The "isekai"

Chương 26: Nhánh Cây Mạch Ngầm (2) (Nháp)



Nhánh Cây: Mạch Ngầm (2) (Nháp)

Hắn hít một hơi, liếm môi để chuẩn bị cho những câu chốt hạ cả ván đấu

"Midori, Midori, Midori, em luôn mạnh mẽ, thông minh, ngọt ngào và đáng yêu,...Em là tập hợp của những tính từ tốt đẹp mà nền văn minh đã tốn hàng nghìn năm để phát triển! Em là thiên thần giáng thế để cứu rỗi tôi cùng nhiều người khác bằng cả tấm trân thành của mình! Midori, Midori, Midori luôn tự nói với chính bản thân rằng mình là cô gái dễ thương, cute nhất hệ mặt trờ...!"

"Thôi đi!". Cô đỏ mặt quát lên rồi lảng tránh ánh nhìn của hắn

[...]

Hắn cười mỉm thở dài, tiếp tục đặt viên sỏi thứ ba trong suốt lên đầu gối trước mặt cô, phản chiếu gương mặt tiều tụy của Ariel qua khúc xạ ánh sáng

"Hãy thử nghĩ đi, Midori."

"Trước kia em luôn mệt mỏi, chán ghét chính bản thân mình phải không? Vì em đã từng là một người chán nản, luôn nhanh chóng bỏ cuộc bởi những c·hấn t·hương tâm lý trong quá khứ...Sức khỏe Midori luôn không ổn định nên luôn được mọi người giúp đỡ, em cảm thấy bản thân đang dần bị bỏ rơi, bị xa lánh. nên khi đến thế giới này và rồi trông thấy hiện thực tàn nhẫn của nơi đây, em mới đặt ra nhiều mục tiêu cao đẹp để bản thân có thể phấn đấu."

"Có thể trước đó...Khi còn ở Trái Đất em vụng về và vô dụng...Nhưng đó đã là một quá khứ khác xa so với hiện tại, thay vì mãi đắm chìm vào ám ảnh của quá khứ thì em hãy nghĩ đến hiện tại và tương lai. Ở đây em chính là một người mạnh mẽ, thông minh, một cô gái đáng tinh cậy, một người phụ nữ biết thấu hiểu, cùng vô vàn vô vàn điểm tốt không thể nói hết. Tương lai em sẽ là một phù thủy tối thượng, hiểu tận biết sâu, là thánh nhân cứu rỗi hàng triệu người trên từng lục địa mình đi qua."

"Anh...Anh...Đánh giá...Sai...Rồi..."

Đôi môi cô bất giác thốt lên giọng điệu nhỏ bé đầy uất ức. Giọng nói yếu ớt đến mức trông như cô đang bị ép buộc phải nói ra, cơ thể run nhẹ để kìm nén nhiều cảm xúc để không phải vỡ òa. Cô là một công tắc bị kẹt giữa bật và tắt, chỉ cần cô buông lỏng mất cảnh giác thì chiếc công tắc ấy sẽ được bật và cô không thể làm gì để nó ngưng lại

"Em không cần phải tự mình gánh vác mọi trách nhiệm lên vai nữa đâu. Hãy là chính em, một Midori tươi đẹp, hồn nhiên. Mọi sự hy sinh đều là viên gạch để tạo nên một thế giới mà em mong muốn, tuy rằng nó khá là viễn vông nhưng ít nhất nền văn minh do em tạo ra sẽ ổn định và nhanh chóng phát triển. Thuận theo sự phát triển cũng chính là tính công bằng bởi pháp luật, rồi nhân quyền cũng sẽ được đồng thuận tiếp theo đó mọi thứ sẽ đi theo pháp luật."

