Thiên Đường Có Em

Chương 1140: Tất nhiên là đi vào!



Mặc dù Hoàng Phủ Liên Thành cười không nói gì, nhưng Đường Lâm lại không hẹn mà nhìn về phía Thiết Lang.

Cô yên lặng nhếch khóe mi1ệng, không nói gì.

“Nào nào, ăn cơm đi!” “Bố, ba ngày trước, hai chúng ta đã nói những lời này rồi, bố không chán nhưng con chán. Phải nói thế nào thì bố mới hiểu được? Con không buông thả, chỉ là lựa chọn của mỗi người sẽ khác nhau!”

Có lẽ là vì còn có người ngoài ở đây nên sau khi Hoàng Phủ Liên Thành bị Thiết Lang oán giận vài câu, đầu lông mày cau lại: “Cái gì gọi là lựa chọn? Giờ con còn không biết xấu hổ mà nói lựa chọn với bố sao? Thân là con cái nhà họ Hoàng Phủ, con xem có ai có quyền lựa chọn không?”

Động tác gắp thức ăn trên tay Thiết Lang hơi khựng lại, sau đó nhìn Hoàng Phủ Liên Thành nói từng chữ: “Vậy thì đừng xem con là con cái nhà họ Hoàng Phủ!”
“Một tuần sau chúng2 con sẽ đi!”

Thiết Lang hoàn toàn không cho Hoàng Phủ Liên Thành cơ hội để nói cho xong, một giây sau anh đã trực tiếp mở miệng, 0giọng điệu rất cương quyết.

Bởi vì lời nói thẳng thắn của anh mà sắc mặt của Hoàng Phủ Liên Thanh khẽ thay đổi: “Chẳng lẽ không thể bàn bạc sao? Mấy năm nay để cho con ở bên ngoài cũng quá lâu rồi, con còn muốn buông thả...”
Dường như Hoàng Phủ Liên Thành rất vui, ông tươi cười ấm áp, bảo người hầu chuẩn2 bị đồ ăn. Trên bàn cơm, ngoài tiếng nói của cụ ông thì gần như người khác không ai nói gì.

Ngay cả Lưu Tử Duệ và Âu Kiệt cũng ma7ng thái độ bày thế trận chờ quân địch, cho dù ăn cơm thì cũng chỉ ăn những món đặt được mặt họ.

“Lão Thất, nếu lần này đã trở về 7thì đừng đi nữa, bố và nhóc con nhà họ Đường cũng rất hợp nhau, mọi thứ ở đây con đều đã quen, không bằng...”
Thông thường, một người càng không để lộ tài năng, thì mọi người sẽ càng không thể thấy khuôn mặt thật sự của anh ta.

Mà Hoàng Phủ Liên Thành vừa vặn chính là một người như vậy.

“Bố, con dâu của bố còn đang ở đây đó, nếu bố thật sự dọa cô ấy bỏ chạy, con vĩnh viễn sẽ không quay về nhà họ Hoàng Phủ này nữa!”

“Hừ, lại uy hiếp bố mày!”

Hoàng Phủ Liên Thành hậm hực nhặt đũa lên một lần nữa, sau khi ăn một miếng mới nhìn sang Đường Lâm: “Nhóc con nhà họ Đường, con ở cùng một chỗ với nó không cảm thấy chán sao? Tên nhóc thối này cả ngày đều căng mặt, nhìn ai cũng giống như đang thiếu nợ nó!”
Cô thật sự không rõ rốt cuộc giữa hai bố con có mâu thuẫn thế nào.

Nếu mà Thiết Lang nói như vậy thì Hoàng Phủ Liên Thành...

Quả nhiên sau khi Thiết Lang vừa nói xong, đầu tiên là Hoàng Phủ Liên Thành sửng sốt, sau đó từ từ mỉm cười: “Hừ, tên nhóc thối nhà con, làm thế nào cũng không lừa được con!”
Đường Lâm vẫn im lặng ngồi bên cạnh Thiết Lang, cô đang nghĩ, rốt cuộc phải ở chung lúng túng như vậy đến bao giờ.

Hoàng Phủ Liên Thành đang rất hào hứng bảo người hầu châm trà cho bọn họ, thấy có vẻ tạm thời sẽ không cho bọn họ rời đi.

“Lão Thất à, mấy năm nay con ở bên ngoài vào sinh ra tử, rèn luyện còn chưa đủ sao? Bố nghe nói, lúc trước, con còn bị bắn mấy phát vì chuyện gì đó phải không?”
“Con... Con thật sự muốn chọc bố tức chết!”

Hoàng Phủ Liên Thành bị chọc tức, lập tức ném đũa trên bàn.

