Tây Sơn Hành Trình Vượt Thời Gian

Chương 110: Đồng hồ




Võ đến chợ Gò Chàm gặp nhà sư, dùng lễ khoản đãi. Khi đã nên thân, Võ hỏi:
''Hòa thượng là người đã đạt đạo, không biết có khi nào bị lạc thú của trần gian cám dỗ chăng?''

Nhà sư đáp:
''Lòng ta như tro lạnh không có gì có thể cám dỗ''.

Võ cười:
''Lời nói không đáng tin. Có thể cho phép được thí nghiệm''.

Nhà sư bằng lòng. Võ thuê mươi tên thanh niên vô lại và mươi gái thanh lâu xinh đẹp trải chiếu làm việc dâm dục trước mặt nhà sư. Ban đầu nhà sư cười nói như thường. Nhưng hồi lâu, bỗng nhắm mắt không muốn nhìn nữa. Xuất kỳ bất ý, Võ rút đao chém một nhát, đầu nhà sư rơi liền tay''.

Kể xong, Long cười mà rằng: ''Đao pháp tinh diệu đến thế thì còn ai vô sỉ bằng, ha ha ha''

Dũng cả giận quát: ''Oát con, nếu là ngươi thì làm cách nào, hắn ta luyện là thiết bố sam, đao kiếm chém không vào được, muốn trừ phải dùng mưu thôi''

Lân gật đầu nói: ''Văn Dũng nói đúng, nếu như không làm cho chân khí tán đi thì không thể giết được. Nhà sư không có thuật gì lạ. Dày công luyện khí làm cho thân thể cứng rắn. Tâm định thì khí tụ, tâm động thì khí tan. Lúc ban đầu tâm nhà sư không động nên nhà sư dám nhìn tự do. Ðến khi nhà sư nhắm mắt thì biết tâm nhà sư đã động rồi. Cho nên chém xuống, không thể kháng cự được''.

Dũng lên tiếng khen ngợi: ''Quả nhiên không hổ danh là cao thủ nội công, chỉ cần nghe sơ qua là biết cách hóa giải. Nếu là ngươi thì có cách nào khác để trị''
Lân nhẹ mỉm cười: ''Ta không chắc có thể làm được không, nhưng theo cách của ta là lấy cứng đối cứng. Dù là cao thủ thì chỉ cần có người nội công cao hơn ắt sẽ chấn cho vỡ hết kinh mạch mà chết''

Dũng nghe vậy thì gật gù: ''tuy thỉnh thoảng ta vẫn hay khiêu khích ngươi, nhưng ta biết rõ, võ công của ngươi sâu không thấy đáy, bình sinh ta cũng chỉ có phục ngươi và Huệ tướng quân mà thôi. À, theo ngươi nhận định, sắp tới chúng ta sẽ làm gì''

Lân trầm ngâm một lúc rồi nói: ''Theo ta thấy, không lâu nữa có lẽ chúng ta sẽ nam tiến, đánh thẳng vào Gia Định''

Long ngạc nhiên, liền hỏi: ''Sao ngươi lại biết? Chẳng lẽ lời đồn ngươi thần cơ diệu toán là có thật''

''Ha ha ha, ta tuy có chút hiểu biết về chiêm tinh nhưng đâu thể hoàn toàn dựa vào nó. Ngươi tại sao không động não một chút đi, phía bắc quân Trịnh đang nguy khốn nhưng trại chủ không chủ động phản lại mà vẫn giữ thái động cung kính, hòa hảo, ấy là do trại chủ muốn yên mặt bắc để tổng lực đối phó với quân Nguyễn. Nay Tống Phúc Hiệp đã rút quân trở lại Hòn Khói, Định Vương thì chạy vào Gia Định, chúng ta muốn diệt triều đình nhà Nguyễn thì tất phải công đánh Gia Định''

Cả hai người Long và Dũng đều gật gù: ''thì ra là vậy, ngươi nói rất có đạo lý''

''À mà ta hỏi này, lúc trước ta có nghe nói việc huấn luyện thủy quân cùng với đóng tàu chiến giao cho Nguyễn Văn Tuyết trông coi, nay đô đốc Tuyết đã ra ngoài Quảng Nam, vậy ai đang trông coi việc ấy''

