Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 305: Lại bị hố



“Hắc, lão đại, ngươi nổi danh”. Dạ Vũ cười hắc hắc nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.

“... Câu nói này ngươi đã nói 108 lần”. Lạc Cảnh Thiên im lặng nhìn hắn nói.

Từ lúc truyền ra tin tức kia, đám người Dạ Vũ đối với hắn từ kính nể biến thành sùng bái. Nhất là Dạ Vũ, hắn thật đúng là chịu không được loại biến đổi này, chủ yếu là… thật đúng là phiền a.

“Liếm chó không có kết quả tốt”. Mộ Thanh Tuyết sâu kín nói một câu.

“Hắc, ngươi có giỏi cũng tìm Thần địa đánh một trận, ta đảm bảo liếm so với vừa rồi còn có lực hơn”. Dạ Vũ cười lạnh nói.

“Nghe thấy không, hắn muốn liếm ngươi”. Cung Bắc Hải cười nói.

“Cút!”. Mộ Thanh Tuyết gắt giọng nói.

“Các ngươi rất nhàm chán sao? Còn chưa tới 2 tháng nữa liền tới lúc cùng Thánh địa chiến đấu, không đi tu luyện, ở nơi này làm gì?”. Lam Khả Vi từ xa đi tới, nhìn thấy mấy người cãi nhau nàng liền nhíu mày nói.

“Ai u, ta tưởng là ai, ra là Khả Vi đại tiểu thư. Ngươi không làm con ngoan trò giỏi, ở nhà cố gắng tu luyện, ra đây xem chúng ta làm cái gì?”. Thiên Ảnh âm dương quái khí nói.

“Tiểu sói con, ngươi muốn ta lột da ngươi đúng không?”. Lam Khả Vi trừng mắt nói.

“Hắc, giữa ban ngày ban mặt lại muốn lột quần áo người ta, cần ta cung cấp phòng ở cho các ngươi tiện hành động không?”. Phong Nhiên cười bỉ ổi nói.

“Ngươi không quản họ một chút sao?”. Tuyết Băng Tâm nhìn Lạc Cảnh Thiên hỏi.

Lạc Cảnh Thiên không có đáp lời, bởi vì lúc này hắn như có điều ngộ ra. Có lẽ nhìn đám người tranh cãi, trước đó hắn hiểu một điều, không có ma pháp cường đại nhất, chỉ có ma pháp thích hợp nhất. Hắn từ lúc bước vào Thánh Ma Đạo Sư, gần như không có chạm qua Vạn Pháp Chi Thư.

Bởi vì hắn cho rằng chỉ có ma pháp chính mình sáng tạo ra mới là thích hợp bản thân nhất, nhưng hiện tại hắn sai. Như đám người này, chủng tộc khác nhau, nhưng vì cái gì lại có thể đứng cùng một chiến tuyến? Đó chính là sự hòa hợp.

Khẽ lắc đầu, có thể viết ra Vạn Pháp Chi Thư, người này kiến thức đáng giá hắn học hỏi. Cho nên bất kể là ma pháp trong Vạn Pháp Chi Thư có phù hợp hắn hay không thì nó cũng đáng giá tham khảo. Mà trước giờ, trước mặt hắn có một con đường thẳng, hết lần này tới lần khác hắn lại lựa chọn đi đường vòng.

Không chú ý tới đám người, hắn liền lấy ra Vạn Pháp Chi Thư cẩn thận đọc lấy.

Ma pháp, cũng không có bắt nguồn từ nhân loại, mà là từ ma pháp sinh vật. Theo thời gian, ma pháp sinh vật cùng nhân loại phát sinh một số sự tình vi diệu, đản sinh ra vị ma pháp đầu tiên.

Người này sinh ra đã nắm giữ ma lực thông thiên, đủ sáng ngang với tứ đại ma thần, thậm chí ngay cả tam vị sáng thế thần cũng đối với ông ta kính nể.

