Tiên Võ Đế Vương

Chương 1251:  Thái Hư Động! 



Vút! 

 Đầm Vô Vọng tử tịch vì nhát kiếm tuyệt sát của Diệp Thành giả mà dậy lên từng cơn sóng. 

 Vạn Kiếm Quy Nhất và Phong Thần Quyết chính là đại thuật tuyệt sát nằm trong đại chiêu tấn công đơn, uy lực bá đạo. 

 Cái gọi là Vạn Kiếm Phong Thần chính là dùng hỗn độn vô cực đạo hợp nhất hai loại thần thông này lại, uy lực của nó đương nhiên khủng khiếp, với sức đâm xuyên bá đạo thì đó chính là bí thuật tuyệt sát. 

 Khi đối diện với Vạn Kiếm Thần Phong Diệp Thành mới hiểu ra được sự khủng khiếp của bí thuật này, kể cả là hắn thì cũng không thể không né tránh và không dám đối đầu trực diện. 

 Cảnh tượng này thực sự là sự giễu cợt đầy chua xót. 

 Hắn là Diệp Thành, ấy vậy mà lại bị bản thân mình và bí thuật của mình hại đến mức thảm hại. 

 Vút! 

 Sát kiếm trong tay Diệp Thành giả vang lên âm thanh sắc lạnh, thân hình hắn như kinh mang, bước chân di chuyển nhanh thoăn thoắt giống như thể hắn muốn giết Diệp Thành chỉ trong một nhát kiếm tuyệt sát không hề nương tay. 

 Diệp Thành cau mày, tốc độ của hắn mặc dù không chậm nhưng Diệp Thành giả lại cùng đẳng cấp với hắn, tốc độ cũng ngang ngửa với hắn, hắn rõ hơn ai hết nhát kiếm này khó tránh thế nào. 

 Thái Hư Động! 

 Trong chớp nhoáng, Diệp Thành đứng khựng lại, dùng một tay kết ấn và sử dụng bí thuật của Thái Hư Cổ Long, hắn muốn dùng bí thuật này để hoá giải nguy cơ. 

 Phụt! 

 Nhát kiếm của tên Diệp Thành giả đã tới, nó đâm trúng vào Thái Hư Động. 

 Thế nhưng có lẽ uy lực của Vạn Kiếm Phong Thần quá mạnh, Thái Hư Động không thể chịu nổi nên lập tức vỡ tan, cho dù là Diệp Thành thì cũng gặp phản phệ lảo đảo lùi về sau. 

 Vù! 

 Trong chốc lát, tên Diệp Thành kia sát phạt đến, ra tay với chiêu hàng long bát hoang kết hợp. 

 Diệp Thành đứng vững lại sau đó không lùi mà tiến, nắm tay màu vàng kim tung chưởng hợp nhất hàng long và bát hoang quyền, một quyền đâm xuyên vào không gian. 

 Rầm! 

 Hai quyền chưởng va chạm vào nhau tạo ra âm thanh chấn động, xung quanh đó có một quầng sáng hữu hình hiển hiện, tốc độ rất nhanh khiến cho mặt biển yên ả lại lần nữa dậy sóng. 

 Phụt! 

 Nắm đấm của Diệp Thành nát tan, máu và xương nhơ nhuốc, khí huyết trong cơ thể hắn sục sôi, hắn phun ra cả miệng máu. 

 Lại nhìn sang tên Diệp Thành giả, hắn cũng đang trong tình trạng trọng thương, nắm đấm nát tan, mặc dù hắn cũng phun ra máu nhưng vết thương đột nhiên nhanh chóng hồi phục, khả năng hồi phục không thua kém gì Diệp Thành. 

 Vút! 

 Diệp Thành ra tay với chiêu Phong Thần Quyết và Vạn Kiếm Quy Nhất, ý và niệm kết hợp, tốc và lực đan xen, cơ thể di chuyển nhanh như gió, hắn đâm một kiếm xuyên vào hư không. 

