Đúng như Lạc Cảnh Thiên nói, Mã Hiểu Linh cùng Mã Á Nam hoàn toàn không còn bất kỳ hứng thú nào cùng hắn nói chuyện. Dù sao bị người ngay mặt nói như thế, không tức giận là giả, hơn nữa mình còn không có lý, lại thêm hai người các nàng thân phận… tính cách vốn dĩ cao ngạo hơn người, làm sao chịu được loại ủy khuất này.
Lạc Cảnh Thiên đi trước, mặc dù không nhìn về phía sau, nhưng dựa vào linh hồn lực cường đại, hắn có thể cảm nhận rõ ràng tâm tình cùng sắc mặt đám người kia hiện tại thế nào. Trong đó có một người rất đặc biệt, nhìn như tức giận, nhưng mà có vẻ như đang rất kích động.
Nhưng, hắn quan tâm hơn là sắc mặt của Huyền lão.
Cùng Diệp Tiểu Du nói những lời kia cũng không phải là thật lòng, bởi vì hắn còn đang nghi ngờ, Huyền lão có lẽ… là người đứng phía sau tất cả sự việc.
Đương nhiên, đây chỉ là nghi ngờ, hắn cũng không có chứng cứ hay suy luận nào. Dù sao biểu hiện của Huyền lão thật không có bất kỳ điểm đáng nghi nào cả, sơ hở duy nhất chính là việc ông ta không phát hiện ra có người bám đuôi.
Nhưng cũng chưa đủ chứng cứ chứng minh ông ta là phản đồ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh mặt trời đã bắt đầu ngả về tây. Bóng đêm dần bao phủ con đường ma họ tiến tới, khoảng cách nơi này với Tử Địa càng lúc càng gần.
“Mọi người dừng lại nghỉ một chút, đoạn thời gian này cao đẳng thú qua lại rất nhiều, chờ khoảng nửa giờ nữa mới là thời gian an toàn. Lần trước ta tới đây cũng là như thế”. Mã Á Nam dừng lại hướng về đám người nói.
Lạc Cảnh Thiên không nói lời nào, hắn tìm một chỗ vắng vẻ ngồi xuống, khoảng cách với đám người có vài chục mét. Nhìn giống như là đang bị cô lập, dù sao hiện tại… ngoài Diệp Tiểu Du ra thật đúng là không có người sẽ đứng đội với hắn.
“Ngươi… vẫn đang tức giận?”. Âm thanh của Mã Á Nam bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh, Lạc Cảnh Thiên nhìn qua liền thấy được Mã Á Nam đang dùng đôi mắt buồn bã nhìn hắn.
Lạc Cảnh Thiên lông mày hơi nhíu lại, cũng không phải vì Mã Á Nam tiếp cận, mà là vì hiện tại nàng tới có vẻ như không phải lúc. Dù sao Diệp Tiểu Du còn đang ở bên cạnh, có nhiều thứ không tiện nói.
“Xem ra ngươi vẫn đang tức giận, ta đi”. Mã Á Nam buồn bã nói, đang muốn quay người đi thì đột nhiên Lạc Cảnh Thiên lên tiếng.
“Chờ một chút, ngồi xuống đi”.
Mã Á Nam nghe vậy kinh hỉ ngồi xuống, Diệp Tiểu Du ở bên cạnh hơi nhíu mày nhưng không có lên tiếng phản đối.
Lạc Cảnh Thiên nhìn Diệp Tiểu Du một cái, sau đó nói.
“Ta có thể tin tưởng ngươi sao?”.
“… Nói như vậy trước đó ngươi vẫn đề phòng ta?”. Diệp Tiểu Du nghe vậy có chút im lặng nói.
“Không phải không tin ngươi, mà là tin không nổi”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.
“Ngươi… tốt a, đã ngươi không tin vậy ta đi”. Diệp Tiểu Du giả vờ đứng dậy muốn đi, nhưng nàng chờ một lát cũng không thấy Lạc Cảnh Thiên nói tiếng nào, nàng liền quay lại tức giận nói.
“Ngươi cứ như vậy muốn ta đi?”.
