Tây Sơn Hành Trình Vượt Thời Gian

Chương 80: Tập kích




Theo như tiến trình, cánh quân của Nhạc và Tài, Đình sau 6 ngày hành quân thì gặp nhau ở tuyến sông Cẩm Lệ. Nhạc cũng nhận được tin báo về tình hình của quân Trịnh nên không gấp rút hành quân, ngày nghỉ đêm đi, cốt sao cho càng ít gây ra động tĩnh.

Trong lần tiến quân lần này, đô đốc Phạm Văn Tham cũng tham gia vào, giữ vai trò tham mưu cho Nhạc.

Nhạc cho triệu riêng Lý Tài đến để hỏi về chuyện của hoàng tôn Dương
''Ta nghe nói chuyện phó tướng Tập Đình có ý muốn giết hoàng tôn Dương, chuyện này là như thế nào, ngươi nói cho ta được rõ''

Lý Tài chắp tay thưa: ''Bẩm trại chủ, sau khi vây bắt được hoàng tôn Dương, Tập Đình nhớ lại thù cũ nên muốn giết đi để báo thù cho các huynh đệ đã chết vào tay quân triều đình, đồng thời rửa mối hận cho gia tộc vì bị sưu thuế nặng nề mà phải chịu cảnh đói khổ, chà đạp''

''Hắn ta không biết chuyện ta muốn vây bắt người trong hoàng tộc để uy hiếp cánh quân ở mặt nam hay sao mà hành xử lỗ mãng như vậy. Hơn nữa việc trọng đại chưa thông qua ý kiến của ta mà muốn tự ý hành động, không sợ ta trách tội hay sao''

Lý Tài biết rõ chuyện này rất quan trọng đối với Nhạc nên cố ý đẩy Tập Đình xuống hố.
''Xin trại chủ tha tội cho Tập Đình, hắn ta là người lỗ mãng thiếu suy nghĩ khi hành động, vì thù hận che mờ mắt nên mới phạm sai lầm như vậy, mạc tướng cũng đã nói qua ý định của trại chủ nhưng hắn lúc đó nhìn thấy kẻ thù không đội trời chung, cuồng tính nổi lên nên mới đánh mất đi lý trí nhất thời''

Trước nay Nhạc không thích cách hành xử của Tập Đình, chán ghét cái tính man rợ của hắn ta nhưng vì Tập Đình đã nhiều phen lập công lao, là cánh quân đắc lực trong các trận chiến nên Nhạc đành phải lơ đi cho qua. Lần này đối đầu với đại quân Trịnh, đang lúc cần người Nhạc không thể nào trách tội Tập Đình được. Nhưng trong lòng ngầm tính kế trừ đi tên này.

''May nhờ có Lý tướng quân ra sức can ngăn nên mới không xảy ra điều đáng tiếc. Chuyện cũ ta sẽ không nhắc lại nữa, chỉ mong phó tướng Tập Đình lần này ra sức lấy công trạng trừ đi lỗi lầm mình đã gây ra. Ta đang dự định sẽ cho quân ẩn nấp ở khu vực rừng núi gần ghềnh Bầu để tập kích quân Trịnh, Lý tướng quân thấy thế nào''

Tập Đình đáp ngay: ''Mạc tướng cũng có ý này, vùng ghềnh Bầu có địa thế hiểm trở, nhiều nơi ẩn nấp, chúng ta có thể dựa vào địa hình đó mà bất ngờ đánh úp quân Trịnh''

Nhạc nói tiếp: ''Ta nhận được tin báo từ Câu Để, quân Trịnh đang bị bệnh và thiếu thốn lương thực nên đã dừng lại chờ vận lương từ triều đình đến, hẳn là phải hơn nửa tháng mới tới được. Như vậy quân ta phải ẩn nấp trong rừng chờ đợi ít nhất là hơn một tuần nữa''

Lý Tài gật gù: ''Như vậy thì càng hay, chúng ta có thể nhân đó mà bố trí quân lực, nắm rõ địa hình mà dàn quân đón đánh quân Trịnh''

''Tướng quân về thu xếp binh sĩ, tối nay chúng ta sẽ tiếp tục lên đường tiến tới ghềnh Bầu''

''Mạc tướng tuân lệnh''

Đợi cho Lý Tài đi xa thì Nhạc mới cho triệu Tập Đình đến. Vừa đến nơi Tập Đình liền quỳ xuống xin Nhạc tha tội.
Nhạc mỉm cười đỡ Tập Đình đứng dậy: ''Tướng quân nào có tội gì, ta đã tra rõ mọi chuyện, chỉ vì tướng quân nóng giận nhất thời mà đánh mất đi lý trí, nhưng ta mong rằng việc này không xảy ra lần nữa''

Tập Đình chắp tay nói: ''Đa tạ trại chủ đã tha tội''. Tuy đã được Nhạc bỏ qua chuyện hắn muốn giết đi hoàng tôn Dương nhưng Tập Đình vẫn còn thấp thỏm trong lòng, trong giọng điệu của Nhạc thì tuy không trách phạt nhưng nếu tái phạm thì ắt sẽ không tha.

