Cung Linh Lung vốn dĩ đang ở trong kho hàng sửa soạn lại những vật phẩm sẽ đi quyên tặng, Lý Tuyên là đồng nghiệp nam được tuyển cùng một lúc với cô đi đến gọi, cô đành phải tạm dừng công việc đi ra ngoài.
“Mẹ, sao mẹ lại đến đây?”
Cung Linh Lung chạy chậm đến đây, còn chưa đến gần đã nhìn thấy mu bàn tay của bà bị dán băng gạc, lập tức sốt ruột hỏi: “Mẹ, tay của mẹ bị làm sao thế?”
“Không có gì nghiêm trọng, chỉ là bị nước sôi làm phỏng thôi.”
“Sao mẹ lại bất cẩn thế?”
Cung Linh Lung chạy đến trước mặt bà, thấy mu bàn tay cả hai tay đều dán băng gạc, nhíu mày nói: “Cả hai tay của mẹ đều bị bỏng sao? Sao lại bị bỏng thế?”
“Một đồng nghiệp của mẹ bị trượt chân ngã, nước sôi người kia vừa mới múc được đều đổ hết lên người mẹ.” Sắc mặt của Bạch Thủy Tiên rất lạnh nhạt.
Cung Linh Lung nhíu chặt đôi mày xinh đẹp, cô vừa mới đi qua đó cãi nhau với Mạnh Hiểu Dĩnh xong đi về, mẹ của cô đã bị bỏng, chuyện này làm trong lòng cô cảm thấy rất khả nghi.
Theo lý mà nói, những người đến viện điều dưỡng làm việc đều được chọn lựa kỹ càng, bình thường bọn họ chăm sóc cho người lớn cũng đều sẽ rất cẩn thận và có trách nhiệm, lẽ ra không nên phạm phải sai lầm cấp thấp này mới đúng.
“Mẹ, bình thường mẹ và người hất nước lên người mẹ có quan hệ như thế nào?”
“Mẹ không thân với bà ta, chỉ gặp được vài lần mà thôi, bà ta là kế toán của viện điều dưỡng, bình thường rất hiếm khi đến khu vực làm việc của mẹ. Mẹ vốn dĩ đang ăn cơm với mấy đồng nghiệp thân thiết của mẹ, bà ta chủ động đi đến ngồi chung, ăn cơm xong thì cùng nhau đi rửa chén, sau đó không hiểu sao bà ta đã bị trượt chân, còn hất hết nước sôi về phía mẹ.”
Nghe bà nói như thế, Cung Linh Lung lại càng thêm khó hiểu: “Bà ta tên gì? Mẹ có hỏi thăm bối cảnh của bà ta chưa?”
“Tên là Vu Nam, cũng trạc tuổi mẹ, mẹ cũng đã hỏi thăm chuyện của bà ta rồi.”
Đại đa số các nhân viên làm việc trong viện điều dưỡng đều có chút gia thế bối cảnh, dù sao thì đây cũng là bát sắc, nhưng vị trí như kế toán cũng không chỉ có năng lực là sẽ được nhận.”
Nghĩ đến chuyện Vu Nam nói lúc ăn trưa hôm nay, Bạch Thủy Tiên lại nói với cô: “Trưa nay lúc ăn cơm mẹ mới biết được bà ta đã xin nghỉ việc rồi, nói là chồng bị điều đến đông bắc làm việc, bà ta đành phải xin nghỉ việc đi cùng, lúc bà ta nói chuyện này thì mẹ phát hiện biểu cảm của bà ta có chút quái dị.”
“Mẹ, là chữ Vu nào thế?” Trong lòng Cung Linh Lung đã có suy đoán.”
“Vu trong tương đương đó.”
“Vu Nam, Vu Chấn, mẹ đoán xem bọn họ có liên quan gì đến nhau không?” Ánh mắt Cung Linh Lung trở nên sâu thẳm.
Bạch Thủy Tiên nheo mắt lại, đã hiểu ý của cô nói: “Linh Lung, con đi làm tiếp đi, mẹ lại quay về tìm người hỏi thăm một chút.”
“Mẹ, mẹ vào kho hàng nghỉ ngơi với con đi, con đi tìm chủ nhiệm Dương hỏi thăm là được rồi.”
Cung Linh Lung kéo bà đi đến kho hàng ở phía sau, bên trong có một cái giường nhỏ có thể nghỉ ngơi, chờ sắp xếp chỗ nghỉ cho bà vào, cô lập tức đi vào văn phòng tìm chủ nhiệm Dương.
Chủ nhiệm Dương khá hiểu biết về chuyện của nhà họ Vu, dạo gần đây bọn họ cũng thường xuyên thảo luận chuyện của nhà họ Mạnh và nhà họ Vu, cô đến hỏi thăm chuyện Vu Nam, bà ấy cũng dứt khoát nói cho cô biết: “Vu Nam là chị hai của Vu Chấn, bà ta làm việc ở viện điều dưỡng, lần này bởi vì thân phận gián điệp của Cao Tuyết Mai, công việc của hai vợ chồng bọn họ đều bị ảnh hưởng.”
“Vu Nam cũng bị viện điều dưỡng tạm thời cách chức đuổi việc, có lẽ là bà cụ của nhà họ Bành ra mặt chào hỏi, cho nên viện điều dưỡng mới không thông báo cho người ngoài biết chuyện bà ta bị cách chức đuổi việc.”
Nóng xong, bà ấy lại nhìn cô nói: “Sao đột nhiên cô lại hỏi chuyện này?”
“Mẹ tôi vừa mới đến đây, hai tay của mẹ tôi bị Vu Nam làm bỏng.” Cung Linh Lung lộ ra vẻ mặt tức giận.
“Hửm? Cả hai tay đều bị bỏng? Mẹ của cô có mâu thuẫn gì với Vu Nam à?”
Cung Linh Lung lắc đầu nói: “Không có, tôi vừa mới hỏi mẹ của tôi rồi, mẹ tôi nói bà ấy không thân với Vu Nam, cũng chỉ mới gặp nhau vài lần mà thôi. Hôm nay bà ta lại đột nhiên trượt chân, hất một ấm nước sôi nóng hổi về phía mẹ của tôi, may mà mẹ tôi nhanh tay giơ tay cản, nếu không thì mắt và mặt đều sẽ bị bỏng bị thương hết rồi.”