Hoàng Duy Thành giờ phút này không biết bản thân là trung tâm của cuộc mâu thuẫn sắp diễn ra, hắn vẫn bình tĩnh đạp xe hóng mát ở bên ngoài, cảm nhận cái không khí nhộn nhịp của những năm 90.
Ban đêm của những năm 90 không có quá nhiều đèn đóm, cũng không có quá nhiều quán ăn hoa lệ, nhưng các quán ăn lề đường lại không ít, có lẽ những quán ăn này sau này đều sẽ trở thành những quán ăn lâu đời.
"Hôm nay xem như đã trải nghiệm được một chút không khí của những năm 90, bù đắp lại tiếc nuối của kiếp trước!" Hoàng Duy Thành mỉm cười.
Kiếp trước giờ này có lẽ hắn vẫn đang vùi mình vào đóng sách vỡ, vùi đầu vào những luận văn luận án để chuẩn bị tốt nghiệp, năm đó hắn chưa từng ra ngoài nhìn ngắm phố xá ban đêm, không đến trường thì cũng ở trong nhà mà học, chưa từng tiếp xúc với người ở bên ngoài.
Sau này trưởng thành, lớn lên rồi, trở thành một luật sư có danh tiếng rồi thì hắn lại không thể trải nghiệm những cảm giác những năm tháng còn trẻ, bây giờ ông trời cho hắn lại một cơ hội, hắn sẽ trải nghiệm, tận hưởng hết tất cả những thứ mà kiếp trước hắn chưa được trải nghiệm.
Đạp xe hóng mát thêm một vòng, chiếc xe đạp của hắn đã quá cũ kỹ, đạp quá tốn sức, cho nên giờ phút này hắn cũng mệt mỏi gần c·hết, cũng nên về nhà ngủ một giấc, ngày mai bắt đầu một ngày mới, tiếp tục buông bán kiếm tiền.
....
Quán Bar Thiên Đường.
"Năm Mặt Thẹo lần này mày làm tốt lắm!" Lý Đại Ca mỉm cười cực kỳ tán thưởng Năm Mặt Thẹo, không ngờ Năm Mặt Thẹo lại khiến cho hắn có lý do đi hỏi tội Bảy Lựu Đạn.
"Đại ca, em cũng không ngờ rằng thằng bán thịt heo đó lại làm liều như vậy, đánh cho Trần Hùng một trận!" Năm Mặt Thẹo quả thật là ngạc nhiên, hắn còn tưởng rằng Hoàng Duy Thành là một người bình thường, nhẫn nhịn chịu đựng, ai mà ngờ hắn vừa rời đi thì Hoàng Duy Thành lại như biến thành một người khác, đánh cho Trần Hùng một trận sống giở c·hết giở.
"Ở cái Chợ Lớn này không có người nào là người bình thường, mày cũng đừng nhìn những tiểu thương kia chỉ là người bình thường, bọn đó một khi mà nổi điên lên, ngay cả mày bọn nó còn dám đánh nữa đấy, cho nên không cần phải suy nghĩ quá nhiều!" Lý Đại Ca cai quản Chợ Bình Tây đã bao nhiêu năm, hắn đã gặp không biết bao nhiêu kẻ liều mạng, cho nên chuyện Hoàng Duy Thành xử lý Trần Hùng cũng là một chuyện bình thường mà thôi.
"Đại ca, em sợ thằng Bảy nó sẽ dựa vào chuyện thằng bán thịt heo đánh Trần Hùng thoái thoát chuyện thu tiền bảo kê, chúng ta bây giờ nên làm như thế nào?" Năm Mặt Thẹo nhìn Lý Đại Ca hỏi.
"Mày đúng là thằng ngu, Trần Hùng là người như thế nào? Có thù tất báo có đúng không, nếu như Bảy Lựu Đạn không thay hắn ra mặt, chắc chắn hắn cũng sẽ kéo một đám người đên dạy cho thằng bán thịt heo kia một trận, đến lúc đó không phải chúng ta lại có lý do để t·ấn c·ông rồi sao!" Lý Đại Ca tuổi tuy rằng còn rất trẻ, nhưng đầu óc của hắn chắc chắn không tầm thường, nếu tầm thường đã không thể nào cai quản được nửa cái Chợ Bình Tây này rồi.
"Nhưng em có dự cảm không được tốt cho lắm...!" Năm Mặt Thẹo không hiểu tại sao trong lòng cảm thấy không được thoải mái, tựa như có chuyện gì đó khó mà diễn tả ra thành lời.
"Lắm chuyện, ngày mai mày cho người đi quan sát chỗ của thằng bán thịt heo cho tao, chỉ cần Trần Hùng hành động, chúng ta liền chuẩn bị người, tao không tin lần này tao không đá thằng chó Bảy Lựu Đạn ra khỏi Chợ Bình Tây!" Lý Đại Ca khuôn mặt giận dữ.
Hắn từ đầu là người nắm trùm Chợ Bình Tây này, cũng tại thằng chó Bảy Lựu Đạn xuất hiện, khiến cho hắn mất đi một nửa địa bàn, đàn em thân tín m·ất m·ạng không ít, lần này hắn không trả lại mối hận năm đó, hắn sẽ không lấy tên Lý Đại Ca nữa.
