Vô Khương dậy từ 4h sáng, cũng đã bắt đầu quây quần với binh lính bắt đầu ăn sáng, hiển nhiên ngày hôm nay chính là một ngày cần làm nhiều việc
Ngày hôm qua các tướng lính các loại đều được nghỉ ngơi để quây quần bên gia đình bạn bè, vì thế khác với biểu hiện mệt mỏi mà Vô Khương thấy trước kia, bây giờ tên nào cũng mặt mũi khỏe khoắn sáng sủa đầy sức sống
Vô Khương nhìn xung quanh mình OrcKingu cùng 5 cẩu đầu nhân, 7 tên đàn ông quây quần bên đống lửa lớn, chỗ ngồi là khúc gỗ, nhìn tổng quan nhìn cực kỳ lạc hậu
Nhìn tình cảnh này làm Vô Khương càng thêm quyết tâm nâng cấp lãnh chúa tiểu viện, ít ra sau các quan chức các loại thống lĩnh hẹn gặp mặt nhau cũng phải ra dáng chút ít
Vô Khương ánh mắt đặt về phía Becgie hỏi
“Quân đội tập hợp đầy đủ chưa ?”
Becgie cung kính trả lời
“220 Orc bộ binh hạng nặng, 250 lizardman bộ binh hạng nhẹ, 30 hobgoblin cung thủ cùng 10 kỵ binh hạng nhẹ con người, chỉ còn lại 12 lính thủ thành là ở lại, toàn bộ đã sẵn sàng nghe lệnh của chủ nhân”
Vô Khương nhẹ gật đầu, ánh mắt đặt về Orckingu
“Các bộ lạc xung quanh Orc và Lizardman bộ lạc đã xác định vị trí?”
Orckingu cung kính nói
“Vâng, xung quanh bộ lạc Orc cùng 3 bộ lạc Lizardman thì có 1 bộ lạc goblin lớn số lượng gần 1000, 1 căn cứ thổ phỉ con người, 3 bộ lạc bán nhân theo lizardman trong bộ tộc báo được là tộc bán nhân mèo, bán nhân thỏ cùng bán nhân chó, theo thông tin lấy được thì 3 bộ tộc nhỏ này được cai quản bởi bán nhân sư tử, bán nhân sư tử nuôi làng này để bán nô lệ lấy tiền từ con người”
Bỏ qua Goblin cùng thổ phỉ, Vô Khương càng chú ý đến 3 tộc bán nhân này hơn
Bán nhân là phần lớn là con người nhưng vẫn mang một số đặc điểm của thú vật như tai mèo, đuôi mèo, tai thỏ các loại, bọn họ là bộ tộc từ trước chứ không phải con lai giữa người và thú nhân
“Bán đồng loại của mình làm nô lệ cho ngoại tộc, bán nhân tộc này đúng là thú vị a”
Orckingu bản thân là thú nhân, hơn nữa cũng là tồn tại từ lâu nên hắn cũng không hiểu lắm về cách hoạt động của lũ bán nhân này, với hắn khi bắt được tù binh thì đa số là g·iết rồi ăn thịt, không giống như thông tin lấy được từ trái đất rằng tộc Orc quan hệ với tất cả khác phái nữ
Hiển nhiên bọn hắn không điên như vậy, cái đẹp đúng là ảnh hưởng đến muôn vật, như con người thấy con mèo là dễ thương, xinh đẹp, nhưng bảo con người hứng thú t·ình d·ục với con mèo thì đúng chỉ loại điên mới như vậy
Thú nhân tộc cũng như vậy, con người nhìn thú nhân tộc như nào thì bọn hắn cũng nhìn về phía con người như thế, đương nhiên nếu như đến mức đường cùng thì bọn hắn cũng không ngại làm vài chuyện xấu hổ vưới khác loài, dù sao đạo đức của mỗi giống loài là khác nhau, như 1 họa sĩ đã từng nói
“Quan tâm lắm về thứ khác làm gì? Miễn sướng là được”
... Orckingu cũng không biết nói gì ngoài nhìn về phía Vô Khương đợi chỉ thị
“Ừm, mục tiêu của ngày hôm nay có 2 việc, đầu tiên chính là chinh phục được toàn bộ bán kinh 10km xung quanh lãnh địa, chỉ cần quét sạch bộ lạc goblin, thổ phỉ cùng 3 tộc bán nhân kia là hoàn thành
Ưu tiên thu phục bán nhân tộc cùng goblin bộ tộc, thổ phỉ thì g·iết sạch, mục tiêu là đến giữa trưa phải hoàn thành mọi việc, rồi toàn bộ tập kết ở vị trí này trên bản đồ”
“Rõ”
Vị trí Vô Khương chỉ đến chính là Orge bộ tộc, với từng đấy ngày đêm liên tục q·uấy r·ối cùng Jordmunga thỉnh thoảng tập kích, Orge bộ tộc đã đến giới hạn của bọn hắn
Đêm qua sau khi Jordmunga lần nữa huy động thú triều t·ấn c·ông, Vô Khương cũng đã xác định được đám Orge này từ 5000 con Orge, bây giờ giảm thiểu đến 4500, b·ị t·hương lên đến gần 2000 tên