Long nhanh miệng đáp ngay: ''Là tên này đây, hắn ta đang quản lý việc ấy, cùng với những đội trưởng đóng tàu lành nghề do Huệ tướng quân tuyển mộ về. Ta thì đang quản lý việc rèn binh khí cùng với chế tạo súng hỏa mai và đại bác''

Lân ồ lên kinh ngạc: ''Không ngờ nha, hai ngươi lại được giao trọng trách lớn đến vậy, việc này rất cấp thiết cho quân đội chúng ta, sắp tới đây ta đang dự định sản xuất ra thép, có nhiều binh khí, vật dụng cần phải dùng thép để thay thế sắt, gang, đồng. Nhưng đó là việc lâu dài, cần có thời gian nghiên cứu, thử nghiệm''

Trong lòng Lân thầm nghĩ [ngày trước khi học về vật liệu cũng may là có học về lịch sử hình thành, cách chế tạo thép, chứ không thì cũng mù tịt. Lúc học về cường độ kéo nén, rồi ứng suất, trạng thái của thép, từ trạng thái đàn hồi đến trạng thái chảy dẻo rồi tái bền, phá hủy, ông thầy dạy đi dạy lại buộc sinh viên phải nhớ, tuy là biết nhưng việc chế tạo không phải dễ, thôi cứ thí nghiệm rồi nghiên cứu dần]

Mãi nói chuyện, đến khi nhìn lại thì trời cũng đã khuya, Dũng mới vỗ vai Long, nói:
''Lân huynh đi đường xa, cần được nghỉ ngơi cho khỏe, chúng ta còn nhiều thời gian gặp mặt, giờ thì ta và ngươi về thôi''

Long gật đầu: ''uh, ta cũng đang có ý này. Lân huynh, sáng mai ta sẽ dắt ngươi đi xem đồng hồ, cũng vừa mới sửa sang lại xong. Nhạc trại chủ cho sửa sang lại tất cả đồng hồ, lại còn đặt thêm để người dân tiện xem biết thời gian''

Lân mỉm cười chắp tay: ''Vậy hẹn ngươi ngày mai sẽ đi xem''

Từ khi đến thời kỳ này đôi lúc Lân cũng có thấy qua đồng hồ nhưng lại không để ý lắm. Nhân đây tìm hiểu một chút cũng hay.

Sáng hôm sau, Lân cùng Long đi ra chợ để xem thợ tu sửa đồng hồ. Có 3 người đang làm việc, hai thợ chính và một thợ phụ. Khi đi tới gần Long lớn tiến gọi:
''Lão Tân, mau lại đây, ta có chút việc cần hỏi''

Một vị trung niên tuổi chừng hơn 50 lật đật chạy tới, đến trước mặt Long thì chắp tay thi lễ:
''Đô đốc đại nhân, ngài tìm lão hủ có gì sai bảo''

Long hỏi: ''Việc tu sửa đồng hồ tới đâu rồi, còn vài tháng nữa là đến tết, phải tranh thủ làm cho xong hết để còn kịp mà đón tết''
Lão Tân bẩm:''Thưa đại nhân, đội của lão còn sửa khoảng 20 cái nữa là xong, đảm bảo xong trước tết nguyên đán, đại nhân cứ yên tâm''
Long gật đầu: ''Tốt lắm, hoàn thành sớm ta sẽ trọng thưởng cho cả đội''

Lân chăm chú nhìn đồng hồ một lúc, sau đó hỏi lão Tân:''Ông có thể cho ta biết chi tiết về đồng hồ này không, cách thức hoạt động cũng như thời khắc. Ngoài loại này ra thì có những loại nào khác nữa''

Lão Tân chắp tay: ''Đại nhân muốn biết rõ thì để lão hủ trình bày ngay…''

Lân đưa tay ra hiệu dừng lại: ''Hãy khoan, vào quán trà ngồi đi, vừa uống trà vừa nói luôn''
Cả ba người vào một quán trà nhỏ gần đó, Long gọi chủ quán cho một bình trà nóng và một ít bánh ngọt. Trà được đưa ra Lân tự tay mình rót cho lão Tân một chén trà
''Đa tạ đại nhân''

Lân mỉm cười: ''Giờ thì ông cứ thong thả mà nói, ta chỉ có chút tò mò muốn biết thôi''

Lão Tân nhấp một ngụm trà nhỏ, xong chậm rãi nói:
''Đồng hồ này phỏng theo cách thức phương Tây mà làm, gọi là tự minh chung (chuông tự kêu), quy chế hình như cái phật đình (long đình để thờ Phật, hình vuông, bốn mặt có cửa, trên cóc nóc, dưới có chân), cao chừng một thước, mặt trước là một tấm đồng, ở giữa làm vòng tròn khắc thành 12 giờ, giờ ngọ (giữa trưa) ở trên, giờ tý (nửa đêm) ở dưới, giờ mão ở phía đông, giờ dậu ở phía tây.

