu ngay lập tức bừng tỉnh. Cậu khó tin dụi mắt hai lần, bàn tay run rẩy bấm mở giao diện tin nhắn.
[Ryan: Nghe nói hợp đồng của em và chiến đội RY sắp hết hạn?]
[Ryan: Lần này có muốn qua chỗ anh không?]
Não của Giang Tiếu tạm thời chết máy, mất một lúc mới khởi động lại được. Cậu nắm chặt điện thoại, lẩm nhẩm hai tin nhắn này gần chục lần mới chịu tin đây là sự thật. Khoé miệng của cậu khẽ cong lên, dường như buồn bã vì cuộc họp vừa rồi đã tiêu tan hết. Giang Tiếu bấm soạn tin nhắn, nhưng qua một lúc lâu cũng không nghĩ ra được phải nói gì.
Hợp đồng sắp hết hạn? Không có, còn những một năm nữa cơ.
Qua chiến đội của anh ấy? Không được, cậu không đền nổi tiền vi phạm hợp đồng.
Giang Tiếu cắn môi, giống như một đứa trẻ lạc đường, đứng trước ngã tư hồi lâu mà không biết phải đi thế nào.
Ngay lúc này, điện thoại đột nhiên đổ chuông khiến Giang Tiếu giật mình. Cậu cần thận bấm nghe, ngập ngừng gọi một tiếng:
" Anh."
" Thấy em nhập khá lâu, nếu có nhiều chuyện để nói thì có thể gọi điện."
Giọng nói từ đầu dây bên kia rất trầm ấm, nhẹ nhàng, phảng phất như đang có người ghé sát bên tai Giang Tiếu thì thầm vậy. Cậu xoa xoa lỗ tai ửng đỏ, rụt rè hỏi một câu:
" Sao lại chọn em?"
Giang Tiếu dường như vừa nghe thấy một tiếng cười rất khẽ từ người bên kia:
" Nhớ cảm giác bị [Luminie] của em solokill."
Đào Diên khi nói chuyện với cậu luôn rất ôn hoà và dịu dàng, dường như dù cậu có trả lời thế nào, anh cũng sẽ vui vẻ tiếp nhận. Nhưng Đào Diên càng dịu dàng thì Giang Tiếu càng khó lòng nói lời từ chối. Vì nếu từ chối rồi thì cậu sẽ có cảm giác như đang làm chuyện gì đó trái với lương tâm.
Nhưng lần này dù day dứt thế nào, Giang Tiếu cũng không đủ can đảm để đồng ý với anh.
" Em...hợp đồng của em còn tận một năm nữa."
Giang Tiếu cắn môi:
" Chắc là không được đâu..."
" Tiền vi phạm hợp đồng là bao nhiêu?"
Phản ứng của Đào Diên không giống trong tưởng tượng của cậu, trong lúc ngơ ngác, Giang Tiếu đã buột miệng nói ra một con số.
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, khi Giang Tiếu cho rằng anh đã từ bỏ thì một thông báo biến động số dư nhảy ra trên màn hình điện thoại của cậu. Giang Tiếu nhìn con số hiển thị trên đó, suýt nữa thì rớt tim ra ngoài:
" Anh...anh chuyển nhầm ạ?"
" Đủ không?"
Đào Diên bật cười vì phản ứng của cậu, cố ý nhấn mạnh một lần nữa:
" Đủ để bồi thường tiền vi phạm hợp đồng của em không?"
" Cái này...anh đợi chút, em chuyển lại cho anh!!"
Giang Tiếu vội vàng mở app để chuyển lại tiền, nhưng Đào Diên đã ngay lập tức lên tiếng ngăn cản cậu:
" Số tiền đó là cho em vay, tới CLB của bọn anh làm công trả nợ đi."
" Em..."
" Qua đây đánh đôi với anh, có cả trà chanh mật ong mà em thích này."
Hốc mắt của Giang Tiếu nóng lên, sau đó không nhịn được mà sụt sịt khóc. Trước kia cậu chỉ tùy tiện nói mình thích trà chanh mật ong, không ngờ Đào Diên lại nhớ đến tận bây giờ.
" Em muốn uống ngọt một chút."
Giang Tiếu mỉm cười:
" Em sẽ sớm qua uống thử, anh có thể chuẩn bị dần."