Lạc Cảnh Thiên nghe vậy tay vuốt cằm, ánh mắt đảo tới đảo lui trên người An Tố Tố.
“Ngươi đê tiện!”. An Tố Tố thấy ánh mắt của Lạc Cảnh Thiên liền lùi lại một bước, ánh mắt cảnh giác nhìn Lạc Cảnh Thiên sẵng giọng nói.
Lạc Cảnh Thiên bật cười, bất quá hắn cũng không muốn giải thích, chỉ trầm tư một lát rồi nói.
“Ngươi đã đi hết Phong Linh Đại Lục chưa?”.
“Cái đó thì không có, đằng sau cấm khu chính là một vùng khác, nhưng mà nơi đó có vô số ma vật cấp sáu, cho nên chưa từng có người đi hết được Phong Linh Đại Lục”. An Tố Tố hơi nhướng mày, ánh mắt vẫn cảnh giác nhìn Lạc Cảnh Thiên nhưng vẫn đáp.
“Vậy sao? Làm thế nào mới đi vào cấm khu?”.
“Cái đó đơn giản, chỉ cần thực lực đầy đủ cùng với Thánh Đường cho phép là được”.
“Thánh Đường? Tại sao phải cần họ cho phép?”.
“Đương nhiên là để dẫn ngươi đi rồi. Nếu như cố ý xông vào cấm khu, chắc chắn dẫn tới ma vật chú ý, nhưng Thánh Đường có một thông đạo riêng, có thể tránh né ma vật đi vào cấm khu. Ngươi nếu muốn cũng có thể đi vào, chỉ cần không sợ chết là được”.
“Là như vậy sao? Đúng, nơi này chỗ nào có bán bản đồ?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Bản đồ? Đó là thứ gì?”. An Ninh Ninh hiếu kỳ hỏi.
“Đương nhiên là bản vẽ đại lục a. Chẳng lẽ các ngươi không biết?”. Lạc Cảnh Thiên kinh ngạc hỏi.
“Cần thứ đò làm gì? Phong Linh Đại Lục bốn phía đều có cấm khu, phía nam là ngọn núi cao trên trăm vạn mét, bay lên chưa chắc đã bay tới, lại còn phải đối mặt với lôi điện đánh tới bất cứ lúc nào. Phía bắc cùng tây đều là đại dương, trên đại dương luôn luôn có phong bạo, chiến sĩ cấp sáu đi vào là thập tử vô sinh. Càng đừng nói tới phía đông, đó chính là cấm khu ma vật, toàn bộ Phong Linh Đại Lục cũng chưa có người dám đi vào chỗ sâu”.
“Chỉ cần vẻn vẹn mấy tháng liền có thể quen thuộc được nơi này, cần bản đồ để làm gì”. An Tố Tố nói.
Lạc Cảnh Thiên nghe vậy liền hiểu, mấy cái địa hình kia đơn giản chính là lồng giam, hoặc là nói đó chính là không gian loạn lưu, dù sao thế giới này bị chia cắt khỏi Thiên Linh Đại Lục, có không gian loạn lưu là rất bình thường. Có lẽ đường ra duy nhất chính là ở cấm khu ma vật phía đông kia.
“Ta đã biết, đa tạ”. Nói xong, Lạc Cảnh Thiên liền quay người rời đi.
“Uy, ngươi đi đâu?”. An Ninh Ninh vội gọi lại.
Lạc Cảnh Thiên quay lại nhìn An Ninh Ninh một cái, mặc dù tỷ tỷ nàng có chút chán ghét, nhưng mà nha đầu này lại rất không tệ. Rất hợp tính cách hắn, suy nghĩ một chút, Lạc Cảnh Thiên liền tháo xuống không gian giới chỉ, thứ này hắn có tận mấy cái, bỏ đi một cái cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa thế giới này hẳn là không có loại vật này, xem như cho nàng làm quà lưu niệm.
“Cho ngươi”. Lạc Cảnh Thiên đi tới, kéo lấy bàn tay của An Ninh Ninh để nàng xòe ra, sau đó đặt không gian giới chỉ lên.