“… Xin nhờ, là ngươi muốn đi, cũng không phải ta bắt ngươi đi. Ta là đang nghiêm túc hỏi ngươi, phiền phức trả lời được chứ? Đừng tỏ ra bộ dáng như cái nữ nhân, ngươi không phải”. Lạc Cảnh Thiên cười nhạt đáp.
Phốc!
Mã Á Nam nhịn không được bật cười. Miệng người này thật sự quá độc, không đem người nói tới tức chết không bỏ qua a.
“Ngươi!”.
Lạc Cảnh Thiên ngẩng đầu nhìn nàng chằm chằm, trong ánh mắt hiện lên vẻ cực kỳ lạnh lùng, Diệp Tiểu Du lúc này cũng biết, hắn không phải đang đùa giỡn.
“Mặc dù ta không cam đoan có thể để ngươi tin tưởng được, nhưng tối thiểu nhất ta chưa từng có ác ý với ngươi”. Diệp Tiểu Du suy nghĩ một chút rồi nói.
“Rất tốt, vậy ngồi đi”. Lạc Cảnh Thiên nói xong, ánh mắt nhìn qua đám người, thấy không có ai để ý bên này, hắn liền âm thầm tạo ra một cái vòng tròn ma pháp vô hình chặn lại âm thanh truyền ra.
“Ngươi đây là…”. Diệp Tiểu Du ngẩn ra, muốn hỏi gì đó lại thấy Lạc Cảnh Thiên hướng về nàng lắc đầu, sau đó liền cùng Mã Á Nam nói.
“Nói một chút, ngươi biết được tin tức nơi này là từ ai”.
“Ngươi… có ý gì?”. Mã Á Nam khó hiểu hỏi.
“Ta đang rất nghiêm túc, chuyện này liên quan tới tính mạng của chúng ta, bảo quát ngươi và tỷ tỷ ngươi trong đó. Ta không phải đang nói chuyện giật gân, ngươi có thể cự tuyệt trả lời, nhưng nếu như xảy ra chuyện, ta sẽ không can thiệp”. Lạc Cảnh Thiên lạnh lùng nói.
“Có nghiêm trong vậy sao?”. Mã Á Nam ngẩn ra hỏi.
“Ngươi nói xem?”.
“Tốt a, ta biết được Tử Địa là do tình cờ nghe được Huyền lão nói chuyện”.
“… Không còn?”. Lạc Cảnh Thiên chờ một lát vẫn không thấy nàng nói gì nữa liền buồn bực nói.
“Không có chứ? Sau khi ta biết được nơi này liền kéo theo ca ca ta tới”.
“… Xin nhờ, có thể nói trọng điểm sao? Đầu tiên là cuộc nói chuyện của Huyền lão là với ai, nói những gì. Tính cách của ca ca ngươi ra sao, quan hệ với Huyền lão thế nào. Ngươi không nói những thứ này ta làm sao mà tính được”. Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nói.
“Ừm… Ta nhớ được lúc đó Huyền lão nói, Tử Địa bắt đầu biến động, bảo vật xuất hiện vô số. Nhưng nguy hiểm lại nhiều vô cùng, thiên tài bình thường sợ rằng rất khó đặt chân được vào. Chỉ có những thiên tài đỉnh tiên như Mã thiếu gia may ra mới có thể”.
“Đây là tất cả những gì ta nghe được. Về phần tính cách của ca ca ta, nói thế nào nhỉ? Rất dễ gần, nhưng cũng rất cố chấp. Quan hệ với Huyền lão vẫn rất tốt chứ? Trước giờ Huyền lão vẫn rất cung kính với ca ca ta. Đúng, nghe đồn rằng cháu của Huyền lão từng kém chút vào được vị trí trọng yếu trong gia tộc, nhưng mà do tính cách có chút… không phù hợp, ca ca ta có cùng Huyền lão nói, sau đó Huyền lão liền lập tức để hắn 4JydE rời khỏi”.
“Huyền lão là người rất trung thành, tính cách tốt như vậy ta rất ít gặp được”. Mã Á Nam nghĩ lại sau đó cười nói.
