Trầm Diên

Chương 45



Sắc trời hẵng còn trong lắm, báo hiệu cho một đêm miên man vẫn đang ngóng chờ.

Ánh mắt Chu Trầm thâm trầm, ẩn sâu những cảm xúc mà Triệu Đường Diên chẳng thể thấu hiểu.

Tất nhiên cô cũng chẳng còn sức để mà hiểu nữa rồi. Anh đã cởi sạch quần áo cô ra thế mà anh vẫn chỉnh tề như vậy, đứng trước giường nhìn ngắm cơ thể của cô.

Cô luống cuống, một phần cũng bởi sức lực hai bên thua kém nhau quá nhiều, còn một phần là do ánh mắt anh cứ mãi chòng chọc về nơi cô.

Cô nhích người, cố gắng che đi vùng đất quan trọng của mình. Anh nín cười, cúi người giữ chặt hai cổ tay cô rồi quỳ gối bên hông cô, hỏi: “Che cái gì? Ngại à?”

Cô dẩu môi, trừng yêu anh: “Thế anh đang nhìn cái gì?”

Giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu nhưng anh vẫn nghe rõ mồn một. Một nụ hôn đáp xuống tai cô, hơi thở ấm áp xộc vào lỗ tai: “Ngắm vẻ đẹp của em.”

Hơi thở cô ngưng trệ, đến không khí tản ra ngoài mũi cũng hòa vào hơi ấm nơi anh.

Anh nhẹ nhàng hôn xuống dái tai mịn màng của cô, rồi tiếp tục xuống vùng cổ trắng nõn, cuối cùng đã hạ cánh trước vòng ngực đẫy đà kia.

Hôn từ bầu ngực lan đến đầu ngực rồi ngậm lấy núm mà gặm nhấm.

“Ưm…”

Cô ưỡn ngực, hai chân giãy giụa trên lớp chăn bông mềm mại trong vô thức. Anh liếm đầu v* đến nỗi khiến nó đẫm nước thì mới chịu buông, hôn xuống vùng đất lầy lội d*m thủy của cô.

Đầu lưỡi mở hai bên mép thịt rồi đâm vào hệt như một thanh kiếm dịu dàng, khuấy đảo chốn mềm mại nhất trong cô.

Anh không trói tay cô nhưng đổi lại, anh càng banh rộng chân cô ra. Đôi tay Triệu Đường Diên được thả tự do nhưng lại vô thức luồn tay qua mái tóc của người đang vùi mặt vào hang động của mình.

“A…”

Anh chỉ mút nhẹ nhàng thế thôi mà cô đã lên đỉnh lần một rồi. Trong khi ấy quần áo anh vẫn còn nguyên vẹn như vậy.

Cô vừa khốn đốn vừa xấu hổ, vùng vẫy dưới thân anh cố trốn đi cho bằng được, quỳ gối đối diện với anh rồi vươn tay kéo lấy cà vạt sẫm màu của anh.

“Em biết phải tặng anh gì rồi.” Cô nói.

Có lẽ do hơi rượu nồng nàn nên cô cũng to gan hơn hẳn. Cô vội vã giằng xé cà vạt anh ra rồi đẩy anh lên giường.

Anh cứ để mặc cho cô làm gì thì làm, ánh mắt đong đầy nét cười, còn giọng thì khàn khàn: “Tặng gì nào?”

Cô không nói nhưng đã lấy cà vạt trói tay anh lại, còn thắt thành một chiếc nơ xinh.

“Đợi em một lát.” Cô rút áo choàng tắm ở bên ra khoác lên người, cứ vậy mà chạy ra khỏi phòng.

dương v*t anh đã cứng lên rồi nhưng anh vẫn cực kì kiên nhẫn khi đối mặt với cô. Hai phút sau, cô mới bưng bánh gato vào phòng, trên bánh còn cắm một ngọn nến long lanh.

Đây là lần đầu tiên cô hát cho anh. Khúc hát “Chúc mừng sinh nhật” ai ai cũng quen thuộc đã được cô ngân vang một cách chân thành thiết tha.

Từng câu từng chữ cất lên khiến ánh mắt anh hóa dịu dàng, cả con tim cũng chìm đắm trong mật ngọt.

Cô chỉ hát có mấy câu đã dừng: “Anh ước đi.”

Anh nhìn cô, thấy được những ánh nến nhạt màu phản chiếu trong đôi mắt cô. Anh không nhắm mắt mà cứ nhìn cô vậy rồi ước luôn.

“Xong rồi.” Anh  nói.

“Thế anh thổi nến đi.” Cô nói xong lại thấy sai sai, anh bị trói tay trên giường, sao mà thổi xa thế được: “À, anh không thổi được, để em giúp anh.”

Cô tự thổi nến nhưng phòng ngủ vẫn sáng rực những ngọn nến thơm, chúng đang phản chiếu cơ thể con người một cách tinh tế và thiêng liêng nhất.

“Giờ thì mở quà thôi.” Dường như cô không nói với anh mà như thể đang lầm bầm để tiếp thêm can đảm cho mình.

Cô đặt bánh gato sang bàn bên, rồi bắt đầu cởi cúc áo, tháo thắt lưng anh ra.

Nhất thời chẳng biết ai đang mở quà nữa. Song Chu Trầm cố tình chiều theo cô, chỉ nhìn cô hành động chứ không nói gì.

Cô cởi sạch quần áo anh, để anh khoe ra bộ ngực rắn rỏi cùng với thứ nóng bỏng tay người nằm dưới thân.

Gò má cô đỏ hây hây, ngà ngà say, cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể anh hệt như cách anh đối xử với cô khi nãy vậy, nhưng lại chẳng thấy có hành động gì tiếp tục.

