Trans : xSnowballx
" Anh Mạc Phàm ,làm như vậy không hay lắm " Tâm Hạ có thể cảm giác được ánh mắt của mọi người xung quanh, không tự chủ được mà nhìn nơi này, làm cho gò má hơi nóng lên .
" Không sao, anh không ngại bẩn ".
Không coi ai ra gì bế theo kiểu công chúa ,lại còn nhàn nhã đi trong trường học, không biết tại sao trên mặt Mạc Phàm lại còn tràn trề tự tại cùng hào hiệp , còn Tâm Hạ thì lại cố cúi đầu thấp hơn một chút , sợ bị người khác nhận ra.
Cuối cùng cũng tới nơi không có ai, rõ ràng là ghế đủ dài, Mạc Phàm không để Tâm Hạ ngồi bên cạnh, nhất định phải ngồi trên đùi, nói là ghế quá lạnh sẽ làm lạnh mông .
Chung quy là Tâm Hạ ngượng ngùng trả giá cho việc quá nghe lời Mạc Phàm trong quá khứ , cho tới bây giờ lời nói không hề có logic cùng không tìm được lý do nào phản bác.
" Nơi này thay đổi rất lớn " Tâm Hạ mang theo vài phần sầu lo nói.
Tình trạng trong nước hiện tại làm người lo lắng , Tâm Hạ cố hết sức dùng quyền hạn của mình để người đỉnh thần nữ có thể đi Trung Quốc, ở trong năm khu căn cứ lớn đều thành lập phân điện Parthenon thần miếu.
Nhưng dù có nhiều pháp sư Trì Dũ hệ cùng Chúc Phúc hệ đi chăng nữa đều không xử lý hết người bệnh được, dù sao đây cũng là một cuộc chiến tai hoạ lớn.
" Thành thị vùng duyên hải khác cũng bị xoá sổ rồi sao?" Mạc Phàm hỏi.
" Ừm , lại xuất hiện một vấn đề rất nghiêm trọng " Tâm Hạ tiện tay lấy xuống mảnh sương trên bụi cây bên cạnh, nói tiếp :" Ngay khi nhiều người vùng duyên hải đi sâu vào trong đất liền , sau khi mùa hè qua đi thì xung quanh lập tức kết sương , ngay cả vùng á nhiệt đới như Quảng Châu đều xuất hiện hiện tượng phi sương " .
Nhiệt độ vùng duyên hải khá cố định, dù cho là thành thị ở phía Bắc như Đại Liên cũng ấm áp, chủ yếu là nước biển bình ôn.
Càng gần lục địa thì chênh lệch nhiệt độ càng lớn .
Vùng duyên hải có rất ít tuyết , nhiệt độ không đủ thấp thì sẽ không ngưng tụ ra hoa tuyết.
Nhưng hiện tại lại tiến vào một mùa lạnh quỷ dị, vùng duyên hải từ Hải Nam tới đảo Tần Hoàng lại đều có dấu hiệu ngưng sương.
Ngay cả vùng duyên hải cũng phi sương , vậy thì càng không cần phải nói trong đất liền , lúc đó Mạc Phàm đi ngang qua hồ Động Đình, không ít chỗ ở hồ Động Đình cũng bắt đầu kết băng .
So với nóng bức thì lạnh giá lại càng thêm gay go , chỉ cần băng tuyết không thay đổi thì cây nông nghiệp không cách nào tồn tại , hơn nữa băng tuyết sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới giao thông cùng đi lại, một trận bão tuyết lớn có thể để nhiều đường đi, đường sắt bại liệt chỉ trong một đêm, thậm chí còn phong toả một số đường giao thông quan trọng của thành phố núi .
Mạc Phàm đi một năm.
Trong một năm này vùng duyên hải xảy ra phát sinh biến hoá to lớn.
Đầu tiên là tất cả thành thị, hương trấn đều biến mất , khu bờ sông Đông Hải chỉ còn lại năm thành thị mà nhân loại có thể hoạt động, cũng chính là năm đại khu căn cứ .
Năm đại khu căn cứ này nắm giữ thổ địa khá bao la cùng an giới khá khổng lồ , nhưng an giới so với quá khứ thành thị nối liền với thành thị , nông thôn đi tới thành trấn , phạm vi thu nhỏ lại rất lớn.
Di chuyển vào trong đất liền , đây là cách xử lý khá hữu hiệu, mọi người bắt đầu muốn từ bỏ trấn thủ vùng duyên hải, nhưng lạnh giá kéo dài làm quốc gia ứng phó không kịp.
Vùng núi , rừng rậm, đất ngập nước bình nguyên đều lạnh giá quá mức, phần lớn diện tích thảm thực vật đều bị đông cứng mà chết , đất có thể trồng trọt giảm xuống 70% , điều này khiến trong đất liền cùng vùng phía Tây khó mà sống được.
Phía Đông là biển , hải yêu lại giống như nước biển màu đỏ, nhấn chìm phần lớn vùng duyên hải đang hoạt động, chỉ còn dư lại năm thành thị giống như hòn đảo.
Mà phía Tây lạnh giá, rừng rậm thành sương , sông lớn kết băng , đồ ăn cùng nước dùng thiếu hụt , giao thông tê liệt , sinh ra vô số vấn đề sinh tồn, dưới tình huống bản thân còn chưa bảo vệ được cho bản thân, thì làm sao chấp nhận các cư dân vùng duyên hải di cư tới đây được ?.