Hơn nữa, mặc dù nói Vạn Pháp Chi Thư là do tam vị sáng thế thần sáng tạo, như thực tế ban đầu, Vạn Pháp Chi Thư cũng không phải tên như vậy, mà nó có tên là Vạn Cổ Tam Thiên, vốn chỉ ghi chép một chút sự tích trong vũ trụ, hay nói đúng hơn là các chuyện thần kỳ xảy ra trong vũ trụ. Những thứ vượt khỏi tưởng tượng của người bình thường, chỉ cần chứng kiến liền sẽ đạt được những sức mạnh đáng kinh ngạc. Cho nên quyền năng của nó vô cùng đáng sợ.

Chỉ cần nắm giữ Vạn Cổ Tam Thiên, không khác gì nắm giữ quyền năng mạnh mẽ nhất vũ trụ.

Tam đại sáng thế thần cũng biết tác hại của nó, nếu lọt vào tay người xấu, như vậy vũ trụ liền chơi xong rồi. Vốn dĩ muốn đem nó phá hủy, nhưng là vị pháp sư đầu tiên ngăn cản, sau đó dựa vào thiên phú tối cường cùng gần như biến thái tư tưởng, cưỡng ép đem mọi quyền năng trong Vạn Cổ Tam Thiên xóa bỏ. Mà sau đó… Vạn Pháp Chi Thư sinh ra.

Bên trong Vạn Pháp Chi Thư, ghi chép đủ mọi tầng thứ ma pháp lẫn cách tạo ra chúng. Càng về sau, cấp độ càng dâng lên.

Có lẽ những ma pháp ban đầu chỉ là cơ sở, nhưng những ma pháp cơ sở này lại là thứ dẫn tới một loại quyền năng cao hơn. Trăm sông đổ về một biển, sáng tạo ra bất kỳ loại ma pháp mạnh mẽ nào cũng chạy không thoát quy luật của vũ trụ, mà bên trong Vạn Pháp Chi Thư nhưng là ghi chép quy luật vũ trụ vận hành đó a.

Nói hơi xa…

Lạc Cảnh Thiên muốn mạnh lên, như vậy không chỉ biến một tia quy tắc kia từ chất biến thành lượng biến. Mà còn phải nắm giữ một nguồn ma lực khổng lồ để chèo chống.

Mà muốn nắm giữ ma lực khổng lồ, với thân thể yếu ớt này của hắn chắc chắn làm không được. Căng hết cỡ cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới cấp độ của sư phụ hắn mà thôi, muốn đạt tới cảnh giới như vị pháp sư đầu tiên, nghĩ cũng đừng nghĩ.

Cho nên hắn liền nghĩ tới - ma pháp sinh vật.

Có một điểm mà không phải ai cũng biết, nhân loại hiện tại, về mặt nào đó mà nói đều là hậu duệ của ma pháp sinh vật. Đương nhiên, loại trừ mấy lão bất tử là thủy tổ của nhân loại kia ra, thì hiện tại, nhân loại, bất kể là thế giới nào, bất kể là thời điểm nào đều cùng ma pháp sinh vật có liên hệ họ hàng. Dù sao bản thân thủy tố nhân loại cũng là một dạng ma pháp sinh vật.

Cho nên, trong thân thể nhân loại, chắc chắn còn tồn tại huyết mạch của ma pháp sinh vật, mặc dù rất nhỏ bé, nhưng hiển nhiên là có.

Mà hắn muốn làm là, dùng máu của ma pháp sinh vật tới kích thích huyết mạch trong cơ thể.

Chỉ là, ma pháp sinh vật đã biến mất hoàn toàn khỏi vũ trụ này, muốn tìm được, không khác gì là người si nói mộng. Nhưng mà… hắn đột nhiên nhếch miệng lên. Nếu không thể tìm được ma pháp sinh vật, vậy liền dùng “hậu duệ” đã thức tỉnh huyết mạch ma pháp sinh vật liền có thể.

Mà mục tiêu của hắn chính là - Sở Như Mộng.

Con hàng này trên thân có phượng hoàng huyết mạch đó a. Mà điều đáng nói là, Sở Như Mộng hiện tại 2UoMh cũng đang ở Tây Mạc Ma Tộc.

Hắc hắc!

“Lão đại làm gì cười nham hiểm như vậy?”. Dạ Vũ thấp giọng nói.

Điệu cười của Lạc Cảnh Thiên làm đám người run lẩy bẩy.

