Trở Về : Mọi Chuyện Lần Này Sẽ Tốt Hơn

Chương 4: Thức Tỉnh Mạch Ma Lưc (1)



Chương 4: Thức Tỉnh Mạch Ma Lưc (1)

Đức không tiếp lời ai, nhưng ít nhất hắn vẫn chú ý nghe giảng, cũng không phải là hắn cần học tập được cái gì ở đây, chỉ đơn giản là Đức muốn nhớ lại chút kiến thức thôi.

Đức không biết kỳ thi tuyển vào Học viện ma thuật sẽ diễn ra ở đâu hay như thế nào, nhưng ít nhất hắn biết là nó sẽ diễn ra cùng lúc với kỳ thi tốt nghiệp. Có nghĩa là Đức vẫn sẽ phải tham gia thi tốt nghiệp.

Mà Đức đã rời trường hơn 20 năm rồi, giờ đột nhiên bắt hắn thi tốt nghiệp thì thi sao được, vậy nên hắn đành phải chú ý một chút để lấy lại chút kiến thức, ít nhất là để thi mấy môn chính. Cũng không phải là Đức bắt buộc phải thi hay gì, nhưng lần thi này có lẽ là con đường ngắn nhất để hắn có nguồn tài nguyên ổn định sau khi trở thành ma thuật sư.

Lại nói về ma thuật sư, Đức có ý định tối nay sẽ thức tỉnh mạch ma lực luôn, bởi vì hắn có một vài việc cần phải làm trước kỳ thi tốt nghiệp.

TÙNGGG

Tiếng trống trường vang lên báo hiệu giừo ra về, Đức cũng không còn việc gì ở trường nữa nên hắn cũng lấy xe và về luôn.

Trở về nhà, sau một vài thao tác cơ bản Đức đã xử lý xong bữa trưa với combo mỳ tôm hai trứng + sting đỏ.

“Quả nhiên, vẫn cứ mỳ tôm là nhanh nhất”

Đã mấy năm rồi chưa ăn lại mỳ tôm, Đức có hơi chút hoài niệm. Nhưng cũng rất nhanh Đức ăn xong bữa trưa.

Ngay đầu giờ chiều, Đức lấy hết tiền tiết kiệm của mình khi đó tổng cộng là được gần 1 triệu vnd ra, hắn vốn không hay có tiền riêng, ăn thì chủ yếu là ăn ở nhà nên tiết kiệm cũng ít. Mà điều kiện nhà hắn khiến Đức cũng không có ý định đi làm thêm từ hồi cấp 3.



Có lẽ hắn sẽ đi làm thêm nếu có sở thích để tiêu tiền vào, nhưng nói thật thì đối với Đức, sở thích mãi mãi không nên dính đến tiền bạc, sở thích mà tốn tiền thì chỉ có hại người thôi. Đương nhiên có suy nghĩ đấy là vì Đức không có đam mê một cái gì, sau này dính vào phép thuật rồi thì tốn thế chứ tốn nữa hắn vẫn cố lao đầu vào mà. Có nhiều thứ hồi trước ta nghĩ nó đúng nhưng thật ra nó chỉ đúng vì suy nghĩ của ta bị giới hạn khi đó thôi.

Cầm 1 triệu này, Đức liền đi ra thị trấn để đi xe buýt đến Hà Nội. Đức cần mua một vài thứ trước khi thức tỉnh mạch ma thuật của bản thân.

Mặc dù nếu để bình thường thì cũng có thể thức tỉnh được, thế nhưng việc tự thức tỉnh mạch sẽ cần thông qua một vài thứ như kiểu cảm xúc cần đạt đến một mức độ nào đó.

Đương nhiên đấy chỉ dành cho người thường thôi, những người mà chưa từng tiếp xúc với ma thuật thì thường sẽ có cơ hội thức tỉnh ma thuật thông qua trạng thái đó. Nhưng chung quy lại cũng chỉ là có cơ hội mà thôi, còn có thực sự thành công hay không thì phải do số.

