Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 562: Xông vào Tử Địa



Xoạt!

Huyền lão trong nháy mắt xuất hiện trước mặt hai người Lạc Cảnh Thiên cùng Mã Hiểu Linh, ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm đám người Hắc Phong lạnh lùng hỏi.

“Các ngươi muốn gì?”.

“Huyền lão, đừng căng thẳng, ta không có ác ý”. Hắc Phong mỉm cười đáp.

“Các ngươi tới đây muốn làm gì?”. Mã Hiểu Linh chau mày hỏi.

“Mã tiểu thư đừng hiểu lầm, ta tới là vì hắn. Không phải các ngươi nói bảo hộ hắn trên đường đi sao? Hiện tại đã đến nơi, ta trước đó đã cho các ngươi một bộ mặt, hiện tại… cũng nên đến lượt các ngươi chứ?”. Hắc Phong mỉm cười nói.

“Hiện tại còn chưa được, ta nói là ‘đưa đến nơi’, bây giờ còn có hơn trăm mét nữa, cho nên, hiện tại có thể tránh ra?”. Mã Hiểu Linh nói.

Nghe vậy Hắc Phong hơi cau mày, nhưng lúc này, Huyền lão lại lên tiếng.

“Tiểu thư nói không sai, nói lời phải giữ lời, còn hơn trăm mét, ta tự mình tới đưa hắn đi”.

“Các ngươi… không hỏi ý kiến của ta sao?”. Lạc Cảnh Thiên đột nhiên lên tiếng.

Đám người đồng loạt quay đầu lại nhìn hắn, Hắc Phong trong mắt tràn ngập khinh bỉ nói.

“Ngươi cũng có quyền lên tiếng?”.

“Đừng nói chết như vậy, trên đời này không có kẻ thù mãi mãi, chỉ có lợi ích là vĩnh hằng. Ngươi nhắm vào ta không phải vì Diệp Tiểu Du sao? Mà các ngươi nhắm vào Diệp Tiểu Du, là vì bí mật trong tay nàng, đúng không?”. Lạc Cảnh Thiên cười hỏi.

“Ngươi muốn nói gì?”.

“Ngươi bắt được nàng hay giết ta cũng chưa chắc lấy được thứ mình muốn, đúng không? Ngươi không có thứ có thể uy hiếp nàng, nếu như nàng sợ cũng sẽ không chống đối ngươi tới bây giờ. Chi bằng thế này, ngươi nói cái giá đi, ta trả cho ngươi bảo nhiêu thì ngươi buông tha chúng ta?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Ha ha ha, đây là câu nói buồn cười nhất trong đời ta nghe được. Ta giết ngươi, Thể Hỗn Độn của ngươi chẳng phải liền thuộc về ta? Chỉ cần bỏ chút tiền ra là lấy được, tin tưởng ta, Hỗn Độn Tiền trang sẽ không vì một người chết mà từ chối yêu cầu của ta”. Hắc Phong cười lớn nói.

“Phải không? Nếu như ta lại cùng Mã gia hợp tác đâu? Ngươi hẳn là biết, ta cùng Mã Á Nam có giao dịch, ta có thể trả cho nàng cái giá nàng động tâm không cách nào từ chối, nếu là như thế… ngươi lại có thể làm gì đâu?”. Lạc Cảnh Thiên nhếch miệng nói.

“Đừng nghĩ nhiều, giao dịch giữa chúng ta đã kết thúc”. Mã Hiểu Linh lạnh lùng nói.

“Ngươi nghe lầm, ta đang nói tới Mã Á Nam, không phải ngươi. Như thế nào? Một tia Hỗn Độn Lực cho lần đi, như vậy lại thêm năm tia Hỗn Độn Lực để Mã gia các ngươi bảo vệ ta, cộng thêm giết chết hắn, có thể không?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn Mã Á Nam mỉm cười nói.

“Hỗn Độn Lực? Ngươi cho rằng ngươi là bán thần? Nói dối không biết ngượng sao?”. Mã Hiểu Linh cười lạnh nói.

“Cái đó… tỷ, hắn thật sự có Hỗn Độn Lực”. Mã Á Nam lúc này nhẹ giọng nói.

Đám người: …

“Ngươi… thật sự có?”. Hắc Phong cau mày một chút rồi hỏi.

“Đương nhiên”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.

