Vị Đạo Trưởng Này Quá Cục Súc

Chương 11: Hạp cốc chợ chồm hổm



Chương 11: Hạp cốc chợ chồm hổm

Bóng ngả về chiều.

Dương Hàn từ Dược Thiên Phong trước tiên đi đến nhà ăn làm một bụng no nê, sau đó mới quay trở về nơi ở.

Xung quanh bóng đêm dần buông xuống, trên đường càng ngày càng vắng vẻ, chỉ có tiếng côn trùng rả rích.

Tắm rửa xong xuôi, đem trên thân tục khí gột rửa, đầu óc cũng trở nên thanh tỉnh sảng khoái hơn rất nhiều.

Cẩn thận xem xét thu hoạch ngày hôm nay, Dương Hàn trong lòng vui thích.

Hơn hai mươi viên Hạ phẩm Uẩn Khí Đan, ba viên Hạ phẩm Hồi Huyết Đan, một bụi Hàn Sương Thảo.

Một bút thu hoạch phi thường không tệ.

Ân, trước tiên đem Uẩn Khí Đan toàn bộ dung luyện hấp thu, chuyển hóa thành kinh nghiệm.

「 Chúc mừng dung luyện Uẩn Khí Đan (24) thành công, nhận được 252 điểm kinh nghiệm !」

Mở bảng xem xét.

「 Tính danh: Dương Hàn 」

「 Tu vi: Cảm Khí Cảnh Sơ kỳ 29/1.000 」

「 Công pháp: Cảm Khí Quyết 」

「 Hành trang: Hàn Sương Thảo (1) Uẩn Khí Đan ( 24 )… {Ấn để xem toàn bộ} 」

「 Điểm kinh nghiệm: 252 」

Điểm kinh nghiệm không đủ gia tăng tu vi, khiến cho Dương Hàn có chút chưa thỏa mãn.

Lấy ra Hồi Huyết Đan.

Đan này nhỏ như hạt đậu, toàn thân màu huyết hồng, đưa lên mũi ngửi ngửi liền nghe một mùi thơm nhàn nhạt.



「 Hồi Huyết Đan 」

「 Phổ thông đan dược Hồi Huyết Đan. Có tác dụng phục hồi chút ít huyết khí cho tu sĩ Khai Linh Cảnh trở xuống, là chữa thương đan dược có chút ít giá trị. Dung luyện có thể nhận được 32 điểm kinh nghiệm.」

Đồ tốt!

Nữ nhân đi ra ngoài hàng tháng đều có mấy ngày mất máu. Nhưng làm nam nhân, vậy khẳng định ngày nào đều cũng có nguy cơ máu chảy đầu rơi.

Chuẩn bị chút đan dược chữa thương hồi máu bên mình cũng là việc nên làm.

Sáng hôm sau!

Dương Hàn trước tiên đến Dược Thiên Phong quét dọn một chút.

Đây là công việc hàng ngày của hắn, không thể bỏ qua.

Sau đó là thần thần bí bí đi vòng ra sau núi, men theo một đoạn đường đất đi vòng vèo thật lâu, cuối cùng sau mấy chỗ rẽ mới đi đến một cái hạp cốc.

Nơi này tuy vẫn thuộc vào Tạp dịch đệ tử khu vực, nhưng vị trí lại rất xảo diệu kết nối hướng lui tới của bốn khu vực Tạp dịch.

Theo Dương Hàn biết được, nơi này năm xưa vốn chỉ là một hạp cốc hoang vắng, sau đó có vị trưởng lão ở nơi này thiết lập chút điểm giao dịch nhỏ dành cho đệ tử tạp dịch trao đổi đồ vật với nhau.

Lâu dần, nơi này càng làm càng lớn, thậm chí còn có chút ngoại môn đệ tử có địa vị không thấp cũng đến nơi này mở quầy hàng, trao đổi nhu yếu phẩm tu luyện.

Trở thành một chợ giao dịch nhỏ, tục xưng Hạp cốc chợ chồm hổm!

Hạp cốc vị trí khá xảo diệu, bên ngoài có mấy cột đá to, tạo thành một cái khe hẹp chỉ vừa đủ hai ba người đi song song vào.

Che mưa chắn gió không thành vấn đề.

Dương Hàn đi vào, liền thấy bên trong vậy mà diện tích tương đối rộng rãi, người đi trên đường cũng không ít.

Hai bên có dựng nhiều lều tạm hoặc là bày trực tiếp mặt hàng dưới mặt đất. Chỉ có ở phía xa xa trung tâm là có dựng mấy căn nhà bằng gỗ, người ra vào nơi đó đặc biệt nhiều.

Mặt đường nơi này đều phủ gạch xanh, tạo cảm giác sạch sẽ.

Cũng không nghe có ai lớn tiếng hay cãi cọ.



Phần lớn đều giữ thái độ rất hòa hảo.

Cũng phải, nơi này người đều là nội bộ đệ tử bên trong tông môn, nghe nói còn có trưởng lão âm thầm trong bóng tối tiến hành bảo kê.

Ai dám ở đây gây sự!

Dương Hàn cũng là lần đầu tiên trải nghiệm loại hình mua bán này, bước chân cố ý thả chậm, đem mỗi thứ đều quan sát một chút.

Mỗi khi tiến sát quầy hàng nào, trong đầu Dương Hàn liền vang lên tiếng nhắc nhở không dứt.

