Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 155: Di Tích Cường Giả



Những người này có dũng khí bố trí ở chỗ này nhiều lều bạt như vậy, hơn nữa còn biết nơi này có ốc đảo, rất có thể sẽ biết đường đi. Cơ hội như thế, Bắc Tiểu Lục làm sao sẽ buông tha?

Tiến vào bên trong kiến trúc, Bắc Tiểu Lục lúc này mới phát hiện những chiếc lều bạt trông như bình thường này, mỗi một vị trí đều liên kết với nhau, tạo thành một cái phòng ngự trận pháp, vừa kG0fp hay đem ốc đảo vây vào giữa. Mà ở ốc đảo bên cạnh, có một lều bạt rất lớn, xem ra chính là nơi ở của thiếu chủ mà bọn hắn nhắc tới.

Tên tu sĩ kia đem Bắc Tiểu Lục dẫn tới cửa lều bạt lớn nhất, nói với Bắc Tiểu Lục, "Thiếu chủ cho mời, ngươi vào đi thôi."

Bắc Tiểu Lục thần thức quét qua một chút xung quanh, phát hiện không có dị thường, lúc này mới chậm rãi đi vào.

Bên trong không gian lều bạt này rất rộng rãi, Bắc Tiểu Lục liền cảm giác mình hình như tiến vào một cái hội trường, diện tích cũng cỡ hơn trăm mét.

Phía trong cùng có một thiếu nữ đang ngồi trên một ghế dài rộng như sôpha, để lộ ra một đôi chân trần thon dài, trắng noãn. Thiếu nữ này nhìn qua liền cảm thấy cực kỳ nhu nhược, dung mạo rất xinh đẹp, đôi mắt có chút tinh nghịch.

Bắc Tiểu Lục thần thức đảo nhẹ qua, liền không cảm nhận được trên người nàng không có chân nguyên ba động, hẳn là chưa hề tu luyện qua. Thế nhưng người thiếu nữ này, cho Bắc Tiểu Lục một cảm giác rất là quỷ dị.

Thiếu nữ này hai bên người còn đứng một nam một nữ, nữ tử dung mạo thanh tú, dáng người cũng không có gì nổi bật, Bắc Tiểu Lục vừa nhìn liền đã nhận ra tu vi của nàng, Luyện Khí tầng chín viên mãn. Bên cạnh còn đứng một nam tử, dáng người cao lớn, có chút vạm vỡ, khuôn mặt cũng thanh tú không tệ, tu vi của hắn cao hơn nữ tử kia rất nhiều, đã đạt tới Trúc Cơ tầng ba.

Chưa hết, hai bên đằng sau có có bốn gã hộ vệ, tu vi cũng không cao chỉ là Luyện Khí tầng chín.

"Thiếu chủ, chính là người này." Tu sĩ dẫn Bắc Tiểu Lục vào, nhanh chóng tiến lên quỳ xuống nói.

Nữ tử được xưng là thiếu chủ phất phất tay, "Đã biết, ngươi đi ra ngoài đi."

Chờ tên tu sĩ này sau khi rời khỏi đây, thiếu nữ này quan sát trên dưới cả người Bắc Tiểu Lục, nàng phát hiện người này không có nửa phần khẩn trương, Bắc Tiểu Lục mặc một bộ y phục màu trắng, dáng người thon gầy, tay cầm một thanh trường kiếm, ngũ quan mặc dù còn non nớt, nhưng đã lộ ra góc cạnh yêu nghiệt, kết hợp với khí chất phiêu dật. Thiếu nữ nhìn thiếu niên trước mặt sở hữu phong thái xuất trần, tựa như một vị kiếm tiên, phiên bản nhỏ.

Trông hắn thật giống như đến nơi để tản bộ, không chút bối rối, lạnh nhạt không nói một lời, đứng ở nơi đó hết sức tự nhiên, giống như hắn mới là chủ nhân nơi đây. Thiếu nữ hai mắt linh động, nhìn chăm chằm Bắc Tiểu Lục, mãi một lúc mới chậm rãi lên tiếng, "Tiểu đệ đệ, ngươi tại sao lại xuất hiện tại nơi đây? Nơi đây là phạm vi thuộc quyền quản lý của Địa Sa bộ lạc?"

Địa Sa bộ lạc? Bắc Tiểu Lục lại không biết Địa Sa bộ lạc là địa phương nào, hắn đến là muốn hỏi đường đi Hỏa Châu, nghe vậy vội vàng khách khí ôm quyền nói, "Ta là An Tư Lục, chỉ là đi ngang qua, đi ngang qua mà thôi, xuất hiện nơi đây thật sự là hiểu lầm."

Đứng ở bên cạnh thiếu nữ, nữ tử Luyện Khí tầng chín viên mãn kia, đang muốn quát hành vi của Bắc Tiểu Lục, liền bị thiếu nữ thiếu chủ kia giơ tay ngăn cản, còn trừng nàng một cái. Làm cho nữ tử cuống quýt cúi đầu xuống, không dám tự ý làm ra hành động gì khác.