Giọng nói của hắn ấm áp, đột nhiên Akira xoa xoa lên mái tóc khi cô không chú ý, vuốt nhẹ từng lọn tóc rồi cầm lên chiếc lược chải đều những ngọn tóc bị rối. Cô ngước ánh mắt thâm quần nhìn lên nụ cười của hắn rồi tự động cụp đầu vào lòng ngực Akira mà nhắm mắt. Đưa những ngọn tóc rối mù cho hắn chậm rãi thao tác, đầu đau như búa bổ được xua tan từ từ theo những lần chải xuống cùng với từng nhịp hô hấp. Ariel thả lỏng phần tâm trạng cho hắn muốn làm gì thì làm, rũ bỏ một phần gánh nặng trên người đặt sang người cô lấy làm chổ dựa

Từng hơi thở cô hít vào đều đến từ mùi hương trên cơ thể Akira, nó khiến cô an tâm hơn, nó giúp cô bớt đi phần nào áp lực cô đang phải gánh. Hắn nhìn cô với vài loại cảm xúc trên mặt nhưng trên tất thảy, Akira đang nhìn cô mà không rõ mục đích. Sau vài phút, khi ngọn tóc cuối cùng được duỗi thẳng và tâm trạng của Ariel cũng khá hơn phần nào, hắn liền cúi người xuống thì thầm vào tai cô :"Đừng ôm nữa được không."

"K...Không..."

Phải mất một lúc lâu cô mới nói ra câu đó. Lúc này cô vẫn nhắm mắt buông lỏng tâm trạng, ngượng ngùng khi bị hỏi nhưng cô mặc kệ vẫn cứng đầu nằm trong ngực của hắn và hành động đó lại kéo dài hơn 3 phút

"Làm sao anh có thể nhìn thấy cảm xúc thật của tôi..."

Cô hỏi hắn nhưng trong thâm tâm đó không phải là trọng tâm. Dù hắn không trả lời hay muốn nói dối thì lúc này cô cũng không thắc mắc. Tâm trí Ariel vẫn đang dựa vào người hắn mà không có bất kỳ hành động nào là rời đi

"Tôi thông qua ánh mắt tuyệt đẹp của Midori để thẩm định mức độ cảm xúc. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, không phải sao?"

Hắn nói với cô bằng một tông giọng ấm áp, có phần xoa dịu tâm trí nhưng lại pha thêm một chút ngữ điệu châm chọc

"...."

Cô quyết định giữ im lặng rồi đưa gương mặt xinh đẹp thiếu sức sống của mình ngước lên nhìn hắn, từ từ lùi về sau rồi lại cúi đầu xuống nhìn hai cánh tay đã mất của mình. Trông thấy hiện thực trước mắt khiến cô xuống tinh thần thêm lần nữa vì nghĩ đến cái tương lai đầy ảm đạm sắp xảy đến

Cô liếc nhìn những tinh linh xung quanh vốn lúc trước còn rất đông đúc nhưng bây giờ đã vô cùng thưa thớt. Cô đã để bản thân vào trạng thái tâm sự, cô muốn nói hết áp lực được mình chôn giấu cho hắn thấy mặt yếu đuối của bản thân

"Anh thấy đấy, mọi người vẫn c·hết ngay cả khi tôi cố gắng hết sức...Khả năng của tôi chỉ có nhiêu đó, bây giờ tôi còn mất hết sức mạnh chủ lực đến cả bản thân còn không thể sống huống chi là bảo vệ tất cả..."

Cô dùng giọng điệu bướng bỉnh nhưng sâu bên trong lại muốn giải bày nỗi khổ tâm cho hắn, cô nói đúng sự thật là chính cô cũng không có khả năng bảo vệ bản thân. Nguồn gốc của mọi sự bất lực, tuyệt vọng đều đến từ khoảng khắc cô mất đi 9/10 lượng Ma lực trong người mình

*Tinh linh Salamon đang căm ghét Akira.

(Hmm...Ariel đã lấy lại tinh thần khiến Salamon tức giận ư, thêm ý trí này vào mục dò xét thôi~)

"Vậy à."



