Thanh Mai Trúc Mã Của Đệ Nhất Thiên Hạ

Chương 256: . Ta chết chắc rồi (1.1)



Chương 213.1: Ta chết chắc rồi (1.1)

Tôi nhận thấy điều gì đó bất thường khi đến cổng trước Cửu gia.

Tôi không chỉ cảm nhận được một vài sự hiện diện xa lạ mà còn cảm nhận được một bầu không khí khác lạ bên trong Cửu gia.

“Không phải là võ giả Cửu gia.”

Một số võ giả đã tụ tập bên ngoài Cửu gia ở đây được vài tháng, nên chuyện đó cũng không có gì lạ.

Rốt cuộc, Đường Tố Nhiệt, người có quan hệ huyết thống trực hệ với Đường gia, đang ở đây với tư cách là khách.

Vì vậy, các võ giả của Đường gia đều ở lại Cửu gia để hộ vệ cô, nhưng cảm giác lại khác.

Luồng khí của họ được rèn luyện.

Đây là đặc điểm có thể cảm nhận được từ những người như Nam Cung Phi hay Cửu Hy, những người sử dụng kiếm.

Vì các võ giả của Nam Cung gia đã rời khỏi gia tộc theo lệnh của Gia chủ, nên những người duy nhất còn lại ở đây tỏa ra luồng khí như vậy chính là các võ giả của Cửu gia.

Nhưng bầu không khí này lại khác với bầu không khí đặc trưng của Cửu gia tỏa ra.

Tôi đã cảm thấy điều này ngay từ khi bước chân ra đường.

Trong bầu không khí có phần khác lạ, một sự thay đổi nhỏ đang diễn ra.

Vì có một sự thay đổi đang diễn ra trong một gia tộc mà hầu như không có gì thay đổi.

Nên tôi không thể không nhận ra điều đó mặc dù đó là một sự khác biệt rất tinh tế.

Với lại tôi biết rằng lý do cho sự thay đổi này không phải vì Sơn Tây, mà là vì những người bên ngoài.

Có vẻ như có người tới.

Khi tôi nhìn xung quanh, tôi nhìn thấy những khuôn mặt mà tôi chưa từng thấy trước đây.

Tôi chú ý đến bộ đồng phục thanh sắc nhạt của họ và đặc biệt là những phụ kiện trên đó.

Hình dạng đó...chắc chắn là chúng.

Đây là một trong Tứ đại gia tộc và là gia tộc nổi tiếng với kiếm pháp cùng với Nam Cung gia.

Mạc Dung gia.

Tôi chắc chắn rằng gia tộc đó nổi tiếng vì tỏa ra bầu không khí như vậy, nhưng...

Tại sao lại ở đây?

Nếu bọn họ thực sự là người của Mạc Dung gia, vậy bọn họ đến đây có liên quan gì tới Cửu gia?

Tôi không phải là người duy nhất chú ý đến họ, vì Cửu Hy đang ngồi trên lưng tôi cũng vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào họ.

“Ồ? Là đám người đồ ngốc Mạc Dung gia đó.”

“Sao tỷ có thể gọi họ là đồ ngốc.”

“Họ trông thật kinh tởm vì cách ăn mặc của họ.”



Tôi bật cười, cảm thấy lời nói của Cửu Hy thật vô lý.

Tôi không thể tin cô ấy lại phán xét người khác như vậy chỉ vì cô ấy có vẻ ngoài dữ tợn.

Công bình mà nói, tôi không có gì để phản bác lại cô ấy.

Bởi vì thành thật mà nói, các võ giả của Mạc Dung gia đã quá đà trong việc trang điểm bất kể giới tính của họ, mặc dù họ là võ giả.

Dù sao thì, điều gì đã đưa họ tới đây?

Tôi chưa nghe nói gì về việc chúng tôi có khách từ Mạc Dung gia.

Mặc dù điều đó cũng dễ hiểu vì tôi đã làm điều gì đó tương tự như việc vượt ngục.

