Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 257: Quỷ Cốc Đầm




Tại một nơi cách đôi phu thê này khá xa, Bắc Tiểu Lục thông qua trận pháp truyền âm mà nghe rõ cuộc nói chuyện của hai người này. Hắn từ khi bị phế kiếm đạo chưa từng tin bất cứ người nào khác. Hắn cũng chỉ cảm thấy lúc nam tử nói về đầm lầy có chút khác thường, cũng chưa suy nghĩ xấu gì chỉ là cẩn trọng hơn. Bây giờ đều chứng thực, nam tử này không có ý tốt nói quá đáng chính là đồ lấy oán báo ân, loại người này thật sự làm người ta chán ghét.

Bây giờ biết rõ trong lòng đối phương có quỷ kế, trước khi tìm hiểu rõ tự nhiên hắn sẽ không lỗ mãng nhảy vào trong cạm bẫy.

Phương pháp đơn giản nhất là bắt lấy hai người kia sưu hồn đại pháp, nhưng trong cơ thể phu thê kia đã bị tà ma thiết hạ cấm chế, làm như thế chỉ sợ rút dây động rừng. Bắc Tiểu Lục tự nhiên đã có chủ ý khác.

Lúc này, Bắc Tiểu Lục chưa vội đi tới đầm lầy mà đang khoanh chân ngồi điều tức ở một cái động phủ nho nhỏ mới đào.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Bắc Tiểu Lục chậm rãi mở hai mắt.

Thời gian cũng không sai biệt lắm Bắc Tiểu Lục không chần chờ nữa, hóa thành độn quang biến mất khỏi nơi đây.

Hơn bốn trăm dặm đường chỉ mất một chút thời gian. Lúc này, Bắc Tiểu Lục đã thấy phía trước là đầm lầy, nơi đây âm khí cũng trở nên đậm đặc, trong không khí mơ hồ còn tràn ngập từng đám sương độc màu tím.

Quả thật tu sĩ tầm thường khó có thể tiến vào đầm lầy này nhưng với tu vi hiện tại của Bắc Tiểu Lục thì không coi vào đâu, thần thức phát ra bắt đầu thăm dò nơi đây.

Một lát sau trên mặt hắn hiện lên một chút kinh ngạc, không nghĩ tới còn có tu sĩ khác tới chỗ này.

Suy nghĩ một chút, Bắc Tiểu Lục thôi động Cửu Biến biến hóa thành một tên trung niên nam tử độn quang đi tới.

Bên này, có ba tên tu sĩ đang tụ tập cùng một chỗ thảo luận, thấy Bắc Tiểu Lục đến thì bất ngờ nhưng rất nhanh nét mặt trở lên vui mừng.

Đầu lĩnh là một lão giả tóc xám trắng cũng phải hơn năm mươi tuổi, người này cảnh giới cũng đến Kim Đan trung kỳ. Lão bước lên phía trước hai bước hướng qua Bắc Tiểu Lục chắp tay:

"Đạo hữu chắc hẳn cũng được Nam Thần gia tộc mời đến, vậy thật tốt quá. Ba người chúng ta thấy âm khí nơi này vô cùng nồng đậm, vốn đang suy nghĩ làm thế nào bây giờ có thêm đạo hữu thì xác suất thành công sẽ lớn hơn."

"Nam Thần gia tộc? Ta không biết." Bắc Tiểu Lục lắc lắc đầu, hiển nhiên suy đoán ba người này chắc hẳn đã hiểu lầm.

Lão giả kia ngẩn ngơ rồi sắc mặt trở nên lo lắng.

Hai gã tu tiên giả khác thì còn trẻ hơn, một người trong đó mặc một bộ y phục màu đen trông khá giống tiêu chí một loại tông môn thế lực nào đó, còn người kia thì bạch y đang ôm một thanh trường kiếm vào trong ngực.

"Nam Thần gia tộc gì đó tại hạ chưa từng nghe qua, ta chỉ là vô tình đi ngang qua nơi này. Thấy ba vị đạo hữu ở đây cho nên tiện thể chào hỏi".

Ba người nhất thời đưa mắt nhìn nhau rồi, hiển nhiên là đang truyền âm nói nói gì đó nhưng Bắc Tiểu Lục ra vẻ không nhìn thấy.

Qua một lát lại thấy lão giả kia mở miệng: "Đạo hữu, nếu đã như vậy không biết các hạ có muốn tham gia vào đợt nhiệm vụ này của chúng ta, yên tâm sau khi xong việc chắc chắn sẽ không thiếu phần cho đạo hữu."