Nghĩa số Orge có thể hoạt động chỉ có 2500 tên, tuy chiến lực vẫn còn mạnh mẽ, thế nhưng bởi vị b·ị t·hương cùng mệt mỏi liên tục ấp đến nên dẫn đến bọn hắn cực kỳ mệt mỏi, hơn nữa 2500 tên này còn có trẻ em cùng người già
Vô Khương tính toán sơ qua thì lực lượng có thể chiến đấu giao động khoảng 500 tên đổ xuống, hắn vốn đến ngày tối thứ 6 thì mới phát động tổng t·ấn c·ông vào Orge bộ lạc, nhưng ngày hôm qua tên tộc trưởng chiến đấu thì Jordmunga theo điều khiển của Vô Khương đã đánh lên thành công
Jordmunga đã kịp tiêm một lượng nhỏ c·hất đ·ộc vào trong tên tộc trưởng dẫn đến hắn suy yếu chiến lực đáng kể
Hơn nữa, Jordmundga theo những ngày săn quái tăng cấp, nó bây giờ đã là level 38, Vô Khương cũng đã tiệm cận level 30
“Được rồi, xuất phát đi”
Theo lệnh của Vô Khương, Orckingu cùng 5 cẩu đầu nhân theo lệnh hành quân đến mục tiêu mình cần tiêu diệt, riêng Vô Khương sẽ đi với Jordmunga đến tộc Orge trước
Cứ vậy đoàn người rời lãnh địa trước khi mặt trời lên, mà trong bóng đêm rạng sáng đấy Vô Khương an vị trên đầu Jordmunga mà lướt đi
Mục đích lần này Vô Khương tách đoàn đi với Jormundga là vì hắn muốn bổ sung thêm vào Khế ước trụ, toàn bộ vật phẩm này mà mới chỉ chứa mỗi 1 Jordmunga là quá lãng phí
Nhưng bởi vì Khế Linh Trụ cũng không phải dễ sử dụng, khi đã khế ước thì không thể hủy và mất 1 slot cho vị trí đấy, hơn nữa nếu vị trí ở slot này mà tiến hóa cao hơn thì sẽ bắt buộc mất vị trí ở slot bên trên
Giả sử 1 con quái khế ước ở vị trí có tiềm lực [Thông thường: Trắng] nếu như trong quá trình phát triển mà con quái này đạt 1 cơ duyên nào đấy nâng tiềm lực lên [Ưu tú: Lục] thì Khế Linh Trụ ngay lập tức đẩy con đấy vào vị trí [Ưu tú: Lục] và để lại vị trí [Thông thường:Trắng]
Đó cũng là lí do vì sao Vô Khương dù gặp nhiều loại quái vật nhưng vẫn không thêm vào vị trí trống của Khế Linh Trụ, đơn giản vì quái vật đấy bị giới hạn tiềm lực, nếu nó phát triển mạnh hơn thì mất đi 1 vị trí tương ứng bên trên, mà Vô Khương cũng không rõ được rằng Khế Linh Trụ còn cung cấp thêm vị trí trống nữa không
Mà Khế Linh Trụ là vật liên kết trực tiếp đại diện cho linh hồn Vô Khương, nên hắn không muốn 1 cái vô dụng nào ảnh hưởng đến sau này phát triển
Hắn muốn dù cho [Thông thường: Trắng] tiềm lực sinh vật cũng có thể hữu dụng dù Vô Khương có mạnh đến mức nào đi nữa
“Mục tiêu đầu tiên chính là con bướm mà hôm trước Jordmunga trên đường đến tộc Orge bắt gặp trong vài lần”
Theo hướng cánh tay chỉ đến của Vô Khương, Jordmunga một mực trườn cực nhanh vào trong rừng, đập vào mắt của Vô Khương là rừng cây bạt ngàn rộng lớn
Bám trên thân rắn của Jordmunga, Vô khương cũng thấy được đại đa số thú vật đang sinh hoạt trong khu rừng này, tuy nói là rừng nhưng nó lại không quá lớn theo cảm nhận của Vô Khương
Chỉ cần Jormundga ngẩng đầu đứng thẳng nhưng rán hổ mang cũng đã cao hơn đại đa số cây ở trong rừng này, nhờ đó mà Vô Khương cũng tìm kiếm được loài bướm này nhanh hơn
Thời gian cứ thế trôi đi, thoáng cái đã qua 3 tiếng đồng hồ, trời đã sáng hơn nhiều, nếu tính thời gian cũng đã gần 10 giờ sáng, thời gian để đi qua đây vừa vặn 2 tiếng đồng hồ
“Mịa nó, 3 tiếng để tìm một con bướm, lùng sục khắp nơi đều không phát hiện được, nếu là thằng nhân vật chính nào đấy không khéo đi lung tung cũng kiếm được bảo vật, thực vật quý hiếm, thế méo nào cả cái rừng này ngoài quái vật ra cũng chỉ có phân cùng nước tiểu bọn chúng ???”