Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 338: Long Nhã



“Không phải. Ngươi nói rõ ràng a, rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi làm sao lại khóc? Ta tại sao phải đi theo ngươi? Ngươi không nói rõ ràng ta làm sao biết”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Ngươi! Ngươi nhìn thấy thân thể ta, hiện tại lại không muốn chịu trách nhiệm?”. Nữ tử kia tức giận nói.

Phốc!

Lạc Cảnh Thiên kém chút phun ra một ngụm máu.

Thần mẹ nó thấy hết thân thể. Sương mù che kín như thế ta làm sao thấy? Lại nói ngươi đem thân thể gần như chôn xuống dòng nước, ta mẹ nó chỉ biết ngươi bánh bao lớn, cũng không thấy rõ ràng, hiện tại ngươi nói cho ta biết ta thấy hết thân thể ngươi? Không phải chứ đại tỷ?!

Hắn há to miệng, đánh chết hắn cũng không nghĩ tới, nữ tử này lại vì cái này mà khóc? Ta mẹ nó!

“Không phải chứ đại tỷ? Ta thừa nhận ta thấy được, nhưng mà cũng không có thấy điểm nhạy cảm nào. Làm sao lại nói ta không chịu trách nhiệm? Tay ngươi ta còn chưa nắm đây. Hơn nữa ở đâu ra cái định luật kỳ quái đó? Nhìn người khác tắm liền phải chịu trách nhiệm? Chẳng lẽ ta thấy nam nhân tắm liền phải lấy hắn? Mấy con ma vật kia vừa rồi cũng thấy, chẳng lẽ chúng cũng phải chịu trách nhiệm?”. Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ nói.

“Ngươi khốn nạn!”. Nữ tử kia thẹn quá hóa giận.

Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra, sau đó cũng phát hiện lời nói của hắn có chút không thỏa đáng, thế là liền sửa lại.

“Ý ta là ta thật không có thấy cái không nên thấy, chẳng lẽ như vậy liền bắt ta chịu trách nhiệm?”.

“Ngươi nghĩ ta sẽ tin?”. Nữ tử kia tức giận nhìn Lạc Cảnh Thiên.

Nếu như ngươi không thấy, vừa rồi ngươi nhìn chằm chằm ta làm gì? Con mắt đều muốn rơi ra ngoài, ngươi cho ta là mù?!

Nhìn thấy bộ dáng của nàng, Lạc Cảnh Thiên thở dài, xem ra là không tin lời hắn nói. Hết cách, hắn đành phải cho nàng xem tình cảnh lúc đó thế nào. Thế là dùng ma pháp, rút ra một điểm trí nhớ, dùng hình chiếu cho nàng xem.

Nữ tử kia thấy hình ảnh xuất hiện liền giật nảy mình, nhưng khi thấy toàn bộ quá trình, nàng nhất thời sửng sốt một lúc, gương mặt trong nháy mắt đỏ bừng.

“Ngươi xem, đó là những gì ta thấy, ta thật không có lừa ngươi được chứ? Lại nói cái điều luật này là do tên ngu xuẩn nào đặt ra?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Cái… cái đó, ngươi làm sao làm được?”.

“Ngươi đừng quản ta làm sao làm được, hiện tại minh bạch rồi chứ?”.

“Thật… thật xin lỗi”. Nữ tử vội vàng cúi đầu nói.

Nàng hiện tại chỉ muốn tìm một cái lỗ nhảy xuống. Vốn dĩ ban đầu nàng muốn giết người diệt khẩu, nhưng mà khi thấy Lạc Cảnh Thiên gương mặt thịnh thế mỹ nhan, nàng XnyOF liền thay đổi ý định. Dù sao lấy hắn cảm giác cũng không lỗ.

Quả nhiên, nữ nhân xinh đẹp đều… không dám nói, không dám nói, ta sợ bị đánh chết.

“Ta nói, đây rốt cuộc là tên ngu ngốc nào đặt ra a? Thấy thân thể người khác liền phải chịu trách nhiệm? Đây chẳng phải tạo cơ hội cho người khác phạm tội sao?”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Làm sao có thể?”. Nữ tử lắc đầu nói.

