Tây Sơn Hành Trình Vượt Thời Gian

Chương 115: Than hoạt tính




Lân gật đầu quay sang nói với Dũng: ''Ta có chút việc phải làm ngay, còn về việc của ngươi thì để vài hôm nữa ta sẽ ghé qua. Chắc phải tìm cách để lôi kéo ông đại phú hào kia về trợ giúp cho chúng ta''

Dũng nhìn mấy thứ vỏ dừa, nồi, rồi chanh trên xe thì hiếu kỳ hỏi: ''Ngươi lấy những thứ này để làm gì''

Lân cười đáp: ''Đốt than nướng thịt nhắm rượu được không''

Dũng hừ lạnh "Hừ, không nói thì thôi. Ta cáo từ trước, ngươi nhớ đến gặp ta''

Lân gật đầu phất phất tay: ''Nhất định, nhất định, ngươi đi nhanh nhanh dùm ta, ta còn nướng thịt''

Đợi cho nhóm người của Dũng rời đi rồi, Lân mới quay sang nói với Điểm:
''Ở đây có cá thịt gì để nướng không''

Điểm thật thà đáp: ''Cá thì không có, nhưng gà thì có, đại ca muốn ăn thì đệ liền cho người đi làm''

Lân gật đầu: ''Làm cái này có hơi tốn thời gian chờ, cho nên ta muốn nướng thịt để uống rượu với đệ. Cho người bắt một con gà với một ít đất sét đủ để trám kín con gà lại đây, chúng ta làm món gà ăn mày''

Điểm vui mừng nói: ''Tốt quá rồi, vậy đệ tự tay chọn gà mới được, à còn lấy chút rượu nữa''

Lân gật đầu: ''uh, đệ đi đi, ta sẽ nhóm lửa lên trước''

Lân đào một cái hố cạn, sau đó lấy đá kê làm chân, rồi đặt nồi lên trên. Trong nồi chất đầy vỏ dừa khô, nắp đậy của nồi có một cái lỗ đúng như lời Lân dặn. Đang loay hoay thì thấy Điểm mang tới con gà đã được bọc đất sét.

''Đệ đặt con gà vào trong đóng lửa kia đi, xong thì qua đây ta hướng dẫn đệ làm cái này''

Lân bắt đầu giảng giải:
''Ta sẽ bỏ những vỏ dừa khô này vào trong nồi, vỏ càng khô thì càng tốt. Đun nồi trên ngọn lửa từ hai đến 3 canh giờ. Trong khi đun, đệ sẽ thấy khói và hơi thoát qua lỗ thông khí trên nắp nồi. Cách đun này sẽ giúp đốt cháy mọi thứ trong nguyên liệu, ngoại trừ than. Khi không còn thấy khói hoặc hơi thoát ra khỏi nồi thì nghĩa là quá trình đun đã hoàn tất.

Dùng nước rửa khi than đã nguội. Than trong nồi sau khi đun sẽ còn nóng một thời gian. Đệ cần chờ một lúc lâu cho than nguội. Khi than đã nguội đến mức sờ vào được, đệ hãy trút than vào một vật đựng sạch và rửa bằng nước mát để loại bỏ tro và những mẩu vụn còn sót, sau đó chắt hết nước.

Tiếp đến là nghiền than. Cho than đã rửa sạch vào cối và dùng chày giã thành bột mịn. Đệ cũng có thể cho than vào túi vải chắc và dùng búa để nghiền thành bột mịn.
Chờ than khô hoàn toàn. Than sẽ khô trong vòng 12 canh giờ. Dùng tay kiểm tra xem than đã khô chưa, than phải khô hoàn toàn trước khi đệ chuyển sang bước tiếp theo.

Dùng nước cốt chanh rót vào bột than từng ít một, vừa rót vừa dùng thìa khuấy. Ngừng rót khi hỗn hợp đạt đến độ đặc như bột nhão.