Thời gian chia thành bát can (giáp, ất, bính, đinh, canh, tân, nhâm, quý) và tứ duy (càn, khôn, cấn, tốn). Bắt đầu từ chữ dinh là số 1, khắc 1 vạch thẳng, mùi là số 2, khôn là số 3, cứ thuận đi đến tý là số 12. Lại bắt đầu từ chữ quý là số 1, sửu là số 2, cấn là số 3, rồi chuyển sang tả đến ngọ là số 12. Hết chung quanh là 24 giờ.

Mỗi giờ 4 khắc, quanh vòng tròn vạch 96 khắc. Ở chính giữa tấm đồng mặt trước đặt hai cái kim, kim trong để chỉ giờ chỉ khắc, to mà ngắn, kim ngoài để chỉ phân chỉ khắc, nhỏ mà dài. Mặt sau là một tấm sắt, mặt tả mặt hữu đều là tấm đồng dùng để che bụi. Bốn góc có cột bằng đồng, ở giữa có 5 trụ đồng, 15 bánh xe đồng lớn nhỏ, trong là ba chiếc lớn đều có trục ngang và thẳng, những trục ấy đều hình răng cưa. Khi chuyển xoay thì khớp cọ với nhau.

Ở trên có một quả chuông lớn và sáu quả chuông nhỏ, một dùi đồng để gõ chuông lớn và 6 dùi để gõ chuông nhỏ. Ở dưới là giá cao 5 thước, đặt đồng hồ ở trên. Dùng 3 đường dây tơ cuộn vào trục lớn của ba bánh xe mà bỏ rủ xuống, dây giữa hơi ngắn, hai dây bên hơi dài. Mỗi đầu dây buộc quả chì nặng 6 cân, một đầu buộc hòn chì nặng 1 lạng 7 đồng cân, để cho nó chuyển bánh xe máy à xoay vần.

Hễ khi thấy quả chì lớn sa xuống còn cách đất một thước thì phải dun nó lên ngay, khiến cho các quả chì nhỏ đều rủ xuống gần đất, nếu không thì máy không chạy được. Mặt sau đồng hồ lại có một quả đồng trường canh treo lủng lẳng, gọi là quả lắc, để điều khiển sự vận hành, không thế thì chuyển vận một chiều, không đúng thời khắc được.

Hễ bánh xe đồng đi đến chữ đinh khắc thứ nhất thì chuông nhỏ đánh một tiếng, khắc thứ 2 đánh 2 tiếng, khắc thứ 3 đánh 3 tiếng, khắc thứ tư đánh 4 tiếng, tới chính giờ đinh thì chuông lớn đánh một tiếng, lại đi đến giờ mùi khắc thứ nhất thì chuông nhỏ đánh một tiếng, tuần tự như vậy đến khắc 2,3,4. Chính mùi thì chuông lớn đánh 2 tiếng, các giờ khác cũng như thế cả.

Đúng giờ khôn thì 3 tiếng, thân 4, canh 5, dậu 6, tân 7, tuất 8, càn 9, hợi 10, nhâm 11, tý 12. Đến giờ quý lại như giờ đinh đánh 1 tiếng, sửu 2, cấn 3, dần 4, giáp 5, mão 6, ất 7, thìn 8, tốn 9, tỵ 10, bính 11, ngọ 12. Theo giờ mà đánh, mỗi ngày không sai. Trên đồng hồ có giá nóc, trên giá có lá sen để che. Hai mặt phía sau và bên hữu thì che bằng tấm thủy tinh, còn hai mặt phía trước và bên tả thì có cánh cửa mở ra, khép lại để tiện xem''.


Loạn thế khởi, hào kiệt phân tranh.

Nơi máu anh hùng và lệ mỹ nhân hoà quyện vào nhau.

Nhân quả và luân hồi đan xen tạo thành bánh xe vận mệnh.

Giữa mộng và tỉnh, đúng và sai, đâu mới là con đường chân đạo.

Tất cả chỉ có tại
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.