“Làm sao lại không thể? Ngươi nghĩ một chút, ta là vô tình, nhưng nếu như là cố ý đây? Mặc dù ta không biết nếu thấy được phải chăng thật sự phải chịu trách nhiệm, cũng không biết nữ tử bị nhìn thấy có được từ chối hay không. Nhưng bất kể thế nào, truyền ra ngoài cũng sẽ đối với thanh danh không tốt. Đây chẳng phải là hại người sao? Trên đời này cũng không phải ai cũng là người tốt, cũng không phải cái gì cũng là tình cờ”. Lạc Cảnh Thiên nói.

Nữ tử nghe vậy hơi ngẩn ra, sau đó nhẹ gật đầu. Nàng thừa nhận hắn nói có lý, nhưng mà rất nhanh nàng liền nghĩ tới điều gì đó, sau đó liền nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.

“Đã là hiểu lầm liền không nói, ta sẽ không bắt ngươi chịu trách nhiệm. Hiện tại có thể đi theo ta chứ?”.

“Làm sao lại theo ngươi?!”.

“Đương nhiên là trở về Đông Long Thanh Nguyệt thành a”.

“Ngươi chờ một chút, Đông Long Thanh Nguyệt thành? Không phải hiện tại chỉ có tam đại tòa thành sao? Đông Long Thanh Nguyệt thành không phải từ mấy trăm năm trước liền biến thành cấm khu sao?”.

“Ha ha, đó chỉ là những người khác không biết. Thực tế Đông Long Thanh Nguyệt thành cũng chưa từng biến mất, chúng ta chỉ là không có cùng chí hướng”. Nữ tử đáp.

“Không cùng chí hướng? Nói thế nào?”.

“Cách đây vài trăm năm, cũng là trước lúc Đông Long Thanh Nguyệt thành biến mất khỏi Phong Linh Đại Lục, chúng ta cùng với ba thành khác có chút mâu thuẫn. Chúng ta phát hiện ma vật là có trí tuệ, nếu như lợi dụng thỏa đáng, có thể bồi dưỡng một đội quân có sức chiến đấu cao. Nhưng mà ba thành khác lại kịch liệt phản đối”.

“Sau đó chúng ta cũng chấp nhận, nhưng mà âm thầm vẫn đang bồi dưỡng một đám ma vật. Nhưng sau đó, một con ma vật đột phá tới cấp bẩy, tai nạn giáng lâm. Toàn bộ Phong Linh Đại Lục rơi vào cảnh hỗn loạn, Đông Long Thanh Nguyệt thành chúng ta cùng với ba thành khác lúc đó liền vận dụng toàn bộ thủ đoạn, cuối cùng không có cách nào khác, chúng ta lợi dụng ma vật, sau đó mới giết chết con ma vật cấp bẩy kia”.

“Nhưng mà ba thành khác sau khi thấy được sự cường đại của ma vật càng thêm kiêng kị, họ không những không cảm kích chúng ta, còn đối với chúng ta xa lánh cùng ghét bỏ. Thế là thành chủ quyết định đem Đông Long Thanh Nguyệt thành chế tạo thành một khu ma vật. Giả tạo thành ma vật càn quét Đông Long Thanh Nguyệt thành”.

“Sau đó dẫn tới toàn bộ người dân đi tới chỗ sâu của cấm khu ma vật. Ngươi là không biết, ma vật khi bước vào cấp sáu đều nắm giữ trí tuệ ngang với nhân loại. Hơn nữa chúng cũng không có bất kỳ tác hại nào như chúng ta hay nghĩ, ngược lại là vô cùng thân thiện”.

“Thức ăn của chúng cũng chỉ là thực vật bình thường mọc đầy khắp nơi, đáng tiếc ba đại thành thị khác lại không hiểu được điều đó. Cho nên chúng ta mới tách khỏi Phong Linh Đại Lục, tạo ra thành thị cho chính mình”. Nữ tử đáp.

