Lão giả tóc trắng nhìn thoáng qua sương độc đã chuyển thành màu đen nhạt phía trước, đưa tay ra vỗ trên túi trữ vật, từ bên trong lấy ra một bình đan dược.
Nút bình vừa mở ra, lão giả tóc trắng dốc ra bốn viên đan dược màu đỏ tươi, một mùi thơm ngào ngạt lan ra.
"Tịch Hoàn Đan này chính là ta thu thập mấy chục loại linh thảo chế thành, có hiệu quả khử thi độc, mọi người nuốt một viên sau đó tiến vào bên trong"
Lão giả tóc trắng vừa nói vừa nuốt một viên đan dược vào trong miệng. Hai gã tu sĩ kia hiển nhiên quen biết lão nên không chút do dự nuốt.
"An đạo hữu." Lão giả tóc trắng đem viên đan dược cuối cùng đưa đến trước mặt Bắc Tiểu Lục, hắn mỉm cười thò tay vẫy một cái, đan dược kia đã bị hút vào trong lòng bàn tay.
Đan dược chỉ to cỡ hạt đậu, Bắc Tiểu Lục cũng ngửa đầu đem nó nuốt vào bụng. Trước khi vào đây hắn đã nuốt một viên Hóa Độc Đan, còn viên đan dược Tịch Hoàn Đan này hắn chỉ giả vờ nuốt mà thôi.
Thấy Bắc Tiểu Lục sảng khoái như thế, trên mặt lão giả tóc trắng lộ ra cực kỳ vừa lòng, phất tay áo bay phi hành vào sâu trong đầm.
Sương độc nơi đây nồng đậm gấp mấy lần so với bên ngoài, lại còn có khả năng làm suy yếu thần thức tu sĩ. Tốc độ phi hành của nhóm người rõ ràng giảm đi khá nhiều.
Dọc trên đường đi cũng đụng phải không ít thi quỷ cùng yêu thú nhưng bốn người hợp tác cho nên không có vấn đề gì.
Đang phi hành vẻ mặt Bắc Tiểu Lục đột nhiên trở nên rất khó coi, nhất thời độn quang chậm lại.
"An đạo hữu, ngươi làm sao vậy?"
Ba người khác phản ứng cũng không chậm, dừng lại nhìn qua Bắc Tiểu Lục.
"Các ngươi nhìn xem." Bắc Tiểu Lục giơ tay chỉ một phía.
Ba người đem thần thức phát ra nhưng không thấy điều gì bất thường. Lão giả tóc trắng nhíu mày, đang định hỏi chi tiết thì đột nhiên tên nam tử bạch y hô lên, giọng nói lộ ra chút kinh hãi:
"Bên kia, nó là cái thứ gì?"
Đám người nhìn theo chỉ thấy ở phía xa chân trời xuất hiện một mảng lớn thi khí màu xám trắng,tụ lại cùng một chỗ hình thành một đóa thi vân cuồn cuộn đang nhanh chóng bay qua bên này.
Trong thi vân mơ hồ truyền ra tiếng thú rống rùng rợn khiến người kinh sợ, mấy tu sĩ này đã kết thành Kim Đan, tự nhiên là người từng trải hiểu biết nhiều. Họ vừa nhìn thấy đám thi vân này thì lập tức biết không ổn.
"Thi vân này thật đáng sợ?" Vẻ mặt nam tử bạch y trở nên lo lắng.
"Đây không phải thi quỷ, có khả năng…” Lão giả tóc trắng cũng ngập ngừng không thôi.
Ngược lại, nam tử hắc y chỉ là Kim Đan sơ kỳ nhưng lại bình tĩnh tế ra một thanh tiểu kiếm dài hơn mét hoang mang lóng lánh, không ngừng bay vòng quanh thân thể hắn.
"Các vị, đừng rối loạn như K9D5L thế. Hiện nay, chúng ta đã vào tận đây làm sao có thể tử bỏ, địch chưa rõ mà bên ta đã loạn như vậy sao có thể hoàn thành nhiệm vụ được.”
Nghe nam tử hắc y lên tiếng, lão giả tóc trắng cùng nam tử bạch y chợt tỉnh táo lại vội vàng đem pháp bảo khổ luyện nhiều năm tế ra.
"An đạo hữu..." Thấy hai tay Bắc Tiểu Lục để sau lưng tỏ vẻ như không, lão giả tóc trắng không nhịn được có vài phần kinh ngạc thốt lên.