Lạc Cảnh Thiên đứng dậy trở về Lạc gia, đám người nhìn nhau một cái, sau đó cũng đi theo, họ muốn xem xem rốt cuộc Lạc Cảnh Thiên muốn làm gì mà cười nham hiểm đê tiện như vậy.

Rất nhanh, Lạc Cảnh Thiên về đến nơi, nhìn thấy Sở Như Mộng, hắn không nói hai lời liền lao lên đem Sở Như Mộng kéo vào trong phòng. Mà đi theo sau, đám người Dạ Vũ đều sửng sốt.

Chẳng lẽ… chẳng lẽ lão đại muốn nữ nhân? Cũng không cần gấp gáp như vậy chứ? Hiện tại là ban ngày đó a.

Cả đám nhìn nhau, sau đó đều đồng loạt âm thầm đi tới, ép tai vào cửa nghe lén. Mà lúc này, bên trong phòng cũng truyền ra động tĩnh.

“Ngươi… ngươi làm gì?!”. Sở Như Mộng sửng sốt hỏi. Hắn không hiểu Lạc Cảnh Thiên kéo hắn vào trong này làm gì.

“Làm gì? Ta nhịn ngươi rất lâu rồi, hôm nay ta nhất định lấy máu của ngươi”. Lạc Cảnh Thiên cười hắc hắc, sau đó rút ra chủy thủ, kéo lấy tay của Sở Như Mộng, dùng chủy thủ rạch một vết nhỏ lên ngón tay. Miệng lẩm bẩm chú ngữ, sau một lúc, một giọt máu chảy ra.

Sở Như Mộng mặc dù không hiểu Lạc Cảnh Thiên muốn làm gì, chỉ là một giọt máu, hắn cũng không quan tâm, nhưng là hắn làm sao sẽ dễ dàng như vậy buông tha cơ hội này? Có việc nào vui hơn là hố Lạc Cảnh Thiên chứ?!

Thế là…

“A! Ngươi làm gì?”.

“Buông tay… đừng…”.

“A! Đau! Ngươi nhẹ một chút, ta là lần đầu…”.

Lạc Cảnh Thiên vừa lấy được giọt máu, hắn còn chưa kịp vui mừng liền lọt vào tay đầu ô ngôn uế ngữ. Gương mặt hắn đều đen thành đít nồi, ánh mắt vô thức đảo qua bên ngoài, không cần nghĩ, nhất định là có người nghe lén.

Hiển nhiên, bên ngoài nghe được động tĩnh bên trong, cả đám gương mặt đều cổ quái.

Không nghĩ tới lão đại lại là người như vậy.

Ngay lúc này, Lạc Cảnh Thiên đen mặt, một tay đẩy cửa ra.

Đám người Dạ Vũ giật nảy mình, Dạ Vũ vô thức bật thốt.

“Lão đại ngươi nhanh như vậy?!”.

Mới bao lâu a? Một phút cũng chưa tới chứ?!

Mộ Thanh Tuyết cùng Tuyết Băng Tâm vô tâm liếc mắt nhìn xuống, âm thầm lắc đầu. Những người khác cũng hiện lên vẻ đồng tình.

Thấy cảnh này, Lạc Cảnh Thiên cả người lảo đảo, kém chút ngã xuống.

“Lão đại, ngươi cẩn thận một chút, trong nhà ta có chút nhân sâm, một lát ta lấy cho ngươi bồi bổ. Thật là, làm sao thành dạng này? Ngươi mới bao lớn chứ, làm sao đem bản thân chơi tàn rồi?”. Dạ Vũ bất đắc dĩ nói.

“Đáng tiếc”. Mộ Thanh Tuyết cùng Tuyết Băng Tâm lắc đầu thở dài.

Phanh!

Lạc Cảnh Thiên một tát đem Dạ Vũ đánh bay ra ngoài, sau đó nhìn đám người trừng mắt nói.

“Các ngươi trong đầu đều là nghĩ cái gì? Ta là loại người đó? Còn nữa, hai người các ngươi ánh mắt nhìn chỗ nào? Muốn ta đem các ngươi xxoo thử một chút không?”.

Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy Phương nhổ lông, triết lý cuộc sống: lột sạch, nhổ sạch, quét sạch, đi đến đâu càn quét đến đó :))
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.