Tiên Võ Đế Vương

Chương 1442: Không đuổi kịp đâu! 



Nghịch Thế Thiên, Đế Triệu Luân Hồi! 

 Tiếng hô của Thái Hư Cổ Long phá tan bầu trời xanh vạn cổ. 

 Ngay tức khắc, Diệp Thành đang ở Bắc Chấn Thương Nguyên chợt xuất hiện Luân Hồi Ấn Trận, người hắn trở nên lúc hư ảo lúc rõ ràng, sức mạnh thời gian và sức mạnh không gian đan xen. 

 Thấy vậy, các ma quân đều cau mày, không biết đây là thần thông gì. 

 Giam cầm! 

 Thiên Nữ Ma Quân hô lên, dường như đã nhìn ra manh mối nào đó. 

 Lập tức, một đại thủ hư ảo xuất hiện, giam cầm hư thiên Diệp Thành đang đứng. 

 Mở! 

 Lại là một tiếng hô nữa, nhưng không phải Thiên Nữ Ma Quân mà là giọng của Tử Huyên. 

 Cô cũng một tay tạo ấn quyết, hợp lực cùng Thái Hư Cổ Long, lấy Luân Hồi Ấn Trận làm trung gian, chém ra kiếm mang có một không hai từ nơi không biết cách xa bao nhiêu nghìn dặm, chém bay đại thủ che trời của Thiên Nữ Ma Quân. 

 Vù! 

 Mọi chuyện xảy ra trong tích tắc, giây trước Diệp Thành còn đang bị bao vây, lúc này đã lặng lẽ biến mất. 

 Chết tiệt! 

 Vẻ mặt Địa Ma Quân hung dữ, ông ta định đuổi theo về phía Nam. 

 Không đuổi kịp đâu! 

 Thiên Nữ Ma Quân nghiêng đầu, nhìn hư thiên phía Nam xa xa, dường như có thể thấy được Tử Huyên và Thái Hư Cổ Long đang đứng ở nơi cách đó vô số nghìn dặm, khẽ nói: “Là tàn hồn của Thái Hư Long Đế và tàn hồn của Đông Hoa Nữ Đế”. 

 Phù! 

 Thấy Diệp Thành được thần thông kỳ lạ của Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên giải cứu, các Chuẩn Đế trong đại điện Thiên Huyền Môn đều thở phào nhẹ nhõm. 

 “Thần nữ, đó là thần thông gì vậy?”, Phục Nhai, người kinh nghiệm chưa nhiều, khiêm tốn học hỏi Đông Hoàng Thái Tâm. 

 “Nghịch Hướng Triệu Hồi Thuật”. 

 “Triệu Hồi Thuật? Nghịch Hướng?” 

 “Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên là người thi triển thuật, người được triệu hồi là Diệp Thành. Điểm này cũng tương tự như tu sĩ triệu hồi linh dị thú của Dị Vực vậy”, Đông Hoàng Thái Tâm hít sâu một hơi, trong mắt là vẻ vui mừng và yên tâm: “Diệp Thành tự hình thành luân hồi, sức mạnh luân hồi trong cơ thể đan xen, tạo thành Luân Hồi Ấn, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên lúc trước chính vì biết điều này nên mới lạc ấn ấn ký lên người Diệp Thành, lấy Luân Hồi Ấn làm khế ước căn bản, thi triển Nghịch Hướng Triệu Hồi – một trong những thần thông bá đạo nhất của cực đạo đế thuật”. 

 “Thì ra là vậy”, Phục Nhai thở dài: “Bí thuật đó đâu chỉ bá đạo, thực sự ở cấp độ nghịch thiên, điểm cực Bắc của Bắc Chấn Thương Nguyên cách điểm cực Nam của Trung Thông Đại Địa ít nhất cũng phải ba triệu dặm!” 

 “Mặc dù Diệp Thành đã được cứu nhưng tình hình chiến trận vẫn không khả quan!”, một lão bối tóc trắng lo lắng nhìn vào màn nước huyễn thiên. 

 Trong màn nước, các đại ma quân đã đồng loạt vung kiếm, lệnh cho binh tướng Thiên Ma phát động tấn công dữ dội, hơn nữa còn định đánh đến Thiên Huyền Môn, thế trận vô cùng lớn. 

 Vút! 

 Ở cực Nam của Trung Thông Đại Địa, Diệp Thành đẫm máu xuất hiện trên hư thiên, hắn đứng không vững nên ngã lộn nhào xuống dưới. 

 Diệp Thành! 

 Sở Linh vội vàng tiến lên, tế ra một lực dịu dàng, đỡ lấy Diệp Thành. 

 Phụt! Phụt! 

 Ở nơi khác, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên đều hộc máu. 

 Như Đông Hoàng Thái Tâm nói, họ biết trong cơ thể Diệp Thành có Luân Hồi Ấn nên đã lạc ấn ấn ký để lúc hắn gặp nguy hiểm thì thi triển bí pháp cấm kỵ, giúp hắn thoát khỏi hiểm nguy. 

 Chỉ là, để giúp Diệp Thành thoát khỏi nguy hiểm thì họ cũng phải trả cái giá đau đớn. 

 Mái tóc dài của Thái Hư Cổ Long trở nên trắng như tuyết, thần hà quanh người Tử Huyên tối mịt, khí tức của hai người đều yếu ớt. 

 Nhưng so với họ, Diệp Thành còn thảm hơn nhiều. 

 Lúc trước ở Bắc Chấn Thương Nguyên, hắn phải đối mặt với gần mười triệu binh tướng Thiên Ma và tám ma quân của Thiên Ma Vực, trước đội hình ấy mà hắn vẫn còn sống, quả thực đã là kỳ tích trong kỳ tích. 

 Ta không sao! 

 Giọng Diệp Thành khàn đặc, hắn muốn gắng gượng chống đỡ cơ thể để đứng dậy nhưng lực bất tòng tâm. 

 Không hiểu sao lúc này hắn lại cảm thấy áy náy khó giải thích đối với Đại Sở, vì hắn đã thất bại. 

 Độ mạnh của ma quân Thiên Ma Vực vượt xa dự đoán của hắn, nhất là Thiên Nữ Ma Quân kia lại càng thêm kỳ quái, giống hệt A Lê là một chuyện, cô ta còn có thể phong ấn Lục Đạo Tiên Luân Nhãn của hắn, đây là điều mà dù thế nào hắn cũng không lường trước được. 

 Hắn là người duy nhất trong cả Đại Sở có thể tránh được đại quân Thiên Ma đến được trước ma trụ, bây giờ Tiên Luân Nhãn đã bị phong ấn, đến hắn cũng không làm được, vậy họ dùng gì để đánh trả đây? 

chapter content



— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.