Tây Sơn Hành Trình Vượt Thời Gian

Chương 87: Giằng co




Lân nhanh chóng cho quân rút lui về phía sau tường chắn thứ 2. Hai cánh quân tả hữu vẫn tiếp tục ở lại làm nhiệm vụ bắn tỉa, tiêu hao lực lượng quân địch, vừa chiến đấu vừa rút lui theo đường công sự. Trước tường chắn thứ 2 là một dàn lô cốt, trong đó có 5 lô cốt lớn hơn cả đặt so le nhau, có thể yểm trợ hai cánh quân du kích rút lui.

Sau một loạt đạn bắn phá ầm ầm thì tường chắn không trụ được nữa mà đổ ầm ầm xuống, quân Trịnh hò hét vang trời, tướng chỉ huy mặt mày hớn hở, ánh mắt lóe sáng

''Ha ha ha, giờ chết bọn chuột đã đến, xông lên, giết sạch, đốt sạch cho ta, không để tên nào sống sót…giết''

''Giết…''

''Tấn công…''

Đạo quân ầm ầm tiến liên, tiếng súng đạn, đại bác bắn đùng đùng ù cả tai. Hai cánh quân tả hữu vừa luân phiên bắn vừa rút lui. Binh lực quân Trịnh quá mạnh, một đội phục binh bên cánh tả không kịp rút lui bị thảm sát toàn bộ, những người lính quân Trịnh như những kẻ khát máu, ra sức xung trận, cánh quân kỵ có bộc giáp tiến nhanh như gió lốc, khi đến gần phạm vi lô cốt thì…

Đùng, đùng, đùng, véo, vút vút vút, tên đạn bắn ra như mưa, nhất là 5 cái lô cốt lớn, tên từ trong đó bắn ra nhanh kinh khủng, nếu là sức người không thể nào làm được. Quân Trịnh vấp phải sự chống trả quyết liệt cũng cả kinh mà rối loạn.

Trong năm cái lô cốt lớn này Lân cho đặt 5 khẩu súng AK (đùa thôi, làm gì có chuyện đó, là năm khẩu bắn tên liên châu). Do trong thời gian ngắn nên Lân chỉ kịp chế tạo ra năm cái. Cơ chế hoạt động của loại máy bắn tên liên châu này dựa trên nguyên tắc của máy bắn đá và nỏ cứng. Phía trên là hộp tiếp tên, bên dưới hộp tiếp tên là một thanh gỗ tròn, có rãnh, khi muốn bắn thì đẩy về trước theo ray (ray nằm dưới thanh gỗ tròn) cho móc sắt chạm vào thanh chốt phía dưới thanh gỗ tròn, móc sắt gập xuống, móc lấy dây cung, thanh gỗ sẽ xoay tròn chậm, mũi tên được lắp vão rãnh.

Hai bên là xích sắt (do việc chế tạo dây sên phải tốn nhiều công sức nên Lân cho chế tạo xích lớn hơn một chút, cách vận hành không khác gì dây sên), phía sau là hai cái bánh tròn bằng gỗ (hình dáng như bánh xay nước mía thủ công), khi quay hai bánh gỗ hai bên về sau thì móc sắt sẽ kéo căng dây cung, cánh cung hai bên ở đầu cũng cong về sau. Cánh cung được kéo căng gần tới chốt mở phía sau thì cũng là lúc mũi tên rơi xuống, lắp vào ray. Khi chốt chạm vào thanh chắn thì bật mở, dây cung bật, mũi tên theo đó mà được bắn ra.

Người lính chỉ cần điều khiển hai bánh quay là có thể liên tục bắn tên ra nhanh chóng, tốc độ bắn gấp mấy lần cung tên bình thường. Nhưng loại này không cơ động, mục tiêu động thì không dùng được. Để bù lại cho khuyết điểm ấy, Lân kết hợp nó với lô cốt, dù quân địch tiến lên cũng không thể phá hủy máy hoặc giết được lính dùng máy bắn tên.

Sau một phen rối loạn vì bị mưa tên, bão đạn thì tướng tiên phong lập tức ra lệnh cho quân lấy thuẫn che, che kín thân, từng bước tiến lên, đồng thời dùng thần long bắn vào các lô cốt.

Lân đứng phía sau tường chắn quan sát, miệng lẩm bẩm:
''Bắn đi, bắn đi, lão tử tính cả rồi, mấy cái lô cốt này đều được đổ bê tông rất dày, móng chôn sâu bên dưới, nếu cố thủ bên trong thì ta cho ngươi bắn tới chết. Các lỗ chờ để bắn cũng có các tấm sắt chốt chặn bên trong, khi các ngươi tới gần cũng chẳng ném được thuốc nổ vào''

Huy Đống đứng bên cạnh nói:
''Việc đại ca giao cho đệ đã có kết quả, đệ quan sát thiên tượng tính toán ra được, cánh quân Đông Bắc chỉ dùng kế nghi binh, không hề có binh lại, ắt hẳn bây giờ cũng đã quay lại tấn công''

''Hừ, lão hồ ly, muốn lừa ta à…lần này ta cho lão nếm trái đắng''

Hai tướng chỉ huy phía sau là Đình Đống và Đình Thể chưa cười được lâu đã phải nghiến răng căm tức

Một viên tỳ tướng chạy về báo:
''Bẩm tướng quân, các ngôi nhà đá này dường như rất dày, đạn bắn phá hủy nổi, phía sau cửa cũng rất chắc chắn, không thể công phá, các lỗ chờ cũng bị bịt lại bằng những tấm sắt dày, lũ giặc cố thủ trong đó, bọn tiểu nhân không cách nào giết được''

