Nhìn thân thể khổng lồ của Xích Lân Khuyển bị một chồng cây cổ thụ đổ ập xuống chôn vùi, Bắc Tiểu Lục ném cây thương lên không trung hai tay liên tục bấm pháp quyết, chỉ thấy Hắc Sát Thương trong tay hắn tỏa ra hắc lôi. Mũi thương tỏa ra một chùm hắc hắc lôi bạo động, làm không khí xung quanh nổ vang đôm đốp.
Nắm trong tay Hắc Sát Thương Bắc Tiểu Lục ném mạnh một cái, "bộp" một âm thanh phá không vang lên, chỉ thấy trường thương hóa thành một đạo hắc lôi quang lao tới chỗ của Xích Lân Khuyển.
"Oanh oanh oanh..."
Hắc Sát Thượng mang theo vô tận lôi quang xuyên tới cắm xuống chỗ Xích Lân Khuyển, nổ một tiếng khinh thiên động địa, không khan xung quang rung chuyển, bụi đất bay tứ tung.
Bắc Tiểu Lục trên tay kích phát hai trái hắc lôi nhỏ bằng ngón tay, áp súc nhanh nhất có thể rồi ném về phía phạm vi hắn vừa công kích. Chỉ trong một hơi thở hai quả hắc lôi cầu xuất hiện trong phạm vi vụ nổ, hai quả hắc lôi cầu từ từ hòa vào nhau.
"Ầm ầm ầm..." Liên miên âm thanh nổ rung trời, sức nén của hai quả hắc cầu quá mạnh, bên trong ẩn chứa không biết bao nhiêu chân nguyên lôi thuộc tính.
"Con yêu thú này ăn phải nhiều đòn tấn công của mình như vậy, chắc hẳn không đến nỗi chết rồi chứ?" Bắc Tiểu Lục nhìn màn bụi khói mù, ngự không lên phía xa nhìn qua lẩm bẩm.
"Hống..."
Xích Lân Khuyển gầm một tiếng xen lẫn chút đau đớn, nó thật sự đã nổi giận. Nó điên cuồng như một chiếc xe tăng thép lao tới chỗ Bắc Tiểu Lục, tốc độ vô cùng nhanh và linh hoạt. Bắc Tiểu Lục có chút kinh dị, con yêu thú này coi bộ vẫn rất tốt chẳng lẽ nó da dày thịt béo như vậy sao.
Bắc Tiểu Lục cười lạnh Hắc Sát Thương trong tay vẽ ra một vòng cung lập tức chặn lại đòn tấn công của nó, sau đó hai tay nắm lấy trường thương hất nó ra. Không chút dừng lại hắn làm một động tác hơi cúi người, trường thương trong tay xoay chuyển qua đỉnh đầu, xoáy chuyển thân hình hai tay cầm cán thương đập mạnh xuống.
Xích Lân Khuyển cũng không phải dạng vừa nó ngay lập tức dùng yêu lực hộ thể hai cho trước, duỗi ra đỡ trên đỉnh đầu. Ngay lập tức, cả thân hình của nó bị lực lượng trường thương cùng lôi điện tỏa ra, ép xuống dưới mắt đất.
"Hống..." Xích Lân Khuyển há miệng thật to thổi ra một đọa hỏa diễm màu đỏ, huyết hỏa mới vừa xuất hiện Bắc Tiểu Lục không dám trực tiếp chống cự lung lay thân thể bật ra phía sau, trước khi lùi ra còn không quên ném ra ba tấm Băng Bạo Phù mà hắn đã kích hoạt từ trước.
"Ùng... ùng ùng." Huyết hỏa của Xích Lân Khuyển vừa ra lập tức bị ba tấm Bạo Băng Phù cấp hai ngăn chặn, từng tấm phù lóe sáng sau đó xuất hiện vô số đóa hoa băng tuyết xung quang Xích Lân Khuyển. Nhiệt độ chợt giảm thế công của huyết hỏa hơi nhưng lại một chút xíu, nhưng chưa đợi Xích Lân Khuyển thúc dục tiếp những bông hoa tuyết đã bạo nổ phát ra một lượng lớn hàn khí lạnh lẽo.
Lập tức Xích Lân Khuyển rú lên những tiếng đau đớn nhưng hắn biết chiêu đó không có bao nhiêu ảnh hưởng đến nó. Lợi dụng người khác khó khăn mà ra tay, câu này đúng với Bắc Tiểu Lục hiện tại. Chỉ thấy ngay khi Bạo Băng Phù nổ tung, hắn đang triển khai Thất Lôi bộ pháp di chuyển không chút tiếng động xuấh hiện phía trên Xích Lân Khuyển.