Nghe thấy tất cả, hắn chỉ đáp lại bằng một giọng dễ nghe nhưng có phần khinh thường

"Chà chà...Em lại đánh giá thấp chính mình và quyền năng của những tinh linh rồi Midori. Không phải tự nhiên mà bọn chúng lại được gọi là dòng chảy của sự sống."

"Chúng sẽ cho em quyền sáng tạo nếu chúng thuần phục em như cách mà người dân thờ phụng đức vua. Quyền năng của em không thể được đong đếm nếu em sở hữu tất cả tinh linh trên thế giới. Tuy hiện tại em chỉ miễn cưỡng tiệm cận cấp Metropolis nhưng nếu những sinh linh ở đây thờ phụng em thì em còn vượt qua cả cấp Apollyon đấy nhé."

*Tinh linh Ondine đang trông chờ vào dự định tiếp theo của Akira.

(Có lẽ mục đích của tinh linh Ondine là hoà làm một với Ariel, nó đầu tư cho Ariel là để em ấy có thể hoà làm một với toàn bộ tinh linh và thăng hoa...)

Cô nhìn hắn bằng cặp mắt u sầu đang kìm nén cảm xúc, cô đã dần quan tâm đến hắn và chờ đợi để giao cho hắn một tâm thế luôn sẵn sàng hy sinh. Những cử chỉ hay nét mặt Akira, cô đều nhớ rất rõ vì chúng đã in đậm ngay từ lần đầu cả hai gặp mặt

Hắn mang dáng vẻ thần bí, cô độc, hắn cho cô một cảm giác kỳ lạ khi đứng ngay bên cạnh. Tuy nồng nặc mùi máu nhưng có chút gì đó lấn át cái mùi hôi tanh ấy khiến cô đặc biệt muốn chú ý. Hắn không mạnh nhưng nếu không có hắn, đội hình chắc chắn sẽ mất đi liên kết quan trọng, thế cuộc chắc chắn sẽ có nhiều t·hương v·ong hơn bây giờ và xét theo góc độ của một người quan sát...Ariel nhận thấy bản thân Akira có tài năng chỉ huy hơn mình, do đó khi nghe cách hắn phân công thì cô cũng chẳng có lời nào oán trách

"..."

"Trước hết thì em đã vượt qua cái tâm lý chí mạng ấy là một việc đáng mừng, tôi không hy vọng em sẽ một lần nữa tiếp nhận các thể tinh thần hùng mạnh. Tôi chỉ mong em có thể lấy lại sự bình tĩnh vốn có để dễ dàng phân tích từng tình huống có thể xảy ra đồng thời nêu các phương án tránh né."

"Anh...Có hệ thống của riêng mình à?"

"Well, đây không phải là phim hay Anime ngốc ạ. Mà cũng có thể sẽ có một ai đó khi đến với thế giới này cũng sở hữu quyền năng thao túng thực tại to lớn của hệ thống. Chí ít người ấy không phải là tôi."

Cô ấp úng có chút thẹn thùng vì đoán trật lất nhưng cô chỉ liếc mắt ra chổ khác

"Chỉ là...Nếu thế thì sao anh lại đi động viên tôi? Tôi không đủ thông minh để các tinh linh thuần phục, cũng không còn bất kỳ năng lực nào để anh lợi dụng. Vả lại, chỉ có hệ thống mới thêm một nhiệm vụ vào cho anh hoàn thành nó. Và tôi sẽ được hệ thống phục hồi nguyên trạng để chắc chắn tôi có thể có đóng góp trong tương lai."

Hắn chỉ biết tặc lưỡi cười trừ

"Sau khi giữ được bình tĩnh thì em có vẻ đã nghĩ ngợi lung tung rồi phải không. Tuy em nói mình không còn giá trị nhưng chính cái năng lực điều khiển tinh linh của mình đã là một khả năng khiến mọi sự sống thèm muốn. Em là nữ hoàng, là một người có trong tay quyền lực ép buộc thần dân của mình chứ không phải là đợi thần dân cho phép thì em mới có quyền sai khiến."