Đậy bát than và chờ trong 12 canh giờ, sau đó chắt hết chất lỏng ra khỏi bát càng kiệt nước càng tốt. Đến lúc này than vẫn ướt nhưng không ướt sũng. Đun thêm 3 tiếng nữa để hoạt hóa than. Trút lại than vào nồi và đặt lên lửa. Lửa phải đủ nóng để làm sôi nước và hoạt hóa than. Than sẽ được hoạt hóa sau khi đun 1,5 canh giờ ở nhiệt độ này''

Điểm lại hỏi: ''Như đại ca nói thì phải mất tới mấy ngày mới có thể hoàn thành được. Bột than này làm xong thì đại ca dùng bằng cách nào''

Lân gật đầu nói tiếp: ''Đúng vậy, phải mất vài ngày mới có thể hoàn thành được, lần này ta hướng dẫn nên chỉ làm tượng trưng cho đệ nhớ thôi, còn khi đệ làm phải chờ cho nó khô

Loại bột này sau khi làm xong thì ta sẽ để vào trong mặt nạ, loại y phục và mặt nạ sẽ được chuyển đến đây trong độ 10 ngày nữa. Bột than sẽ được cho vào mặt nạ. Mạt nạ này được trùm kín, nơi để không khí vào là thông qua cái hộp gỗ hình trụ có chứa than. Lót một lớp vải thưa dưới đáy hộp gỗ hình trụ. Thêm một lớp than hoạt tính lên trên lớp vải, sau đó lại bọc một lớp vải nữa bên trên lớp than. Dán vải thưa bên trên miệng hộp, sau đó cắt một lỗ nhỏ trên mảnh vải. Nơi mắt của mặt nạ thì dùng thủy tinh lắp vào, để người đeo có thể nhìn thấy. Đợi khi y phục tới là đệ sẽ rõ thôi, hình dáng hơi kỳ dị, giống như mỏ chuột vậy''

Giải thích xong thì có tiếng nói từ phía sau: ''Ngươi đang làm gì thế, hình như có thứ gì đang được nướng, ha ha ăn thịt uống rượu mà không mời ta sao''

Không cần quay lại Lân cũng biết người đến là Long [tên tiểu tử này đúng ra phải ở bên lò rèn chứ, sao lại tới đây]

''Sao ngươi biết ta ở đây mà tìm đến''

Long cười hề hề đáp: ''Ta vừa mới gặp tên Dũng, hắn ta vẻ mặt hầm hầm nói ngươi đang ở đây nướng thịt uống rượu, ta liền cầm rượu đến ngay, haha, ủa mà thịt đâu, sao lại nướng trong cái nồi thế kia''

Lân lắc đầu: ''Thịt ở bên chỗ đống than kia, là gà ăn mày''

Long mỉm cười: ''ể, ngon vậy à, ta mang rượu đến quả nhiên là đúng đắn''

Điểm chen vào hỏi: ''Đại ca, món gà ăn mày này thì đệ biết nhưng vì sao lại gọi là gà ăn mày, chẳng lẽ vì nó trộn với bùn đất nên có tên gọi như vậy''

Long cũng nhìn Lân, chờ đợi câu trả lời. Lân giả vờ sửa sang lại tay áo, rồi ngồi nghiêm trang: ''Muốn lão sư ta diễn giải thì phải dâng trà chứ''

''Thật con bà nó lắm trò, không kể thì ta cho ngươi thành lão thất phu luôn bây giờ''

''Thôi được rồi để ta kể, câu chuyện bắt đầu với một người ăn xin ở bên nhà Thanh, cách nay đã hơn trăm năm. Có một người ăn xin đói khát từ Trường Hồ, tỉnh Giang Tô đã ăn trộm một con gà từ một trang trại địa phương. Ngay khi anh ta bỏ đi, người nông dân phát hiện anh ta và đuổi theo người ăn xin đến một bờ sông. Nhanh trí, người ăn xin nhanh chóng vùi con gà xuống mép nước và chạy đi trước khi bị bắt.