Với lại phụ thân tôi cũng đã rời khỏi gia tộc, nên chúng tôi không nhận được bất kỳ tin tức nào về chuyện đó.

Và rồi, từ nhóm đó, tôi thấy có người bước nhẹ nhàng về phía chúng tôi.

Cùng với những bước chân nhẹ nhàng của cô ấy, tôi cảm nhận được một chút Băng khí tỏa ta thoang thoảng từ cô.

Hơn nữa, vì mái tóc và đôi mắt quyến rũ của cô ấy, tôi không thể không biết cô là ai.

Tuy nhiên, tôi tự hỏi tại sao cô ta lại ở trong Cửu gia.

“Chào Cửu thiếu gia.”

Băng Phượng tiến về phía tôi với nụ cười dịu dàng trên môi, vẫn giữ nguyên vẻ đẹp thường ngày.

Nhưng không hiểu sao, khuôn mặt cô ấy lại rạng rỡ hơn trước.

“Chúng ta lại gặp nhau rồi. Gần đây Cửu thiếu gia có vui vẻ không?”

“...Chính xác thì tại sao Mạc Dung tiểu thư lại ở đây?”

Khi tôi hỏi cô ấy một cách ngớ ngẩn, Mạc Dung Hy Á chỉ trả lời bằng một nụ cười nhẹ.

Nếu là người khác nhìn thấy nụ cười này, họ có thể sẽ bị nó quyến rũ...

Nhưng vì tôi đã dành nhiều thời gian bên cô ấy trong kiếp trước, nên tôi biết ngay nụ cười đó của cô có ý nghĩa gì.

Đó là một nụ cười giả tạo.

Đó là nụ cười mà Mạc Dung Hy Á thường nở mỗi khi cô ta nói dối điều gì đó...

Hoặc bất cứ khi nào cô cố gắng che giấu cảm xúc của mình.

Tại sao cô ta lại ở đây thế này.

Bọn họ nghĩ rằng Cửu gia là nơi để họ tụ tập sao?

Tôi không thể tin được ba trong số Tứ đại gia tộc lại tụ họp ở đây.

Bây giờ tôi cảm thấy sợ rằng ngay cả tên nam nhân kia của Bình gia cũng sẽ đến.

Khi tôi nhìn cô ta với vẻ mặt hơi cau mày, Cửu Hy cũng lên tiếng.



“Băng Phượng? Sao ngươi lại ở đây?”

“...Kiếm Phượng.”

“Lâu rồi không gặp. Ta đoán hôm nay không lạnh với ngươi nhỉ?”

Khi Cửu Hy mỉm cười nói vậy, mặt nạ của Mạc Dung Hy Á hơi rung lên.

Hai người này không hợp nhau sao?

Bởi vì Cửu Hy là Kiếm Phượng, tôi cho rằng họ đã gặp nhau ở một nơi như giải đấu Long Phượng.

Nhưng bầu không khí của họ có vẻ không thân thiện.

“...Ta nghe nói có chuyện gì đó xảy ra.”

“Chẳng có gì to tát cả.”

“Nhưng nhìn vào thì có vẻ là vậy.”

"Ồ?"

Đối với lời lẽ sắc bén của Cửu Hy, Mạc Dung Hy Á không hề lùi bước mà còn đáp trả bằng lời lẽ của chính mình.

Đúng vậy, mối quan hệ giữa họ không tốt mấy...

Tôi cũng rất ngưỡng mộ sự kiên trì khiêu khích người khác của Cửu Hy mặc dù cô không thể cử động cơ thể bình thường.

“Vậy ngươi đến đây để làm gì?”

“Ta có lý do gì để nói cho ngươi biết không?”

“Ngươi nói gì?”

“Ngươi không phải là Gia chủ, thậm chí cũng không phải là Thiếu chủ...”

Sau khi nói những lời đó, Mạc Dung Hy Á liếc nhìn tôi.

