Một trận mây mưa qua đi, Lạc Cảnh Thiên lúc này đã mặc vào quần áo. Cùng Long Nhã làm chuyện kia, giải tỏa hai năm cô độc, hắn cảm thấy toàn thân đều thoải mái. Dáng người của nàng quá tốt rồi, thật đúng là khiến cho hắn có chút mê luyến. Bất quá dù sao đã giải tỏa ra, hắn liền đã thanh tỉnh rất nhiều. Nhìn Long Nhã lúc này đã sớm mệt mỏi không nhúc nhích nổi, Lạc Cảnh Thiên nhất thời thở dài.
Mặc dù là nàng chủ động câu dẫn, nhưng nói cho cùng vẫn là hắn xúc động. Tuy rằng hắn có thể không cần chịu trách nhiệm, nhưng mà nói cho cùng vẫn là không buông xuống được.
Hắn đối với Long Nhã là không có cảm tình gì, vừa rồi thuần túy chỉ là ham muốn bản năng. Nhưng mà hắn đối với nàng làm ra chuyện kia là thật, càng đừng nói tới việc hắn còn lấy đi lần thứ nhất của nàng. Với tính cách của hắn, bỏ xuống nàng sẽ khiến hắn rất áy náy.
Nhưng muốn nói có thể đối xử với nàng giống như mấy người Lạc Cảnh Điềm là không thể nào. Vừa rồi chính bản thân nàng mặc dù là xúc động nhất thời, nhưng trong “quá trình” đó Long Nhã hiển nhiên cũng đã lấy lại lý trí mà không phải chỉ có mỗi bản năng hoang dã.
Bởi vì hắn cùng nàng phát sinh quan hệ cho nên nàng rất mừng rỡ, ánh mắt kia là không giấu được hắn.
Long Nhã điểm nào cũng tốt, nhưng chính là quá trọng lợi ích cùng đánh đổi. Mặc dù không xấu, nhưng hắn không thích những người như vậy. Nói cho cùng cũng là bản thân hắn nắm giữ lực lượng cường đại, mà nàng có thể dựa vào điểm này cùng chuyện vừa rồi dựa dẫm vào hắn để Long gia lớn mạnh.
Điểm này hắn rất rõ ràng!
Về phần tình cảm… quên đi thôi. Chính bản thân nàng cũng chưa chắc đã có cảm tình gì với hắn. Cái gọi là nhất kiến chung tình, mặc dù cũng có, nhưng chắc chắn không phải hắn, càng không phải Long Nhã.
Chuyện ngày hôm nay xem như trao đổi đi, với thực lực của hắn muốn để Long gia thống trị Phong Linh Đại Lục không khó. Xem như đó là trao đổi đi, hắn cũng không lỗ. Cũng xem như “bù đắp” cho nàng, dù sao thời gian hắn ở lại đại lục này còn dài, lại thêm thân thể… có chút ham muốn…
(ps: các ngươi hiểu, hắc hắc)
Một đạo quang mang bắn ra đem “hiện trường” thanh tẩy, Lạc Cảnh Thiên liền đem Long Nhã ôm lên, giúp nàng mặc vào quần áo rồi cứ như thế bế nàng trở về thành. Thân thể thuật sĩ thật sự quá yếu ớt, hắn cũng không thể bỏ mặc nàng lại nơi này chứ?!
Rất nhanh Lạc Cảnh Thiên liền trở lại Long gia, lúc này đã là buổi chiều tối, thời gian hắn rời đi đã qua ba tiếng.
Nhìn thấy Lạc Cảnh Thiên trở về, Lạc Tuyết Giai mừng rỡ vọt ra, nhưng mà nhìn thấy hắn đang ôm Long Nhã, nàng liền khó hiểu hỏi.
“Cha, ngươi đây là…”.
“Tiểu nha đầu ít hỏi chuyện người lớn”. Có lẽ do đối mặt với nữ nhi của mình nên Lạc Cảnh Thiên theo bản năng liền giấu diếm nên nói như thế.
“Hứ. Làm như ta không biết gì không bằng”. Lạc Tuyết Giai bĩu môi lẩm bẩm nói.