"Đạo hữu có thể nói chi tiết hơn một chút được không?" Bắc Tiểu Lục không đồng ý mà hỏi ngược lại.

"Thực ra cũng không có gì, dù sao nếu hai bên muốn hợp tác tất nhiên phải nói rõ mọi chuyện. Nam Thần gia tộc là một thế lực cấp độ Nguyên Anh lão tổ, chẳng là mấy ngày trước thiếu chủ của gia tộc này đến đầm lầy nơi đây thu thập linh thảo thì mất tích. Lão tổ Nam Thần gia tộc lại đang ở thời kỳ trùng kích bình cảnh, trưởng lão khác cũng không dám tự ý rời đi, cho nên đã ủy thác ba người chúng ta tiếp nhận nhiệm vụ đi tìm thiếu chủ. của bọn họ" Lão giả giải thích tường tận nhiệm vụ.

"Thì ra là thế, như vậy mấy vị cần tại hạ hỗ trợ điều gì?"

"Cái này.." Trên mặt lão giả hiện lên chút cười khổ: "Không dối gạt đạo hữu, ban đầu ba người chúng ta cho rằng bản thân đã có thể giải quyết vấn đề này. Nhưng không ngờ khi đến đây thì phát hiện ra âm khí nơi đây nồng đậm hơn nơi khác rất nhiều, chỉ là ba người chúng ta hợp tác thì thực lực hơi có vẻ không ổn, cho nên muốn tìm thêm một người nữa để có thể nâng cao xác suất thành công. Dù sao phần thưởng lần này cũng rất hậu hĩnh, từ bỏ quả thật rất đáng tiếc."

"Hóa ra là như vậy, việc này..." Trên mặt của Bắc Tiểu Lục lộ ra chút do dự, một hồi lâu mới chậm rãi kIcFl nói ra: "Nếu như ta liên thủ với các vị, vậy thù lao của ta các vị định trả thế nào?"

Nghe được giọng điệu của Bắc Tiểu Lục có chút mềm mỏng, ba người liền lộ ra vẻ vui mừng . Lão giả vỗ ngực hào phóng nói: "Đạo hữu đã trực tiếp như vậy thì đám người chúng ta cũng không keo kiệt. Lâm Bình Chi ta hứa với các hạ, thù lao là một bình Huyền Ngưng Đan. Các hạ thấy được chứ?"

"Huyền Ngưng Đan?"

Trong lòng Bắc Tiểu Lục im lặng, thù lao lại là một lọ đan dược, mấy thứ này hắn mới không thèm. Mặc dù loại đan dược này dùng để tăng tiến chân nguyên cho tu sĩ Kim Đan Kỳ, nhưng cũng không phải loại quá quý hiếm, đối với Bắc Tiểu Lục đan dược dưới Nguyên Anh vô dụng với hắn.

Hắn khẽ ho một tiếng, rồi lên tiếng: "Đan dược này quả thật có giá trị thế nhưng tại hạ không chưa cần dùng tới, không biết các vị có thể cho tại hạ đổi một vật khác thay thế."

"Cái này..." Ba người có chút bất ngờ, dường như không nghĩ tới đối phương lại cự tuyệt tiền thù lao, phải biết đây chính là Huyền Ngưng Đan, có thể trực tiếp nâng cao tu vi khi tu luyện, thế mà cũng từ bỏ được.

"Đạo hữu đã nói vậy thì tại hạ ở đây có một viên Xích Thiết Tinh, vừa vặn không dùng tới chi bằng đổi với các hạ."

Tên nam tử bạch y từ đâu chưa nói câu nào bỗng mở miệng ra nói.

Bắc Tiểu Lục nghe tới Xích Thiên Tinh hai mắt chớp chớp, đồ vật này hắn muốn.

"Được, không vấn đề!"

Hai người trao đổi với nhau, mọi chuyện diễn ra vô cùng thuận lợi.

"Như vậy đã xong phần thù lao, giờ chúng ta bắt đầu nghiên cứu cách đi vào trong đầm lầy để tìm tung tích thiếu chủ Nam Thần gia tộc." Lão giả bắt đầu đi vào chủ đề chính.

"Được cứ như vậy đi."

Sau một hồi bốn người tập trung trao đổi, lập tức bắt đầu hành động ngự khí phi hành vào đầm lầy.

Hai tên tu sĩ trẻ tuổi Kim Đan sơ kỳ dọc theo đoạn đường đều không nói câu nào, còn lão giả thì khá nhiệt tình trên đường đi không ngừng cùng Bắc Tiểu Lục tán gẫu.

