Tiếng sát kiếm ngân lên, Diệp Thành và Hạo Thiên Huyền Chấn đi ở phía trước rút sát kiếm ra, hai người như hai ngôi sao chói lọi, trong màn đêm đen, họ chiếu sáng con đường phía trước cho nhà Hạo Thiên.
Một người là gia chủ Hạo Thiên thế gia, một người là thiếu chủ Hạo Thiên thế gia, họ xông lên phía trước mở đường khiến ý chí chiến đấu của đại quân Hạo Thiên thế gia phía sau cũng hừng hực.
Thấy vậy, người mặc áo giáp huyết sắc đột nhiên biến sắc.
Ông ta chỉ là thống lĩnh đánh tiên phong của phân điện thứ tám Thị Huyết Điện, mà ông ta cũng chỉ dẫn dắt đại quân dọc đường của phân điện thứ tám, so với Hạo Thiên thế gia thì sức chiến đấu của bọn họ kém hơn rất nhiều.
Hơn nữa bọn họ cũng chỉ vừa mới đến, còn chưa kịp bố trí sát trận và bẫy, trận cước còn chưa ổn định thì toàn quân Hạo Thiên thế gia đã xông tới như hồng thuỷ, làm sao bọn họ có thể ngăn được?
So với ông ta, Diệp Thành và Hạo Thiên Huyền Chấn nhìn thấu đáo hơn.
Nếu đối mặt với đại quân cả một điện thì đương nhiên họ sẽ phải cân nhắc, nhưng chỉ là đại quân dọc đường của phân điện thứ tám, Hạo Thiên thế gia có thực lực tuyệt đối để có thể trấn áp, hơn nữa đối phương cũng chỉ vừa mới đến, trận cước còn chưa ổn định nên họ mới tạo được cuộc tấn công dữ dội như thế.
“Phóng… Phóng tên”, dưới tình thế nguy hiểm, thống lĩnh mặc áo giáp huyết sắc vô thức giơ sát kiếm, chỉ về phía đối diện.
Lập tức, mũi tên phóng ra như mưa, mỗi mũi tên đều được linh lực quấn quanh, phóng ra khắp đất trời.
Thấy vậy, Diệp Thành nhẩm niệm, Hỗn Độn Thần Đỉnh và Cửu Châu Thần Đồ lần lượt bay ra từ đầu mày.
Ngoài ra, hắn còn đồng thời gọi ra hàng trăm binh khí, mỗi binh khí đều có uy lực mạnh mẽ, toả ra nhiều thần quang với màu sắc khác nhau, giống như những vì sao chói lọi, soi sáng cả bầu trời tối tăm.
Ngoại đạo pháp tướng, mở!
Sau tiếng hô khẽ của Diệp Thành, toàn thân hắn bùng lên ánh sáng vàng chói mắt.
Sau đó, lấy thân thể hắn làm trung tâm, một thế giới hư ảo rộng lớn được mở ra với kích thước hàng trăm trượng, đây chính là ngoại đạo pháp tướng của đạo mà hắn tu luyện, là một thế giới giống như thật, bên trong có mặt trời mặt trăng, có bầu trời đầy sao, có sông núi nước non…
“Đó… Đó là gì vậy?”, nhìn thấy hình ảnh hùng vĩ đó, toàn thể đại quân Thị Huyết Điện phía đối diện lập tức sững sờ.
Phụt! Phụt! Phụt!
Khi bọn chúng còn đang ngơ ngác thì những mũi tên như mưa trên trời đã hoá thành tro bụi, tất cả đều bị Hỗn Độn Thần Đỉnh, Cửu Châu Thần Đồ cùng rất nhiều binh khí và ngoại đạo pháp tướng của Diệp Thành nghiền nát.
“Giết”, ngăn được làn sóng tấn công đầu tiên của đối phương, đại quân Hạo Thiên thế gia lao tới với khí thế áp đảo.
“Tốc chiến tốc thắng”, Diệp Thành giẫm trên biển hỗn độn lao về phía trước, hắn di chuyển một bước xông vào trận địch, một nhát kiếm quét bay cả đám đại quân Thị Huyết Điện, huyết vụ bay khắp trời.