Cũng may âm thanh này là có thể dùng ý niệm điều chỉnh, Dương Hàn mới có thể thảnh thơi quan sát.

Nếu không một mực có âm thanh vang lên đùng đùng trong đầu không dứt, sớm muộn cũng hư não.

“Huynh đệ, ngươi tìm thứ gì, đây là một bản kiếm pháp trong một cổ động phủ nhặt được. Bên trên ghi lại cổ đại cao cấp kiếm pháp, bất quá tại hạ tư chất không hợp loại này sát phạt, nén đau bán ra. Huynh đệ không ngại xem thử?”

Nhìn thấy Dương Hàn hứng thú quan sát mấy quyển sách ám ố, một chủ quầy hàng toàn thân che kín chỉ để lộ hai con mắt, cười hề hề thần bí nói.

Dương Hàn nghe vậy lắc đầu cười cười, đứng dậy định rời đi.

「Đing! Phát hiện một bản rác rưởi loạn biên Kiếm pháp. Bị người dùng nhiều loại rác rưởi suy nghĩ tập hợp mà thành, cố tình tu luyện theo tất tẩu hỏa nhập ma. 」

Đây là Dương Hàn kiểm tra thấy.

Người kia thấy Dương Hàn không hứng thú, trong mắt xẹt qua vẻ thất vọng, nhưng cũng chưa từ bỏ ý đồ, tiếp tục g·ạ g·ẫm:

“Huynh đệ, nhìn ngươi cốt cách tinh kỳ, mới gặp như đã quen thân. Ngươi nhìn xem thứ này…”

Vừa nói, y vừa cẩn thận từ trong túi bên hông lấy ra một cái hộp gỗ.

Dương Hàn ánh mắt hơi động.

Túi trữ vật là hàng hiếm, người này vậy mà sở hữu, xem ra việc làm ăn khấm khá quá.



Bởi phụ trợ của Dương Hàn chỉ nhìn được thông tin đồ vật có giới hạn ở gần và có thể nhìn thấy được, cho nên khi người này lấy ra hộp gỗ, Dương Hàn mới có thể phát hiện thông tin của nó.

「 Đing! Phát hiện hộp gỗ Thiên niên Hồn Du Mộc 」

「 Thiên niên Hồn Du Mộc: Quý giá tài liệu Mộc thuộc tính. Bề ngoài chẳng khác gì gỗ Du bình thường, tuy nhiên trải qua ngàn năm sinh trưởng ở đặc thù địa phương, thực chất phát sinh biến dị. Có tác dụng dưỡng hồn ngưng phách, là tài liệu quý hiếm khó cầu. Dung luyện có xác suất nhận được Tinh Hoa Hồn Du Mộc tài liệu.」

Liên tiếp mấy tin tức truyền tới, ánh mắt Dương Hàn cũng theo đó mà lộ ra từng tia ba động.

Phản ứng này nhanh chóng bị lão bản nhìn thấy, trong lòng cười hắc hắc.

“Tiểu huynh đệ, mời chưởng nhãn.”

Lão bản thần bí mở hộp ra, bộ dáng cực kỳ trân quý bản bí tịch bên trong, khiến cho Dương Hàn trong lòng cười thầm.

「 Đing! Phát hiện một bản rác rưởi đao pháp. 」

Xuất thủ đều là cổ lão động phủ xuất phẩm, thần bí thư tịch giấu giấu giếm giếm, đúng là đủ loại chiêu trò.

Bất quá Dương Hàn cũng không vạch trần, ngược lại cũng rất tò mò nội dung quyển ‘bí tịch’ này bên trong có gì mà phụ trợ đánh giá rác rưởi như vậy.

Nhẹ nhàng cầm lấy bí tịch, trên tay truyền đến cảm giác mềm mịn, tựa như da bò qua nhiều năm sử dụng, bất cứ lúc nào cũng có cảm giác như muốn mục rữa ra đến nơi.

《 Diệt Thiên Đao Pháp 》

Động một chút đều là hủy thiên diệt địa công pháp.

Lật xem nội dung bên trong, quả nhiên có hình vẽ cùng chữ viết, chất phác mà cổ lão, lộ ra một cỗ chân thật cùng già nua.

Mẹ nó, giả đến trình độ này, cũng không biết bao nhiêu con mồi rơi vào tay lão bản này rồi.

“Thế nào, tiểu huynh đệ? Loại này công pháp hiện giờ cũng không nhiều. Ngươi nếu như muốn đào sâu nghiên cứu, cho ta cái giá này là được.”

Lão bản nhìn thấy Dương Hàn chăm chú lật xem, trong lòng đại định, vội vàng đem hộp gỗ cùng bí tịch thu lại, rèn thép nhân lúc còn nóng nói.

Vừa nói, vừa đưa lên một ngón tay.

“Một viên Hạ phẩm linh thạch?” Dương Hàn theo bản năng hỏi.

“Hắc hắc, tiểu huynh đệ vui tính vãi nhái, là Một trăm Hạ phẩm linh thạch.” Lão bản một bộ dáng vẻ chắc chắn nói.

“Một…một trăm?” Dương Hàn cảm giác lỗ tai nghe lầm.

Một bản hại người bí tịch liền bán được một trăm Hạ phẩm linh thạch, giỡn chơi hả ní?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.