Hắc Sát Thương trong tay hắn hóa thành một mũi khoan được bạo bọc bởi lôi điện đậm cực nhanh vào gáy của Xích Lân Khuyển.
"Ầm!"
Mặc dù bị Bạo Băng Phù quấy rối nhưng Xích Lân Khuyển rất thính, nó đã đánh ra mùi nguy hiểm ngẩng đầu gầm một tiếng phẫn nộ, đồng thời thân thể cũng nghiêng sang một bên tránh né. Trước đó nó còn không quên dùng cái đuôi cực rắn chắc của mình quật tới phía sau lưng.
"Xoạt..."
Mũi thương Hắc Sát Thương Bắc Tiểu Lục cũng không biết làm bằng vật liệu gì, chỉ thấy vô cùng sắc bén có thể nhất kích xuyên qua tầng thiết giáp của Xích Lân Khuyển, cắm vào trong cơ thể của nó. Nhất thời máu tươi từ lân giáp phun ra đỏ rực, máu thịt cũng bị phá một chỗ.
Bắc Tiểu Lục mặc dù đắc thủ nhưng ngay sau đó lập tức bị chiếc đuôi của Xích Lân Khuyển quật tới, hắn dường như sớm dự đoán được tay khẽ buông trường thương ra, một chân đạp lấy cán thương bật lên hư không.
Xích Lân Khuyển bị Hắc Sát Thương xuyên qua tấm lân giáp phòng ngự, mặc dù bị thương nhưng chưa đến nỗi trong thương. Nói thất đòn tấn công đuôi hụt thì càng phẫn nộ, mặc kệ vết thương trên miệng, há miệng phun ra một vùng huyết hỏa.
Huyết hỏa vừa ra đã cuốn tới Bắc Tiểu Lục trên không trung, cảm nhận được hỏa diễm nóng rực hắn khẽ cười lạnh, một tay bịt mắt phải. Ngay lập tức mắt trái con ngươi hiện lên một đạo đồ án, trong con ngươi xuất hiện một ngọn lửa hắc hỏa.
Hắc hỏa vừa ra liền lập tức tràn tới huyết hỏa, không qua mấy hơi thở đám huyết hỏa do Xích Lân Khuyển liền bị hắc hỏa của Bắc Tiểu Lục cắn nuốt sạch. Bắc Tiểu Lục bỏ tay đang che mắt phải ra hắc hỏa theo ý niệm của hắn biến mất, đồ án ký hiệu ngọn hắc hỏa trong con ngươi mắt trái cũng biến mất.
Xích Lân Khuyển nhìn thấy huyết hỏa của mình bị một ngọn hắc hỏa nào đó cắn nuốt hết, trong ánh mắt không khỏi hiện lên vẻ kinh hãi. Nó mặc kệ Hắc Sát Thương đang cắm trên lưng ngửa đầu hú dài một tiếng, xung quang cơ thể của nó hiện ra một luồng khí tức khác lạ, một màn sương máu đang từ từ nổi lên người của nó.
"Đây là...?"
Bắc Tiểu Lục nghi hoặc nhìn động tác của Xích Lân Khuyển, dường như cảm nhận được khí tức của nó mạnh mẽ đang không ngừng tăng lên của nó.
Thiêu đốt tinh huyết!
Bắc Tiểu Lục chợt nhớ ra hai từ này, con ngươi của hắn hơi căng ra nghĩ tới có khả năng này lập tức hai tay đấm vào nhau cả người tràn ra nhưng tia hắc lôi. Trong cơ thể lập tức vận chuyển chân nguyên đến cực hạn, hít một hơi Bắc Tiểu Lục đánh ra một quyền. Một quyền hóa vạn quyền, quyền lôi tràn ngập mọi không gian chỗ này mục đích chính là công kích Xích Lân Khuyển.
Đúng lúc này một cỗ hỏa diễm màu đỏ bao trùm ra, bao phủ toàn bộ thân thể của Xích Lân Khuyển. Huyết hỏa ngập trời, một đạo thân ảnh khổng lồ từ trong hỏa diễm như ẩn như hiện, một cảm giác vô cùng khủng bố uy áp bỗng nhiên phong thích ra.
"Hống!"
Một tiếng vang xuất hiện, một con huyết hỏa khổng lồ xuất hiện nhanh chóng tạo thành một con Huyết Hỏa Khuyển ba đầu, nó ngửa ba cái đầu hống lên một tiếng, cả mảnh trời nơi đây đều chấn động.
Bắc Tiểu Lục phun ra một ngụm máu vận chuyển chân nguyên tới cực hạn hình thành một lớp hộ thể. Ngẩng đầu nhìn thân ảnh hùng vĩ trước mắt Bắc Tiểu Lục không khỏi líu lưỡi.