Đợi chờ lâu la khiến anh mất kiên nhẫn.

“Mở quà rồi thì làm gì nữa?” Anh mở lời dẫn dắt cô.

“Ăn bánh?” Cô mới sực nhớ ra mình phải làm gì.

Cô không cầm thìa vào nên phết kem lên tay luôn, sau ấy miết lên ngực anh, một động tác thô lỗ chẳng có quy luật gì nhưng anh bỗng thấy cổ mình khô khốc, nhớ đến nước ngọt do thân thể ban phát mà cơn khát đã chộn rộn.

Yết hầu anh lên lên xuống xuống. Cô ngẩng đầu nhìn anh, nhận được ánh mắt cổ vũ của anh thì cúi đầu xuống, liếm đi lớp kem trên ngực anh.

Kem rải rác khắp cơ thể anh, vị kem ngọt dịu, mềm mịn, ngon lành làm sao. Cô liếm mãi như thể đang nhấm nháp món tráng miệng, đến nỗi suýt thì quên khuấy mình rằng mình đang trêu anh.

“Ngon không?” Giọng anh trầm trầm.

“Ừ, cũng ngon.” Cô nhìn anh, tia sáng nơi đáy mắt bỗng lấp lánh.

Cô lại liếm kem ở một nơi khác, sau ấy dâng đầu lưỡi ngập hương bơ sữa đến bờ môi anh, cho anh có cơ hội dây dưa mút mát lưỡi mình.

Hơi thở cô rối loạn, nhổm dậy khỏi người anh rồi vỗ yêu: “Anh không được táy máy!”

“Rồi, anh không làm gì nữa.” Anh đồng ý với cô.

Cô dẩu môi, bôi nốt kem lên dương v*t đang ngạo nghễ hiên ngang. Lớp kem ẩm ướt hòa quyện với sự mềm mại của ngón tay, chạm vào vật khủng nóng rực, dường như hơi nóng ấy đã khiến kem tan chảy, đến cô cũng thấy bỏng tay mất rồi.

Cô mặt đỏ tía tai, dưới ánh mắt trông đợi của anh thì cuối cùng cô cũng cúi đầu, miệng bao bọc lấy đầu khấc của anh.

Kem tan trong miệng cô, ngọt ngào chứ không có vị ngây ngấy, còn dậy vị hơn hẳn lúc đầu.

Là mùi vị gợi tình của ai đây?

Bàn tay cô nhẹ nhàng thương yêu hai hòn bi, còn miệng thì vẫn đang liếm láp dương v*t cứng rắn kia khiến anh sướng đến mức xương cụt tê rần cả đi.

Anh cong eo để dương v*t được tiến sâu vào khoang miệng cô. Anh đột ngột thúc vào cuống họng cô làm cô suýt nữa nhả ra, nhưng đã thít chặt cổ lại rồi lên xuống mãnh liệt để cho dục vọng nồng nặc xộc lên mắt anh.

Cô giảm tốc độ rồi mới nhả ra, ngẩng lên trừng anh: “Đã bảo anh không được động đậy rồi!”

“Anh sai rồi.” Anh vội nói lời xin lỗi: “Tự dưng không nhịn được.”

Suy xét thấy thái độ hối lỗi của anh chân thành lắm rồi nên cô không so đo với anh nữa mà bắt đầu tiến hành bước tiếp theo.

Cô cởi áo choàng tắm nãy vừa mặc ra, quỳ xuống bụng dưới của anh, nắm lấy dương v*t rồi từ từ đút vào cơ thể mình.

Chu Trầm đã bị cô kiểm soát hết thảy. Vật cứng mở cửa vùng đất riêng tư, cảm giác căng tràn lấp đầy trong cơ thể, cô vừa thở dốc vừa chống lên vòng eo rắn chắc của anh rồi nhẹ nhàng đẩy đưa mông mình.

Cả hai cùng được nhấm nháp hương vị sung sướng tột cùng.

Vậy nhưng tư thế nữ trên nam dưới rất dễ ăn mòn thể lực, chưa gì mà cô đã đuối rồi. Anh thấy rõ sự uể oải của cô nhưng lại không muốn kết thúc nhanh như vậy nên mồi chài: “Mệt à? Thế tháo cà vạt ra để anh giúp em.”

Cô khẽ thở dốc, đồng ý với đề nghị của anh. Đôi tay bị cà vạt trói buộc vừa mới được thả tự do thì anh đã ôm ghì lấy eo cô, đẩy thân cô chìm xuống vùng đất sâu hơn nữa.

“A! Không được… Sâu quá!” Cô thút thít, rồi ngã xuống người anh.

Anh hôn má cô, rút khỏi người cô để cô quỳ sấp trên giường rồi nâng mông cô lên, tiếp tục đâm vào cơ thể cô từ đằng sau.

Bầu ngực cứ trôi dạt đi theo từng cú giã của anh, dẫu đã cắn môi rồi nhưng cũng chẳng ngăn được những tiếng rên khe khẽ thốt lên.

Ở cú thúc thần tốc cuối cùng, anh bắn vào thân thể cô xong nhưng vẫn chưa rời đi, ôm eo cô lên rồi đổi vị trí cho cô nằm lên người mình, bàn tay vòng qua trước người xoa nắn bầu vú của cô, gửi xuống vai cô một nụ hôn ướt át.

Cơ thể Triệu Đường Diên khẽ run lẩy bẩy.

*

Tác giả có lời muốn nói:

Ai bảo dạo này ít thịt rồi nghi ngờ chú già bị hỏng thận đấy? Phải rửa sạch cho chú, tác giả mới là người hỏng thận đây này.

Hỏng hết thật mà T.T
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.