Người bình thường thì thế, những thị tộc và gia tộc liên quan đến ma thuật thì lại khác, thức tỉnh ma thuật của họ là một nghi thức với nhiều công đoạn chuẩn bị cùng những quy tắc phức tạp. Tuỳ từng gia tộc, tuỳ từng quốc gia, tuỳ từng tôn giáo khác nhau mà nghi lễ cũng sẽ khác nhau.

Việc thức tỉnh mạch ma thuật theo nghi thức sẽ có lợi cho ma thuật sư hơn. Đơn cử như Đức kiếp trước đi, sau khi tìm hiểu khắp nơi về các sự vật huyền bí thì cuối cùng cũng thức tỉnh mạch ma thuật vào lần hắn gần c·hết khi bén bảng vào một nhà ma ở Thanh Hoá.

Ấy nhưng vì thức tỉnh theo bản năng và có phần may mắn nên Đức cũng phải tốn thêm cả năm nữa mới có thể bắt đầu sử dụng ma thuật.

Lý do cho việc tốn thời gian đến vậy, là do một mạch ma thuật thức tỉnh tự nhiên thì thường là sự bộc phát ma lực như một v·ụ n·ổ từ não lan ra khắp cơ thể, nên chúng có đường dẫn ma lực rất rối các đường mạch bắt chéo và đè lên nhau như thể mê cung vậy, rất khó dò, mà để sử dụng được ma thuật thì phải khống chế ma lực đi đúng đường.

Điều đó khiến cho ma thuật sư thức tỉnh tự nhiên để có thể sử dụng được ma thuật thì phải mò đường như mò mê cung vậy, rất tốn thời gian. Mà ma lực đi đường quá dài sẽ dẫn tới bị tiêu hao, điều đó vô hình chung sẽ khiến xuất lực của ma thuật bị giảm.



Mà nếu thức tỉnh theo nghi thức thì sẽ tốt hơn. Khi thực hiện nghi thức thức tỉnh, ma thuật sư sẽ được hỗ trợ bởi một người hộ pháp, người hộ pháp sẽ cung cấp ma lực thông qua phần đầu tiến vào trong não của người cần thức tỉnh.

Ma lực của người hộ pháp khi được đưa vào não sẽ hoạt động như một dạng máy khoan, nó sẽ bắt đầu đào các mạch ma lực cho người thức tỉnh. Đây là điểm đặc biệt của dạng thức tỉnh kiểu này, vì với việc sử dụng ma lực của người khác để tạo mạch ma lực thì sẽ không phải lo về việc ma lực bộc phát dẫn tới mạch ma lực bị rối tung. Hơn nữa việc để cho thông qua não của người được thức tỉnh, sẽ giúp cho người được thức tỉnh tự dùng suy nghĩ và cảm nhận để vẽ ra mạch ma lực của bản thân, dẫn tới họ sẽ không cần tốn thời gian để làm quen với đường đi của mạch.

Công đoạn cuối cùng của nghi thức sẽ được thực hiện sau khi mạch ma lực được đào xong, người hộ pháp sẽ sử dụng một phương pháp nào đó tuỳ theo từng nơi để kích thích từ từ mở khoá van ma lực của não bộ, khi đó ma lực của người được thức tỉnh sẽ từ não chảy ra và làm đầy các mạch ma lực được đào sẵn từ trước. Đến đó là mạch ma thuật đã hoàn thành.

Đó là khung của một nghi thức thức tỉnh, dù các văn hoá mà Đức tiếp xúc đều có điểm khác nhau trong nghi thức, nhưng suy cho cùng thì vẫn sẽ theo cái khung đó mà phức tạp lên.

Việc phức tạp hoá của nghi thức cốt cũng là do nghi lễ và truyền thống của văn hoá và tôn giáo thôi. Nó đóng vai trò một dạng kiểu tôn trọng truyền thống và lễ nghĩa, và hỗ trợ tinh thần cho người được thức tỉnh. Và cũng vì đống nghi lễ đấy mà một buổi thức tỉnh mạch sẽ cần đến vài tiếng, có khi là cả ngày mà Đức thì không có thời gian.