Tối hôm đó, khi biết chắc người nông dân đã về nhà, người ăn xin cầm đuốc trở lại bờ sông tìm gà. Hắn ta nhóm lửa và moi con gà lên. Vì quá đói nên người ăn xin không buồn rửa sạch bùn, cứ thể anh ta cho con gà đầy bùn lên nướng.

Sức nóng từ lửa làm cho bùn cứng lại thành một cục đất sét chặt, người ăn mày gõ ra thì thấy lông gà rụng ngay. Thấy gà quá ngon, anh ta bắt đầu làm và bán món gà này làng của mình, và tin tức về món ăn độc đáo này đã lan rộng khắp nơi, cuối cùng chính hoàng đế cũng nghe được. Hoàng đế du hành đến Trường Hồ và dùng bữa trong nhà của người ăn xin. Ông rất ấn tượng với món gà của người ăn xin đến nỗi ông chính thức thêm nó vào thực đơn cung đình, củng cố vị trí của nó như một món ẩm thực cao cấp, một thương hiệu vẫn còn cho đến ngày nay''.

''Theo ta thấy nếu như món ăn này do hoàng đế họ Chu phát minh ra thì sẽ rất thú vị, khi đó sẽ có câu, người ăn mày làm ra món gà ăn mày lên làm hoàng đế, chứ không phải như hoàng đế nhà Thanh, hoàng đế tìm đến tên ăn mày, ăn món gà ăn mày…ha ha'' Long cười nói

Lân cũng mỉm cười, cái này chắc chỉ có ngươi mới nghĩ ra được. Sẵn lúc chờ gà chín thì ta cũng kể một mẫu chuyện ta từng nghe về sự cơ trí của vị hoàng đế nhà Minh kia:
Chu Nguyên Chương khi còn làm hòa thượng đi hành khất thì có tụ tập được một số huynh đệ, hôm ấy ông cùng các đồng đảng cùng nhau đi bắt trộm một con bò của viên ngoại họ Trương.

Đang lúc ăn thịt bò thì có hai người gia nhân của viên ngoại đập của xông đến. Chỉ nghe cổng chùa bị đẩy tung ra, hai người ăn mặc kiểu nô bộc ưỡn ngực sừng sộ đi vào, một gã nói lớn:
''Giỏi thật! Con bò lớn của nhà viên ngoại quả nhiên bị các người dắt trộm về làm thịt''

Nói đoạn gã xông tới túm cổ Chu Nguyên Chương. Gã thứ hai nói:
''Tên tặc hòa thượng này, hôm nay tang chứng rành rành, hết đường chối cãi nhé. Ngày mai giải ngươi lên quan phủ, đánh cho một trận thì hết sống''.

Chu Nguyên Chương cười, nói:
''Các ngươi chớ nói láo, sao dám vu cho bọn ta dắt trộm bò của viên ngoại? Người xuất gia ăn chay niệm Phật, vậy mà ngươi lại bảo ta ăn thịt là ngươi mắc tội đó''.

Gã kia chỉ bát thịt bò, quát:
''Cái này không phải thịt bò thì là cái gì?''

Chu Nguyên Chương đưa mắt ra hiệu cho mấy người kia, cười hì hì:
''Ai bảo thịt bò nào''

Hai người đồng đảng của Chu tới sau lưng hai gã kia, quát to một tiếng, khóa tay hai gã lại.

Chu Nguyên Chương rút từ thắt lưng ra một con dao ngắn, cười nói:
''Hai vị đại ca, quả không dám giấu, thứ thịt bọn ta đang ăn không phải là thịt bò, mà là thịt người đấy. Giờ hai đại ca nhìn thấy rồi, bọn ta đành ăn thịt cả hai vị để diệt khẩu, khỏi tiết lộ ra ngoài''.

“Soạt” một tiếng, Chu Nguyên Chương đã xé rách áo một gã gia nhân, để lộ ngực ra, dùng mũi dao rạch một đường. Gã kia cả kinh, kêu to:
''Tha… xin tha mạng…''


Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.