[Hơ...]

Cô âm thầm ngạc nhiên vì mình đã bỏ qua điểm ấy ngay từ đầu, từ sau khi được các tinh linh hùng mạnh ban phát sức mạnh thì cô đã bắt đầu thờ phụng chúng, từ từ dè dặn và lễ phép đối đãi với những ý trí sống nhỏ bé. Cô bị những tinh linh dẫn dắt để khiến cô nghĩ rằng sức mạnh của cô xuất phát từ việc ban phát, từ việc phải đối đãi bọn chúng như cấp trên

"Em có quyền năng thao túng bọn chúng."

Cô không nhìn hắn nhưng sâu thẳm bên trong suy nghĩ lại đang chăm chú lắng nghe

[Akira còn một tấm Rune dịch chuyển, nếu anh ấy muốn thoát thì chẳng thể ngăn được...]

"Suốt 3 tháng qua tôi đã nghiên cứu kỹ lối thoát và tìm ra con đường phù hợp nhất, giờ đến lượt em, em sẽ cho tôi mượn sức mạnh chứ?"

Thấy hắn móc ra một tờ giấy da được khắc những ký tự in hoa biểu thị cho nhiều con đường giả tưởng bị mắc kẹt giữa hai dòng thực tại riêng biệt, buộc ta phải tự hình dung ra nó để đi theo. Cô nhìn hắn, ngập ngừng trong chốc lát rồi quyết định lên tiếng :"Tôi đã từng huy động mọi khả năng để số đông tinh linh chấp thuận cho tôi mượn sức mạnh, nhưng...Anh thấy đấy...Hai cánh tay này của tôi đã bị chẻ đôi bằng nhiều Ma pháp độc đáo. Một vài tinh linh đã vì tôi mà biến mất, hàng trăm tinh linh theo đuổi giá trị sức mạnh cũng rời bỏ vì tôi đã không còn chút lợi ích nào."

"..."

"Không phải là em vẫn còn tinh linh Ondine ủng hộ và tinh linh Orsted, Salamon theo dõi đó sao?"

"Ngài Ondine đã dùng toàn bộ sức mạnh của mình để duy trì sự sống cho tôi, còn ngài Orsted và ngài Salamon không thật sự cho tôi mượn sức mạnh, họ chỉ đơn giản là muốn xem câu truyện của tôi sẽ có kết thúc ra làm sao."

Giọng nói của cô có phần bi quan trước số phận

"Fufu~Em là chủ nhân của các tinh linh mà lại không thể bắt chúng nghe lời, khá buồn cười vì sự thật này đấy, em quá dễ dãi rồi Midori."



Hắn nói bằng ngữ điệu khiêu khích rồi ngước nhìn lên những tinh linh mà hắn không thể thấy nhưng trông như hắn đang nhìn bọn chúng khiến lũ tinh linh ngày càng tò mò tiến lại gần hắn

*Tinh Linh Osrted đang chăm chú với những lời nói của Akira.

*Tinh Linh Salamon đang tập trung huy động những tinh linh khác cùng tò mò về Akira.

*Tinh Linh Salamon muốn sự hủy diệt đến với Akira.

"Về cơ bản thì các tinh linh chính là nhận thức của sự sống do thế giới này sinh ra nhằm cân bằng lại hệ sinh thái. Tiếp đến, điều Midori cần làm là ngừng khóc lóc, cầu xin các tinh linh ban phát sức mạnh vì nó là một việc làm vô nghĩa. Chúng đa phần không có cảm xúc hoặc số ít là có nhưng ích kỷ chiếm phần lớn. Đôi khi sẽ có một số trường hợp xuất hiện một tinh linh mang đầy đủ cảm xúc điều khiển mọi tinh linh khác đi theo mình."