Nàng cũng không phải như những đứa trẻ khác, bản thân nàng từng tận mắt chứng kiến qua không ít hắc ám, cho nên dù hiện tại mới tám tuổi, nhưng sự hiểu biết của nàng lại không ít hơn so với những người khác, ít nhất là ở phương diện kia, dù sao chứng kiến qua.
Lạc Cảnh Thiên thính lực rất tốt, nghe được lời của nàng hắn liền lúng túng, bất quá trước mặt người khác hắn vẫn phải ra vẻ trấn định. Đem quản gia kêu tới, hắn liền kêu ông ta cho người đưa Long Nhã trở về phòng.
“Cha”. Lạc Tuyết Giai ở phía sau kéo lấy góc Lạc Cảnh Thiên.
“Thế nào?”.
“Cha, vị tỷ tỷ này sau này sẽ là… mẹ của ta sao?”. Lạc Tuyết Giai hiếu kỳ hỏi, chỉ có điều trong mắt nàng hiện lên vẻ thất lạc.
“...Không có”. Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nói.
“Nói dối, rõ ràng cha…”.
“Tiểu Giai!”. Lạc Cảnh Thiên nhíu mày, âm thanh có chút lớn tiếng.
Lạc Tuyết Giai giật nảy mình, sau đó vội vàng ngậm miệng, chỉ có điều gương mặt ủy khuất không cách nào che giấu.
Lạc Cảnh Thiên thở dài, nha đầu này vẫn là như thế ỷ lại hắn, là sợ hắn có Long Nhã liền bỏ nàng xuống sao?!
“Tiểu Giai, ta biết ngươi không tin, nhưng mà nàng sẽ không thành mẹ của ngươi. Ta cùng nàng mặc dù có chút… thân mật. Nhưng mà không có đột phá tới mức độ đó. Hơn nữa dù có ta cũng sẽ không bỏ xuống ngươi, cho nên đừng lộ ra vẻ mặt này”. Lạc Cảnh Thiên ngồi xổm xuống xoa đầu nàng cười nói.
Lạc Tuyết Giai gương mặt hiện vẻ hài lòng, đưa tay ôm lấy cổ hắn, âm thanh non nớt vang lên.
“Cha, thật xin lỗi”.
“Ha ha, tiểu Giai không có lỗi, là cha không nói rõ cho ngươi. Tốt, ngươi hẳn là một mỏi đi? Ngủ một chút, buổi tối còn ăn cơm”.
Lạc Cảnh Thiên cứ thế ôm lấy Lạc Tuyết Giai, đem nàng dỗ ngủ rồi tìm một căn phòng cho nàng ngủ bên trong.
“Đại nhân!”. Long Thiên Tường nghe tin Lạc Cảnh Thiên đang ở Long gia liền vội vã trở về, nhìn thấy hắn đang ngồi trong phòng khác liền vội đi tới chào hỏi.
“Ngươi tới vừa đúng lúc, ta có chuyện cùng ngươi nói một chút”. Lạc Cảnh Thiên nhìn ông ta một cái rồi nói.
“Đại nhân ngài đây là…”.
“Vừa rồi tại sau rừng, ta cùng Long Nhã… phát sinh một chút sự tình”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Long Nhã? Nha đầu kia chọc tới đại nhân?”.
“Không phải, là… phương diện kia”.
Long Thiên Tường ngẩn ra, sau đó liền hiểu. Nội tâm vô cùng mừng rỡ, đây chẳng phải nói Lạc Cảnh Thiên sau này sẽ là cháu rể ông ta? Long gia đây là muốn nhất phi trùng thiên?!
Lạc Cảnh Thiên một mắt cũng nhìn thấu được ý nghĩ của ông ta, hắn lạnh nhạt nói.
“Thu lại ý tưởng của ngươi”.
Long Thiên Tường rất muốn nói, ngươi ngủ cháu gái ta còn muốn chạy? Bất quá nghĩ tới thực lực khủng bố của hắn ông ta liền đàng hoàng. Ai bảo người ta có thực lực đâu.
“Ta nói cho ngươi biết không phải để ngươi nghĩ những thứ không thực tế”. Lạc Cảnh Thiên trầm giọng nói.
