Thiên Đường Có Em

Chương 1136: Không khí căng thẳng!



Cảnh Viên.

Nằm tách biệt ở phía Tây của toàn bộ hòn đảo nhỏ nhà họ Hoàng Phủ.

Khi chiếc mui xe điện màu trắng chở Đường Lâm vkà Thiết Lang đi vào ngoài cổng Cảnh Viên, Thiết Lang còn chưa kịp nói gì thì tài xế đã cầm điện thoại nói câu gì đó với bên trong. “Đây là...”

Đường Lâm tò mò nhìn Thiết Lang ở bên cạnh, vừa xuống máy bay anh liền dẫn cô tới chỗ này, chắc là nơi rất là quan trọng.

“Nơi bố anh sống một mình!”
Khó trách Thiết Lang sẽ có cách cư xử như vậy, sự lạnh lùng này rõ ràng là được kế thừa từ trên xuống dưới.

“Lão Thất à, con cuối cùng đã trở về!”

Lúc này, cụ già mở miệng nói, giọng nói tràn đầy sức sống không phù hợp với vẻ bề ngoài của ông.
Khi đối mặt với Đường Lâm, Thiết Lang đã thu lại khá nhiều sự lạnh lùng.

Anh vẫn nắm tay Đường Lâm, ánh mắt dịu dàng.

“Ồ, năm nay ông ấy bao nhiêu tuổi?”
Cô mím môi thành một đường, sau khi xuống xe cùng với Thiết Lang, lính đánh thuê ở cửa đang nói gì đó vào trong tai nghe.

Ngay sau đó, cánh cổng lớn của tòa nhà cổ kính kia liền mở ra từ từ. Khi một cụ già đang ngồi trên xe lăn được đẩy ra, trên gối còn đắp một cái thảm lông, cô chớp mắt nhìn, ánh mắt không định trước mà nhìn về phía Thiết Lang ở bên cạnh.

Mặc dù cụ già tuổi rất lớn, thậm chí, ngay cả lông mày cũng bạc trắng, dù ngồi trên xe lăn nhưng khí thế và phong thái kia vẫn có thể nhìn thấy hết sức uy nghiêm.
Nhất là sau khi đoán được quan hệ căng thẳng của Thiết Lang và nhà họ Hoàng Phủ.

“Bố!”

Đối mặt với thái độ vui mừng rõ ràng của cụ ông, Thiết Lang lại cực kỳ lạnh lùng!
Nếu con mình thậm chí còn không nhớ tuổi của bố thì có thể thấy quan hệ của bọn họ...

Đường Lâm không nghĩ tiếp nữa. Mặc dù đã sớm chuẩn bị tinh thần, nhưng khi chiếc xe điện dừng lại trước một sân nhà mang phong cách cổ xưa, hơn nữa còn có bốn tên lính đánh thuê ngoại quốc mặc vest đen đứng trước cửa sân, cô liền cảm thấy nhà họ Hoàng Phủ phức tạp hơn nhiều so với những gì cô tưởng tượng.

Không phải Đường Lâm chưa từng nhìn thấy cảnh này, nhưng không ngờ lại gặp lại trong nhà Thiết Lang.
Ncgay sau đó, chiếc cổng sắt trước mặt liền mở ra theo tiếng nói.

Đường Lâm ngạc nhiên nhìn thấy cảnh này, chỉ cảm thấy rất kỳ lạ.
Xung quanh Cảnh Viên này yên lặng như thể không có tiếng động gì.

Xung quanh là cây xanh tươi tốt, khung cảnh có một không hai, khi chiếc xe điện từ từ chạy vào, vẻ mặt Đường Lâm càng thêm ngạc nhiên.
Dù cô mới đến hòn đảo nhỏ của nhà họ Hoàng Phủ, nhưng cơ bản vẫn có thể cảm nhận được bầu không khí hiện đại vô cùng mạnh mẽ ở đây.

Chỉ riêng việc sau khi tiến vào Cảnh Viên, đập vào mắt là phong cách cổ xưa và thanh lịch.

Nơi này giống như công viên to lớn, khắp nơi đều xuất hiện hơi thở cổ kính và cảm giác năm tháng.
“Hừ, mỗi lần trở về, ngoài việc gọi một tiếng “bố” thì con còn có thể nói cái gì khác không?”

Hoàng Phủ Liên Thành rất bất mãn nhìn Thiết Lang, nhưng trên mặt ông còn hơi bất lực, không phải điều này cho thấy mặt dù ông bất mãn nhưng không làm gì được sao?!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.