Thấy lão giả nhiệt tình với mình như vậy Bắc Tiểu Lục cũng không cắt ngang lão, nhưng càng lúc lão bắt đầu nói bóng nói gió muốn dò hỏi lai lịch của hắn, Bắc Tiểu Lục cũng chỉ khách sáo đáp lại.

"Tại hạ là An Lục, một tán tu. Lần này cũng tình cờ đi lịch luyện đến Vạn Lâm Sơn Mạch, đối với tình hình nơi đây còn không rõ ràng. Lâm đạo hữu có thể giới thiệu cho tại hạ một chút nơi đây, ví dụ như Nam Thần gia tộc gì đó."

Bắc Tiểu Lục giả vờ lơ đãng hỏi một chút thông tin nơi đây, có người trả lời ngu gì không hỏi.

"Ha ha, đạo hữu quá khách sáo rồi, chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi." Lão giả vuốt vuốt cằm cười nói: "Nam Thần gia tộc là một gia tộc vô cùng nổi danh ở đây, trong tộc cao thủ nhiều như mây. Lão tổ tông của bọn họ chính là một vị Nguyên Anh Kỳ, cho nên rất ít tu sĩ tán tu dám trêu chọc."

Nói ra mấy lời này trong giọng của lão tràn đầy sự hâm mộ.

Bắc Tiểu Lục như vô tình hỏi một câu: "Vậy trong Vạn Lâm Sơn Mạch này có tiền bối Nguyên Anh Kỳ tiềm tu hay không?"

"Hừ, tại sao lại không có. Ngươi đừng xem Vô Không Đảo chỉ là một đảo hoang vắng trong Đông Huyền Châu, thật sự thì ở đây không thiếu những quái vật cấp bậc Nguyên Anh Kỳ."

Thanh niên mặc hắc y bỗng mở miệng nói chuyện.

"Đúng vậy, bên trong Vạn Lâm Sơn Mạch không thiếu những vị tiền bối Nguyên Anh Kỳ đang bế quan tiềm tu trong đây..."

Bạch y thiếu niên cũng gật đầu bổ sung.

Đột nhiên lão giả tóc trắng dừng độn quang giữa không trung, thần sắc ngưng trọng mở miệng.

"Các vị đạo hữu cẩn thận, phía trước âm khí tràn ngập sương độc. Nơi đây chắc chắn từng có người luyện thi chúng ta tốt nhất cẩn thận một chút."

Vừa nhắc tới thi độc đám người lập tức căng thẳng, chỉ sợ bên dưới đầm lầy bỗng nhô ra vô số thi quái.

Bắc Tiểu Lục gật đầu nghiêm túc, hắn từ miệng lão giả tóc trắng biết được nơi đây là hiểm địa nổi tiếng trong Vạn Lâm Sơn Mạch - Quỷ Cốc Đầm. Nơi đây cụ thể rộng tới cỡ nào thì không ai biết được

Càng đi sâu vào trong đầm lầy màn sương độc càng nồng đậm, đến cả tu sĩ Kim Đan cũng phải nuốt mấy viên Giải Độc Đan mới dám đi tiếp, hơn nữa trong đây vô cùng quỷ dị không thiếu thi quỷ cùng thi thú. Cấp bậc của chúng cao thấp đều có, hơn nữa vô cùng hung ác rất thích chiếm đoạt thể xác của tu sĩ.

Mà hắn còn nghe ba người nói, ở trung tâm đầm lầy có một hòn đảo nhỏ bị sương độc không màu bao phủ. Tu sĩ Nguyên Anh có thể chịu được hay không thì chưa rõ nhưng tu sĩ Kim Đan Kỳ thì dù có ăn Giải Độc Đan cũng vô dụng.

Bắc Tiểu Lục nghe thấy điều này cũng cảm thấy nơi đó rất nguy hiểm không biết tên ngu ngốc Nam Thần thiếu chủ vào đó làm gì, trừ khi có tung tích bảo vật nếu không ai lại vì vài loại dược liệu mà đi vào tận đây. Hơn nữa nghe nói còn không có cao thủ đi cùng, điều này rất không bình thường.

Bỗng trong đầu Bắc Tiểu Lục hiện lên hình ảnh đôi phu thê kia, có khi nào tên thiếu chủ Nam Thần gia tộc này bị bọn họ lừa vào. Như vậy xem ra thật sự lành ít dữ nhiều.




Láo nháo ăn một pháo :lenlut
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.