“Thật xin lỗi, là ta có chút kích động, không biết đại nhân muốn nói là…”. Long Thiên Tường dò hỏi.
“Mặc dù ta không có cảm tình gì với Long Nhã, nhưng ta cùng nàng phát sinh quan hệ là sự thật. Cho nên, ta cho Long gia các ngươi hai sự lựa chọn”.
“Ý đại nhân là…”.
“Với thực lực của ta có thể khiến bất kỳ gia tộc hay cá nhân nào nắm giữ quyền lực thông thiên, nhưng ngươi hẳn là biết, chỉ là cùng nàng phát sinh quan hệ là không đáng ta ra mặt làm nhiều như thế”.
“Cho nên, lựa chọn thứ nhất, ta có thể bảo vệ Long gia các ngươi không bị bất kỳ thế lực nào xâm lấn cả đời, cho dù ta rời đi cũng không có ai làm gì được các ngươi. Hoặc nói dễ hiểu hơn, ta có thể vì Long gia các ngươi thiết kế một cái trận pháp, chỉ cần khởi động, như vậy dù toàn thế giới hợp sức lại cũng không phá nổi phòng ngự, hơn nữa chỉ cần đủ năng lượng liền có thể mãi mãi duy trì. Trên ý nghĩa mà nói dù cho ngươi chết, Long gia không có ai bước vào cấp sáu thì cũng sẽ không có ai có thể xâm lấn Long gia các ngươi”.
“Mà lựa chọn thứ hai, ta có thể dựa vào thực lực của mình khiến cho Long gia trở thành gia tộc bậc nhất toàn bộ đại lục. Nhưng sau đó chuyện Long gia cùng ta sẽ không có quan hệ gì”.
“Cho nên, nói ra lựa chọn của ngươi đi”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.
Long Thiên Tường nhất thời rơi vào trầm ngâm, ông ta không chút nào nghi ngờ lời nói của Lạc Cảnh Thiên, nhưng ông ta lại không biết nên chọn ra sao.
Lựa chọn cái đầu tiên, như vậy từ nay về sau Long gia sẽ vĩnh viễn trường tồn, dù cho có trở thành gia tộc yếu kém nhất cũng sẽ không bị bất kỳ ai nhắm tới. Chỉ có điều lựa chọn này cũng sẽ khiến Long gia không cách nào khuếch trương, dù sao thực lực bản thân là không đủ.
Mà lựa chọn thứ hai mặc dù có thể để Long gia nhất thời phong quang, nhưng có lẽ thời gian cũng sẽ không dài.
Với suy nghĩ bình thường của ông ta, ông ta cho rằng Lạc Cảnh Thiên dù cho có trở thành người Long gia, nhưng cũng chỉ có thể khiến Long gia phong quang trăm năm, nhưng về sau đâu? Con cháu không biết nỗ lực thì Long gia cũng sẽ rơi xuống.
Lựa chọn đầu tiên có lẽ là biện pháp ổn thỏa nhất, nhưng mà ông ta có chút không cam tâm, chẳng lẽ cả hai đều không thể tuyển?!
Lạc Cảnh Thiên là không biết, nếu biết ý nghĩ ông ta, hắn cũng sẽ chỉ khịt mũi coi thường. Chỉ là ngủ cháu gái ngươi một lần liền đòi hỏi nhiều như vậy? Ta vẫy tay một cái cũng có ybhYy ngàn vạn thiếu nữ tình nguyện dâng hiến. Ta cho Long gia các ngươi hai lựa chọn đã là cho Long Nhã mặt mũi, ngươi lại tính là cái gì?!
Sau một lúc lâu, Long Thiên Tường mới lên tiếng.
“Ta lựa chọn cái thứ nhất”.
(PS: những ai thắc mắc về vấn đề cảm tình của main thì có giải thích ở dưới cmt, do hơi dài nên k viết ở đây tránh ng` khác lại nói ta câu chữ. Ngày mai xuất viện, nếu thuận lợi thì sẽ có 2c, còn k thì nhìn tình huống, dù sao muốn ngồi máy viết cũng phải xem cái chân có đồng ý k đã. Hai ngày nay nằm giường đều nằm thành hoát hạch sống rồi)