Thứ này hình thái có chút giống Khuyển ba đầu canh giữ địa ngục.
Uy áp từ cơ thể của nó tỏa ra làm Bắc Tiểu Lục cũng phải hít một hơi lạnh, đây chính là thủ đoanj bảo mệnh của Xích Lân Khuyển sao?
"Xoẹt."
Huyết hỏa bao phủ khắp vùng trời nơi đây, Bắc Tiểu Lục cũng không dám đối cứng không dám đánh cược tên này đang phô trương, cuối cùng tâm khẽ động từ trong hỏa diễm một thanh trường thương màu đen uốn lượn trên không trung một vòng rồi trở lại tay của Bắc Tiểu Lục.
Không chút chân chừ Bắc Tiểu Lục vận chuyển chân nguyên đến cực hạn, thiêu đốt cả tinh huyết để kích hoạt Huyễn Diệt Lôi Quang Độn.
Một hơi thở Bắc Tiểu Lục lập tức biến mất khỏi đây, nơi đây gần như đã bị huyết hỏa phong cấm hắn chỉ có thể thiêu đốt tinh huyết mới có thể đột phá được tầng phong cấm này.
Ngay nkDD2 khi Bắc Tiểu Lục rời đi khỏi ba giây một vụ nổ kinh thiên diễn ra làm một khu vực biến mất, chỉ còn một cái hố chọc trời. Sau khi hỏa diễm bụi mù tan đi, tất cả nơi đây chỉ còn lại cảnh hoang tàn tới cực điểm, cũng không hề thất bóng dáng của Xích Lân Khuyển.
...
Tại một khu vực hoang, không gian ba động xuất hiện kịch liệt bóng dáng Bắc Tiểu Lục chợt hiện ra, thân hình vừa hiện liền ngã xuống mặt đất, một tay cầm thương chống xuống mặt đất, hai chân quỳ xuống lún cả mặt đất. Bắc Tiểu Lục sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu, sau đó ý thức bắt đầu có chút choáng váng, hắn đang muốn dùng chút sức lực đi vào Nhẫn Ngũ Hành nhưng phát hiện ra ngay cả một chút ý niệm cũng không thể. Ý thức dần dần chìm vào bóng tối nhưng một chợt Bắc Tiểu Lục hai tay nắm chặt mặt đất run rẩy, ánh mắt tràn ngập tia máu từng chút từng chút mở ra, trong đầu cố hình thành một ý niệm, sau đó chợt triệt để ngất đi.
Một âm thanh chợt xuất hiện trên đỉnh đầu Bắc Tiểu Lục, nếu như Bắc Tiểu Lục mà thấy được chắc chắn sẽ kinh hãi. Bởi vì ngay khi hắn ngất đi một con Trư Yêu từ đâu bay ra xu thế muốn một kích đè chết Bắc Tiểu Lục. Ngay khi Trư Yêu sắp thành công đè lên người Bắc Tiểu Lục, không gian lập tức ba động hàn băng lập tức tỏa ra từ bên người Bắc Tiểu Lục. Phía trên đỉnh đầu hắn có một con Trư Yêu bị đóng băng, khoảng cách chỉ thiếu chút nữa liền chạm vào người hắn.
Nhìn kỹ thì thấy có một bàn tay đang cầm lấy cái mõm hóa đá của Trư Yêu, đôi tay thon dài trắng mịn.
"Lần này thật có chút thảm hại, nếu hắn tình lại mà biết mình suýt bị một con Trư Yêu cấp một sơ kỳ đè chết, không biết cảm xúc sẽ như thế nào?"
Chủ nhân của cánh tay ngọc ngà này lên tiếng, dường như có chút bất đắc dĩ cùng cười trên nỗi đau của người khác.
Tiêu Tử Hà búm nhẹ một cái Trư Yêu liền vỡ nát thành từng mảnh rơi xuống mặt đất, rất may nó không rơi trúng người của Bắc Tiểu Lục. Thở dài một tiếng, nàng ném ra vài cái trận kỳ hai tay bắt quyết không bao lâu không gian xung quanh dần dần trở lên trong suốt, dường như nơi đây chưa từng có người nào xuất hiện.
Nhìn trận pháp ẩn nấp được hình thành Tiêu Tử Hà mới lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một viên đan dược, sau đó nhét vào trong miệng Bắc Tiểu Lục. Làm xong hết thảy, nàng liền lấy từ nhẫn trữ vật ra một bộ bàn ghế đá trên đó có một đĩa hạt dưa, sau đó ngồi cắn giết thời gian. Hỏi nàng hạt dưa đâu ra à, nàng tiện tay hái bên trong dược viên của Bắc Tiểu Lục.
Tu Tiên Tại Đấu La đồng nhân đấu la... Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...