Cung Vãn Đường lại mang thai lần nữa, lúc đầu trong lòng còn có chút rối rắm, nhưng nhìn thấy Hàn Tế và hai ông bà cụ Hàn vui vẻ như thế, bà cũng vứt mấy chuyện rối rắm này ra sau đầu.
Ngày hôm sau Hàn Tế cùng bà đi đến khoa phụ sản của bệnh viện tổng hợp quân khu, xác định đã mang thai được một tháng, dạo gần đây bà cảm thấy khó chịu như thế là phản ứng bình thường của đầu thai kỳ.
Bởi vì bà đã bốn mươi tuổi, coi như là thai phụ lớn tuổi, Hàn Tế rất lo lắng cho tình trạng sức khỏe của bà, sau khi từ bệnh viện quay về đã lập tức thương lượng với Cung Linh Lung.
“Linh Lung, hiện tại Vãn Đường đã có thai, không thể vất vả quá nhiều.”
“Chú dự định sẽ đưa mẹ con đến viện gia thuộc của quân khu ở, con cũng dẫn theo ba bé con đi qua đó ở đi, Giai Du cũng đi cùng, chú lại tìm thêm một chị dâu trong viện gia thuộc chăm con giúp con, cũng sẵn tiện chăm sóc Vãn Đường luôn.”
Cung Linh Lung không có ý kiến, gật đầu đồng ý, nói kế hoạch của mình: “Chú Hàn, chú cứ dẫn mẹ con qua đó trước đi, con muốn quay về thành phố Hán một chuyến, con phải bàn giao công việc lại mới được.”
“Con xin nghỉ việc sao?” Hàn Tế hỏi cô.
“Không phải, chỉ là chuyển công việc thôi.”
“Tháng trước bộ phận dân chính có điều chỉnh, hiện tại có một đơn vị mới gọi là trung tâm phục vụ, người phụ trách là bí thư Nghiêm được điều từ cục dân chính thành phố Hán đến năm trước. Cấp trên của con là chủ nhiệm Dương Mạn Vinh vốn dĩ là cộng sự tốt của bí thư Nghiêm, sau tết đã trình lên một chính sách cải cách được lãnh đạo đồng ý phê duyệt chỉ thị, cuối tháng này cũng sẽ được thăng cấp điều đến kinh đô, tiếp tục làm cộng sự của bí thư Nghiêm.”
“Hai vị lãnh đạo đều đối xử với con khá tốt, đã gọi điện thoại đến cho con, tất cả đều tiến cử con đi qua đó, tuần trước con đã đi kiểm tra rồi, đã thi đậu, có thể đi làm bất cứ lúc nào.”
Thấy cô đã có kế hoạch riêng của mình, Hàn Tế gật đầu nói: “Được rồi, con đi xử lý chuyện này trước đi. Nếu con chuẩn bị đi làm thì sau này chú lại tìm thêm một người nữa đến giúp đỡ.”
“Hàn Tế, tạm thời không cần nhờ người đến giúp đỡ đâu, em và Giai Du cũng đã đủ rồi. Ba bé con này dễ chăm lắm, đều không thích nghịch ngợm quấy rối, cũng đã lớn hơn rồi, sau này chúng ta làm một cái xe đẩy nhỏ, mỗi ngày đẩy bọn nhỏ ra ngoài chơi, chỉ cần không ôm quá lâu thì sẽ không cảm thấy mỏi mệt.
“Sức khỏe của em cũng không có vấn đề gì, chỉ là đang trong đầu thai kỳ nên có chút phản ứng lúc mang thai thôi, không quá nghiêm trọng, chờ một hai tháng nữa sẽ tốt thôi.”
“Chờ đến lúc em sắp sinh, anh lại mời một chị dâu đến giúp đỡ là được rồi.”
Hàn Tế không muốn để bà quá vất vả, muốn nói gì đó nhưng Cung Vãn Đường đã ngăn cả không cho ông ấy mở miệng: “Được rồi, nghe lời em, nếu em thật sự khó chịu không khỏe thì em cũng sẽ không cố chịu đựng. Em là người hiểu cơ thể của mình nhất, sức khỏe của em không có vấn đề gì cả, chỉ là chút phản ứng bình thường trong giai đoạn mang thai mà thôi, chờ khoảng thời gian này trôi qua là được rồi.”
“Còn nữa, hiện tại tạm thời vẫn đừng làm trường hợp đặc biệt thì tốt hơn, để tránh cho có một số người khua môi múa mép ở sau lưng, ảnh hưởng đến công việc của anh và Tĩnh Xuyên,Linh Lung, vất vả khó khăn một chút, chúng ta tự khắc phục là được rồi.”
Hàn Tế là một người nghe lời vợ, gật đầu đồng ý nghe theo lời bà: “Được rồi, nghe lời em, chúng ta cứ dọn đến quân khu ở trước, hoàn cảnh bên kia không tốt bằng trong nhà, nếu ở đó không thoải mái, anh lại đưa em về.”
“Viện gia thuộc trong quân khu khá tốt, em ở cũng quen rồi.” Cung Vãn Đường cười cười.