Tây Sơn Hành Trình Vượt Thời Gian

Chương 103: Quán trọ




Điểm lên tiếng nói:
''Phía bên đệ thì không thu được tin tức gì, những người dân đều nói không có sơn tặc hay băng cướp nào cả, vùng này số hộ dân cũng thưa thớt, đoàn khách thương nhân thỉnh thoảng vẫn có đi ngang qua nhưng rất ít''

Nhất cũng nói:
''Đội của đệ cũng không có tin tức gì khả nghi, có hai quán nước ở gần ven đường chính, một quán cơm có chỗ cho khách trọ ở lại, nhưng lại ở nơi gần chợ, quán kinh doanh cũng tạm ổn, không có gì bất thường''

Còn Hòa thì thở dài: ''Haizz bên đệ cũng không khá hơn, không có tin tức gì đáng kể, chỉ có ba quán ăn ven lộ chính, có phòng cho khách ngủ lại, hai quán ăn ở ngoại ô, một quán do một ông lão và đứa cháu trai làm chủ, quán còn lại là hai vợ chồng trẻ, tuổi độ chừng gần ba mươi, người vợ có chút nhan sắc''

Lân trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
''Quán ăn của đôi vợ chồng trẻ kia có khách trọ ở lại không''

Hòa đáp ngay: ''Dường như là có, đệ thấy có vài người ở trong các căn phòng, trên lầu có vài căn, còn dưới đất là một dãy''

''Quán nơi ngoại thành, là nơi vắng vẻ, vợ lại có nhan sắc, đôi vợ chồng này cũng thật gan dạ, thời buổi loạn lạc này nếu như ở nơi vắng vẻ mà xây dựng quán trọ thì người trong nhà ắt có chút võ phòng thân''

Hòa cười nói: ''đại ca phân tích rất đúng, người chồng kỳ thật có võ công, đệ quan sát bước chân cùng hô hấp của người đó thì biết ngay hắn ta là một cao thủ, bước chân nhẹ nhưng trầm ổn, hơi thở sâu. Còn người vợ thì rất khéo ăn nói, không hề biết chút võ nghệ nào''

Lân gật gù: ''Nói vậy thì chỉ có quán trọ đó là có chút nghi điểm mà thôi, nhưng đệ không thấy có gì bất thường thì chắc là không phải. Thôi tạm như vậy, chúng ta cứ tiếp tục lên đường, đến những nơi khác trên đường đi thử thăm dò thêm xem có manh mối gì không, nếu như đi ra ngoài trăm dặm mà vẫn không tra xét được gì thì việc này đành buông xuôi''

''Bọn đệ xin phép trở về lều trước, mai lại tiếp tục hành trình''

Lân gật đầu: ''uh các đệ về nghỉ ngơi cả đi, còn mấy ngày nữa là đến Quy Nhơn rồi''

Sáng hôm sau đoàn người tiếp tục lên đường, đi đường độ hơn mười lăm dặm thì Lân cho quân dừng lại nghỉ ngơi, bắt đầu nấu cơm.

Đang đi kiểm tra xung quanh thì Lân nghe một người lính nói:
''Hòa đội trưởng hôm qua dự định muốn mua vài con lợn, nhưng chủ quán lại nói lợn phải tới ngày hôm sau mới chuyển đến, không thì chúng ta đã có thịt lợn ăn rồi, ăn mấy cái thịt khô này riết ta cũng ngán, có chút thịt tươi thì hay quá''

Người kia chép miệng: ''Ngươi nhắc tới lại làm ta thấy thèm, ha ha, thôi đợi đến thành Quy Nhơn sẽ có thịt tươi để ăn rồi. Nhưng nói đi thì cũng nói lại, chúng ta tuy đánh trận, sống cảnh màn trời chiếu đất nhưng việc ăn uống vẫn tốt hơn xưa nhiều lần, ta lúc chưa gia nhập nghĩa quân thì mười ngày có thể 9 ngày là ăn rau củ thay cơm''

Lân chỉ khẽ thở dài [sưu cao thuế nặng làm khổ dân nhiều quá, muốn một bữa no cũng không dễ dàng gì, đội quân lúc mới khởi nghĩa, những nghĩa sĩ gia nhập ai nấy đều gầy trơ xương]