Nói đến đây, cô bèn nhớ ra tinh linh Salamon và cách nó ra lệnh cho các tinh linh khác làm theo mình

"Thứ hai chính là về bản chất, chúng là các dạng năng lượng sống trái dấu với Mana, có ý trí riêng cùng với đó là sự tò mò về thế giới. Chúng đi theo em vì trí tò mò khi em nhìn thấy cũng như có khả năng ra lệnh cho chúng. Dựa vào mùi hương đặc trưng của phù thủy đó là tự tổng hợp Wift, một dạng Mana cao cấp khi nó có thể hoà tan nhiều Mana tạp chất xung quanh như là lõi, cũng có một phần xuất phát từ nhận thức tìm kiếm sức mạnh của em, cái cuối cùng là khả năng áp đảo nhận thức của chúng...Suy cho cùng, tuy chúng như những đứa trẻ vừa chào đời, lạ lẫm với thế giới nhưng là ý trí nô lệ nên chúng sẽ thực hiện ý muốn của Midori nếu em đủ khả năng áp đảo nhận thức của chúng."

"Nhưng nếu ý trí có cảm xúc, chúng sẽ khó đối phó hơn. Chúng như chill guys, thích thoả hiệp, trao đổi đồng giá và luôn nhanh chóng thích ứng với mọi thứ, bao gồm mùi hương mà em dùng để thu hút chúng. Khi nhóm ý trí đã quen với mùi rồi sẽ sinh ra suy nghĩ "chán" với thứ em đang có và chúng sẽ dần có được cảm xúc khinh nhờn đầu tiên nếu em cứ mãi dễ dãi và nghe theo lời bọn chúng, tiếp đến sẽ là ý trí muốn đấu tranh."

Hắn dừng lại rồi mỉm cười móc ra một chiếc bình đã chuẩn bị trước đưa cho Ariel

"Trước hết, phù thủy là một tồn tại sở hữu hương vị đặc trưng có thể chèn ép ý thức của tinh linh. Em là một phù thủy đầy tiềm năng có thể nghiền ép chúng nên tôi biết em chỉ thiếu chính là loại mùi hương đó."

(Fufu~Salamon đã gọi tinh linh đông đủ cả rồi)

Giọng nói bình ổn, từ tốn của hắn như thể hắn là người hiểu cô rõ nhất từ khi đến với cái thế giới này. Akira quan sát nét mặt Ariel bèn đặt tờ giấy không biết viết từ lúc nào lên tay cô, bên trong là một loại hình Rune khiến lũ tinh linh không thể nhìn thấy càng khiến chúng tò mò xen lẫn phấn khích như đứa trẻ tìm được món đồ chơi mới. Cô nhìn hắn rồi liếc xuống từng ô chữ được viết ngay ngắn

[Em đã luôn bị lừa bởi nghe theo ý trí Salamon và mắc sai lầm khi dùng giọng nói và mùi hương đặc trưng của phù thủy để tìm kiếm. Trước đây Salamon đã suýt chút kiểm soát được em nếu như kế hoạch của nó không bị đảo lộn vì Midori vô tình gặp được những tinh linh mạnh mẽ và chúng bị hấp dẫn. Những tinh linh theo đuổi sức mạnh khác cũng bám theo tạo ra nguồn năng lượng khổng lồ cho em, đồng thời em lại để ý trí Salamon toàn quyền kiểm soát đám tinh linh khiến bọn chúng thờ phụng ý trí Salamon]

[Nó chưa từng ban phát lòng tốt cho em, khi Salamon trao tặng sức mạnh cho Midori chính là từ những tinh linh thờ phụng nó. Bây giờ hai loại mùi hương và giọng nói của em đã vô dụng vì em đã cho chúng kịp thích ứng khi chưa thể kiểm soát chúng. Điều duy nhất em có thể làm là gợi lên những khái niệm gây tò mò vì tinh linh vốn là những đứa trẻ điên cuồng tìm tri thức. Âm thầm nghiền ép các ý thức nhỏ bé mà đừng để ý trí mạnh mẽ như Salamon biết]

[...]