Hơn nữa, Đức vốn là một ma thuật sư không chính thống nên cũng không thông qua đống nghi thức rườm rà đấy, nhưng hồi còn làm ở EE thì Đức cũng có giúp một vài người thức tỉnh rồi và thức tỉnh theo cách ở quán thì nó đơn giản lắm, hắn biết rõ cách để làm, vấn đề là giờ nhờ ai thức tỉnh thì hắn sẽ không nghĩ tới.

Thứ nhất, Đức không có đủ tiền để thuê một ma thuật sư bây giờ. Thứ hai, hắn đâu thể nào cứ tìm một ma thuật sư ngẫu nhiên và nhờ họ thức tỉnh mạch cho được, nên nhớ thân phận của Đức bây giờ vẫn là một người bình thường không có liên quan gì đến giới ma thuật.

Cứ làm linh tinh là sớm bị bên q·uân đ·ội gô cổ, dù sao thì thông tin liên quan đến ma thuật đều được chính phủ các nước cho vào hàng tuyệt mật, các nước khác như vậy thì Việt Nam cũng thế. Nên nếu lộ ra một người không phải ma thuật sư hay có liên quan gì đến ma thuật sư biết mà dính líu đến ma thuật một cách chủ động thì khả năng cao là bị bế đi không có ngày về luôn.

Vì thế nên Đức sẽ cần một cách khác để thức tỉnh mạch cho mình, đó cũng chính là lý do hắn đến Hà Nội, ở đây có một cửa hàng hắn có thể mua đồ hắn cần để hoàn thiện nghi thức thức tỉnh của hắn.

Sau gần 3 tiếng ngồi xe buýt thì cuối cùng Đức cũng đến bến xe Gia Lâm, cũng không để mất thời gian Đức đặt một cuốc grab từ bến xe ra hoàn kiếm. Đến nơi, Đức lại tốn thêm 10 phút đi bộ vào một con hẻm nhỏ.

Đi vào sâu bên trong Đức đã tới một cửa tiệm bán dụng cụ học tập, cửa hàng này gần như là không có khách, nếu nhìn từ ngoài thì có lẽ còn không biết được đây là một cửa hàng luôn.



Bước vào trong cửa hàng, không gian bên trong hiện ra vừa nhỏ, vừa hẹp. Ở tiệm này nếu như muốn mua đồ thì phải nói đồ muốn mua rồi chủ tiệm lấy đồ cho chứ không được bước vào. Chủ tiệm là một người đàn ông tầm gần 60 dáng người mảnh khảnh, mặc áo ba lỗ cùng quần đùi bộ đội, nhìn tổng thể không có gì bắt mắt.

Nhìn thấy Đức bước vào quán, chủ tiệm cũng chầm chậm đứng lên khỏi cái ghế của mình rồi bước ra quầy hàng.

“Nhóc mua gì?”

“Chú lấy cho cháu một lọ mực, một cái bút lông gà và một viên chèn giấy”

Nghe vậy, chủ tiệm cũng có phần nhíu mày, lúc này chủ tiệm mới để ý kĩ hơn mặt của Đức, sau khi không nhận ra Đức là ai, chủ tiệm liền hỏi.

“Tiệm ta hết bút lông rồi, nhóc lấy cái khác được không”

“Vậy chú đổi cho cháu sang bút mực cũng được, nhưng chú lấy loại có thể tháo rời ống mực ra ý”

“Được rồi”

Nói rồi chủ tiệm liền ra hiệu cho Đức tiến sâu hơn vào cửa hàng. Cũng không cần thắc mắc, Đức liền tiến sâu hơn vào cửa hàng. Đi đến tận cuối cửa hàng, Đức thấy một chiếc thang để leo lên tầng trên, hắn cũng rất tự nhiên mà leo lên.

Leo lên trên là nguyên một cửa hàng khác hiện ra, không gian cũng rộng hơn so với tầng 1 rất nhiều. Nơi đây trưng bày nhiều loại vật phẩm, có loại thân quen nhưng cũng có loại trông rất kỳ lạ.

Đức cũng không muốn tốn nhiều thời gian nên hắn cũng nhanh chóng tìm đồ hắn cần.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.