''Lần này nghênh chiến quân Trịnh, mạc tướng xin trại chủ cho mạc tướng được đi tiên phong''
Nhạc vỗ vai Tập Đình lớn tiếng nói:
''Được, được, tướng quân là cánh tay đắc lực của ta, nếu như làm tiên phong ắt có thể phá được địch. Ta tuy có lòng che chở cho tướng quân nhưng các tướng lĩnh còn lại có nhiều người không phục, mong lần này tướng quân có thể lập công lớn để không còn ai phải dị nghị. Nào cùng ta uống vài chén rượu, đây là rượu ta lấy được từ chỗ của triều đình, biết tướng quân thích rượu nên khi đi ta có mang theo cho tướng quân đây''

Nói rồi Nhạc cho người đi lấy một bình rượu vào, tự tay rót hai chén rượu lớn
''Nào, cùng ta cạn''

Tập Đình hai tay nhận lấy chén rượu, mùi rượu bốc lên thơm phức khiến hắn ta sáng bừng mắt
''Đa tạ trại chủ đã ban mỹ tửu''

Uống một hơi cạn sạch Tập Đình chép miệng
''Rượu ngon, rượu ngon''

Cả hai uống với nhau mấy chén liền, trò chuyện hết sức vui vẻ.

Sau hơn gần một tháng chờ đợi vận lương từ triều đình thì lương thực cũng đã vận chuyển đến nơi. Ngày 22 tháng 4, Hoàng Ngũ Phúc sai Thể Trung hầu Hoàng Đình Thể, Dĩnh Vũ hầu Nguyễn Đình Đống đi tiên phong, còn bản thân quận Việp cùng Xuân Quận công là Nguyễn Nghiễm và Xán Trung hầu Bùi Bá Cầu theo sau.

Ngày 23 tháng 4, tiền bộ quân Trịnh tiến đến Biều Than (ghềnh Bầu). Quân tiên phong do Tập Đình chỉ huy từ trong rừng xông ra chặn đánh. Quân lính của Nguyễn Đình Đống chưa kịp bày súng nạp đạn, đành phải mang giáo gươm ra giao chiến. Tuy rằng bị tập kích bất ngờ nhưng quân Trịnh không loạn, hàng ngũ tiến lui phối hợp lẫn nhau rất chặt chẽ, quyết liệt ngăn chặn quân tập kích.

Quân của Tập Đình đều người Quảng Đông, đầu đội vải đỏ, cổ đeo giấy vàng, giấy bạc, tay cầm lá chắn bằng mây và siêu đao lớn, cởi trần xông pha đâm chém, với thân hình cao to, ăn mặc kỳ dị đã bao phen làm cho quân lính nhà Nguyễn phải khiếp sợ nhưng nay gặp phải quân Trịnh có kỷ luật cao, ngoan cường chống chội thì sau một lúc chiếm ưu thế bất ngờ đã dần dà yếu thế.

Nguyễn Nhạc, Đào Văn Hổ, Lê Văn Hiếu mang quân lội qua suối Trà Khê, xông vào tiếp ứng hỗn chiến với quân Trịnh. Đứng trên cao quan sát, thấy ba cánh quân Tây Sơn xông lên trợ chiến thì Hoàng Ngũ Phúc sai Hoàng Đình Thể, Hoàng Phùng Cơ cùng hơn 10 tướng chia làm ba cánh tấn công, dẫn đầu mỗi cánh quân là đội tượng thúc voi vào trận, khí thế rất hăng.

Quân Tây Sơn dần yếu thế không chống nổi, Nguyễn Nhạc bèn nổi trống rút quân.
Nguyễn Nhạc và Tập Đình phải men theo khe rút chạy. Quân Trịnh đuổi theo, nước suối cao đến bành voi, các tướng Trịnh ngồi trên voi tác chiến, đâm chém quân Tây Sơn, máu chảy đỏ cả khe suối.

Tháo chạy ra khỏi vùng rừng núi Trà Khê thì quân Lý Tài xông ra đoạn hậu cho hai cánh quân Nguyễn Nhạc, Tập Đình rút đi. Hoàng Ngũ Phúc không gấp gáp truy đuổi mà cho quân dừng lại, điều chỉnh lại đội hình mới tiếp tục lên đường.

Trận này quân Tây Sơn thiệt hại 4 tỳ tướng, hơn 200 binh lính tử trận, hơn một nghìn quân bị thương, một đội trưởng bộ binh và 30 lính bị bắt.
Sau khi rút lui hơn 70 dặm, không thấy bóng dáng của truy binh Nhạc mới cho quân lính dừng lại nghỉ ngơi, đồng thời áp dụng sách lượt thám báo của Lân ngày trước mà phái tra mười tiêu đi thăm dò tình hình, nếu như có truy binh sẽ lặp tức cuộn về mà báo cáo.

