Tây Du: 81 Kiếp Nạn Bị Chơi Hỏng Rồi

Chương 91: Nhất Liễu Nhất Thân, Thân Ta Tức Liễu



Chương 91: Nhất Liễu Nhất Thân, Thân Ta Tức Liễu

Nghe giọng nói này, cái đầu trên vòng kim cô hoảng sợ, gian nan xoay cổ lại thì thấy 1 cảnh tượng làm hắn hoang mang.

Nhành dương liễu trong Tịnh Tâm Dương Liễu Bình, tự động bay lên, hoá thành 1 Quán Âm Đại Sĩ khác. Đại Sĩ nhẹ nhàng nhặt Tịnh Tâm Dương Liễu Bình lên, khẽ cười với Kim Cô La Hán.

Kim Cô la lên thất thanh:

“Cái gì? Không phải ngươi đã bị ta trói lại rồi sao? Ngươi…ngươi…”

Tay ngọc của Quán Âm Đại Sĩ khẽ nhấc, từ tốn chỉ vào 1 “chính mình” khác nói:

“Ngươi tự xem lại cho kỹ đi!”

Kim Cô La Hán quay đầu lại, chẳng biết từ khi nào, “Quán Âm Đại Sĩ” bị hắn trói, đã hoá thành 1 cây Dương Liễu xanh um tươi tốt.

Kim Cô La Hán khủng hoảng la hét:

“Không! Không có khả năng! Làm sao bản mệnh thần thông của ta lại thất bại được!”

“Ngươi không thất bại! Nhưng… chỉ mình ngươi có thần thông sao?”

Quán Âm Đại Sĩ tự tin mỉm cười nói. Một nụ cười này của nàng, dám chắc đến cả cỏ cây c·hết héo cũng mơn mởn trở lại. Không phải sao? Đường trưởng lão vốn nằm oặt ra như cọng bún cũng cố rướn người dậy để xem kia kìa.

Đường Tăng:...Nói bậy! Bần tăng đây là quan sát chiến cuộc!

Thì ra, sau khi có được sức mạnh 2 đời, Quán Âm Đại Sĩ đã chứng ngộ ra được bản mệnh thần thông của mình “Nhất Liễu Nhất Thân, Thân Ta Tức Liễu”.

Tức là bất kì cành, lá liễu của cây Dương Liễu (bản thể của nàng) đều có thể là Đại Sĩ, nàng có thể chuyển đổi qua lại giữa 2 bên, làm kẻ địch khó lòng mà phòng bị.

Thậm chí, nếu khai thác rộng ra, nàng có thể tiếp cận đến bất tử bất diệt chân ý. Bởi lẽ, nếu muốn g·iết được nàng, phải tiêu diệt hết, không chừa lại bất kỳ thứ gì của cây liễu. Nếu không, đâu đó trong 1 chiếc lá, có lẽ chính là chân thân của Đại Sĩ cũng không chừng.

Tuy nhiên, hiện tại nàng mới lĩnh hội và khai phát ra tới được mức độ chuyển đổi giữa 2 hoá thân mà thôi. Cơ mà nhiêu đó, cũng đủ đánh bại tên Kim Cô La Hán hống hách này rồi.

Không nhiều lời nữa, Quán Âm Đại Sĩ 1 tay giơ Tịnh Tâm Dương Liễu Bình lên, 1 tay bắt ấn, hô:

“Thu!”



Cây dương liễu thu nhỏ lại thành 1 nhành dương liễu, cuốn theo vòng kim cô, là bản thể của Kim Cô La Hán, bay vào Tịnh Tâm Dương Liễu Bình.

“Khôngggggg!”

Kim Cô La Hán gào lên trong tuyệt vọng.

Quán Âm Đại Sĩ vẽ ra 1 vài đạo pháp chú, phong ấn miệng bình lại.

Bên kia, Ngộ Không cũng đã hạ gục Hỗn Thế Ngưu Vương từ lâu. Nếu không phải hắn mỏi tay, thì đầu của Ngưu Vương lại thêm ra không biết bao nhiêu u cục.

Nói thì nói vậy thôi, chứ pháp lực Đại Thánh cũng đã khô kiệt cả rồi, đang khuỵu 1 chân xuống thở dốc kia kìa. Song Hà thấy cảnh này, liền lao tới bên người tình lang, xem xem hắn có sao không.

Trong khi đó, Đường Tăng đã được Bát Giới, Sa Tăng đỡ dậy, Quán Âm Đại Sĩ thì phụ trách chữa thương cho hắn.

Độn Khứ:… Các vị!? Ở đây còn 1 người b·ị t·hương nặng này!?

Cũng may, Chí Tôn Bảo ở gần đó còn nhớ tới Độn Khứ, nhanh nhảu tới hỗ trợ vị đại lão này đứng dậy, điều tức chữa thương.

Khoảng một giờ sau qua đi, tất cả mọi người mới coi như cơ bản bình phục trở lại. Nói cũng không ngoa, lần này nếu không phải có Quán Âm Đại Sĩ, Đường Tăng sẽ rất khó phá cục. Tất nhiên, không phải không có cách, nhưng sẽ còn thê thảm hơn thế này nhiều.

Hiện tại, sơ bộ đã ổn thoả rồi, chỉ còn giải quyết 1 số vấn đề trước khi về lại chân giới.

Vừa nói tới, thì vấn đề đã xuất hiện.

Song Hà đột nhiên cảm thấy choáng váng, sau đó nàng chao đảo bất ổn, Ngộ Không thấy thế định tiến lại đỡ thì bị nàng nhẹ nhàng đẩy ra. Bất chợt, 1 hào quang loé lên, Song Hà lại bị tách ra thành Thanh Hà và Tử Hà.

Hai người nhìn nhau ngạc nhiên, rồi nhìn Ngộ Không, Ngộ Không cũng vậy, 3 người ngạc nhiên nhìn nhau. Tuy nhiên, Đường Tăng thấy rõ con khỉ này có 1 chút nét vui mừng, rồi lại có 1 chút mất mát.

Ngộ Không hơi nghi hoặc hỏi:

“Hai nàng có thể tự tách ra sao?”

Tử Hà nhanh miệng đáp:



“Không có! Bọn ta giống như là bị cưỡng chế tách ra vậy, chứ không phải theo như ý muốn nha!”

Thanh Hà cũng nhàn nhạt nói:

“Ừm! Ta cảm giác như bị cưỡng ép lôi ra vậy! Thậm chí, bây giờ cũng khó mà hợp nhất lại được!”

Ngộ Không nghe vậy cũng bối rối, quay sang hỏi ý Đường Tăng:

“Sư phụ! Ngài xem các nàng có bị làm sao không?”

Đường Tăng thở dài nói:

“Vốn dĩ các nàng do 2 nhân cách của cùng 1 người hoá thành. Mặc dù tưởng chừng như là đối nghịch nhau, nhưng lại là 1 nửa không thể thiếu của đối phương.”

“Hiện tại, khi vào Sát Na Giới này, trải qua nhiều biến cố, cùng sự biến dị bởi Nguyệt Quang Bảo Hạp, 2 nàng đã dần trở thành 2 cá thể độc lập rồi. Lúc các nàng thức tỉnh ký ức, thì mối liên kết giữa 2 nàng mới vô tình được kích hoạt trở lại, khiến cho 2 nàng có thể hợp nhất về thành 1 trong nhất thời.”

“Tuy nhiên, như ta đã nói, các nàng đã trở thành 2 cá thể độc lập hoàn chỉnh rồi. Nên theo lẽ thường, lần hợp thể này là lần hợp thể cuối cùng của 2 nàng ta. Sau này, sự liên kết của cả 2 dần mờ nhạt và biến mất hoàn toàn. Cả 2 bấy giờ, chỉ có thể xem như 2 người độc lập hoặc cùng lắm, là xem như 2 chị em sinh đôi mà thôi!”

Ngộ Không thoáng buồn 1 chút, nhưng sau đó hắn ha hả cười nói:

“Khẹc khẹc! Không sao, không sao! Như vậy chẳng phải lão Tôn có tới 2 người vợ sao? Ha ha ha!”

“Hứ! Con khỉ thối nhà chàng nghĩ hay lắm!”

Thanh Hà liếc xéo Ngộ Không nói.

Tử Hà thấy thế cũng tinh nghịch phụ hoạ:

“Tỷ tỷ nói đúng! Chàng thật là tham lam nha!”