“… Mười tia Hỗn Độn Lực, ta buông tha ngươi lần này”. Hắc Phong nói.

“Không được, ta cùng Diệp Tiểu Du hiện tại là đồng đội, ta lại thêm hai tia Hỗn Độn Lực, bảo đảm tính mạng nàng lần này. Cho tới lúc trở lại, giao dịch liền kết thúc”. Lạc Cảnh Thiên lắc đầu nói.

Hắc Phong nghe vậy cau mày, đúng như Lạc Cảnh Thiên nói, dù cho bắt được Diệp Tiểu Du cũng chưa chắc nàng sẽ nói ra bí mật kia. Giết Lạc Cảnh Thiên… nhìn thái độ của Mã Á Nam, hiển nhiên là bị cái giá Lạc Cảnh Thiên đưa ra rất động tâm.

Nhưng mà… cứ từ bỏ như vậy hắn lại không muốn, ánh mắt hắn nhìn về phía Huyền lão như đang nói gì đó. Lạc Cảnh Thiên rất nhạy bén, hắn nhìn ra được hai người này tuyệt đối có mưu đồ, xem ra suy đoán của hắn là đúng.

Hiện tại… nếu như Huyền lão không thức thời, như vậy hắn cũng chỉ có thể sử dụng phương án khác.

“Tiểu thư, không nên cùng tiểu tử này tiếp tục lui tới, phong cách làm việc của hắn thế nào toàn bộ tam đại Linh Quốc đều biết. Cùng hắn đi gần sẽ gặp xui xẻo, hơn nữa… Hỗn Độn Lực là cái gì, một tên thất giai như hắn làm sao có thể nắm giữ chứ”. Huyền lão trầm giọng nói.

Diệp Tiểu Du tranh thủ lúc đám người đang nói chuyện liền nhích lại gần phía Lạc Cảnh Thiên, trước đó hắn từng nhắc nhở nàng như thế. Mặc dù không biết để làm gì, dù sao đối phương đều là cửu giai, nàng IIGatH chỉ là bát giai đỉnh phong, lại thêm Lạc Cảnh Thiên là thất giai nhất đoạn, muốn chạy thật sự rất khó khăn.

Cho nên, hiện tại nàng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng hắn.

“Huyền lão, ngươi là muốn nhúng tay vào chuyện này?”. Lạc Cảnh Thiên liếc nhìn Huyền lão hỏi.

“Nhúng tay? Ngươi còn chưa xứng, ta chỉ là lấy an toàn của hai vị tiểu thư ra lo nghĩ mà thôi”. Huyền lão lạnh nhạt nói.

“Nói như vậy… giao dịch đến đây là kết thúc?”. Lạc Cảnh Thiên nghiêng đầu hỏi.

Mã Á Nam nghe vậy, hết nhìn Mã Hiểu Linh lại nhìn Huyền lão, nàng không biết nên lựa chọn thế nào. Nàng cũng không ngốc, tình thế hiện tại nếu như nàng lựa chọn cùng Lạc Cảnh Thiên tiếp tục hợp tác, như vậy chỉ có thể hại Mã Hiểu Linh cùng Huyền lão mà thôi.

Hắc Phong tính cách điên cuồng ai ai cũng biết, nàng không dám đánh cuộc tính mạng của họ.

“Thật… thật xin lỗi”. Mã Á Nam nói.

“Không cần, ta hiểu. Ngươi nhớ trước đó ta nói qua một câu sao?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Câu gì?”.

“Sau này nếu như gặp nguy hiểm, ta nếu cứu các ngươi liền sẽ đem đầu chặt xuống. Nhớ chứ?”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.

“Ý ngươi là… nguy hiểm!”. Huyền lão đột nhiên biến sắc quát.

Một giây sau, Lạc Cảnh Thiên đột ngột ném ra 10 viên Hỏa Linh vào đám người, sau đó nắm lấy Diệp Tiểu Du quay đầu liền chạy.

Oanh!

Tiếng nổ cực lớn vang lên, đám người sau lưng bị một tầng hỏa diễm bảo phủ.

Khụ khụ!

Sau khi ngọn lửa biến mất, chỉ thấy Huyền lão đứng ở phía trước, hai tay giang ra, có thể nhìn thấy được một tầng linh lực mơ hồ chặn trước mặt, nhưng mà vẫn không ngăn được 10 viên Hỏa Linh bạo phát. Ông ta lúc này mặt mày xám như tro, mặc dù không tính là trọng thương, nhưng tiếp nhận uy lực của 10 viên Hỏa Linh, ông ta cũng bị thương không nhẹ, ít nhất cũng giảm xuống hai thành thực lực.

