Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 252: Bí Cảnh Đóng Lại



Chương 251: Bí Cảnh Đóng Lại

Hai gã Kim Đan tầng một của Bắc Vọng Châu trước khi chết trong mắt tràn ngập sắc thái hối hận, nhưng trên đời làm gì có loại thuốc đó cho nên hai tên này chết rồi.

Tất nhiên đối với kẻ địch Bắc Tiểu Lục chưa bao giờ nương tay.

Hiện tại hắn không định dây dưa với đám tu sĩ Bắc Vọng Châu, đương nhiên nếu dưới tình huống như vừa này thì khác, không đánh thì thôi đã đánh thì phải làm dứt khoát, không lưu người sống.

Toàn bộ quá trình động tác xử lý nhanh gọn, chiến lợi phẩm chính là hai túi trữ vật của bọn họ. Bắc Tiểu Lục vốn không mong đợi gì từ hai người này nhưng khi thần thức quét vào lập tức hớn hở, bên trong không ngờ có một viên Ngưng Chân quả.

Trên mặt hắn không khỏi có chút vui mừng.

Vận khí của hắn xem ra không tệ.

...

Mấy ngày tiếp theo Bắc Tiểu Lục thu hoạch tương đối phong phú, hắn có ba lần đụng độ đám tu sĩ Bắc Vọng Châu thu hoạch được hai viên Ngưng Chân quả, còn phát hiện hai viên khác vô chủ. Như vậy trong ba ngày qua Bắc Tiểu Lục thu hoạch được thêm 4 viên Ngưng Chân quả.

Tính ra thời gian bí cảnh Bình Nguyên dược cốc cũng chỉ còn chưa tới mười ngày nữa là đóng cửa, mà tầng ba không gian này phải ngày cuối mới mở ra được.

Bắc Tiểu Lục đang đứng trên Lam Vân Trùy bay qua một đoạn vách đá, thanh trường thương bỗng hiện ra trong tay hắn .

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên. Bắc Tiểu Lục một thương chặn phá đi đòn đánh lén của đối phương, sắc mặt lập tức cảnh giác. Trên hư không lập tức hiện ra ba người, nhìn qua hắn cũng không biết đám người này rốt cuộc là của châu nào, bởi vì cũng không có tu sĩ nào có ký hiệu riêng biệt cả.

Nhưng đánh lén hắn vậy thì chứng tỏ muốn chặn giết hắn, cho dù vì lý do nào đi chăng nữa, bọn người này cũng không thể tha thứ. Bắc Tiểu Lục căn bản không nói câu nào, Hắc Sát Thương trong tay hắn chống mạnh một cái vào mặt hư không, lập tức không khí nổ lên một âm thanh vang đội kèm theo không gian có chút lay động nhẹ.

Bắc Tiểu Lục xoay nhẹ trường thương một đâm đánh ra lập tức hàng trăm hư ảnh thương như mũi lên lao tới. Ba người tu sĩ lạ mặt kia cũng không phải hạng xoàng lập tức đưa ra phản ứng, chỉ thấy ba có tên thì dùng kiếm hóa vô số kiếm ảnh như mưa trút xuống chặn lại đường tiến công của thương ảnh.

Một tên còn lại tay bắt quyết lập tức xung quanh thương ảnh bị hỏa diễm bao trùm, dường như muốn thiêu đốt đi sát khí của thương ảnh. Tên cuối cùng đứng ở giữa tế ra một chiếc kính màu bạc, xung quanh là những đường vân kỳ lạ, chỉ thấy chiếc kích bạc này dưới sự khống chế của kẻ này bay lên hư không.

Sau khi kính bạc bay lên hư không nó lập tức biến to bằng cái nồi luộc bánh trưng, những đường viền kỳ dị chợt tỏa ra ánh sáng màu tím...

Ngay khi Bắc Tiểu Lục muốn đánh ra thương kỹ thì oanh một tiếng, một đạo ngũ sắc quang trụ từ trên trời bắn xuống. Những nơi quang trụ ngũ sắc đi ngang qua vô luận là biển lửa hay thương ảnh đều bị quang trụ này quét sạch, thế như chẻ tre tiến tới chỗ Bắc Tiểu Lục.

Một trận âm thanh vang "oanh oanh" từ trên không trung truyền ra.