Giữa lúc 3 người đang cười nói vui vẻ, thì Đường Tăng dội 1 gáo nước lạnh:

“Ta chưa nói hết, đừng vội vui mừng! Bởi vì theo như thiên địa quy tắc ở chân giới nhận định, Thanh Hà và Tử Hà gộp lại mới được tính là 1 cá thể hoàn chỉnh. Cho nên, các ngươi thử tưởng tượng xem, bây giờ 2 nàng đã phát triển thành 2 cá thể hoàn chỉnh, thì sau khi 2 nàng ra ngoài, thiên địa quy tắc sẽ tính như thế nào?”

Quán Âm Đại Sĩ ở 1 bên nghe xong thoáng trầm tư 1 chút, sau đó từ tốn nói:

“Thế giới quy tắc sẽ nhận định có tới 2 Thanh Hà hoặc 2 Tử Hà đang cùng tồn tại?”



Đường Tăng nhìn Đại Sĩ gật đầu đáp:

“Đúng vậy! Quy tắc của thế giới, hiện tại đã thành hình, không lỏng lẻo như thời viễn cổ! Nên nếu 2 đứa ra ngoài, 1 trong 2 sẽ bị nhận định là tồn tại bất thường, là ‘dị sinh vật’ là ‘vực ngoại thiên ma’ cần được loại trừ!”

“Chỉ có 1 người được thừa nhận, còn người còn lại, sẽ bị quy tắc của thế giới, phủ định đi sự tồn tại và biến mất hoàn toàn, trong dòng chảy thời gian. Thậm chí, tồi tệ hơn, là nó sẽ trực tiếp phủ định cả 2, vì không biết ai là ‘thật’ ai là ‘giả’ mặc dù cả 2 đều là thật!”

Ngộ Không nghe xong thì chợt biến sắc, khuôn mặt Tử Hà cũng tái nhợt đi, Thanh Hà không có biểu cảm gì, nhưng bờ vai run run cũng đủ thấy nàng không bình tĩnh như ngoài mặt.

Thanh Hà giả vờ lạnh lùng nói:

“Ta không muốn đi ra ngoài cùng tên trăng hoa và ả tiện nhân này!”

Tử Hà thấy thế còn không hiểu tỷ tỷ mình ý muốn gì sao?

“Tỷ tỷ! Ta biết tỷ là lo cho ta, nhưng ta biết, ta rất ngốc nghếch, chỉ có tỷ mới có thể đi theo chàng ấy, giúp đỡ chàng ấy tốt hơn ta!”

“Ta…”

“Không ai trong các nàng được ở lại hết!”

Thanh Hà định nói gì nữa, thì bị Ngộ Không chặn lại, nghiêm túc nhìn nàng, làm nàng cũng ỉu xìu xuống, không dám mạnh miệng nữa, hoá thành 1 con thỏ con, để yên cho hắn ôm vào lòng.

Đường Tăng lúc này mới bất đắc dĩ nói:

“Ơ hay! Mấy cái đứa này! Bần tăng còn chưa nói ‘Xin lỗi ta đã cố gắng hết sức’ mà?! Đúng là, yêu đương làm đầu óc người ta ngốc nghếch đi mà! Ta nói đúng không Đại Sĩ?”

Quán Âm Đại Sĩ nghe Đường Tăng hỏi tới, liền rất ngây thơ nghiêng đầu, trên đầu, hiện lên 1 dấu chấm hỏi to tướng, tỏ vẻ khó hiểu, kiểu: làm sao ta biết được?

Ngộ Không lúc này mới nhớ tới mình còn 1 “ông thầy đa năng” liền xấu hổ gãi gãi đầu nói:

“Sư phụ! Ngài xem, có biện pháp nào giúp các nàng không?”

“Được rồi! Được rồi! Lão già này vốn dĩ dành ra cả 10 kiếp để mang lại hạnh phúc cho người khác làm niềm vui mà! Cứ để đó cho ta! À! Đại Sĩ, ta cần Đại Sĩ làm trợ thủ cho ta có được không?”

“Đạo hữu khách khí rồi! Dù sao các nàng cũng là đệ tử của ta ở giới này mà!”

Đến lúc này, Thanh Hà và Tử Hà mới chợt nhớ ra, Quán Âm Đại Sĩ chính là Bàn Ti Đại Tiên, là sư phụ của mình ở giới này.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.