Lạc Cảnh Thiên cùng Diệp Tiểu Du nhìn nhau, trong mắt đều nhìn ra được sự kinh ngạc của đối phương. Xem ra… vị Huyền lão này không đơn giản a.
“Thế nào? Các ngươi sao lại im lặng?”. Mã Á Nam khó hiểu hỏi.
“Không có gì, là ta nghĩ nhiều thôi. Vị Huyền lão này là người có thể tin tưởng được”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười đáp.
“Ta đã nói rồi, nào có nghiêm trọng như ngươi nói. Thật là, hại ta lo lắng một phen, đã ngươi không tức giận, như vậy cũng đừng nói chuyện với tỷ tỷ ta như vậy nữa được không? Tỷ ta tính cách mặc dù có chút cao ngạo, nhưng làm người rất tốt”. Mã Á Nam nghiêm túc nói.
“Ta biết, yên tâm đi”. Lạc Cảnh Thiên cười đáp.
“Tốt rồi, vậy các ngươi nghỉ ngơi một chút, một lát nữa chúng ta liền lên đường”. Mã Á Nam nói xong liền đứng dậy tung tăng rời đi.
“Ngươi nói… Huyền lão có phải hay không…”. Diệp Tiểu Du nhịn không được nói.
“Không cần đoán, khẳng định là ông ta làm”. Lạc Cảnh Thiên ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén nói.
“Bằng chứng đâu?”.
“Bằng chứng? Không cần thiết, sớm muộn ông ta cũng lộ ra mặt thật của mình. Ta nghĩ, mục đích của ông ta cũng không phải là giết ta hay hai người Mã gia, mà là… ngăn cản chúng ta tới nơi này”. Lạc Cảnh Thiên khóe miệng nhếch lên nói.
“Ý ngươi là…”.
“Chờ đến nơi ngươi sẽ biết”. Lạc Cảnh Thiên không có giảng giải, bởi vì hắn đã biết được rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Một lát sau, đám người liền lên đường, Mã Á Nam dẫn đầu, sau vài giờ, rốt cuộc cũng đến nơi.
“Tới rồi”. Mã Á Nam dừng lại, sau đó trầm giọng nói.
Lạc Cảnh Thiên nghe vậy đứng lại, ánh mắt nhìn quanh, nhưng không có phát hiện cái gì cả. Đến rồi? Nơi này? Không giống lắm a.
“Lần trước ta tới chính là dừng lại ở chỗ này, ca ca ta nói tiến lên phía trước 300m là tới… chỗ đó”. Mã Á Nam nhìn ra vẻ khó hiểu của Lạc Cảnh Thiên liền giải thích.
“Phía trước sao?”. Lạc Cảnh Thiên lẩm bẩm nói, hắn có chút khó hiểu, bởi vì hắn không có cảm nhận được điểm dị thường nào.
“Đã đến nơi, vậy giao dịch chúng ta đến đây liền kết thúc?”. Mã Hiểu Linh đi tới lạnh nhạt nói.
Lạc Cảnh Thiên khóe miệng nhếch lên, nữ nhân này xem ra là ghi thù. Nhưng mà lúc này, ánh mắt hắn đột nhiên phát hiện thứ gì đó, khóe miệng hắn hơi nhếch lên rồi nói.
“Còn 300m nữa, không phải sao? Còn chưa có đến nơi đâu”.
“Ngươi thật dài dòng”. Mã Hiểu Linh tức giận nói, sau đó trực tiếp lôi kéo hắn đi tới.
Nàng hiện tại chỉ muốn đem Lạc Cảnh Thiên ném ra khỏi tầm mắt mình càng xa càng tốt, nhìn thấy hắn liền thấy phiền.
“Hắc, xem ra chúng ta có bạn tới thăm”. Bị kéo đi hơn trăm mét, Lạc Cảnh Thiên cưỡng ép dừng lại, Mã Hiểu Linh đang muốn nói gì thì Lạc Cảnh Thiên lại lên tiếng ngắt lời.
Ngay lập tức, xung quanh có không ít người xuất hiện, ngoài đám người Hắc Phong ra còn có thể là ai nữa?!
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc