Nếu cô nói cho thôn dân này Trần Ni vì mất đi Tiểu Thất, không chịu nổi mình chỉ còn sống được mấy ngày, có lẽ mọi người sẽ nghĩ cô là kẻ điên.
"Đúng là tạo nghiệt mà."
Đội trưởng Từ hừ một tiếng.
Ông ấy sớm biết con nhóc Trần Ni này có nhiều tâm tư xấu xa, nhưng người nào cũng không nghĩ tới cô ta sẽ ác độc như vậy, ngay cả cha mẹ ruột còn dám giết.
"Dẫn cô ta đi đi."
Nếu Trần Ni biến thành kẻ điên, đội trưởng Từ cũng không nói thêm gì nữa, bảo người dẫn cô ta đi.
"Mọi người không ăn ư? Các người muốn dẫn tôi đi đâu?"
Trần Ni cười si ngốc, ngoan ngoãn đi theo mọi người rời đi.
Lục Thanh Nghiên đứng tại chỗ, nhìn Trần Ni đi xa.
"Trở về đi, tôi không sao đâu."
Ngô Tiểu Anh và Thẩm Nguyệt còn ở lại bên cạnh cô, Lục Thanh Nghiên cười nói với hai người.