Trong quá khứ mọi người đều đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng , tin rằng nhất định có thể đánh bại hải yêu xâm nhập, cho dù luân hãm thì nhân loại còn có lãnh thổ khổng lồ bao la, có thể di chuyển , có thể nghỉ ngơi dưỡng sức .
Nhưng hiện tại mọi người bước vào tuyệt cảnh , toàn bộ tình cảnh đã hoàn toàn khác khi Mạc Phàm rời đi.
Phảng phất từ thời đại đô thị thuộc về nhân loại, từ từ đi xa , sắp nghênh đón là tận thế biển cùng băng hai lớp đều quất .
Mạc Phàm đi một năm.
Nhưng không nghĩ tới trong một năm này bản thân mình như phảng phất tới một thế giới khác .
Nhưng Mạc Phàm biết đây là hiện thực, là hiện trạng.
Chiến dịch trước đó chỉ là thăm dò , chưa có va chạm với đốm lửa chân chính , chờ sau khi trải qua chém giết chân chính , không nghi ngờ nhân loại sẽ vô cùng thê thảm.
Vấn đề lớn nhất phải đối mặt đã không còn là làm sao chiến thắng hải yêu.
Mà là làm sao để sinh tồn.
" Không chỉ quốc gia chúng ta , mà tất cả quốc gia gần Thái Bình Dương đều gặp phải tình huống này " Tâm Hạ nói.
Nội tâm Mạc Phàm không cách nào bình tĩnh lại.
Cũng không biết tất cả những này là đột nhiên, hay là do mình rời đi quá lâu, cho nên mới không cách nào thích ứng.
" Mọi nguời vẫn khoẻ chứ ?" Hiện tại việc Mạc Phàm quan tâm nhất là cái này.
" Ừm, vẫn khoẻ , mọi người đều đang xuất ra một phần lực " Tâm Hạ nói .
" Tâm Hạ ,lấy chức vị của em bây giờ hẳn là biết được một ít cách cục hướng đi của thế giới, thật sự là hải yêu mạnh mẽ không chống lại được sao, còn có lạnh giá đóng kín tất cả người đi về lục địa lại là xảy ra chuyện gì? " Mạc Phàm hỏi thật .
Mạc Phàm rất ít khi quan tâm lĩnh vực mà Tâm Hạ tiếp xúc , nhưng nhìn thấy tình cảnh thế giới đã biến thành quẫn bách cùng thấp kém như vậy, thực sự không cách nào coi thường.
Thân là thánh nữ Parthenon thần miếu, nhất định là biết chân tướng nhiều hơn.
Rất nhiều chân tướng về thế giới này không được công khai, tin tức thế nhân có được cùng người đứng trên đỉnh không chế hoàn toàn khác nhau.
" Em không hiểu nhiều về tình huống của hải yêu, nhưng lạnh giá toàn cầu, cũng chỉ có một vị làm được----- cực nam đế vương " Tâm Hạ nói.
Cực nam đế vương .
Mực nước biển tăng lên là vì cực nam đế vương .
Sở dĩ hải yêu có thể phá vỡ môi trường sống nguyên bản để tùy ý xâm chiếm thành thị vùng duyên hải của nhân loại, chính là vì cực nam đế vương để sông băng tan ra .
Hiện tại cực nam đế vương trải rộng lạnh giá khắp toàn thế giới, áp súc không gian sinh sống của nhân loại.
Dưới khe trảo của cực nam đế vương không thấy một giọt máu tươi, nhưng cũng đã tàn hại không biết bao nhiêu sinh mệnh.
Đáng sợ nhất là dưới tình huống đại đa số lãnh đạo đều biết rõ tất cả những thứ này có thể xảy ra , tranh đấu vẫn không có một gì gọi là dừng lại.
" Nghị trưởng Thiệu Trịnh bị ép từ chức " Tâm Hạ nói nhỏ .
Mạc Phàm há miệng , không biết nói gì .
Nghị trưởng Thiệu Trịnh là một nghị trưởng xuất sắc , loại song trọng hạo kiếp này cho dù là một vị lãnh đạo ma pháp nào đó cũng sẽ bó tay toàn tập, huống hồ nghị trưởng Thiệu Trịnh trước khi tất cả chưa giáng lâm đã đưa ra chiến lược hai vạn cây số đường ven biển.
Ban đầu khi hải yêu đột kích, quốc gia của mình chịu tổn thất ít hơn những quốc gia khác , không thể không kể công nghị trưởng Thiệu Trịnh.
Hiện giờ nghị trưởng Thiệu Trịnh lại bị đuổi.
Chẳng phải càng trở nên không có đoàn kết như những cao tầng ma pháp quốc gia khác ?.
" Anh Mạc Phàm ...".
Tâm Hạ cũng mê man.
Chưa từng cân nhắc qua có nên liều chết kéo quyền trượng thần nữ , bởi vì muốn đoạt được vị trí kia Tâm Hạ xác thực thay đổi càng lớn hơn.
Nhưng nhìn thấy hiện trạng quốc gia, Tâm Hạ ý thức được bản thân không thể bỏ qua .
Tiếng nói của thánh nữ cũng không có đủ trọng lượng toàn cầu, chỉ có trở thành thần nữ .
Dù không thay đổi được hiện trạng, ít nhất cũng giảm bớt được khó khăn.