“Ngươi làm cái gì? Nàng mới chỉ là đứa bé!”. An Tố Tố tức giận đẩy hắn một cái, đáng tiếc lực lượng nàng quá nhỏ, làm sao có thể đẩy lui hắn được.
“Ngươi nghĩ gì đây? Chỉ là quà lưu niệm, cần thiết khẩn trương như vậy không?”. Lạc Cảnh Thiên bất mãn nhìn nàng một cái.
“Oa, thật xinh đẹp nha”. An Ninh Ninh cầm lên không gian giới chỉ đưa lên xem, nhìn thấy bên trên khắc lấy một số họa tiết kỳ lạ, nàng nhịn không được ánh mắt sáng lên.
Lạc Cảnh Thiên có chút buồn cười, sau đó tay vẫy vẫy để nàng tới gần, sau đó hắn liền cúi xuống thấp giọng bên tai nàng nói mấy câu.
“Ngươi nói là thật?!”. An Ninh Ninh gương mặt kinh hãi thốt lên.
“Ta cũng không cần thiết phải gạt ngươi, thử một chút không phải xong sao?”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.
“Tốt, một lát ta liền thử”. An Ninh Ninh cười tươi như hoa nói.
Mặc dù nàng rất muốn hiện tại lập tức liền thử một chút, nhưng mà nhớ tới vừa rồi Lạc Cảnh Thiên nói không cần để cho An Tố Tố biết, nàng liền nhịn xuống.
Dù sao nàng hiện tại mới chỉ có 15 tuổi, đối mặt với những thứ thần kỳ này vô cùng có hứng thú. Đương nhiên phải chiếm làm của riêng, về phần có thể giữ bí mật hay không, Lạc Cảnh Thiên cũng không quan tâm. Dù sao đi, nữ nhân, giữ bí mật không quá 48 tiếng. Hắn đương nhiên biết rõ điều này, mặc dù có chút cường điệu, nhưng mà đây cũng là sự thật. Nhất là những người thân cận, nàng là chắc chắn giữ không được bí mật.
Lạc Cảnh Thiên chính là muốn để cho An Tố Tố khó chịu mà thôi, hơn nữa trên không gian giới chỉ hắn trước kia có khắc xuống một cái ma pháp trận, nói không chừng thời điểm mấu chốt có thể cứu nàng một mạng.
Hắn bước vào thế giới này, An Ninh Ninh là người đầu tiên hắn gặp được, xem như người có duyên, cho nàng thứ này cũng không có ý gì khác. Về phần tình cảm? Quên đi thôi, hắn cũng không phải người gặp đâu yêu đó, càng đừng nói tới nha đầu này mới 15 tuổi, hắn cũng không phải la lỵ khống.
Lạc Cảnh Thiên xoay người rời đi, mặc dù biết được tin tức không phải quá nhiều, nhưng mà nhiêu đó cũng đã đủ rồi. Một đường tiến thẳng hướng đông, Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy không ít ma vật, chỉ là những ma vật kia giống như không thèm để ý hắn, cho nên hắn cũng không muốn quan tâm chúng làm gì.
Chớp mắt liền trôi qua nửa tháng, Lạc Cảnh Thiên một đường hướng đông, mặc dù thế giới này có chút… nhỏ. Nhưng mà cũng chỉ là so với Thiên Linh Đại Lục mà thôi, hắn tốc độ mặc dù không phải rất nhanh, hơn nữa còn là cuốc bộ. Nhưng đi hơn nửa tháng mới chỉ đến được Tử Lang Thiên Ảnh Thành, điều này làm hắn có cái nhìn mới với độ lớn của Phong Linh Đại Lục.
Khó trách người nơi đây có thể sinh tồn dưới trạng thái ma vật nhiều như vậy, trên mảnh đại lục này, nơi nào cũng là đất đai màu mỡ, nơi nơi hắn đi tới cũng nhìn thấy được cây cối nông nghiệp. Hơn nữa nhìn qua còn giống như là cây dại.