Bắc Tiểu Lục lập tức cầm trong tay Hắc Sát Thương đánh ra ba mươi sáu đạo Vong Lôi thương ảnh, chúng nhanh chóng liên kết tạo thành một tấm màn lưới chặn lại đường tiến công của quang trụ.

Ngay khi Bắc Tiểu Lục cho rằng đã ổn, sắc mặt lập tức biến đổi vội vàng cấp tốc như tàn ảnh tránh khỏi nơi vừa nãy.

"Ầm!"

Một đạo quang trụ từ đâu trên hư không đột nhiên xuất hiện bắn xuống ngay chỗ hăn vừa đứng, không để Bắc Tiểu Lục có thời gian nói chuyện, liên tục là quang trụ trên hư không bắn xuống, mặt đất bắt đầu biến thành những hố sau nham nhở.

Bắc Tiểu Lục âm thầm nhíu mày, ngay khi hắn bị đạo quang trụ đầu tiên hấp dẫn đối phương đã nhanh chóng triển khai thất tinh đấu trận, may mà hắn có Thất Lôi bộ pháp tốc độ nhanh tới cực điểm mới có thể nhanh chóng thoát khỏi phạm vi tấn công.

Nhưng chợt lúc này một đạo quang mang như cột bắn thẳng ngang tới, ngay theo bản năng Bắc Tiểu Lục dùng Hắc Sát Thương để ngang trước mặt xoay thành một mặt phẳng ngăn chặn lại đòn tấn công này.

Không gian ba động hai phía cánh của Bắc Tiểu Lục, sau đó hai thân ảnh từ đó hiện ra, một tên trong đó cầm đại đao bổ ra một cái hư ảnh đao quang khổng lồ bổ xuống đầu của Bắc Tiểu Lục.

Còn tên tu sĩ còn lại trường kiếm trong tay hắn bay lên không trung hóa thành vô số kiếm ảnh, sau đó dưới sự khống chế của hăn bắt đầu tu bổ thành một cái kiếm trận bao phủ lấy Bắc Tiểu Lục.

"Kiếm trận!" Bắc Tiểu Lục giật mình.

Không ngờ ở đây có một tên trận sư có thể kết hợp kiếm đạo và trận đạo trở thành một môn kiếm kỹ - kiếm trận. Kiếm trận của người này cũng không có bao nhiêu phức tạp, chủ yếu tạo thành một vùng trận pháp giam cầm Bắc Tiểu Lục.

Ba người này kết hợp không chút dư thừa.

Ngay khi hai người đồng bạn ngăn chặn đòn tấn công của hắn, tên cầm pháp bảo kính bạc kia bắt đầu triển khai tấn công ý đồ muốn ép hắn vào một góc chết. Hai người này hiển nhiên đều đã di chuyển ẩn nấp sẵn bên này chỉ đợi hắn bị dồn ép tại đây. Sau đó dùng kiếm trận giam cầm không gian của hắn, để cho tên còn lại có thể thoải mái ra tay.

Ba góc bị kìm hãm Bắc Tiểu Lục ánh mắt hơi híp lại, chân nguyên trong cơ thể lập tức mạnh mẽ vận chuyển cả người lôi quang bao trùm, Hắc Sát Thương tỏa ra nồng đậm sát khí nồng đậm.

"Ầm!"

Bắc Tiểu Lục đánh bật ra quang trụ Hắc Sát Thương trong tay quét ngang một cái không khí liền nổ rung chuyển, thương ý từ trong trường thương phát ra.

Sát Lục Thương Ý,

Một vùng không gian ba người như bị một viên thiên thạch khổng lồ va chạm vào mặt đất phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa. Lập tức quang trụ, hư ảnh đao quang cùng kiếm trận bị tan tác. Bắc Tiểu Lục từ trên hư không phi xuống, Hắc Sát Thương trong tay hắn giống như mãnh hổ từ hư không vồ xuống lập tức để ba người cảm nhận được tử vong, ngay khi cả ba cảm thấy sắp bỏ mạng tại đây.

Không gian nơi đây bỗng nhiên rung chuyển mãnh liệt, Bắc Tiểu Lục lập tức bị ảnh hưởng. Ngay khi bốn người chưa hiểu chuyện gì thì không gian đang bắt đầu vỡ nứt ra, sắc mặt bốn người kinh hãi. Bắc Tiểu Lục đang không biết làm gì thì một lực hút từ đâu xuất hiện bao trùm tất cả người hắn lại.

Bộp!