 Diệp Thành giả phản ứng rất nhanh, hắn đã chắp hai tay lại với nhau, nhanh chóng thay đổi ấn quyết. 

 Rầm! 

 Sau tiếng nổ ầm vang hư không, ngoại đạo pháp tướng ở thế giới hỗn độn bên ngoài đột nhiên xuất hiện, Diệp Thành với sức công phá khủng khiếp, khí thế toàn thân cạn kiệt, cả cơ thể hắn bị hỗn độn dị tượng đè nén đến mức lảo đảo. 

 “Đến cả đạo tắc mà cũng có thể phục chế”, mắt Diệp Thành nheo lại, hắn nhanh chóng lùi về sau vì Diệp Thành giả kia đã ngự động thế giới hỗn độn giáng từ trên trời xuống, mặt biển đầm Vô Vọng lúc này tiếp tục cuộn trào sóng lớn. 

 Ngoại đạo pháp tướng, mở! 

 Diệp Thành cũng ngự động thế giới hỗn độn, nếu không thì tuyệt đối không thể chặn lại đòn công phá của tên Diệp Thành giả kia. 

 Đột nhiên, thế giới hỗn độn của hai bên đều rực rỡ sắc màu, tạo nên một luồng sinh khí mới cho đầm Vô Vọng tử tịch mà u ám. 

 Tiếp sau đó chính là tiếng nổ rầm trời, hai thế giới hỗn độn va vào nhau, bầu hư không bùng nổ, có sấm sét xoẹt qua bầu trời, mỗi một tia sét đều khiến mặt biển dậy sóng. 

 Diệp Thành mở ma đạo, khả năng chiến đấu của hắn tăng vọt. 

 Thế nhưng tên Diệp Thành kia lại khác so với hắn, tên đó lập tức ma hoá, luồng khí ma sát ngút trời, có phật quang phổ chiếu, có thánh có ma có phật, không khác gì với Diệp Thành. 

 Đúng là phục chế vô điều kiện! 

 Sắc mặt Diệp Thành vô cùng khó coi, nếu như có thể có khả năng phục chế và thần thông thì thôi cũng đành, nhưng đến cả đạo tắc và ma đạo mà cũng có thể phục chế được, đây đúng là một tin xấu tột cùng. Đối diện với Diệp Thành giả kia chính là bản thân hắn, muốn chiến thắng bản thân với sức chiến đấu cùng cấp, cùng đạo tắc, cùng bí thuật đâu thể dễ dàng được. 

 Như vậy vẫn chưa hết, còn có điểm khiến hắn bất lực hơn nữa. 

 Tên Diệp Thành giả ở phía đối diện không biết đau đớn, giống như hình nộm, hắn chỉ biết tấn công và tấn công, mục tiêu trông có vẻ rất đơn giản, đó chính là giết chết Diệp Thành ở đầm Vô Vọng này. 

 Vả lại điểm khiến hắn đau đầu hơn cả chính là sức hút khủng khiếp của đầm Vô Vọng này. 

 Sau cả trận quyết đấu căng thẳng, Diệp Thành cảm nhận được rõ ràng tinh khí, chân nguyên và sức mạnh linh hồn cũng như sức mạnh huyết mạch đều đang bị hoá giải, đây chính là sự hao tổn khủng khiếp. 

 Diệp Thành lau đi vệt máu nơi khoé miệng, hắn nhanh chóng lùi về sau, hắn đang tìm kiếm cách giải quyết vấn đề. 

 Vù! 

 Phía đối diện, tên Diệp Thành giả kia lại lần nữa công kích đến, bàn tay màu vàng kim che trời, bên trên còn có đạo tắc quẩn quanh, luồng khí lưu chuyển đều nặng tựa núi non. 

 Mở cho ta! 

 Diệp Thành tung ra một chươngr mở đạo đại ấn kia, sau đó lật tay ấn về phía Diệp Thành giả nhưng lại bị một chưởng của tên Diệp Thành giả kia đánh tan. 

 Tiên Hoả đạo thân, hiện! 

