“Vâng, thần đã nhìn được khuyết thiếu ở lãnh địa chúng ta, đầu tiên là về thị trường, dân chúng đang làm việc để họ đủ no đủ mặc, nếu như bọn họ có đủ những thứ họ cần thì khả năng cao trì trệ phát triển lãnh địa sẽ xảy ra”
Vô Khương nghe vậy cũng nhẹ lắc đầu
“Đó đúng là thứ quan trọng, nhưng chưa phải tốt nhất, đời sống kinh tế luôn luôn không bao giờ đủ, mọi sinh vật có trí khôn đều đặt mục tiêu rồi cố gắng đạt được nó, khi đạt được thì tiếp tục đặt mục tiêu tiếp, nó đã thành vòng tuần hoàn”
Richard nghe vậy liền mắt càng sáng hơn
“Vậy, ý của lãnh chúa đại nhân là nâng cấp đời sống của lĩnh dân liên tục rồi để họ cố gắng? vậy thì chúng ta phải đặt mức sống của lĩnh dân thành từng mức độ rồi cố gắng để họ phấn đấu”
Vô Khương cũng đồng ý với Richard, nhưng đó là tương lai, còn bây giờ bắt đầu với việc nhỏ nhất
“Đúng vậy, lúc nãy ngươi nói không sai Richard, nhưng tầm nhìn vẫn còn đang trong khuôn khổ, ta cần ngươi nhìn rộng ra và tư duy phản biện lại thứ mình nghĩ”
“Vâng”
Vô Khương nhẹ gật đầu rồi ra hiệu Richard nói phương án của mình
“Đầu tiên thần muốn quy hoạch lại quảng trường thành một khu giao dịch chợ bán, thay vì miễn phí cho người dân thì bây giờ chúng ta sẽ bán cho bọn họ
Số công lao trong khi làm việc sẽ là thứ để đổi lấy hàng hóa, đương nhiên vì lúc nãy lãnh chúa nói nên thần cũng muốn đưa vào một số ý, như là sự khác biệt mức chi tiêu và tài sản, từ đó làm cho các lĩnh dân có thói quen ganh đua cùng nhau phát triển
Công việc đầu tiên chúng ta cần làm là phân phát tiền, tiền là thứ lưu thông tốt nhất, nhưng bởi vì lãnh địa chúng ta chưa có khoáng mỏ để sản xuất tiền cùng không giao thương với bên ngoài, nên thần kiến nghị tự tạo ra 1 loại tiền dành riêng cho lãnh địa cho thời gian phát triển này”
Vô Khương cũng đồng ý với ý của Richard, các vấn đề này cần phải g·iết quyết càng sớm càng tốt
“Vấn đề về tiền, ngươi xử lí như nào?”
“Về cái này thì thần nghĩ nên tạo ra 1 số người kiểm định lại hàng hóa mà lĩnh dân làm việc thu được, từ đó tính vào chấm công, về giá cả từng loại hàng hóa cùng nhà ở giá thuê đã ghi rõ ở trên này, mời lãnh chúa đại nhân đọc”
Richard từ trên tay lấy ra một đống tờ giấy ghi chi chít chữ lên đấy, Vô Khương nhận lấy xong cũng bắt đầu đọc kỹ
“Ừm, giá cả niên yết như này là đủ rồi, còn nữa, ta muốn ngươi cấp tốc tuyển chọn học sinh trong trường học, cũng tuyển mộ những người có năng lực làm giáo viên, để khuyến khích đám trẻ đi học thì ngươi đánh vào tâm lý thành tích học sinh cho ta
Học sinh nào thành tích càng cao thì được thưởng càng nhiều”
Richard cũng khó hiểu nhìn Vô Khương hỏi
“Lãnh chúa đại nhân, tại sao không trực tiếp ban thưởng cho các gia đình cho con đi học một khoản để cho chắc chắn có số lượng lớn học sinh gia nhập trường học? cái đó cũng làm giảm đi chi phí hàng năm tặng thưởng”
Vô Khương lắc đầu nhẹ nói
“Thế nên ta mới nói Richard, ngươi cần phải để ánh mắt rộng và cần quan tâm đến tâm lý người dân”
Richard xử lí mọi việc cực kỳ chỉnh chu và xuất sắc, nhưng đó cũng là điểm yếu của ông ta, con người quá cứng nhắc làm việc dựa theo những điều luật đã cho trước thì thất bại là điều sớm muộn, trong quá khứ ông ta đã giữ chức cao trong nhà nước nhưng vì không hiểu lòng người mà dẫn đến họa thảm như vậy