Ariel chợt nhớ lại lần gặp mặt đầu tiên giữa cô với Salamon. Trông thấy dáng vẻ đơn thuần, dễ thương đầy tinh khiết đã đánh lừa tính cảnh giác của cô. Trạng thái lúc đó của Salamon rất yếu, nó đáng lẽ có thể trốn đi nhưng nó lại cố ý hiện hình như để cá cược rằng nó sẽ phá hủy cô hoặc sẽ làm nô lệ cho cô, một cuộc cá cược nhỏ của chính nó

[Chắc hẳn em đã bỏ qua những điểm nghi vấn trong từng câu lệnh của Salamon và vẫn ngoan ngoãn thực hiện theo mọi kế hoạch được nó ra lệnh. Trước khi nó lật đổ Midori, hẳn trước đó em đã nghe theo nó, tiết chế mùi hương trên cơ thể để làm giảm khả năng phát hiện kẻ địch? Nhưng em lại không biết việc đó đã khiến ý thức của tinh linh mất dần sự kích thích. Khi Salamon chuẩn bị nắm giữ quyền kiểm soát của phần lớn ý chí tinh linh, nó đã điều khiển các ý thức nhỏ bé rời xa em để khiến Midori mất kiểm soát vào tình huống mấu chốt]

Khi biết được sự thật, cô vô thức siết chặt mảnh giấy. Biểu cảm của cô thật phức tạp, một bên mếu máo nhưng một bên lại là vẻ kiềm chế làm cho góc nhìn đối diện trông như một đứa trẻ bị kẹt giữa đám đông cố gắng tìm mẹ trong vô vọng

[Hóa ra...Là như vậy. Khi mình điều động đấu khí để ngăn Ma pháp độc đáo thì dòng chảy Mana lại tắt nghẽn, dựa vào tình huống lúc đó đang hoảng loạn nên chỉ nghĩ đơn giản là trục trặc từ mật độ Mana...]

Một cô gái đi đến Ariel lên tiếng :"Tôi đã tìm hiểu kỹ các dạng biến đổi xung quanh từ đó thay đổi thành công một số dòng chảy Mana. Còn những người ở đây sẽ từ từ bố trí các cấu trúc ngăn chặn Mã Alpha phát tán cùng với Mã Nhận Thức."

Akira đã âm thầm điều Liz đi kiểm soát toàn bản đồ có điểm đánh dấu, thứ khiến Ariel ngạc nhiên hơn tất thảy chính là lũ tinh linh đang kéo ngày một đông hơn. Nghe thấy Liz phát âm ngôn từ mà chúng không biết, theo bản năng chúng liền kéo nhau nảy sinh tâm lý hiếu kỳ với lời thoại "Mã Nhận Thức là gì?". Chúng cảm thấy thứ được gọi là "Mã Nhận Thức" ấy có khả năng xâm nhập vào biến số năng lượng bên trong chúng khiến chúng mất liên kết với thế giới xung quanh dẫn đến tan rã trong vô thức. Điều đó làm chúng hoang mang muốn tìm cho ra ý nghĩa cũng như cách vận hành của Mã Nhận Thức

Akira giao thức chú ngữ dưới dạng vật chất để khảm lên Ariel giúp cô nhanh chóng nghiền ép ý thức một số tinh linh được đánh dấu xung quanh

"Anh thật sự..."

Cô đốt cháy tờ giấy trên tay hoá thành tro

Nhiều tinh linh tò mò sau khi mùi hương của cô đã thay đổi. Hàng loạt năng lượng thần bí hỗ trợ khiến vẻ tò mò của chúng ngày càng lộ rõ, trong đó có cả Salamon. Sự gia tăng nồng độ trong cô khi không có vật gì tác động, hàng loạt chữ Rune như hình xăm dính chặt lên cơ thể Ariel. Khi tinh linh đã được liên kết với cô thì bọn chúng có thể biết được tâm trạng, dấu hiệu trên cơ thể nhưng chúng không tài nào hiểu được nguồn năng lượng bí ẩn đang thay đổi cô xuất phát từ đâu