Đình Đống lên tiếng nói: ''Cho người ở lại canh chừng các lỗ chờ của nhà đá, chúng chỉa súng ra thì ném hỏa dược, thuốc nổ vào''

''Tuân lệnh tướng quân''

''Khốn kiếp, muốn tiến lên phải tiêu hao binh lực, trong khi chẳng tiêu diệt được bao nhiêu tên giặc, bọn rùa rút cổ này trốn trong cái mia rùa của chúng, làm sao để diệt đây, hừ hừ, tức chết ta rồi'' Đình Thể tức giận nói

''Chỉ cần chúng ta tiến lên được thì hy sinh chút ít cũng đáng, đại cuộc mới là quan trọng, các ngôi nhà đá này tuy phòng thủ tốt nhưng chỉ cần quân cảm tử tiến lên được núp dưới lỗ mở kia, chờ chúng chỉa súng ra thì quăng thuốc nổ vào là chúng hết đường sống, còn giả như chúng bịt lại thì ta cắt cử vài người ở lại để chờ cơ hội giết chúng'' Đình Đống mặt không đổi sắc, điềm tĩnh nói

Tiếp đến là bức tường chắn thứ hai bị những khẩu thần long bắn hạ, quân Trịnh tiếp tục tiến lên. Nhưng lúc này binh lính đã bắt đầu hoang mang lo sợ, ý chí chiến đấu giảm mạnh, quân tiên phong cầm thuẫn bị hai cánh quân tả hữu men theo công sự bắn cho rối loạn đội hình, ba mặt cùng nhau giáp công, hai bên tả hữu lại vô cùng giảo hoạt khiến cho quân Trịnh không sao tiến lên được.

Nhìn thấy binh lính đã bắt đầu nao núng, hoảng loạn. Đình Thể hét lớn:
''Quyết chiến, kẻ nào rời hàng ngũ, không quyết chiến…chém…công phá cho ta. Thần long phá núi…bắn nnnnnn…xông lên giết sạch bọn giặc hèn hạ này''

Mắt Đình Thể đỏ ngầu, long lên sòng sọc, nắm đấm siết chặt lại, gầm lên từng đợt

Binh lính nghe thấy nghiêm lệnh không dám lui bước nữa, liều chết xông lên, cánh quân tả hữu không chống đỡ nổi phải tháo lui vào sau tường chắn, 200 quân chỉ thoát được hơn 50 người. Huy Đống đứng cạnh Lân cũng nổi lên từng đợt máu nóng, ánh mắt bừng bừng lửa giận, tận mắt chứng kiến từng người lính anh dũng ngã xuống, thây nằm ngổn ngang mà lòng như lửa đốt.

''Đại ca, cứ như vậy chúng ta sẽ tổn hao rất nhiều người, đã đến lúc chưa''

Lân điềm tĩnh trả lời: ''Vẫn chưa''. Tuy vẻ ngoài điềm tĩnh nhưng tay Lân đang run lên vì căm giận, mắt nhìn ra trận chiến như muốn tóe lửa
''Đại ca…''

''Đừng nói nữa, ta hứa với đệ, những binh lính kia sẽ không chết oan uổng, một người ngã xuống phải đền gấp mười, gấp trăm lần…''

Lại một đợt chống trả quyết liệt, binh lính quân Trịnh lớp này ngã xuống thì lớp sau tiến lên, nghiêm lệnh ban ra buộc quân lính phải liều chết xông trận. Có kẻ bị đạn bắn thủng lỗ chỗ trên người vẫn gắng gượng hơi tàn dùng thân mình lấp lỗ lô cốt. Nhìn tình cảnh ấy, đồng đội phía sau như phát cuồng, quyết tâm chiến đấu tới cùng. Chiến trường lúc này vô cùng thảm khốc, không khí nồng nặc mùi máu tanh.

Nhận thấy binh lính đã bắt đầu mỏi mệt. Tướng chỉ huy quân Trịnh ra lệnh đánh trống lui quân, hạ trại cách tường chắn 2 dặm đường để binh lính ăn uống, nghỉ ngơi, tới giờ Dậu sẽ tiếp tục công đánh.

Phía trong tường chắn, Huy Đống hỏi:
''Đại ca, đợt tấn công tiếp theo sẽ càng mãnh liệt, bọn chúng quyết tâm muốn đánh hạ nơi này, tường chắn bây giờ đã không còn ngăn cản được nữa, chúng ta có nên lui vào trong thành''

Lân vẫn cứ đứng đó, không quay đầu lại nói:
''Không, ta sẽ không lui''

''Đại ca…''

''Đệ nghỉ ngơi chốc lát đi, truyền lệnh ta, hai bên tả hữu, trung quân chuẩn bị sẵn sàng tử chiến''

Phía bên mặt Đông Bắc, sau khi giả vờ rút quân đi, Hoàng Ngũ Phúc cho quân hạ trại cách thành hơn mười lăm dặm, sau đó gửi thư liên lạc cho hai tướng Đình Đống, Đình Thể ra lệnh nhanh chóng chuẩn bị tiến quân, hẹn ngày giờ để cùng nhau giáp công hai mặt. Còn mình cũng sẽ nhân đêm tối cho quân vòng ngược lại.

Rạng sáng, đầu giờ Mão, Hoàng Ngũ Phúc xua quân tấn công mặt Đông Bắc.

Phía trong tường chắn mặt Đông Bắc
''Đại ca quả nhiên đoán không sai, là kế nghi binh. Tất cả nghe lệnh, chuẩn bị quyết chiến… nổi trống lên''


Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.

Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.

Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.

Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.

Tất cả chỉ có tại
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.