Thấy Diệp Thành bị cấm cố không thể nào di chuyển, kẻ mạnh của Yêu tộc lần lượt bật cười: “Người ta vẫn nói Diệp Thành có khả năng chiến đấu vô song, hôm nay được gặp, ngươi cũng không mạnh như trong truyền thuyết”.
Nghe những lời mỉa mai đó, Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn cố gắng liếc nhìn sang Cơ Tuyết Băng và đạo thân của Cơ Tuyết Băng đang ở một hướng khác trong hư không, cả hai đều bị kiểm soát, căn bản không có cơ hội cứu trợ cho hắn.
Mọi thứ đều phải dựa vào bản thân rồi.
Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn cố gắng nghĩ đủ cách, càng vào lúc nghuy hiểm hắn càng lãnh đạm.
“Đúng là tinh nguyên kì diệu”, khi Diệp Thành còn đang trầm ngâm thì kẻ mạnh của Yêu tộc tỏ vẻ thèm khát, thông qua những xợi xích sắt thôn tính tinh nguyên thánh thể của Diệp Thành, chúng tỏ ra vô cùng hưng phấn.
Trong chốc lát, sắc mặt của Diệp Thành tái nhợt hẳn, khí tức cũng nhanh chóng tiêu tan, nếu như cứ theo đà này thì không tới một khắc hắn sẽ bị hút cạn tinh nguyên và chỉ còn lại cái xác khô.
“Hôm nay đúng là bội thu”, kẻ mạnh của Yêu tộc bật cười để lộ ra hàm răng trắng bóc, trong mắt tên nào tên nấy đều tỏ vẻ tham lam, chúng cứ thế điên cuồng hút lấy tinh nguyên của Diệp Thành.
Thế nhưng khi chúng còn đang say trong giây phút hưởng thụ thì cơ thể Diệp Thành chợt run lên, phần hư không mà Diệp Thành đứng cũng rung động, không gian hư vô chợt vỡ tan.
Ừm?
Phía Yêu tộc tên nào tên nấy cau mày nheo mắt nhìn Diệp Thành vì chúng phát hiện ra không thể nào hút tinh nguyên từ Diệp Thành nữa.
“Hút của ta bao nhiêu thì phải trả ta bấy nhiêu”, Diệp Thành lên tiếng, hắn vẫn ở trạng thái nhắm mắt nhưng giọng nói lại hết sức lạnh lùng và mang theo uy nghiêm, vang vọng khắp đất trời.
Diệp Thành dứt lời, xung quanh hắn hình thành nên vòng xoáy, vòng xoáy nhanh chóng di chuyển liên tục biến to lên, quan trọng nhất chính là nó mang theo sức mạnh thôn tính khủng khiếp.
Không lâu sau đó bên phía Yêu tộc kẻ nào cũng tái mặt vì chúng nhận ra sợi dây xích mà chúng nắm trong tay không những không thể hút tinh nguyên từ Diệp Thành mà ngược lại tinh nguyên trong cơ thể chúng lại bị Diệp Thành hút đi.
“Là Thôn Thiên Ma Công”, một tên yêu tộc đột nhiên lên tiếng, ngay sau đó hắn chặt đứt sợi dây sắt và nhanh chóng lùi về sau, chỉ sợ bị vòng xoáy Thôn Thiên Ma Công hút mình vào.
“Đi đâu?”, Diệp Thành lạnh giọng, hắn giơ tay chỉ về phía kẻ mạnh của Yêu tộc, một đạo thần mang mang theo sức đâm xuyên khủng khiếp bay về phía tên này.
Phụt!
Sau dòng máu tươi bắn vọt, phần ngực của tên kia lập tức bị chọc thủng tạo ra một lỗ hổng khiến máu trào ra.
“Cẩn thận, hắn có thể kết nối với trời và đất”, tên yêu tộc kia lảo đảo, mặt mày hung tợn nhìn Diệp Thành.
“Chẳng trách mà như biến thành người khác vậy”, những tên Yêu tộc còn lại lần lượt hắng giọng, tên nào tên nấy chiếm cứ các vị trí khác nhau bao vây lấy Diệp Thành.
Lại nhìn sang Diệp Thành, hắn giống như pho tượng được điêu khắc, không hề di chuyển nhưng khí tức của hắn lại bất định, lúc mạnh lúc yếu, lúc hiện lúc ẩn.
Đúng như tên Yêu tộc kia nói, vào thời khắc then chốt, hắn đã dung hoà với đất trời nên dù ở trạng thái suy nhược thì nhờ có sức mạnh của trời đất mà hắn có thể thông qua một chưởng đánh lùi đám Yêu tộc kia.
“Lần đầu tiên dung hoà với đất trời, cảm giác thật kì diệu”, Diệp Thành vặn cổ, mặc dù cơ thể vẫn còn rất mỏi mệt nhưng hắn có thể điều khiển sức mạnh của đất trời.
Phong ấn hắn!
Những tên Yêu tộc ở tứ phương lần lượt gằn lên, kết ấn quyết giống nhau.
Thế nhưng Diệp Thành còn nhanh hơn cả chúng, hai tay chắp lại và lập tức kết ấn.
Yêu Long đang đại chiến với Cơ Tuyết Băng nhìn về phía này rồi bất giác cau mày: “Sức mạnh thiên địa”.
Nói rồi hắn ta cũng sát phạt tới định giúp đám Yêu tộc kia mở cấm cố thiên địa tù lung.
“Đối thủ của ngươi là ta”, Cơ Tuyết Băng thân hình thảm hại nhanh chóng chặn trước mặt hắn, cô triệu gọi ra cửu thiên huyền linh gương, hoá thành người trong gương, cái mà cô thi triển chính là đại chiêu tấn công đơn Thiên Kiếm Thần Phạt.
Ở một hướng khác, tên tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên của Yêu tộc cũng như vậy, bị đạo thân của Cơ Tuyết Băng chặn lại giữa hư không ở một hướng khác.