[Đây chính là giọt tủy thăng hoa, nếu thuận lợi em có thể tiến hóa lên tiệm cận thể thăng hoa. Từ từ nghiền ép các ý thức xung quanh để tiến hoá đến thể hoàn chỉnh của thăng hoa và nuốt trọn ý thức Ondine và Osrted]

Một giọng truyền âm đến khiến cô chìm sâu vào những suy nghĩ về người thần bí trước mắt. Cô ngơ ngác nhận ra gã đàn ông đang an ủi cô không hề tầm thường, dù hắn quả thật rất yếu nhưng luôn có những phụ trợ dành cho từng tình huống bất ngờ



Cô âm thầm sử dụng quyền năng của phù thủy để nhẫn tâm nghiền nát các thể ý thức nhỏ bé rồi hấp thụ mà không ai hay biết. Bởi vì thông tin trạng thái của Ariel đã bị giọt tủy thăng hoa che giấu, thành ra nguồn năng lượng vô hình mà Salamon hoảng sợ lại chính là các tinh linh thờ phụng nó. Hàng đống câu hỏi của tinh linh đã thắp sáng xung quanh Ariel, chúng cáu giận đe dọa nếu cô không đáp ứng yêu cầu chúng đặt ra thì sẽ hủy bỏ liên kết của cô. Nhưng với một ý trí nô lệ thì cô chỉ cần áp chế lại nhận thức của từng tinh linh thì cô đã kiểm soát được bọn chúng. Salamon kịp phản ứng để thoát khỏi tính liên kết của Ariel nhưng đã quá muộn, Ariel hoàn toàn nghiền ép được tinh linh Salamon và các tinh linh cấp cao khác bằng thủ thuật chia nhỏ sự liên kết và phân nhánh lực nghiền ép ý thức. Thủ thuật đó giúp cô nhanh chóng hấp thụ nhiều ý thức nhỏ nhưng năng lượng nhận thức cô có dần bị hao hụt, nhìn các tinh linh trong tầm kiểm soát của mình, Ariel đặt ra nhiều câu hỏi "tại sao mình không làm ngay từ đầu!?"

Chúng không có linh tính quá cao để có thể hiểu được mục đích cô đang nhắm đến nhưng chúng không quan tâm. Chủ nhân đã ra lệnh thì chúng buộc phải tuân theo, nếu cả gan đáp trả sẽ bị Ariel chèn ép ý thức dẫn đến tan rã nhận thức bên trong. Trước đó vì lo sợ sự liên kết nếu cô dùng quyền xóa xổ lên những tinh linh thì chính cô cũng sẽ suy yếu đến mức Salamon sẽ làm chủ cơ thể của cô. Nỗi sợ hãi khi đó và niềm tin vào người bạn nhỏ nhắn khiến cô tin lời của nó 100% không một chút nghi vấn. Lợi ích thường đi kèm rủi ro nhưng ý chí Ariel mạnh mẽ hơn Salamon vì cô tồn tại nhiều mục tiêu, nhiều dục vọng sống đã khiến nó đau đớn vì bị cô chèn ép

Càng ngày càng có nhiều tinh linh được mời gọi, trong đó có các tinh linh mới lẫn tinh linh cũ. Nhiều tinh linh đã căng thẳng đến mức dần sinh ra ý chí độc lập và cầu xin Ariel giải đáp cho nó sức mạnh của cô đến từ đâu và "Mã Nhận Thức" là gì mà có thể đe doạ đến sự tồn tại của bọn chúng. Sự tuyệt vọng bao trùm, lũ tinh linh van xin với những điều kiện chúng sẽ vĩnh viễn cho cô mượn sức mạnh. Nhưng chiêu trò đó đã bị Akira truyền âm ngăn cô lại khiến ý đồ của bọn chúng bị đổ vỡ, từ nhận thức độc lập bị chèn ép đến mức chỉ còn là các tinh linh thông thường, tất nhiên sức mạnh cũng sẽ giảm nhưng cô có thể chế ngự được bầy tinh linh có ý phản đối