Đang suy nghĩ về nhân tình thế thái thì lân bỗng giật mình [không đúng, Hòa đệ sơ ý quá rồi]. Lập tức Lân cho gọi Hòa đến, hỏi kỹ lại một lượt, hỏi xong Lân tập hợp các đội trưởng lại, đợi khi đã đông đủ Lân mới nói:
''Chúng ta phải quay lại thôi, ta biết bọn cướp ở đâu rồi…''

Nhất hỏi: ''Đại ca có phát hiện gì hay sao?"

''uhm, là có chút manh mối, bây giờ ta phân phó việc này cho các đệ…''

Sau khi giao phó nhiệm vụ cho từng người, Lân mới cười nói:
''Đã lâu ta không có làm đại tài chủ. Thôi các đệ cứ theo như kế sách mà làm đi, phải thật thận trọng đừng đánh rắn động cỏ''

''Vâng đại ca'' mọi người đồng thanh đáp
Đoàn người lặng lẽ quay trở lại. Lân mang theo 8 người, cải trang thành một thương nhân, đẩy theo năm chiếc xe chở các thùng gỗ. Trời bắt đầu sắp tối thì tới quán trọ.

Lân bước vào nói lớn:
''Ông chủ, còn chỗ nghỉ lại không, bọn ta có chín người, cần 4,5 phòng gì cũng được, nếu ít hơn cũng không sao''

Một tráng hán bước ra mỉm cười nói: ''Chỗ của tôi còn 4 phòng, ba phòng ở dưới đất, 1 phòng trên lầu. Phòng dưới đất là phòng giá rẻ, không có phục vụ, còn phòng trên lầu thì giá cao một chút, nhưng rất thoải mái, chỉ cần gọi một tiếng là có người phục vụ ngay, đại gia ngài thật may mắn, hôm nay có 2 khách trả lại phòng nên mới đủ chỗ cho ngài''

Lân gật đầu: ''uh, tốt lắm, vậy thì ta sẽ ở phòng trên lầu. Giá cả thế nào, nói nhanh đi''

Tráng hán cười: ''phòng dưới là 40 đồng một đêm, phòng trên thì 100 đồng một đêm. Vậy bốn phòng là 3 tiền 40 đồng, còn các loại bánh, trà, rượu, cơm…đều có đề trên bảng, mời ngài xem qua''

Lân liếc nhìn qua bảng ghi các loại đồ ăn thức uống, thấy giá cũng rẻ nên nói:
''Cho mỗi phòng một phần cơm, có cá, có canh là được. Cầm lấy 7 tiền này đi, không cần trả tiền thừa, phục vụ tốt thì sáng mai ta thưởng thêm. À cho con ngựa của ta ăn cỏ nữa,''

Tráng hán tươi cười: ''đa tạ đại gia, đa tạ đại gia. Bây giờ ngài theo tôi để xem phòng''

Lân quay ra nói với những người phía sau: ''Các ngươi cũng mang các thùng hàng theo luôn đi, cẩn thận một chút, hư đồ của ta là bị trừ tiền công đấy, nhanh tay, nhanh chân chút đi, ta còn phải đi nghỉ ngơi''

Tráng hán nhìn thấy Lân ốm yếu như thư sinh thì thầm nghĩ [tên này có lẽ là thay cha hắn ta đi lấy hàng, chứ thương nhân thì sao lại gầy thế kia, chắc là con nhà giàu quen thói xài sang, ăn chơi quá nên mới ốm yếu như vậy]

Sau khi bố trí chỗ ở xong cho đoàn người, chủ quán gọi vợ làm cơm. Lân liếc nhìn vợ của chủ quán thấy dung nhan cũng mặn mà, tuy mặc áo vải thô nhưng không giảm đi được sự gợi cảm, ánh mắt thì rất phong tình, liếc mắt qua lại cũng khiến tâm hồn người khác phải chao đảo.