 Thiên Lôi đạo thân, hiện! 

 Diệp Thành lập tức triệu gọi ra hai đạo thân của mình, dùng tam thanh phục ma trận vây quanh tên Diệp Thành giả màu đen. 

 Có điều hắn đã tính sai nước, tên Diệp Thành giả kia cũng hoá ra hai đạo thân có tướng mạo y hệt, một tên bừng bừng hoả diệm, một tên quanh người loé lên lôi điện, nếu nhìn kĩ thì chẳng phải là tiên hoả đạo thân và thiên lôi đạo thân sao? 

 “Đến cả chúng mà cũng có thể phục chế?”, Diệp Thành kinh ngạc, khoé miệng lại lần nữa trào máu. 

 Tới lúc này hắn mới thấu hiểu sự khủng khiếp của cái đầm này, những thứ không thuộc về nơi này cho dù là người hay binh khí, thần thông đều bị phục chế vả lại các phương diện đều có sức chiến đấu và bí thuật như nhau. 

 Hắn lùi về sau thu lại hai đạo thân. 

 Hắn không gọi Tử Huyên trợ chiến vì hắn biết một khi Tử Huyên xuất hiện thì phía đối diện cũng sẽ có Tử Huyên khác và hoàn cảnh của hắn cũng sẽ không thể khá khẩm hơn. 

 Rầm! Rầm! 

 Tiếp đó, đầm Vô Vọng lại không hề yên bình. 

 Diệp Thành màu đen kia sải bước đi không hề cho Diệp Thành cơ hội để thở. Diệp Thành lùi đi đâu thì tên kia đuổi theo tới đó, vả lại hắn tỏ ra không biết mệt là gì, ra tay với những đòn thần thông cái thế khiến Diệp Thành không thể không đối chiến. 

 Bầu trời u ám, trên mặt biển tử tịch, cả hai thi triển những đòn công phá kinh người. 

 Đó là cảnh tượng vô cùng dữ dội, khí huyết Diệp Thành đang thiêu đốt, sức mạnh huyết mạch cũng đang thiêu đốt, mỗi lần khả năng chiến đấu của hắn tăng thêm một phần thì Diệp Thành giả ở phía đối diện cũng tăng theo, tốc độ cũng nhanh lên trông thấy. 

 Cả hai giống như chiến thần, thân mang nhiều bí thuật, đều có sức mạnh thôn tính sơn hà, chiến tới mức trời long dất lở không ai chịu nhường ai. 

 Nơi này kinh thiên động địa còn Bàn Long Hải Vực bên ngoài đầm Vô Vọng cũng không kém phần náo nhiệt. 

 Bàn Long Hải Vực liên tiếp vang lên tiếng gằn phẫn nộ. 


 Người tức giận nhất chính là Thị Huyết Diêm La, một đại đỉnh đang yên lành như vậy, vốn dĩ có thể mang về nghiên cứu nhưng nào ngờ bị tứ phương chèn ép, cho nên bọn họ không thể không đấu tranh, tới cuối cùng đến bóng dáng của đại đỉnh cũng không thấy đâu. 

 Sắc mặt ông ta tôi độc, ông ta nhìn Huyết Linh Lão Tổ với ánh mắt sắc lạnh. Bọn họ, nếu không phải vì bọn họ thì Hỗn Độn Thần Đỉnh là vật thuộc về Thị Huyết Điện rồi. 

 Bị nhìn như vậy, phía Huyết Linh Lão Tổ tỏ vẻ khó chịu ra mặt, trong mắt bọn họ cũng hiện lên cái nhìn lạnh lùng, vốn dĩ bọn họ đã rất tức giận rồi vậy mà còn bị gây sự? Tưởng bọn họ dễ chơi vậy sao? 

 Thế rồi bầu không khí của Bàn Long Hải Vực trở nên căng thẳng trông thấy, đến cả làn sóng cũng bị ngưng đọng lại, gió lạnh thổi tới, vài triệu tu sĩ lúc này như sắp lao vào chiến đấu với nhau.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.