Chúng vốn không có sự tức giận nên có thể dễ dàng chuyển hóa sang ý chí độc lập nếu chịu một căng thẳng nhất định, nhưng nếu chúng có ý trí độc lập thì mọi cảm xúc cơ bản đều được sinh ra, từ đó dẫn đến nhiều cuộc phản đối từ nhiều tinh linh cấp cao. Nhưng với sức mạnh trong tay, cô khiến cho chúng dần coi Ariel như một người mẹ vì chúng chỉ mới được sinh ra ý trí độc lập. Đó là một cách để lũ tinh linh đeo bám cô đến cuối đời dù cô đã dần cạn kiệt sức mạnh đi chăng nữa

"..."

Sau khoảng thời gian đấu tranh suốt 2 tiếng đồng hồ nhưng Ariel lại cảm tưởng như đã trôi qua nhiều ngày. ánh mắt cô đờ đẫn vì sợ hãi, thương cảm cho bọn chúng trước sự tàn nhẫn của bản thân. Khuôn mặt cô đầm đìa nước mắt và mồ hôi khiến làn da Ariel ửng hồng, sắc nét, tinh xảo

"..."

"Cảm ơn anh, Akira."

Sau nhiều giờ vật lộn với từng ý trí sống, cô gượng cười xúc động cảm ơn hắn. Trông thấy mọi chuyện tiến triển theo hướng tích cực, Akira đã thở phào mỉm cười

"Giờ em đã sẵn sàng rồi chứ? Vì chúng ta sẽ lập tức triển khai kế hoạch."

"..."

"Phù..."

Cô thở dài một hơi lấy lại tâm trạng và tính tự chủ

Tuy không lấy được sức mạnh như trước vì hai cánh tay của cô đã mất nhưng cô lại được sự hưởng ứng của nhiều tinh linh hơn khiến mật độ lõi trong cô được phóng đại, nó cực kì khủng kh·iếp nếu được xếp cạnh với những kẻ tinh anh xung quanh

Cô hít lấy một hơi thật sâu rồi giữ nó trong miệng và chậm rãi thở ra

"Lo lắng chỉ khiến ta gặp bất lợi nhỉ? Akira."

"Well, tôi sẽ không phủ nhận điều đó."

Hắn nhắm mắt nâng đôi vai tỏ ra vẻ chiều chuộng

"Phù...Tôi không sợ c·ái c·hết...Tôi chỉ s·ợ c·hết trong bóng tối đơn độc. Còn nơi đây lại sáng sủa, nếu c·hết thì chỉ trách do tôi không đủ mạnh."

Ariel gắng gượng nở một nụ cười tự tin rồi nhìn thẳng vào mắt hắn

"Em cười rất đẹp đấy, hãy cười thường xuyên."

"Nếu làm thế thì giá trị của nó sẽ giảm đi, đừng mơ tôi cười lần nữa!"

*Tinh linh Gnome thích thú quan sát.

"..."

Một khoảng lặng của cả hai khiến cô bồn chồn lên tiếng để phá bầu không khí đang ngày một lãng mạng này

"À mà...Anh...Anh có thể nói hết từ tốt đẹp về tôi được không? Trong cái vô vàn vô vàn ấy."

Giọng nói của cô thúc thít, sụt sịt khó nghe

"Tch! Tôi làm gì nghĩ nhiều đến mức đó."

Đáp lại hắn bằng một điệu cười khúc khích như vừa lấy lại hơi thở của sự sống. Cô đội lên chiếc mũ phù thủy, khoác áo choàng trắng tinh, ẩn sau lớp áo choàng chính là một dòng chữ vừa được cô dùng loại Ma pháp lạ khiến nét chữ sẽ đồng hành cùng cô đến trọn đời

"HIỆN TẠI VÀ TƯƠNG LAI. YÊU ANH."
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.