Lạc Cảnh Thiên sau khi Thỉnh Thần Nhập Thân, hắn liền nắm giữ được chiêu thức của Bình Minh nữ thần.
Trên bầu trời xuất hiện vô số lưỡi kiếm ánh sáng xuất hiện trên bầu trời, sau đó như cơn mua rơi xuống. Đem đám người Thần địa giết đi vô số, mà Long chủ đang chiến đấu, thấy cảnh này liền quát lên.
“Lùi lại, đừng cản đường hắn, coi chừng ngộ thương”.
“Ngươi lo thân mình trước đi”. Tên áo đen đang ngăn cản ông ta thấy thế cười lạnh, tay không ngừng công kích.
Sở Như Mộng giật mình nhìn cảnh này, quả thật là quá tráng lệ. Trên đời lại có chiêu thức đáng sợ như vậy sao? Nhất là những lưỡi kiếm ánh sáng kia, rơi xuống chỗ nào chỗ đó liền bị san thành bình địa. Quả thật là đáng sợ.
Mấy người Dạ Vũ còn đang cùng đám người Thần địa chiến đấu ở phía sau, thấy cảnh này cũng sửng sốt không thôi.
Lão đại lại trở lên mạnh mẽ! Thật là đáng sợ!
“Ngươi tự tìm chết!”. Thấy người mình đột nhiên bị giết nhiều như vậy, tên áo đen bên cạnh tên đang tiến hành nghi thức quát lên một tiếng, cách không đánh ra mấy chưởng.
Lạc Cảnh Thiên giống như một tên chiến sĩ, hắn đột nhiên dừng lại, hơi khụy gối xuống, cánh tay đưa ra phía trước, trên tay hắn xuất hiện một tấm thuẫn ánh sáng cực lớn ngăn cản chiêu thức tên kia đánh tới.
Đáng tiếc, hiện tại Lạc Cảnh Thiên đẳng cấp là ngang hàng với Long chủ, dù sao trước đó hắn thỉnh là Ám Thần mà không phải Bình Minh Nữ Thần, dù sao Ám Thần cũng chỉ là một tên cấp bậc quân chủ, nhưng Bình Minh Nữ Thần là ở cấp độ ngàng hàng với Tứ Đại Ma Thần, cho nên sức mạnh hắn nhận được đương nhiên mạnh hơn nhiều.
Khiêng ánh sáng đem ljOmn toàn bộ công kích ngăn cản, mà Lạc Cảnh Thiên lúc này giống như hóa thành một tên chiến sĩ, hắn lao thẳng tới phía trước. Người ngăn cản đều bị một chiêu đánh gục.
Xoát!
Nhìn thấy vẫn có người ngăn cản, Lạc Cảnh Thiên cơ thể hạ thấp xuống, dưới chân hắn hiện ra một cái vòng tròn sáng, sau đó hắn nhún mạnh một cái trực tiếp nhảy lên cao. Mà ngay khi hắn vừa nhảy lên, nơi hắn vừa đứng liền nổ thành bình địa. Những kẻ tới gần đều trong phạm vi trăm mét đều bị đốt thành tro.
“Còn một bước cuối cùng, người ra ngăn hắn lại một chút kéo dài thời gian”. Tên áo đen kia nhìn người bên cạnh nói.
Lần này Thần địa xuất động năm tên Thánh cảnh đỉnh phong, mà hiện tại có ba người đang bận rộn ngăn cản bước chân của mấy người Long chủ, chỉ còn lại hai người họ. Hiển nhiên tên áo đen đang thực hiện nghi thức kia mới là người làm chủ.
“Biết, một tên Thánh cảnh mà thôi, mượn dùng bí pháp tăng lên thực lực cũng không mạnh đi nơi nào”. Tên kia cười lạnh một tiếng.
Vèo một tiếng, hắn liền bay ra ngoài.
Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên. Xem như chờ tới người.
“Như Mộng, chuẩn bị đại chiêu”. Lạc Cảnh Thiên quát lớn.
“Tốt!”. Sở Như Mộng bay trên không trung yểm trợ Lạc Cảnh Thiên, nghe được lời của hắn liền lập tức đáp.
Xẹt!