Mà đám người Hắc Long vốn đã chuẩn bị trước, ngay khi Lạc Cảnh Thiên muốn hành động họ liền lập tức lùi lại, cho nên cũng không có bị ngọn lửa quấn lấy. Dù sao Huyền lão còn phải bảo vệ hai người Mã Á Nam cùng Mã Hiểu Linh, còn hắn thì không, cho nên rất nhẹ nhàng liền né tránh.

“Đuổi theo!”. Hắc Phong khẽ quát.

Ngay lập tức, mấy chục người đứng phía sau hắn lao lên.

“Đáng chết! Ta liền nói hắn có mưu đồ khác mà”. Mã Nhất Minh tức giận quát.

“Giết hắn cho ta!”. Huyền lão khẽ quát.

Mã Nhất Minh cùng vài người khác nhẹ gật đầu, sau đó liền gia nhập vào đám người Hắc Phong đuổi theo hai người Lạc Cảnh Thiên.

“Huyền lão, quên đi thôi. Chúng ta trở về”. Mã Á Nam nói.

“Tiểu thư, nếu như ngài muốn trở về, ta có thể để những người khác đưa hai vị tiểu thư về. Nhưng Lạc Cảnh Thiên nhất định phải chết, hắn dám ném Hỏa Linh về phía hai vị tiểu thư, như vậy số phận hắn chỉ có chết!”. Huyền lão trầm giọng nói.

“Nhưng mà…”. Mã Á Nam còn muốn nói gì liền bị Mã Hiểu Linh ngăn lại.

“Á Nam, ngươi còn chưa nhìn ra? Hắn chính là loại người tâm ngoan thủ lạt, giết người không chớp mắt. Loại người như vậy không đáng để ngươi vì hắn mà lo nghĩ”.

“… Ta biết, tỷ tỷ. Huyền lão, ngươi có thể… nếu như hắn chết, có thể đem xác hắn mang về sao?”. Mã Á Nam dùng ánh mắt đầy hi vọng nhìn ông ta nói.

“… Biết rõ, tiểu thư”. Huyền lão gật đầu nói.



“Ngươi điên rồi? Đây chính là kế hoạch của ngươi?”. Diệp Tiểu Du vừa chạy vừa tức giận nói.

“Kế hoạch của ta là thu mua đám người Hắc Phong hoặc là Mã gia, nhưng đã thất bại. Cho nên không chạy liền ở lại chờ chết sao?”. Lạc Cảnh Thiên bình thản nói.

“Ngươi đem ta kéo vào đây liền không tính tới chuyện này? Ngươi tự tin đem ta cùng ngươi dồn vào chỗ chết!”. Diệp Tiểu Du tức giận quát.

“Đừng nói khó nghe như vậy, ta đã cảm ứng được. Chỉ cần tới nơi đó, chúng ta liền an toàn”. Lạc Cảnh Thiên nhếch miệng nói.

“Nơi nào?!”.

“Tử Địa”.

“Ngươi… ngươi điên rồi? Dù cho vào đó, ngươi nghĩ đám người kia sẽ không đuổi theo?”. Diệp Tiểu Du muốn tức điên lên, tên tiểu tử này rốt cuộc đầu óc là ngu ngốc sao?!

“Tới rồi”. Lạc Cảnh Thiên không đáp, ánh mắt hắn hơi lóe lên, phía trước gần trăm mét chính là khu vực trước kia ác niệm bố trí xuống. Hoặc có thể nói là… Tử Địa.

Mặc dù địa hình có chút thay đổi, nhưng mà có trận pháp gia trì, cơ quan vẫn luôn nằm tại vị trí cố định được bày sẵn, chỉ cần tìm ra cách đi vào, như vậy liền không có chuyện gì.

“Đi theo bước chân của ta, nếu không muốn chết thì đừng đi sai lệch”. Lạc Cảnh Thiên khẽ nói, sau đó dẫn đầu lao vào.

Diệp Tiểu Du liếc mắt về phía sau, thấy đám người Hắc Phong đã đuổi tới, nàng chỉ có thể cắn răng lao theo.

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.