Phía sau hắn, đại quân Hạo Thiên thế gia cũng xông tới.
Trận chiến lập tức nổ ra.
Lại nhìn đến thống lĩnh của Thị Huyết Điện, thấy đội hình của Hạo Thiên thế gia, sắc mặt ông ta đột ngột tái mét, ông ta đánh tiên phong với nhiệm vụ giữ chân Hạo Thiên thế gia để tranh thủ thời gian cho đại quân phân điện thứ tám tới kịp.
Tuy nhiên điều khiến ông ta không ngờ là hành động của Hạo Thiên thế gia lại nhanh đến vậy, đến mức bọn họ vừa đến đã bị nghênh đánh trở tay không kịp.
“Chặn đi, chặn lại cho ta”, dù vậy ông ta vẫn không ngừng gào thét, hy vọng có thể trụ được đến khi đại quân tới.
Tuy nhiên tiếng gào thét của ông ta khiến Diệp Thành đang xông tới chợt chuyển ánh nhìn về hướng này.
Bắt giặc phải bắt tướng trước!
Diệp Thành vung kiếm mở đường máu, xông về phía thống lĩnh của Thị Huyết Điện, hắn mặc Hỗn Thiên Chiến Giáp giống như chiến thần đánh đâu thắng đó, không ai có thể đỡ được một chiêu trong tay hắn.
“Người đó là ai?”, thống lĩnh Thị Huyết Điện đã thấy Diệp Thành từ xa, thấy sức chiến đấu của hắn thông thiên, bản thân ông ta có tu vi cảnh giới Chuẩn Thiên cũng cảm thấy sợ hãi: “Không ngờ Hạo Thiên thế gia lại có kẻ mạnh đến vậy”.
“Kẻ nào cản ta đều phải chết”, khi ông ta còn đang kinh ngạc sợ hãi thì tiếng hét giống như tiếng sấm của Diệp Thành đã vang lên, mang theo sức mạnh tu vi thần thông, âm thanh quét qua nơi nào đều có đại quân Thị Huyết Điện hoá thành tro bụi.
Ù! Ù! Ù!
Có lẽ đã nhìn ra ý đồ của Diệp Thành, đại quân Thị Huyết Điện vội vàng gọi ra sát trận, tất cả đều nhắm vào Diệp Thành.
Chẳng mấy chốc, sát trận đã khôi phục uy lực, chín đạo thần mang bắn tới liên tục.
Thấy vậy, Diệp Thành cũng không dám chống lại bằng tay không, đó là sát trận do đại quân tu sĩ hợp lực điều khiển, lơ là một chút sẽ bị đánh thịt nát xương tan.
Thiên Đạo, mở!
Khi thần mang sát trận chuẩn bị xuyên qua cơ thể hắn, hắn đã trốn vào hố đen không gian.
Tuy nhiên chín đạo thần mang sát trận không vì hắn biến mất mà dừng lại.
Vậy nên đại quân Thị Huyết Điện đã phải gánh chịu hậu quả, từng nhóm người hoá thành tro bụi dưới thần uy của sát trận.
Chết rồi sao?
Diệp Thành đã bắt đầu ra tay, hắn nhanh như gió, không thấy bóng dáng, một kiếm Phong Thần bá đạo vô song, dù là hộ vệ của thống lĩnh đó cũng không kịp phản ứng để cứu trợ, bọn chúng lại càng không theo kịp tốc độ của Diệp Thành.
Phụt!
Máu bắn ra, thống lĩnh Thị Huyết Điện còn đang trong trạng thái kinh hoàng, hoang mang đã bị một kiếm của Diệp Thành đâm thẳng vào giữa hai chân mày.
Đến lúc chết trong mắt ông ta vẫn đầy vẻ khó tin, ông ta đường đường là đại thống lĩnh của phân điện, tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thiên thực thụ, có rất nhiều cao thủ bảo vệ mà lại bị giết trực diện, có lẽ ông ta không phải thống lĩnh mạnh nhất trong phân điện nhưng lại là người có cái chết kỳ lạ nhất.