Chỉ là khi hắn muốn hắn một chút trái cây thử một chút, ai ngờ lại bị một con ma vật từ trên cây rơi xuống đánh lén.
Nhìn nó một mắt, Lạc Cảnh Thiên liền thấy được đây là một cái ma vật cấp độ khá là thấp, vì sao? Bởi vì hắn từng thử nghiệm qua không ít lần. Hắn cũng có gặp được loại ma vật như lần đầu gặp phải, rất yếu. Sau đó là liên tục gặp phải những ma vật khác, hắn đã có khái niệm nhất định.
Chính là dựa vào mức độ nguyên tố nồng đậm trong cơ thể chúng mà đánh giá.
Điều làm hắn càng khó hiểu là, rõ ràng đám ma vật này có trí khôn nhất định, không giống như ma thù, chỉ biết giết chóc cũng ăn uống. Đám ma vật này ngược lại lại giống như là những con thú cưng.
Nếu đặt chúng ở Thiên Linh Đại Lục, hắn khẳng định nó không thể làm tổn thương được bất kỳ ai. Bởi vì chỉ cần có trí khôn nhất định, bất kỳ động vật nào cũng sẽ tránh xa nhân loại. Bất kể là có mạnh hơn nhân loại hay không, lịch sử đã chứng minh điểm này quá nhiều rồi.
Thậm chí hắn còn cảm thấy nếu bồi dưỡng tốt, đám ma vật này còn có thể trở thành đồng bạn chiến đấu cùng nhân loại. Làm sao thế giới này lại kiêng kị ma vật tới như vậy?!
Thật đúng là kỳ quái.
Con ma vật đánh lén hắn là một con ma vật cấp hai, hình dáng có điểm giống con sóc, nhưng so với con sóc đáng yêu hơn nhiều, bởi vì trên người mang thuộc tính lôi điện, cho nên lông trên người nó tất cả đều dựng đứng lên, nhìn giống như là đang tức giận, chỉ là bề ngoài của nó hoàn toàn khiến người khác cảm thấy nó không có chút uy hiếp nào, bởi vì nó thật sự đáng yêu.
Ngay lúc này, Thượng Cổ Chi Linh bất thình lình xuất hiện bên cạnh hắn dọa cho Lạc Cảnh Thiên giật nảy mình.
“Ngươi xuất hiện không thể báo trước một tiếng sao?”. Lạc Cảnh Thiên bực bội nói.
“Ta có chút nhàm chán nên ra ngoài hít thở không khí một chút, nơi này có điểm giống thế giới của ta, đúng, đưa con này cho ta, ta muốn nghiên cứu một chút”.
“Dẹp đi đi, ngươi muốn liền tự mình bắt, ngươi cũng không phải bắt không được. Ta còn muốn xem xem tiềm lực của chúng tới đâu, nói không chừng tương lai có thể bồi dưỡng ra một đám quân đội ma vậy làm trợ thủ đâu”. Lạc Cảnh Thiên lập tức từ chối.
“Ngươi từ bỏ ý nghĩ này đi, thế giới này bị tách khỏi Thiên Linh Đại Lục nên mới có thể hình thành đám ma vật này. Nhưng nếu như đặt tới Thiên Linh Đại Lục, chúng tuyệt đối sẽ chết”. Thượng Cổ Chi Linh nói.
“Vì cái gì?”.
“Thế giới quy tắc!”.
“... Nói tiếng người, ta nghe không hiểu”.
“Nói ngắn gọn là, những nền văn minh chưa tiến vào cấp độ vũ trụ, khi sự phát triển đã đạt tới mức tận cùng sẽ gặp phải trí mạng đả kích. Ôn Dịch Chi Nguyên xuất hiện không hẳn là một việc xấu, thậm chí ta nghĩ đó là do quy tắc làm ra”.
“Mặc dù quy tắc không có ý thức, nhưng cũng có lỗ thủng. Mà Thiên Linh Đại Lục chính là bị người lợi dụng lỗ ah8hU thủng này cách ly khỏi vũ trụ. Cho nên thế giới quy tắc bị cưỡng ép làm ra sửa đổi”.