Nhạc họp các tướng lĩnh lại với nhau để bàn về sách lượt nghênh chiến quân Trịnh.
''Trại chủ, chúng ta nên làm gì tiếp theo, nơi đây không có sông núi hay thành trì bảo vệ, quân Trịnh đang theo sát chúng ta phía sau nếu như giao chiến e là chúng ta không địch nổi'' Lý Tài lên tiếng

Tập Đình bực bội nói to: ''Chiến thì chiến ta sợ chúng sao, chỉ là quân ta bị cách đánh lạ của chúng nên mới rơi vào thế yếu, lần này gặp lại ta chắc chắn sẽ đánh cho chúng gọi cha gọi mẹ''

Nhạc trầm ngâm một lúc rồi mới lên tiếng: ''Hiện tại ta đang cân nhắc việc lui về Cẩm Sa, điều chỉnh lại đội hình sau đó chia quân ra nghênh chiến''

Đô đốc Phạm Văn Tham cũng nói lên ý kiến của mình: ''Mạc tướng thấy chúng ta nên rút về Cẩm Sa, sau đó chia quân làm 5 cánh, lấy cánh quân của phó tướng Tập Đình là quân tiên phong, Lý Tài tướng quân là Trung quân, Nhạc trại chủ sẽ ở phía sau trợ chiến, tả hữu do hai đô đốc Đào Văn Hổ và Lê Văn Hiếu chỉ huy, mạc tướng sẽ xuất lãnh một cánh quân theo đường rừng vòng ra phía sau địch mà tập hậu, nếu như chúng ta có thể thắng thì cánh quân của mạc tướng làm nhiệm vụ truy binh, còn nếu ngăn cản không được thì sẽ làm nhiệm vụ tập kích bất ngờ, làm rối loạn đội hình của chúng, tạo lại thế giằng co''

Đào Văn Hổ và Lê Văn Hiếu gật gù tán thành ý kiến của Tham

''Ý kiến đô đốc Tham rất hay, chúng ta có thể dựa vào địa hình sông sâu yểm trợ, vừa có thể tiến thủ, vừa có hậu chiêu''

Nhạc lên tiếng nói: ''Trong trận đối đầu vừa rồi, ta thấy tượng binh của quân Trịnh rất thiện chiến, những con voi chiến được huấn luyện rất kỹ luật, dù có bị tiếng la hét, tiếng súng làm cho kinh động nhưng tuyệt nhiên không hoảng loạn mà bỏ chạy. Lần này cánh tượng quân sẽ dẫn trước đối đầu với quân tượng của địch''

Ngẫm nghĩ một lúc Nhạc nói tiếp: ''Kế sách Tham đô đốc đưa ra rất hợp lý. Truyền lệnh của ta, sau khi ăn uống xong, nửa canh giờ nữa chúng ta tiếp tục lên đường rút về Cẩm Sa''
Các tướng lĩnh chắp tay:
''Tuân lệnh trại chủ''

Lúc này ở thành Mỹ Thị
Một người đội nón cỏ rộng vành đang ngồi trên tảng đá, tay cầm một cần câu, nét mặt đăm chiêu nhìn về phía xa
Bỗng có người từ phía sau đi đến
''Là đệ à'' người câu cá lên tiếng trước

''Chúng ta đang gấp rút chuẩn bị mọi việc, đại ca không nghỉ ngơi cho khỏe mà lại ra đây''

Người hỏi là Võ Đình Tú, trong những ngày này Tú cùng Lân đốc thúc việc xây dựng các tường chắn, đào công sự và sản xuất thêm súng, ngày nào cũng bận rộn tới tối mịt. Vừa ăn tối xong Tú muốn sang chỗ Lân để cùng nhau uống trà, bàn đôi chuyện phím, nhưng nghe lính cánh gác báo lại là Lân đã mang cần câu đi ra hướng bờ sông.

Lân thở dài nói:
''Ta còn vài việc khó nghĩ nên mới ra đây tìm chút thư giãn để dễ bề suy nghĩ. Trận này ta e là trại chủ không cản nổi bước chân của Hoàng Ngũ Phúc, lão ta là tướng cầm quân tài ba, thân chinh không dưới trăm trận lớn nhỏ, kinh nghiệm trận mạc dày dặn, lại thêm binh sĩ được huấn luyện bài bản, thiện chiến, nhóm nghĩa quân chúng ta e là lành ít dữ nhiều''

Tú lại hỏi: ''Đại ca đang khó nghĩ là vì chuyện này?''

Lân lắc đầu:''Không, ta đang lo là lo chuyện ở Hội An''


Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.

Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.

Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.

Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.

Tất cả chỉ có tại

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.