Hắn đã chờ ngày này rất lâu rồi, hắn chỉ cần có một cái lý do để t·ấn c·ông mà thôi, lần này hắn sẽ thanh lý sạch sẽ, đem thằng chó Bảy Lựu Đạn dẫm đạp dưới chân của mình.
"Đại ca yên tâm, chuyện này để xem xử lý, chắc chắn sẽ không sai sót!" Năm Mặt Thẹo tự tin, nhưng trong lòng của hắn lại có chút lo lắng, sợ rằng chuyện này là một cái bẫy của Bảy Lựu Đạn bày ra.
"Được rồi, mày cứ đi làm việc của mày đi, nếu như chuyện này thành, chuyện anh hứa với mày, chắc chắn anh sẽ làm được!" Lý Đại Ca hứa hẹn.
"Được đại ca!" Năm Mặt Thẹo rời đi, lúc này ở bên trong phòng lại bước ra thêm một người khác.
"Đại ca, anh thật sự tin tưởng Năm Mặt Thẹo sao? Trước đây nó không phải là người trọng chữ tín, em sợ lần này nó sẽ phá hủy kế hoạch bấy lâu nay của chúng ta!" Người thần bí nói.
"Mày yên tâm, trong tay tao có một quân bài để điều khiển Năm Mặt Thẹo, nó không dám phản bội!" Lý Đại Ca tự tin nói.
"Tự tin là tốt, nhưng chuyện trên đời này không nói trước được điều gì, để em cho người theo dõi nó, nếu như nó có ý định phản bội em sẽ xử lý nó ngay lập tức!" Người thần bí nói.
"Được, dù sao cũng nên đề phòng, nó có thể phản bội được Bảy Lựu Đạn chắc chắn cũng có thể phản bội được tao!" Lý Đại Ca tuy rằng tự tin về quân bài mà bản thân hắn nắm giữ, nhưng trên đời này có rất nhiều chuyện xảy ra, đề phòng thì tốt hơn, lần này thất bại hắn chắc chắn sẽ xong đời.
....
Trần Hùng rời khỏi quán karaoke, hắn bị Bảy Lựu Đạn từ chối, thậm chí xém chút nữa hắn còn bị Bảy Lựu Đạn đập cho một trận, mạng của hắn xém chút nữa cũng không còn.
"Mẹ nó thằng chó, tao bán mạng cho mày nhiều lần như vậy, giúp tao một lần cũng đéo giúp. Đã mày không giúp tao, vậy thì tao sẽ tự mình hành sự!" Trong mắt Trần Hùng hiện lên sự ác độc.
Hắn sẽ không bỏ qua cho Hoàng Duy Thành, cho dù không có Bảy Lựu Đạn giúp hắn, hắn cũng sẽ có người khác giúp hắn, dù sao hắn từ nhỏ đến lớn, lớn lên ở Chợ Lớn, người mà hắn quen biết rất nhiều, muốn nhờ bọn chúng giúp đỡ hắn cũng chỉ tốn một bữa ăn mà thôi.
Trần Hùng lếch cái thân b·ị t·hương nặng của mình rời đi, hắn đi đến một khu vực tràn ngập tệ nạn, nơi này có rất nhiều hạng đầu trộm đuôi c·ướp, dân hút chích cũng cực kỳ nhiều, nhưng Trần Hùng lại có thể lăng lộn được ở nơi này, chứng tỏ hắn cũng không phải là dạng người bình thường.
"Hùng mày bị sao vậy? Thằng chó nào đánh mày thành dáng vẻ này?"
"Mẹ nó, tao có chuyện cần bọn mày giúp, giúp tao tối mai tao mời bọn mày nhậu một bữa!" Trần Hùng lời nói cay độc vang lên, ánh mắt của hắn nhìn về hai thằng đầu trộm đuôi c·ướp ở trước mặt.
"Mày cần bọn tao làm cái gì? Thằng đó ở đâu, tối nay bọn tao đột nhập vào nhà nó, cho nó một nhát là xong!"
"Mày điên hả? Giết người là ở tù đó thằng ngu!"
"Vậy làm sao bây giờ? Không g·iết nó thì làm cái gì?"
"Bọn mày sáng ngày mai đi theo tao, đợi đến lúc giữa trưa, người thưa thớt, một thằng trùm bao bố, một thằng đấm đến khi nào nó ngất xỉu mới thôi, sau đó chuyện còn lại tao sẽ tự mình xử lý!" Trần Hùng phân bố nhiệm vụ.
"Được rồi, nhưng một bữa nhậu không đủ đâu, ít nhất cũng phải thêm hai bao Jet!"
"Được, vậy ngày mai gặp lại ở Chợ Bình Tây, tao về nhà ngủ một giấc đây, mẹ nó cả người đau ê ẩm!" Trần Hùng ngay lập tức rời đi, hắn cũng không muốn ở nơi này quá lâu, hắn đang b·ị t·hương, nếu như ở lâu sẽ có người nhắm đến hắn, t·rấn l·ột hắn, ở nơi này quá hỗn tạp, không lành lặn không nên ở lâu.