Thiếu nữ khẽ ho nhẹ một tiếng, ra lệnh cho mấy người hầu bên cạnh, “Các ngươi sao còn không cầm ghế ra cho khách nhân ngồi, Tiểu Lam ngươi mau đi pha trà mang lên đây”

Nói xong nàng mới quay sang nhìn Bắc Tiểu Lục, mỉm cười nói: “Ta cũng tự giới thiệu, ta là Lam An Lộ, là thiếu chủ của Địa Sa bộ lạc”

Bắc Tiểu Lục cũng không làm mặt lạnh, khẽ cười cười nói: “Vị tỷ tỷ này, ta cũng không giấu diếm gì, ta đây là bị lạc đường trong sa mạc, không nghĩ tới lại đi vào phạm vi Địa Sa bộ lạc, mong vị tỷ tỷ này lượng thứ”

Lam An Lộ sau khi thấy hắn ngồi xuống mới lên tiếng trả lời: “Không có chuyện gì, chẳng qua dạo gần đây tình hình mấy bộ lạc gần đây có chút biến động, cho nên không khí nơi đây khá là nhạy cảm, tiểu đệ đừng để ý trong lòng”.

Dừng lại một chút nàng mới hỏi: “ Nhìn tiểu đệ hẳn là từ Hải Châu tới đây?”

Bắc Tiểu Lục cũng không giấu diếm, trực tiếp gật đầu, “Đúng vậy, tiểu đệ muốn rời khỏi Hải Châu, nhưng không có phương tiện khác, cho nên mạo hiểm vượt qua sa mạc đi Hỏa Châu. Không nghĩ tới nửa đường lại bị lốc xoáy vòi rồng bên trong cuốn đi, cho nên càng đi càng lệch hướng, nên mới đi loanh quanh, vô tình đi vào nơi đây.”

“Mặc dù ta không có địa đồ đi Hóa Châu, nhưng ta biết một chút cơ duyên không biết tiểu đệ có muốn nghe”

Lam An Lộ cũng không vòng vò nói ra, “ Gần đây bên trong Địa Lôi Sa Mạc xuất hiện một di tích, tiểu đệ có hứng thú cùng ta đi vào trong đó một chuyến.”

“Di tích?” Bắc Tiểu Lục ngạc nhiên, trong đây vậy mà cũng có di tích cơ duyên loại này ư.

Dương như biết Bắc Tiểu Lục trong lòng nghĩ gì, nàng chủ động giải thích: “ Đó là di tích của một quốc gia, Lam Thiên Tiểu Quốc. Nghe nói năm đó Lam Thiên Tiểu Quốc sở dĩ lựa chọn sa mạc thành lập kiến quốc, cũng không phải trong đây tốt bao nhiêu. Mà bởi vì Lam Thiên Tiểu Quốc phát hiện bên trong sa mạc có một động phủ cường giả Kiếp Biến.”

“Lam Thiên Tiểu Quốc vì tìm được động phủ cường giả lưu lại, cho nên lựa chọn ở Địa Lôi Sa Mạc thành lập một cái Tiểu Quốc. Lại không nghĩ rằng Lam Thiên Tiểu Quốc, sau khi thành lập lại trở lên phồn hoa. Động phủ Kiếp Biến kỳ có tìm được hay không, ta cũng không rõ ràng lắm, thế nhưng Lam Thiên Tiểu Quốc rất kỳ dị cường thịnh."

Bắc Tiểu Lục thật sự là không thể tin được, ở trong Địa Lôi Sa Mạc còn có thể thành lập quốc gia, Địa Lôi Sa Mạc này có bao nhiêu đáng sợ, hắn đã tự thân trải qua.

Thấy Bắc Tiểu Lục nghi hoặc không thôi, Lam An Lộ chủ động nói, "Tiểu đệ, ta nói là sự thật, Lam Thiên Tiểu Quốc ở trong sa mạc thành lập quốc gia, đã trải qua vô số năm tháng, sớm đã bị phủ bụi. Trước đây Lam Thiên Tiểu Quốc phạm vi còn là bên ngoài ven sa mạc, nhưng trải qua bao nhiêu năm tháng, Địa Lôi Sa Mạc ăn mòn xung quanh càng ngày càng lợi hại, sa mạc cũng càng ngày càng khổng lồ.

Nghe nói Lam Thiên Tiểu Quốc bị diệt, cũng không phải là bởi vì Địa Lôi Sa Mạc sấm sét cùng cái khác, mà là bởi vì Lam Thiên Tiểu Quốc tìm được di tích của cường giả Kiếp Biến, kết quả thông tin bị rò rĩ ra ngoiaf, bị vô số cường giả để mắt tới.

Đại chiến diễn ra ở Lam Thiên Tiểu Quốc rất kinh khủng, không ngoài dự liệu Lam Thiên Tiểu Quốc bị hủy diệt. Nhưng chưa dừng tại đó, ngay khi cuộc chiến sắp đến hồi kết, một cơn bão cát khủng bố tràn đến, mang theo tất cả tu sĩ, còn có Lam Thiên Tiểu Quốc biến mất không còn. Lam Thiên Tiểu Quốc cũng theo đó trở thành một giai thoại truyền thuyết."

"Bão cát?" Bắc Tiểu Lục nghe được hai chữ này, nhớ tới trước đó hắn cũng từng gặp một cơn lốc xoáy kinh dị.

Lam An Lộ gật đầu nói, "Không sai, ở trong Địa Lôi Sa Mạc ngoại trừ độc sa thú đáng sợ, sấm sét, còn có bão cát. Loại bão cát này trổng ất giống một loại lốc xoáy, một khi bị cuốn vào, sẽ rất khó chạy ra, cuối cùng bị bão cát nghiền nát thành mảnh nhỏ. Hơn nữa đây mới chỉ là bão cát đơn giản, kinh khủng bão cát từng có người nói vô biên vô tận bão cát, gặp phải loại này bão cát, coi như là một cái quốc gia, cũng lộ ra vô cùng bạc nhược."

Bắc Tiểu Lục biết trước đó hắn gặp phải chỉ là bão cát nhỏ, nếu như là lớn, hắn chỉ có thể trốn vào trong không gian.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.