Lạc Cảnh Thiên nâng lên kiếm ánh sáng, ma lực trong cơ thể phun trào. Hắn hiện tại đang chờ đợi, chỉ cần tên kia lao tới liền lập tức quấn lấy hắn để Sở Như Mộng dọn dẹp tàn cuộc.
Một giây sau.
Tên áo đen kia đột ngột biến mất, sau đó xuất hiện phía sau lưng Lạc Cảnh Thiên. Bàn tay hóa chưởng đánh ra, ngay lập tức liền đánh vào lên người Lạc Cảnh Thiên.
Chỉ là, một giây sau hắn liền sửng sốt, bởi vì thân ảnh Lạc Cảnh Thiên bị đánh bay ra ngoài lại hóa thành từng cái cánh hoa. Còn chưa chờ hắn kịp phản ứng, từng cái cánh hóa đột nhiên biến thành từng cái cột trụ đem hắn vây lại vào chính giữa, mà mỗi cây cột trụ liền giống như có liên kết với nhau tạo thành một cái lồng ánh sáng cực lớn.
Ngục Cổ Ngữ!
Xuất động.
Tên áo đen đưa tay muốn phá tan lồng giam, ngay khi chạm vào hắn liền kêu lên đau đớn, bàn tay hắn chỉ mới chạm nhẹ vào liền bị gọt mất một lớp da. Tức giận, hắn cách không đánh ra một quyền, nhưng mà không làm lồng giam rung chuyển chút nào.
“Ngay lúc này!”. Lạc Cảnh Thiên quát lên.
Sở Như Mộng ánh mắt biến thành màu đỏ, phía sau lưng một con phượng hoàng nửa đỏ nửa xanh xuất hiện, một bên là hỏa, một bên là thủy. Nhưng mà nó lại hoàn mỹ dung hợp vào nhau.
Sau đó…
Diệt Thế Thủy Viêm!
Phượng hoàng lao xuống, như thiêu thân lao đầu vào lửa… khụ khụ, nói sai.
Biến dị phượng hoàng trên không lao xuống, nó bắt đầu xoay tròn, xoáy tròn, xung quanh nó tạo ra một cơn lốc lửa và nước, đem những tên Thần địa xung quanh hút vào. Mà bên dưới, tên áo đen kia lúc này còn đang loay hoay tìm cách thoát ra thì cảm nhận được từ trên trời có một áp lực vô hình phủ xuống.
Hắn vô thức nhìn lên, thấy cảnh tượng kia, hắn kém chút sợ tè ra quần.
Nhưng mà tất cả đã muộn…
Oanh!
Lạc Cảnh Thiên sớm đã tranh thủ chạy trốn, bởi vì hắn rõ ràng một chiêu này khủng bố tới mức nào, đừng nhìn Sở Như Mộng chỉ là Thánh cảnh sơ kỳ đỉnh phong, nhưng một chiêu này là ở mức độ bản ngã. Thánh cảnh đỉnh phong như Long chủ sợ rằng cũng gánh không được chứ đừng nói là hắn bây giờ.
Phượng hoàng nhất tộc cũng không phải hư dánh, mặc dù không bằng Viễn Cổ Tinh Linh, nhưng cũng đủ để tung hoàng vũ trụ, bá trụ một phương.
Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, xung quanh khuôn viên trăm dặm đều bị uy lực hủy thiên diệt địa kia ảnh hưởng tới, trước đó nếu không phải Long chủ kêu đám người lùi lại, lại thêm việc thấy Lạc Cảnh Thiên cùng Sở Như Mộng muốn phóng đại chiêu, cho nên họ mới có thể sớm chạy. Nếu không hiện tại sợ rằng đừng nói là người Thần địa, ngay cả Tây Mạc Ma Tộc cùng Thánh địa cũng phải tổn thất nặng nề.
Cách đó mấy trăm mét, đám người Long chủ cũng bị chiêu thức này ảnh hưởng tới, mặc dù họ hợp lực lại ngăn cản, nhưng mà trong đó cũng có không ít người bị thương, may mắn chỉ là bị thương nhẹ.
“Khụ khụ. Mẹ nó, người trẻ tuổi bây giờ đều khủng bố như vậy sao?”. Đại trưởng lão từ dưới đất bò lên, kho khăn hai tiếng, có chút oán trách nói.