Bầu không khí bỗng chốc trở nên rất căng thẳng.
Chẳng may nếu ông già này không vui, làm ra chuyện gì đe dọa đến sự an toàn của lão đại và chị dâu, hai người bọn họ còn chưa kịp cầm súng đã bị đánh rồi.

Trong lòng bọn họ còn chưa hết hoảng sợ đâu, kết quả là người ta đóng kịch.

Có phải chủ nhà trong gia đình giàu có đều có tính cách khó đoán như vậy không.
Suýt nữa thì Đường Lâm bị sặc, nhìn Hoàng Phủ Liên Thành, cười yếu ớt: “Không đâu ạ, anh ấy tốt lắm!”

“Ai mà biết tốt hay không tốt, con nhìn thái độ của nó đối với bố đi, nói thế nào thì bố cũng là bố nó, vậy mà không tôn trọng bố chút nào!”

Đường Lâm: “...”
Thiết Lang cụp mắt xuống suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu: “Được, vậy chúng con đi trước!”

“Này, hai đứa uống tách trà rồi hãy đi. Bố cố ý chuẩn bị cho các con...”

“Không cần đâu!”
Hôm nay, đã hai ngày trôi qua kể từ khi bọn họ đến đảo nhỏ.

Ngoại trừ ngày đầu tiên Thiết Lang đưa bọn họ đến Cảnh Viên, còn hai ngày sau, Đường Lâm đều ở cùng Thiết Lang, hoặc là đi dạo trên đảo hoặc là một mình ở với anh trong phòng.

Còn Lưu Tử Duệ và Âu Kiệt, ngược lại cả hai người đều vô cùng tự nhiên đi lại khắp nơi cả ngày. Chỉ mới hai ngày thôi mà đã hòa vào đám vệ sĩ.
Thiết Lang: “…”

Lưu Tử Duệ và Âu Kiệt ngồi ở phía đối diện, nhìn Hoàng Phủ Liên Thành, trong lòng suýt mắng mẹ nó.

Có trời mới biết, vừa rồi khi ông ấy ném đôi đũa đi, hai người bọn họ suýt nữa là rút súng rồi.
Dựa theo lời của Đường Lâm, hai người này cũng có tiềm năng làm vệ sĩ.

Lúc này đã là mười một giờ sáng, trời nắng chói chang, nhưng hoàn toàn không quá nóng nực.

Đường Lâm ngồi trên ban công tầng ba của biệt thự, nhắm mắt nghỉ ngơi, hưởng thụ thời gian phơi nắng hiếm có.
Đường Lâm nhìn trái nhìn phải, hết nhìn Hoàng Phủ Liên Thành, rồi lại nhìn Thiết Lang, khóe miệng vừa mấp máy, đang định nói chuyện lại nghe thấy Thiết Lang nói: “Cũng không phải mới lần một lần hai, đừng đóng kịch nữa!”

Đường Lâm: ?

Đóng kịch?!
“Ừm, không chết được!”

Nghe thấy thế, Hoàng Phủ Liên Thành liếc mắt nhìn anh: “Nhìn xem con nói kìa, nếu con không may xảy ra chuyện gì, bây giờ còn có thể ngồi đây sao?”

“Bỏ đi, bố biết con không muốn trở về, nhưng mà con tìm thời gian một mình đến gặp bố. Có một số vấn đề, chúng ta cũng nên tâm sự cho xong!”
Cuộc sống mỗi ngày ở trên đảo nhỏ của nhà Hoàng Phủ đều rất thoải mái, nhưng Đường Lâm vẫn bất giác cẩn thận khắp mọi nơi.

Gia đình này quá lớn, đến nỗi những người thấy hàng ngày đều có thể là những cậu chủ hoặc cô chủ dưới chi nhánh nào đó.

Sau khi so sánh như vậy, cô càng cảm thấy gia đình mình đơn giản thật sự khiến người ta vui vẻ.
Bên tai truyền đến tiếng bước chân, cô cũng không nghĩ nhiều, cũng không có mở mắt ra, khẽ lẩm bẩm: “Ở đây thật thoải mái!”

“Thím Bảy, tinh thần tốt thật!”

Danh xưng và giọng nói xa lạ này khiến Đường Lâm lập tức mở to hai mắt.

Cô nheo mắt quay lại nhìn bên cạnh mình, sau khi thích ứng với ánh sáng, thì mới nhận ra người đến chính là người đàn ông đã đón họ trên sân bay hôm đó.

Cô nhớ Thiết Lang đã từng nói, tên của anh ta là Hoàng Phủ Tầm!

“Cậu vào đây bằng cách nào?”

Không phải người bình thường không thể vào biệt thự của Thiết Lang sao?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.