Bắc Tiểu Lục lập tức biến mất khỏi nơi đây, ba người kia cũng không ngoại lệ.

Không tới một phút Bắc Tiểu Lục lấy lại được tự do, hắn nhìn xung quanh thì phát hiện bản thân đang ở một vùng thảo nguyên, đâu còn trong không gian đổ vỡ kia nữa.

"Tự động truyền tống ra ngoài?"

Bắc Tiểu Lục ngạc nhiên nói ra, không biết đã xảy ra chuyện gì mà không gian nơi đó lại sụp đổ.

"Hả? Nơi đây không phải trong Bình Nguyên dược cốc? Vừa nãy hóa ra là bị cưỡng ép ra Bình Nguyên dược cốc."

Bắc Tiểu Lục mở to đôi mắt nhìn xung quanh.

"Không đúng chẳng phải còn chưa tới ngày đóng cửa bí cảnh hay sao?"

Trong lòng hắn có một vạn câu hỏi vì sao.

Nhưng có một sự thật hắn phải chấp nhận, hắn đã ra khỏi Bình Nguyên dược cốc hoặc cũng có thể hiểu rằng bí cảnh dược cốc đã đóng cửa sớm hơn so với dự kiến.

Nhìn xung quanh Bắc Tiểu Lục chọn một phương hướng nhảy lên Lam Vân Trùy rời đi.

...

Trước đó trong Bình Nguyên dược cốc, trong không gian hỗn loạn tầng thứ ba, có một tên thanh niên mặt mày thanh tú đang đứng trước một cỗ quan tài. Bên trong quan tài có một thiếu nữ đang ngủ say, dung mạo thoát trận mặc một bộ váy trắng, càng nhìn càng khiến người ta mê mẩn, giống như một tiểu tiên nữ đang nằm ngủ.

Nam tử nhìn thấy thiếu nữ thì hai mắt tỏa sáng, hai tay bắt pháp quyết tế ra một cái bảo tháp, bảo tháp tỏa ra ánh sáng lung linh sau đó chiếu vào chiếc quan tài, chỉ thấy cỗ quan tài biến mất. Bảo tháp cũng được thiếu niên thu hồi, chẳng qua bảo tháp không chui vào túi trữ vật của hắn mà xuyên vào trong mi tâm của hắn.

Cuối cùng thiếu niên cũng nở một nụ cười vui vẻ.

Ngay khi thiếu niên vừa thu mất cỗ quan tài cả không gian liền chấn động kịch liệt, sắc mặt thiếu niên kinh ngạc nhưng sau đó hắn lấy ra một tấm lệnh bài nhỏ một giọt tinh huyết lên, lệnh bài lập tực bay lên hư không rồi tỏa ra ánh sáng lập tức đám người đang trong Bình Nguyên dược cốc cảm nhận được lực hút, sau đó hoàn toàn biến mất ở trong đây.

Không sai tấm lệnh bài mà thiếu niên tung ra có thể cưỡng ép bí cảnh đóng cửa sớm.

...

Lúc này, tại một vùng ven vách đá dài vô tận.

Bắc Tiểu Lục phi hành mất ba ngày nhưng hắn vẫn không thấy điểm dừng chân nào cả, xung quang vô cùng hoang vắng, chưa nói thấy được tu sĩ nào ngay cả yêu thú cũng chưa từng ybhYy gặp được.

"Chỗ khỉ khô nào đây? Mịa nó. Chẳng lẽ mình có thù với mấy cái Truyền Tống Trận à, đã dịch chuyển ngẫu nhiên rồi còn toàn là những nơi chim ỉa gà bới đâu không."

Bay được một đoạn Bắc Tiểu Lục lập tức bị một lực hút kéo xuống mặt đất.

"Adu, nơi đây lực hút từ trường thật mạnh, không nghĩ tới là một cái thiên nhiên cấm không cấm chế, căn bản không thể ngự pháp khí phi hành, hơn nữa thần thức cũng bị giới hạn. Một khi bay lên sẽ giống như hắn vừa nãy bị kéo xuống mặt đất."

Bắc Tiểu Lục bất đắc dĩ đành phải sư dụng phi hành thuật có thể giúp hắn phi hành điểm chạm trên mặt đất khá dễ dàng, hơn nữa tốc độ cũng có phần nhanh chóng.


Vô địch lưu , truyện đã full , gái nhiều còn chần chờ gì nữa mà không nhảy Vô Thượng Sát Thần
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.