“Hắn là muốn đem chúng ta đều chôn ở chỗ này? Ngay cả địch nhân cùng quân bạn cũng không biết phân chia. Ta mẹ nó thật là say”. Sư tộc tộc trưởng bực bội nói.
Vừa rồi một chiêu kia của Sở Như Mộng kém chút đem họ chôn sống, thử tưởng tượng, vừa rồi sóng xung kích đánh tới, họ tận mắt nhìn thấy một đống lớn Thánh cảnh trung kỳ bị đánh thánh mảnh vụn, nếu không phải có mấy người Long chủ, lại thêm họ hợp sức ngăn cản, sợ rằng một chiêu này, nói văn vẻ mà nói chính là đem họ trở về vòng tay ôm ấp của đất mẹ. Nói thẳng ra chính là chết bất đắc kỳ tử, ngay cả một tia phản kháng cũng không làm được.
Mà lúc này, Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy Sở Như Mộng thi triển một chiêu kia xong liền bất tỉnh, hắn lập tức ôm Sở Như Mộng chạy trốn.
Đừng nghĩ, chiêu này không gian kính cũng đừng nghĩ ngăn cản, không gian đều bị vặn vẹo tới mức biến dạng, kém chút liền biến thành một cái hố đen. Nếu không phải Sở Như Mộng còn không có thuần thục, cũng không có thi triển ra được uy lực khủng bố của chiêu này, thế giới này liền chờ chết liền xong việc.
Đây cũng là lý do hắn để cho Sở Như Mộng thi triển, nếu ở loại cấp độ kia hắn cũng không dám.
Hắn còn chưa muốn chết.
“Không sao chứ?!”. Lạc Thiên Y từ trên không hạ xuống ân cần hỏi.
“Ta không sao”.
“Hắn thế nào?”.
“Thực lực không đủ, có chút phản phệ, nhưng không chết được. Điều dưỡng nửa năm liền không sao”.
“Vậy…”.
“Rống!”.
Ngay lúc này, âm thanh kia lại vang lên.
Lạc Cảnh Thiên biến sắc nhìn qua, hắn ánh mắt co rụt lại. Hắn thấy được tên áo đen kia vẫn còn đứng đó, mà xung quanh hắn lại xuất hiện một cái vòng tròn hắc ám đem hắn bao phủ lại.
Nhìn thấy thứ này, Lạc Cảnh Thiên hận nghiến răng.
Mẹ nó chứ, làm sao thế giới này lại có hắc ám lồng giam? Còn mẹ nó có thể tự động mở ra? Tên đệ tử của Thượng Cổ Tôn Giả đáng chết kia rốt cuộc chế tạo bao nhiêu vật phẩm ma pháp?!
Ngượi mẹ nó làm sao còn chưa đem thế giới này chơi hỏng, lại để cái tình cảnh rối rắm này lại cho ta chứ?!
Biết ngăn không được, nhưng Lạc Cảnh Thiên cũng không muốn từ bỏ. Hắn cắn răng một cái, đã ngươi ngăn được một lần, vậy liền thử ngăn lần thứ hai xem.
Xoát!
Lạc Cảnh Thiên đặt Sở Như Mộng xuống, sau đó không nói hai lời, bay ra lao thẳng về phía đối phương.
Ngay khi cách hắn còn vài trăm mét, Lạc Cảnh Thiên dừng lại. Mặc dù bây giờ trên thân không còn sức mạnh của Bình Minh Nữ Thần, hơn nữa thân thể hắn cũng không chịu được sức mạnh ở cấp độ đó lần thứ hai. Nhưng mà hắn còn một con át chủ bài, chính là huyết mạch của hắn.
Trong nháy mắt, trạng thái của hắn biến đổi.
Nói đúng hơn là, thân thể của hắn có chút biến đổi. Mái tóc dài ra, lỗ tai cũng dài ra. Tiêu chuẩn một cái Viễn Cổ Tinh Linh. Mặc dù rất không muốn thừa nhận, mặc dù hiện tại hắn rất giống nữ tử. Nhưng đây mới là trạng thái mạnh nhất của hắn.
Rất giống với câu nói kia của Sở Như Mộng:
“Nữ trang liền trở nên mạnh”.
Quả thật đúng là luận điểm rất đúng trọng tâm.
(Ps: hắc hắc, máy tính của ta trở về. Một lát nữa sẽ thêm 1c)