Nhưng đó cũng là một trong lí do Vô Khương giao việc nội vụ cho Richard, với môi trường đất nước kia thì chia bè kéo phái là cực nhiều và dày đặc, vì thế bọn hắn cần hiểu lòng người để có thể kéo về lợi ích tốt nhất, Vạn giới lãnh địa của Vô Khương thì khác, nơi này chỉ có 1 giọng nói có thể vang lên, là của hắn, vì thế nên nhân tài như Richard không khác gì viên pha lê được ném vào tay Vô Khương
“Như lí do trên, một sinh vật muốn phát triển tốt nhất, nhanh nhất thì cần phải có thiên địch, có cạnh tranh, chỉ cần có cạnh tranh thì hiển nhiên nhân tài sẽ hiển hiện
Hơn nữa ta muốn biến việc học thành vinh dự của 1 gia đình, nếu như cho tiền gia đình để cho bọn họ đưa con đi học thì không khác gì nói rằng việc đi học chỉ là 1 công việc tầm thường
Nhưng với việc biến những học sinh có thành tích tốt sẽ được thưởng, càng giỏi càng được vinh danh và thưởng nhiều hơn, từ đó cũng dần dần in sâu vào cho dân chúng, việc học là vinh quang như nào, từ đó càng thu hút thêm nhiều gia đình cho con đi học
Cuối cùng là tài chính, có thể hiện tại ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ lỗ tiền nếu thực hiện như thế vì 1 người đạt giỏi đã có mức thưởng gấp 10 lần người bình thường, thế nhưng thử nghĩ xem, nếu dân số tăng gấp 10 lần, cứ mỗi năm 1 lần là thanh toán khoản tiền thường cho gia đình cho con đi học, lúc đó cái nào lỗ kém hơn ?”
Richard vừa nghe vừa ghi lại điều Vô Khương nói, con mắt lão như đang thấy phương trời khác vậy, việc cẩn thận cùng hiểu rõ lòng dân càng được chú trọng trong buổi nói chuyện này
Nói xong, Vô khương để mắt đên OrcFarm đang nhìn mình và Richard nói chuyện, hắn liền hỏi
“OrcFarm, về vùng đất thì đã tìm thấy, các loại nguy cơ ngày sau ta chắc chắn giúp ngươi sở hữu, nhưng cây trồng với thực vật ngươi tìm thấy cái gì có thể sử dụng?”
OrcFarm nghe vậy liền hớn hở cười
“Lãnh chúa đại nhân không cần lo lắng, ta đã chuẩn bị trước một số lớn phân bón cùng hạt giống, nếu như gieo trồng thành công thì lương thực cùng các loại rau sống ăn kèm, vì vậy vấn đề lương thực cùng bổ sung chất rau sẽ được giải quyểt
Chỉ tiếc là trong thời gian thử nghiệm thì thần không tìm được một loại cây ăn quả nào có thể thành công gieo trồng cùng nhân lên số lượng, các loại cây làm đặc trưng của lãnh địa cũng vậy”
Vô khương nhẹ gật đầu thỏa mãn
“Ừm, làm tốt lắm, dù sao lãnh địa chúng ta cũng mới có 4 ngày kiến tạo, không cần phải vội, nếu có khó khăn gì cứ nói với ta là được”
Cứ thế ngày thứ 4 dần dần trôi qua, người dân làm việc, quân lính không xuất chinh cũng dần dần quen thuộc với cuộc sống hiện tại, còn có một số quân lính cũng đã đi làm quen với người dân sống bên
Nhất là vài tên Lizardman binh chủng sào huyệt thế mà chủ động tán gẫu với các cô Lizardman bản địa, mà lúc này nhìn đám này cực kỳ nhân tính, hơn nữa nghề nghiệp vai trò là binh sĩ của lãnh chúa có địa vị cao so với thường dân, vì thế nên khi làm quen bọn hắn cũng có được bản mặt ngước lên trời
Sở dĩ binh sĩ loại này danh vọng được mọi người đều thống nhất là cao quý nhất cũng là do Vô Khương âm thầm thao túng
Hắn muốn mọi người dân đều biết tôn trọng và biết ơn đến liệt sĩ đã khuất hơn nữa việc này cũng tốt cho chiêu mộ binh sĩ sau này
Còn Vô Khương cả ngày hôm nay ngoài nghiên cứu các loại ma thú có kỹ năng hữu dụng cùng nghỉ ngơi làm quen với lãnh địa ra thì chỉ có ngủ cùng ngủ
Còn về phần canh gác bên ngoài khu vực lãnh địa cùng nhìn chằm chằm bộ lạc Orge đã được hắn đồng hóa tầm nhìn với Jordmunga, đương nhiên mục đích cũng không chỉ có vậy, Vô Khương muốn biết có động vật nào có lợi cho sau này sử dụng cùng các hang ổ quái vật