Lạc Cảnh Thiên âm thầm gật đầu. Quả như hắn nghĩ, ma vật nắm giữ trí tuệ, hiển nhiên sẽ không như những ma vật bên ngoài. Khó trách trước đó chưa từng thấy ma vật cấp sáu ở ngoài, xem ra đều đi vào bên trong này.

Mặc dù đã sớm đoán được kết quả, nhưng mà hắn vẫn có chút buồn cười. Đám người kia thật đúng là ngu xuẩn, nếu như ma thú cũng có trí tuệ, nhân loại sớm đã thống lĩnh Thiên Linh Đại Lục, làm gì còn chuyện của yêu tộc chứ, quả thật là sống trong phúc mà không biết phúc.

“Đúng, ta còn chưa biết tên ngươi, ngươi tên gì?”.

“Long Nhã”. Nữ tử đáp.

“Tên rất hay, ta gọi Lạc Cảnh Thiên”. Lạc Cảnh Thiên cười đáp.

Họ Long sao? Thật đúng là ít gặp, ngay cả ở Thiên Linh Đại Lục thì đây cũng là một họ hiếm.

“Họ Lạc? Trên đời này có họ Lạc? Tên ngươi có ý nghĩa gì?”. Long Nhã kỳ quái hỏi.

“Lạc tức là vui vẻ, lạc quan. Ngươi có thể hiểu thành vui vẻ ngắm thiên cảnh”.

“Thiên cảnh? Chết mới có thể nhìn thấy thiên cảnh a. Cha mẹ ngươi thật đúng là kỳ quái, làm sao lại trù ngươi chết sớm đây?”. Long Nhã nói.

Lạc Cảnh Thiên cực độ im lặng, hắn hiện tại thật không muốn cùng nữ tử này nói chuyện.

“Đùa ngươi một chút thôi, tên rất hay, đi thôi, ta mang ngươi tới Đông Long Thanh Nguyệt thành”. Long Nhã cười nói.

“Cứ như vậy mang ta tới? Không sợ ta đem bí mật của các ngươi nói ra?”. Lạc Cảnh Thiên hiếu kỳ hỏi.

“Nói ra cũng sẽ không có ai tin, nơi này muốn đi vào cần thông qua một thông đạo thần kỳ, hơn nữa còn phải có được tín vật đặc thù mới có thể thông qua. Những người khác là không cách nào đi vào đây”. Long Nhã đáp.

“Thông đạo đặc thù? Chính là cái động dưới đáy hồ kia? Dùng luyện kim thuật chế tạo một bí văn hấp thu nguyên tố, dùng thủy nguyên tố chế tạo vòng xoáy nguyên tố, đảo vị không gian? Không sợ người khác trực tiếp bạo phá nó đem các ngươi triệt để phong bế tại đây sao?”. Lạc Cảnh Thiên nhớ tới lúc đi vào sơn động, lúc đó hắn cũng cảm nhận được có một chút nguyên tố ẩn ẩn không thích hợp. Lúc này nghĩ lại hắn liền khó hiểu hỏi.

“Ngươi là luyện kim thuật sĩ?!”. Long Nhã kinh hãi thốt lên.

“Không phải, ta chỉ là nhìn rõ được cách thức vận chuyển của nó. Nói thật, người chế tạo ra thứ này thật đúng là ngu xuẩn”.

Long Nhã há to miệng lại không cách nào đáp lại, bởi vì nàng cũng không hiểu luyện kim thuật, không biết hắn nói đúng hay sai.

Rất nhanh, hai người liền đi tới bìa rừng, phía sau chính là một cái vực sâu, mặc dù cây cối che kín nhưng hắn cũng có thể cảm nhận được đó là một cái vực sâu rất lớn. Chỉ là… phía sau tán cây này có vô số khí tức sinh mệnh.

Long Nhã đi tới một cái cây lớn, lấy ra một cái lệnh bài đè lên trên thân cây, ngay sau đó, cây cối như có sinh mệnh tự động di chuyển, lộ ra khung cảnh phía sau.

Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy Phương nhổ lông, triết lý cuộc sống: lột sạch, nhổ sạch, quét sạch, đi đến đâu càn quét đến đó :))
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.