Bắc Tiểu Lục mỉm cười đang định mở miệng, tiếng thú rống lại vang lên rung động không gian nơi đây, lúc này đám thi vân đã tới trước người bọn họ. Xuyên qua thi khí màu xám trắng có thể thấy thân hình từng con quái thú dữ tợn.
"Quả nhiên là Tử Âm Thú." Lão giả tóc trắng cho dù đã đoán được một chút nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy thì vẻ mặt trầm xuống.
Yêu thú sau khi chết đi được chôn sâu xuống bên dưới nơi âm khí nồng đậm, có xác suất hình thành Tử Âm Thú.
Điểm này có vẻ tương tự như đám cương thi nhưng thực tế Tử Âm Thú hình thành khó khăn hơn nhiều.
Để hình thành Tử Âm Thú yêu thú sau khi chết phải được chôn ở nơi có linh khí nồng đậm, hơn nữa còn phải có âm mạch trung phẩm trở lên. Âm mạch vốn thưa thớt hơn nhiều so với linh mạch. Phẩm chất âm mạch lại càng cao càng hiếm nên loại Tử Âm Thú này từ thời Thượng Cổ đã rất ít xuất hiện. Đương nhiên đám Tử Âm Thú này cũng rất khó chơi không khác gì mấy con âm thi của đám Luyện Thi Tông.
Hơn nữa Tử m Thú trước mắt đều không phải là yêu thú bình thường nữa, nó đã trở thành một loại còn mạnh mẽ hơn, tà ác hơn.
Sắc mặt ba người trắng bệch. Trong thi vân mờ ảo kia, số lượng Tử m Thú phải đến gần trăm con. Hơn nữa có vài con khi còn sống là yêu thú cấp ba, Sau khi biến thành Tử Âm Thú thực lực nhất định càng mạnh hơn.
Bắc Tiểu Lục cũng cau mày, đám Tử Âm Thú này số lượng cũng thật là nhiều.
Nhất thời hắn quan sát xung quanh, phát hiện ngoài nam tử hắc y thì vẻ mặt hai người kia đều có chút dị sắc.
"Ta nói trước, chúng ta tốt nhất là nghĩ cách đối địch, không nên tồn tại tâm lý may mắn muốn chạy trốn. Số lượng Tử Âm Thú đạt tới gần trăm, lâm trận bỏ chạy thì chỉ có nước chết nhanh hơn."
"An đạo hữu nói đùa, ta sao không hiểu đạo lý đó cơ chứ, nhưng mà số lượng Tử Âm Thú nhiều như thế..." Lão giả tóc trắng nói tới đây trên mặt lộ ra một chút lo lắng. Với tình hình hiện tại dù bọn họ có cố gắng chống đỡ cũng chưa chắc đã có thể thoát được.
Vẻ mặt nam tử bạch y cũng có chút trầm trọng.
"Yên tâm, mấy con Tử Âm Thú cấp ba biến thành ta sẽ đối phó, mấy vị đạo hữu chỉ cần giải quyết đám tiểu lâu la kia là được.” Bắc Tiểu Lục trầm trọng nói ra.
"Cái gì?"
Nhất thời ba tu sĩ kia sợ tới ngây người đưa mắt nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ cực kỳ cổ quái, người này cũng chỉ là Kim Đan sơ kỳ. Sao lại có thể tự tin đến như vậy.
Mắt thấy thi vân còn khoảng mấy chục dặm nữa, Bắc Tiểu Lục cũng không dây dưa nói thêm nữa. Hắn ngưng thần vận chuyển chân nguyên, lôi điện quang quang chớp động.
"Nói nhiều làm gì, mau nghênh địch đi".
Ba người thấy vậy cũng lập tức tế ra pháp bảo.
Thân hình lão giả vừa ra tay đã cùng pháp bảo hợp nhất, hóa thành đã một đạo sáng màu đen bắn tới thi vân. Hai tu sĩ còn lại cũng không kém, nhanh chóng thôi động pháp bảo lăng lệ bổ xuống đám Tử Âm Thú cấp thấp.
Chỉ thấy hàn phong gào thét khắp nơi, quang mang lấp lánh không ngừng, từng đợt âm thanh ‘oanh oanh’ chấn động cả một vùng, ba tu sĩ Kim Đan Kỳ hợp tác chém giết gần trăm con Tử Âm Thú cấp thấp. Một bên tu vi mạnh mẽ còn một bên thì lấy số lượng làm ưu thế, nhất thời khó phân ra thắng bại.
Phía xa ở một nơi khác thì có vẻ quá mức yên lặng.