Thấy Lân chăm chú nhìn vợ của mình, chủ quán lại không phật ý tức giận mà chỉ khẽ nói:
''Vợ tôi nấu ăn rất ngon, đảm bảo đại gia ngài sẽ vừa miệng. Bây giờ ngài lên lầu xem phòng trước, cơm thì chốc lát nữa sẽ có ngay''

Lân gật đầu:'' uhm, vợ ngươi rất đẹp, ngươi đúng là có phúc''

Nói rồi đi theo chủ quán lên lầu. Phòng trên lầu quả thật có sự khác biệt, phòng rộng rãi hơn so với các phòng ở dưới đất, bài trí rất gọn gàng, sạch sẽ, trên vách còn có tranh treo. Chủ quán dẫn Lân vào phòng xong thì rời đi ngay.

Đang lúc nằm trên giường thì có người gõ cửa:
''Đại gia, tôi mang thức ăn cho ngài đây''

Một giọng phụ nữ trong trẻo vang lên. Lân vội vàng đi ra mở cửa, người phụ nữ ấy là vợ của của quán, trên tay bưng một cái mâm, có cơm, canh và cá kho. Tuy chỉ là các món đơn giản nhưng nhìn cũng bắt mắt

''Nhọc lòng cho bà chủ quá, sao không để ông chủ mang lên, ai lại để phụ nữ bưng bê nặng thế này, thật là…''

Nói rồi Lân liền đưa tay đỡ lấy mâm cơm, còn giả vờ như vô ý sờ tay của bà chủ
''Ấy…ngài cứ để tôi tự làm, không cần…đâu''

Mang mâm cơm đặt lên bàn, Lân lại hỏi:
''Quán cũng không nhỏ, sao bà chủ không không thuê người làm, hai vợ chồng phải tự mình làm tất cả mọi việc như thế này''

Người phụ nữ mỉm cười đáp: ''Đại gia ngày không biết chứ, nơi này cách chợ hơi xa, nên khách cũng rất ít, thi thoảng mới có khách ghé qua, hai vợ chồng chúng tôi không có nhiều tiền để mua đất ở nội thành nên mới phải cho xây dựng quán ở đây, khách đã ít mà còn thuê thêm người làm thì lấy tiền đâu mà trả''

Lân nhìn bà chủ chép miệng: ''Người đẹp như thế này mà phải chịu khổ, haizz đáng tiếc, đáng tiếc…''

Bà chủ cười tươi như hoa, liếc mắt đong đưa: ''Đại gia ngài mau dùng cơm trước đi, kẻo đồ ăn nguội hết thì mất ngon. Để tôi đi pha một bình trà cho ngài''
Độ nửa canh giờ sau thì lại có tiếng gõ cửa, Lân bước ra mở cửa thì thấy bà chủ đã thay một bộ y phục mới, nhìn rất ư là gợi cảm, chỗ nào cần nhô thì nhô, chỗ nào cần lõm thì lõm.

''Bình trà của đại gia đây''

Lân làm ra dáng vẻ của một tên dê xòm, cứ trân trân nhìn bà chủ. Miệng như muốn chảy cả nước dãi
''Đại gia, đại gia…''

'' À à…bình trà thật to, à không trà này nhìn thật ngon…''

Bà chủ thấy Lân đang lúng túng bèn khẽ đưa tay gạt nhẹ mấy sợi tóc vương trên trán, dáng vẻ thật sự là quyến rũ động lòng người đến cực điểm. Bàn tay thon đưa lên, ống tay áo trượt xuống để lộ ra một đoạn cổ tay trắng ngần.

Bà chủ đung đưa lúng liếng ánh mắt, cười tươi:
''Đại gia, hãy vào phòng ngồi đi! Trà này chồng ta quý lắm đấy, chỉ những khi có khách quý mới mang ra tiếp đãi''


Truyện bạn đọc đã hết rồi, nhưng đừng bỏ qua bộ truyện về bóng đá Việt Nam hot nhất hiện nay, với những cung bậc cảm xúc khác nhau, những sự kiện lịch sử, những con người huyền thoại, và hơn hết, là tình yêu bóng đá mãnh liệt được hun đúc thông qua những bước tiến của nhân vật chính. Xin mời các bạn cùng đến với
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.