Có vẻ như cô ấy sẽ không chịu lùi bước, vì Cửu Hy bắt đầu mỉm cười một cách kỳ lạ.

“Ồ....? Chỉ mình ta thấy lời nói của ngươi có nhiều gai nhọn thôi sao?”

“Ta có nói gì sai không?”

Bầu không khí ngày càng tệ hơn.

Ngay cả Nam Cung Phi, người thường không quan tâm đến những chuyện như thế này, cũng trốn sau lưng tôi.

“Ta đến Cửu gia là vì chuyện kinh doanh, không phải đi nghỉ dưỡng”

"Kinh doanh?"

Kinh doanh, cô ấy nói...ư?

Việc Mạc Dung Hy Á đến đây để làm ăn có nghĩa là Mạc Dung gia cũng có liên quan.



Nhưng tại sao Mạc Dung gia lại bận tâm đến vậy nhỉ?

Mạc Dung gia ở Liêu Ninh.

Họ cũng đóng vai trò trong việc trấn áp Ma Cảnh Môn vì họ là một trong Tứ đại gia tộc.

Nhưng điều họ thực sự chuyên môn hóa là kinh doanh lụa từ loài ma vật hình con bướm đêm {Dạ Điệp}.

Hơn nữa, trang phục họ làm từ chất liệu này rất đẹp và bền nên rất được nữ nhân thượng lưu ưa chuộng.

Nói cách khác, điều này có nghĩa là Mạc Dung gia và Cửu gia không liên quan gì đến nhau.

Chúng tôi không có mối quan hệ nào như thế.

Bởi vì chúng tôi là một gia tộc chủ yếu sử dụng nhiệt và lửa mang tính hủy diệt.

Nên chúng tôi không cần phải tạo mối quan hệ với bất kỳ tổ chức nào chuyên sử dụng lụa.

Điều tương tự cũng áp dụng khi làm ăn với họ.

Đó là lý do tại sao nó lại kỳ lạ đến vậy.

Lý do khiến Mạc Dung gia lại đến Cửu gia để giải quyết công việc.

Tôi chẳng thể nghĩ ra điều gì dù có nghĩ nhiều đến thế nào đi nữa.

“Đến nơi rồi thì xuống đi.”

“Đệ đệ ơi, chúng ta vẫn chưa tới.”

“Ta biết tỷ có thể đi lại bình thường mà, nên tỷ hãy xuống đi.”

Chỉ vì cơ thể cô ấy yếu đi không có nghĩa là cô không thể đi lại.

Tôi tặc lưỡi rồi buông Cửu Hy ra như thể đang vứt bỏ cô ấy.

Đúng như dự đoán, Cửu Hy đáp xuống đất an toàn, bĩu môi tỏ vẻ bất mãn.

“Dù vậy, đệ buông ta như thế này không phải có chút vô lễ sao?”

“Tỷ nên biết ơn vì ta đã không ném tỷ xuống đất.”

“Lời nói của đệ không chỉ vô lễ hơn, mà còn thô lỗ hơn, đại tỷ không nuôi một đứa đệ đệ như vậy...”

“Tỷ đang nói gì vậy, ta tự lớn lên mà?”

Có vẻ như cô đã nuôi dạy tôi như thể cô là mẫu thân tôi vậy.

Sau khi bỏ Cửu Hy đang lảm nhảm sang một bên, tôi nhìn vào gia tộc.

Bỏ qua việc Mạc Dung Hy Á ở đây, nếu họ đến đây vì chuyện công việc...

Tôi cảm thấy không chỉ có Mạc Dung Hy Á đến đây, mà còn có những người có địa vị cao khác trong gia tộc họ nữa...

Vừa đến Sơn Tây, phụ thân đã lập tức đến Cửu gia ngay.

Có lẽ là vì ông biết nơi này đã an toàn rồi.

Có lẽ phụ thân đã biết chuyện này rồi.

...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.