Toàn thân Bắc Tiểu Lục lôi quang lượn lờ trôi nổi ở trong hư không, trước mắt hắn là ba con Tử Âm Thú.
Một con Tử Âm Thú gần hắn nhất giống như một con mãng xà, toàn thân màu trắng như tuyết hơi thở tỏa ra hàn khí. Nó há mồm phun từng đợt hàn khí cuồn cuộn mãnh liệt.
Bạch Hàn Xích Mãng khi còn sống chính là yêu thú cấp ba băng thuộc tính, sau khi chết đi thông linh biến thành Tử Âm Thú, chúng nó không sợ chết cho nên ở một khía cạnh nào đó càng hung ác hơn.
Bên phải là một con Hồng Ly Tam Nhãn cả người nó màu đỏ rực, trên trán có thêm một con mắt, cả người tỏa ra sức nóng hừng hực.
Đáng chú ý nhất là một con Tử Âm Thú hình dáng có chút giống gấu, cả người xen lẫn hai màu trắng đen, móng vuốt của nó có màu đỏ rực. Bắc Tiểu Lục có thể dám chắc nó mạnh nhất trong ba con ở đây, đã đạt tới trình độ Kim Đan hậu kỳ.
Ba con Tử Âm Thú này đều có chung một đặc điểm mắt của chúng nó đều là màu trắng xám, cùng thi khí tỏa ra.
Trong chớp mắt, ba con Tử Âm Thú bậc cao đã hình thành thế tam giác đem Bắc Tiểu Lục bao vây lại.
Bắc Tiểu Lục một tay gác Hắc Sát Thương trên vai trên mặt bình tĩnh lạnh nhạt, lạnh lùng mở miệng nói:
"Ngươi chỉ dùng vài con rối mà đã muốn làm khó ta sao, đạo hữu có vẻ quá tự tin rồi đó."
Khi nói lời này ánh mắt hắn cũng không để tâm ba con Tử m Thú trước người mà nhìn lên một khoảng hư không.
Không có âm thanh đáp lại.
Hống!
Đầu tiên là Bạch Hàn Xích Mãng ngẩng đầu lên, từng lớp hàn khí trắng như tuyết từ trong mồm phun ra khiến ngay cả chân nguyên cũng phải đông lại.
Tiếp theo Hồng Ly Tam Nhãn cũng phát ra tiếng kêu chói tai. Thân hình nó quay tròn vừa chuyển, lập tức một đoàn tử âm hỏa màu trắng chứa đựng thi độc bao trùm phạm vi của Bắc Tiểu Lục.
Cuối cùng con Gấu Bự kia tự nhiên cũng không yếu thế, cả thân hình đồ sộ cùng với hai móng vuốt đỏ rực yêu dị lao tới muốn cận chiến với Bắc Tiểu Lục.
Công kích của ba con Tử Âm Thú này uy lực không nhỏ nhưng Bắc Tiểu Lục cũng không coi vào đâu. Một thanh trường thương tràn đầy sát khí lập tức xuất hiện trên tay hắn, thương quét ngang một cái lập tức cuồn cuộn lôi điện bao trùm phạm vi ba con Tử Âm Thú.
Lập tức ba con Tử Âm Thú bị lôi điện bao phủ, lôi thuộc tính vốn là khắc tinh của tà vật, đối với đám Tử Âm Thú này cũng vậy. Lập tức trên thân thể của ba con Tử Âm Thú nổ tanh tách, mặc dù chỉ là bên ngoài nhưng cũng làm chậm lại bước tiến của chúng.
Vù.....
Thấy ba con Tử Âm Thú chậm lại, Bắc Tiểu Lục cầm trên tay trường thương lập tức tiến lên cận chiến, dưới Thất Lôi bộ pháp hắn nhanh chóng trong chớp mắt xuất hiện trước mặt con Hồng Ly Tam Nhãn. Một cái phù lục băng hàn cấp hai trên tay hắn ném ra.
“Nổ!”
Lập tức phù lục bạo nổ tỏa ra một vùng phạm vi hàn băng bao trùm đám tử âm hỏa độc khí kia, mặc dù chưa hoàn toàn ngăn chặn nhưng đủ để hắn tận dụng thời cơ. Chỉ thấy trường quét ngang một cái va chạm vào một chi trước của Hồng Ly Tam Nhãn, lập tức một tiếng trầm đục vang lên. Một chi trước của nó xuất hiện vết nứt, dưới tròng mắt xám trắng không thể hiện được cảm xúc cả thân hình nó bay đi lăn lông lốc trên mặt đất.