Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 304: Chương 34O - Xác chết 1OO tuổi



Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 340 – Xác chết 100 tuổi

📚 Âm thanh Mục Tứ Thành run rẩy vang lên trong bóng tối: "Bạch Liễu?"

Sau đó, cậu nghe thấy bốn năm giọng nói của "Bạch Liễu" trả lời lại bằng nhiều giọng điệu khác nhau.

"Ừ."

"Ừ."

"Gì vậy?"

"Tôi ở đây."

Giọng nói "Bạch Liễu" vô cảm vang lên trong phần mộ, lông tơ Mục Tứ Thành dựng ngược, cậu lùi lại một bước, giơ máy ảnh lên nhắm ngay trước mặt bật chế độ nhìn ban đêm.

Trên màn hình xanh mơn mởn, Mục Tứ Thành nhìn thấy một cảnh tượng dựng cả tóc gáy.

Trong lối đi nhỏ hẹp của ngôi mộ, bốn năm con ma cọp vồ đang uốn éo, biến dạng tiến lại gần Bạch Liễu đang đứng ở giữa, chúng nó nhìn chằm chằm vào Bạch Liễu với đôi mắt đỏ như máu, dùng cái khe nứt như mũi để đánh hơi mùi vị của Bạch Liễu.

Bàn tay, bàn chân và cơ thể của chúng giống như nhựa dẻo màu trắng nắn hình, đầu nhô ra từ dưới nách, bàn chân gập qua sau đầu ở nhiều tư thế vặn vẹo và mềm mại khác nhau, nhưng nhìn xuyên qua lớp da phồng lên thì hẳn là chúng có xương cốt.

Nhìn những tư thế bọn chúng bày ra ... Mục Tứ Thành không thể tưởng tượng nổi làm thế nào một sinh vật có xương lại có thể tạo dáng như vậy.

Rồi từ từ, dần dần, những con ma cọp vồ này giống hệt Bạch Liễu.

Chúng nó kiễng chân đứng thành một hàng, cúi đầu bên cạnh Bạch Liễu, nếu không nhìn đôi mắt của chúng thì Mục Tứ Thành cũng khó có thể biết ai là Bạch Liễu thật.

Năm con ma đột nhiên ngẩng đầu, nghiêng đầu nhìn cậu chằm chằm, một con ngươi đen nhánh chậm rãi rơi xuống mí mắt trong đôi mắt trắng dã, nở nụ cười nhìn Mục Tứ Thành đang đứng đối diện, sau đó đột ngột nhoài đầu lại gần.

Mục Tứ Thành sợ đến nỗi suýt nữa thì ném luôn chiếc máy ảnh trong tay.

Lúc mấy con ma đang vồ tới gần, Mục Tứ Thành theo bản năng quay máy ảnh nhắm vào xung quanh mình, nhưng khi nhìn thấy rõ hình ảnh trên màn hình máy ảnh, cậu bị dọa đến nỗi kêu lên thành tiếng.

Xung quanh Mục Tứ Thành cũng có vài con ma cọp vồ đang biến hình vặn vẹo, chúng mang khuôn mặt của "Mục Tứ Thành" nở nụ cười méo mó nhìn cậu cười khùng khục.

Trong lúc hỗn loạn, một bàn tay mảnh khảnh vươn ra khỏi đám ma cọp vồ tái nhợt, ngón tay nhẹ nhàng cầm một que diêm.

Một giọng nói điềm đạm từ xa vọng lại: "Trên đường âm phủ hãy theo ma, khi qua cầu ma hãy nín thở, chờ tôi đến tìm cậu."

Đây là giọng của Bạch Liễu!

Hức ——!

Que diêm được quẹt lên, giá cắm nến sáng bừng lên soi rõ Mục Tứ Thành, đã co rúc lại thành một cục.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.